Ba người một chó đều quay đầu lại, nhìn về phía cự nhân đảo.
Lập tức, bọn họ đều biến sắc.
Làm sao có thể!
Bọn họ nhìn thấy cả tòa đảo không khí trầm lắng, không có một tia màu xanh nào, không có một tia sinh khí, chỉ có phòng ốc rách nát và bao phủ trong tối tăm mờ mịt.
Cự nhân đảo trong ấn tượng của bọn họ, đây chính là nơi cây xanh thành phiến, chim hót hoa nở, sinh cơ bừng bừng.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tống Lam thì thào nói ra.
Lăng Hàn hít khí lạnh, nói:
- Gặp quỷ rồi.
Đây không phải cảm xúc nói gặp quỷ, mà là trần thuật một việc quan trọng.
Nghe nói như thế, cho dù là Trì Mộng Hàm cũng cảm thấy thân thể lạnh lẽo, nàng cau mày nói:
- Ngươi nói là, những cự nhân và Nguyên Long Tượng đều là âm hồn? Không đúng, ta không có cảm giác được khí tức âm hồn.
Nàng không xa lạ gì âm hồn, lúc trước nàng còn giết vào âm phủ.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Cũng không phải là âm hồn, là ý niệm của cường giả tạo thành.
Hí!
- Chẳng lẽ là... Là Chân Long?
Trì Mộng Hàm kinh hô.
Chân Long uyên xuất hiện trên Thiên Long tinh, việc này làm người ta cảm thấy khó tin, việc này chắc chắn có quan hệ với Chân Long.
Chân Long đầu tiên trong thiên địa, cũng là Chân Long duy nhất, tương đương với cao thủ Đại Đế, cho dù trải qua vô số năm, lưu lại thủ đoạn vẫn có hiệu lực cũng không kỳ quái.
- PHỐC!
Sắc mặt Đại Hắc Cẩu khó coi:
- Cẩu gia ăn bánh bao là cái quỷ gì?
Vừa nghĩ lại đã cảm thấy buồn nôn, là đồ do quỷ làm ra.
Sở dĩ Lăng Hàn có phán đoán như vậy là vì Huyễn Cảnh Hắc Mang không có tác dụng với Nguyên Long Tượng, từ đó làm cho hắn sinh ra hoài nghi, tất cả sinh linh trong nơi này không phải chân thật, cho nên mới không bị Huyễn Cảnh Hắc Mang ảnh hưởng.
Nếu không, đối phương khẳng định sẽ mơ mơ màng màng, hiện tại không nghĩ tới quay đầu nhìn lại.
Hắn lấy ra cái gọi là mảnh vỡ truyền kỳ, nó là lân phiến nghiền nát.
- Long Lân.
Trì Mộng Hàm nói ra, nàng cầm khối lân phiến này, sau đó lắc đầu:
- Đáng tiếc, thần tính trong đó đã xói mòn sạch sẽ, nếu không sẽ có giá trị vô cùng.
- Bỏ đi, chúng ta nên xem uy lực và hạn chế khi sử dụng Thanh Long thuẫn và Kim Long pháo.
Lăng Hàn nói ra.
Bọn họ nhìn hai đồ vật kia.
Sau khi mở Thanh Long thuẫn, nó có thể chống cự công kích cấp bậc Chân Ngã cảnh, tối đa duy trì tỏng mười phút, nhưng đây là trạng thái không bị công kích, nếu bị công kích, thời gian của nó sẽ rút ngắn, cụ thể có thể tiếp tục bao lâu phải xem cường độ công kích.
Mở lại Thanh Long thuẫn cần thời gian ba mươi phút.
Nói cách khác, trong đó ít nhất có hai mươi phút không thể phòng ngự.
Lại nhìn Kim Long pháo, nó có thể phát ra công kích cấp bậc Chân Ngã cảnh, chia làm hai chủng hình thức, một là một phát, mỗi phát một pháo cần thời gian mười giây khôi phục, mặt khác là liên phát, một lần bắn ra mười pháo, thời gian khôi phục dài tới năm phút.
Cho dù là Thanh Long thuẫn hay là Kim Long pháo cũng cần năng lượng, trên thuyền có hai khối thủy tinh năng lượng, sử dụng hết sẽ không còn, nhưng căn cứ vào tư liệu trên cự nhân đảo, có thể mua được thủy tinh năng lượng trên hòn đảo kế tiếp.
Oanh, sóng cồn vỗ vào thuyền, thân thuyền chấn động rất mạnh nên phi thường khó chịu.
Khá tốt, bốn người một chó đều là Sinh Đan cảnh, cũng không ảnh hưởng lên bọn họ bao nhiêu.
Quả nhiên, bắt đầu từ cự nhân đảo, tình huống trên biển trở nên ác liệt, nếu như bọn họ vẫn cưỡi thuyền nhỏ lúc trước, sóng lớn như vậy sẽ đánh bọn họ rơi xuống nước.
Xa xa có hái thú quay cuồng, thỉnh thoảng còn nổi lên mặt biển, thậm chí còn lớn hơn cả thuyền của bọn họ.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu một điều khiển Thanh Long thuẫn, một điều khiển Kim Long pháo, một khi tao ngộ hải thú công kích sẽ lập tức mở hộ thuẫn, đồng thời dùng Kim Long pháo xua đuổi.
Vận khí của bọn họ không tệ, hái thú làm như không có phát hiện bọn họ, cũng không có hứng thú công kích.
Hai ngày đi qua, sóng gió cũng ngừng lại, biển cả lại khôi phục bình tĩnh thường ngày, giống như một bầu trời màu xanh da trời say lòng người, ánh mặt trời ấm áp làm mọi người cảm thấy thoải mái.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đều nằm phơi nắng trên bong thuyền, Trì Mộng Hàm và Tống Lam thập phần rụt rè, bọn họ chuyển góc ghế sang đầu thuyền, ánh mặt trời và cảnh sắc làm người ta thoải mái.
Chỉ có Trì Mộng San không quan tâm hình tượng, nàng nằm cùng với Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu, gió nhẹ thổi qua làm nàng tùy thời ngủ đi.
Oanh!
Nhưng vào lúc này, trên biển xuất hiện sóng to gió lớn, thuyền lớn lắc lư liên tục.
Xảy ra chuyện gì, không phải trong thiên địa rất bình tĩnh hay sao?
- Không tốt, có hái thú!
Trì Mộng Hàm đứng dậy, nàng nhìn sang một hướng và cảnh báo.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đi tới vị trí của mình..
Bọn họ lập tức thay đổi đầu thuyền rời xa hải thú, nhưng đầu hái thú này khẳng định phát hiện bọn họ, nó cũng cảm thấy hứng thú với bọn họ, từ đó nó bắt đầu truy kích.
Hải thú này rất cổ quái, giống như cá lại mọc ra sáu chân, cái đầu rất dài và phần đuôi còn mọc ra gai ngược.
Nó phá vỡ nước biển lao đi với tốc độ kinh người.
- Không thể cắt đuôi nó!
- Chuẩn bị công kích!
Lăng Hàn dùng Kim Long pháo nhắm trúng mục tiêu, sau đó bắn ra một pháo.
XÍU...UU!
Một đạo kim quang bắn vào hải thú.
Ngay sau đó biển cả nổ tung, sóng nước bay thẳn lên chân trời cao ngàn trượng, cảnh tượng vô cùng khủng bố, nhưng hải thú lại lao ra khỏi sóng biển, cái đuôi của nó lắc mạnh như đang phi hành, nó nhảy một đường vòng cung sau đó rơi vào thuyền lớn.
Kháo.
Đại Hắc Cẩu vội vàng mở Thanh Long thuẫn ra, ầm, trong nháy mắt sau đó hải thú va chạm với thuyền, trên thuyền người ngã ngựa đổ.
Thanh Long thuẫn chỉ ngăn cản một chiêu đã nghiền nát, nó sẽ khôi phục sau ba mươi phút nữa.
Lăng Hàn quyết đoán mở hình thức liên phát công kích.
Công kích khoảng cách gần, mười pháo bắn trúng mục tiêu, con hải thú kia rên rỉ, phần bụng bị bắn ra lỗ máu to lớn, máu tươi chảy ra ngoài.
Nhưng như vây không tạo thành vết thương trí mạng lên nó, nó đau đớn lăn lộn trong biển cả.
- Đi mau!
Lăng Hàn vội vàng điều khiển thuyền, hải thú thật đáng sợ, liên phát mười pháo không thể tiêu diệt được nó, nên nhân cơ hội này rời đi mới được.
Quả nhiên, qua một lúc sau hải thú áp chế thương thế, nó lập tức đuổi theo thuyền lớn.
Chút thời gian đó đủ hai bên kéo dài khoảng cách, thời điểm hải thú đuổi tới, bọn họ có thể sử dụng Kim Long pháo lần nữa
Năm phút đồng hồ sau, Lăng Hàn công kích lần tiếp theo.
Đây không phải hình thức liên phát, nhưng hiện tại hái thú bị trọng thương, hình thức một phát đủ làm nó đau khổ.
Sau khi hải thú truy kích một ngày, cuối cùng bị thương quá nặng nên không thể không tiến vào biển sâu.
Hô, bốn người một chó thở ra một hơi.
Lập tức, bọn họ đều biến sắc.
Làm sao có thể!
Bọn họ nhìn thấy cả tòa đảo không khí trầm lắng, không có một tia màu xanh nào, không có một tia sinh khí, chỉ có phòng ốc rách nát và bao phủ trong tối tăm mờ mịt.
Cự nhân đảo trong ấn tượng của bọn họ, đây chính là nơi cây xanh thành phiến, chim hót hoa nở, sinh cơ bừng bừng.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tống Lam thì thào nói ra.
Lăng Hàn hít khí lạnh, nói:
- Gặp quỷ rồi.
Đây không phải cảm xúc nói gặp quỷ, mà là trần thuật một việc quan trọng.
Nghe nói như thế, cho dù là Trì Mộng Hàm cũng cảm thấy thân thể lạnh lẽo, nàng cau mày nói:
- Ngươi nói là, những cự nhân và Nguyên Long Tượng đều là âm hồn? Không đúng, ta không có cảm giác được khí tức âm hồn.
Nàng không xa lạ gì âm hồn, lúc trước nàng còn giết vào âm phủ.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Cũng không phải là âm hồn, là ý niệm của cường giả tạo thành.
Hí!
- Chẳng lẽ là... Là Chân Long?
Trì Mộng Hàm kinh hô.
Chân Long uyên xuất hiện trên Thiên Long tinh, việc này làm người ta cảm thấy khó tin, việc này chắc chắn có quan hệ với Chân Long.
Chân Long đầu tiên trong thiên địa, cũng là Chân Long duy nhất, tương đương với cao thủ Đại Đế, cho dù trải qua vô số năm, lưu lại thủ đoạn vẫn có hiệu lực cũng không kỳ quái.
- PHỐC!
Sắc mặt Đại Hắc Cẩu khó coi:
- Cẩu gia ăn bánh bao là cái quỷ gì?
Vừa nghĩ lại đã cảm thấy buồn nôn, là đồ do quỷ làm ra.
Sở dĩ Lăng Hàn có phán đoán như vậy là vì Huyễn Cảnh Hắc Mang không có tác dụng với Nguyên Long Tượng, từ đó làm cho hắn sinh ra hoài nghi, tất cả sinh linh trong nơi này không phải chân thật, cho nên mới không bị Huyễn Cảnh Hắc Mang ảnh hưởng.
Nếu không, đối phương khẳng định sẽ mơ mơ màng màng, hiện tại không nghĩ tới quay đầu nhìn lại.
Hắn lấy ra cái gọi là mảnh vỡ truyền kỳ, nó là lân phiến nghiền nát.
- Long Lân.
Trì Mộng Hàm nói ra, nàng cầm khối lân phiến này, sau đó lắc đầu:
- Đáng tiếc, thần tính trong đó đã xói mòn sạch sẽ, nếu không sẽ có giá trị vô cùng.
- Bỏ đi, chúng ta nên xem uy lực và hạn chế khi sử dụng Thanh Long thuẫn và Kim Long pháo.
Lăng Hàn nói ra.
Bọn họ nhìn hai đồ vật kia.
Sau khi mở Thanh Long thuẫn, nó có thể chống cự công kích cấp bậc Chân Ngã cảnh, tối đa duy trì tỏng mười phút, nhưng đây là trạng thái không bị công kích, nếu bị công kích, thời gian của nó sẽ rút ngắn, cụ thể có thể tiếp tục bao lâu phải xem cường độ công kích.
Mở lại Thanh Long thuẫn cần thời gian ba mươi phút.
Nói cách khác, trong đó ít nhất có hai mươi phút không thể phòng ngự.
Lại nhìn Kim Long pháo, nó có thể phát ra công kích cấp bậc Chân Ngã cảnh, chia làm hai chủng hình thức, một là một phát, mỗi phát một pháo cần thời gian mười giây khôi phục, mặt khác là liên phát, một lần bắn ra mười pháo, thời gian khôi phục dài tới năm phút.
Cho dù là Thanh Long thuẫn hay là Kim Long pháo cũng cần năng lượng, trên thuyền có hai khối thủy tinh năng lượng, sử dụng hết sẽ không còn, nhưng căn cứ vào tư liệu trên cự nhân đảo, có thể mua được thủy tinh năng lượng trên hòn đảo kế tiếp.
Oanh, sóng cồn vỗ vào thuyền, thân thuyền chấn động rất mạnh nên phi thường khó chịu.
Khá tốt, bốn người một chó đều là Sinh Đan cảnh, cũng không ảnh hưởng lên bọn họ bao nhiêu.
Quả nhiên, bắt đầu từ cự nhân đảo, tình huống trên biển trở nên ác liệt, nếu như bọn họ vẫn cưỡi thuyền nhỏ lúc trước, sóng lớn như vậy sẽ đánh bọn họ rơi xuống nước.
Xa xa có hái thú quay cuồng, thỉnh thoảng còn nổi lên mặt biển, thậm chí còn lớn hơn cả thuyền của bọn họ.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu một điều khiển Thanh Long thuẫn, một điều khiển Kim Long pháo, một khi tao ngộ hải thú công kích sẽ lập tức mở hộ thuẫn, đồng thời dùng Kim Long pháo xua đuổi.
Vận khí của bọn họ không tệ, hái thú làm như không có phát hiện bọn họ, cũng không có hứng thú công kích.
Hai ngày đi qua, sóng gió cũng ngừng lại, biển cả lại khôi phục bình tĩnh thường ngày, giống như một bầu trời màu xanh da trời say lòng người, ánh mặt trời ấm áp làm mọi người cảm thấy thoải mái.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đều nằm phơi nắng trên bong thuyền, Trì Mộng Hàm và Tống Lam thập phần rụt rè, bọn họ chuyển góc ghế sang đầu thuyền, ánh mặt trời và cảnh sắc làm người ta thoải mái.
Chỉ có Trì Mộng San không quan tâm hình tượng, nàng nằm cùng với Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu, gió nhẹ thổi qua làm nàng tùy thời ngủ đi.
Oanh!
Nhưng vào lúc này, trên biển xuất hiện sóng to gió lớn, thuyền lớn lắc lư liên tục.
Xảy ra chuyện gì, không phải trong thiên địa rất bình tĩnh hay sao?
- Không tốt, có hái thú!
Trì Mộng Hàm đứng dậy, nàng nhìn sang một hướng và cảnh báo.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đi tới vị trí của mình..
Bọn họ lập tức thay đổi đầu thuyền rời xa hải thú, nhưng đầu hái thú này khẳng định phát hiện bọn họ, nó cũng cảm thấy hứng thú với bọn họ, từ đó nó bắt đầu truy kích.
Hải thú này rất cổ quái, giống như cá lại mọc ra sáu chân, cái đầu rất dài và phần đuôi còn mọc ra gai ngược.
Nó phá vỡ nước biển lao đi với tốc độ kinh người.
- Không thể cắt đuôi nó!
- Chuẩn bị công kích!
Lăng Hàn dùng Kim Long pháo nhắm trúng mục tiêu, sau đó bắn ra một pháo.
XÍU...UU!
Một đạo kim quang bắn vào hải thú.
Ngay sau đó biển cả nổ tung, sóng nước bay thẳn lên chân trời cao ngàn trượng, cảnh tượng vô cùng khủng bố, nhưng hải thú lại lao ra khỏi sóng biển, cái đuôi của nó lắc mạnh như đang phi hành, nó nhảy một đường vòng cung sau đó rơi vào thuyền lớn.
Kháo.
Đại Hắc Cẩu vội vàng mở Thanh Long thuẫn ra, ầm, trong nháy mắt sau đó hải thú va chạm với thuyền, trên thuyền người ngã ngựa đổ.
Thanh Long thuẫn chỉ ngăn cản một chiêu đã nghiền nát, nó sẽ khôi phục sau ba mươi phút nữa.
Lăng Hàn quyết đoán mở hình thức liên phát công kích.
Công kích khoảng cách gần, mười pháo bắn trúng mục tiêu, con hải thú kia rên rỉ, phần bụng bị bắn ra lỗ máu to lớn, máu tươi chảy ra ngoài.
Nhưng như vây không tạo thành vết thương trí mạng lên nó, nó đau đớn lăn lộn trong biển cả.
- Đi mau!
Lăng Hàn vội vàng điều khiển thuyền, hải thú thật đáng sợ, liên phát mười pháo không thể tiêu diệt được nó, nên nhân cơ hội này rời đi mới được.
Quả nhiên, qua một lúc sau hải thú áp chế thương thế, nó lập tức đuổi theo thuyền lớn.
Chút thời gian đó đủ hai bên kéo dài khoảng cách, thời điểm hải thú đuổi tới, bọn họ có thể sử dụng Kim Long pháo lần nữa
Năm phút đồng hồ sau, Lăng Hàn công kích lần tiếp theo.
Đây không phải hình thức liên phát, nhưng hiện tại hái thú bị trọng thương, hình thức một phát đủ làm nó đau khổ.
Sau khi hải thú truy kích một ngày, cuối cùng bị thương quá nặng nên không thể không tiến vào biển sâu.
Hô, bốn người một chó thở ra một hơi.