Từng chịu qua vài lần nguyền rủa phát tác?
Phải biết rằng cũng đã qua bốn năm năm. Hắc Sát Chú này chắc hẳn cũng chỉ phát tác bốn năm lần. Tại sao lại thêm vài lần?
Chỉ có một khả năng.
Lăng Hàn tiến vào phòng tu luyện thời gian. Bởi vậy dòng thời gian bình thường trôi qua bốn năm năm, nhưng hắn lại từng trải đủ mấy trăm năm.
Làm gì có được người như vậy?
Rõ ràng Hắc Sát Chú là thống khổ như vậy, có thể khiến cho người có ý chí kiên định mấy đi nữa cũng phải ngoan ngoan gọi phụ thân. Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn yên tâm để cho Lăng Hàn đi tới Đan Đạo Thành. Hắn chắc chắn Lăng Hàn nhất định sẽ ngoan ngoãn làm việc cho hắn.
Ai ngờ, tên biến thái này lại còn ngại số lần Hắc Sát Chú phát tác quá ít, chủ động tiến vào phòng tu luyện thời gian chịu sự dày vò.
Huyết Ảnh Lão Ma thực sự bối rối. Từ trước tới nay hắn chưa từng gặp qua người nào giống như Lăng Hàn.
Còn có thể là người sao? Quả thực chính là tiên kim hình người.
Vậy đi tìm chết đi!
Trong ánh mắt của Huyết Ảnh Lão Ma hiện lên một sự điên cuồng. Nếu như hắn đã không có cách nào bắt được Lăng Hàn, hắn nhất định sẽ mất mạng. Vậy không bằng giết chết Lăng Hàn, kéo một người làm đệm lưng.
- Chết đi!
Tay phải hắn mở ra, hình như đang dẫn dắt sợi tơ vô hình.
Hắn toàn diện phát nổ Hắc Sát Chú, muốn đẩy Lăng Hàn vào chỗ chết.
Nhưng khi một tiếng "chết" này vang lên, chỉ có gió núi lạnh lẽo run rẩy. Lăng Hàn vẫn đứng yên ở đó.
Cái này… cái này… cái này, làm sao có thể như vậy được!
Khi ngươi chịu được thống khổ khi bị Hắc Sát Chú phát tác. Điều đó chỉ có thể nói ý chí của ngươi thật đáng sợ. Nhưng hiện tại hắn đã phát động một đòn bỏ mạng của Hắc Sát Chú. Cái này không có liên quan gì với ý chí, trực tiếp muốn lấy mạng người.
Ngươi thế nào lại có thể không chết được?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười. Chân phải của hắn nhấc lên, đi về phía trước. Một bước hạ xuống. Trên người hắn lại có một đống huyết ảnh trùng bị chấn động rơi xuống. Không đợi rơi xuống đất, chúng đã hóa thành quy tắc tiêu tan.
Đây cũng không phải là thực thể. Mà là phân hồn của Huyết Ảnh Lão Ma tập hợp quy tắc thiên địa hợp thành.
- Lão gia hỏa, không nên quên, ngươi bây giờ chính là Âm Hồn Cảnh. Ngươi có thể dẫn phát được bao nhiêu uy năng của Hắc Sát Chú?
Lăng Hàn thản nhiên nói, khí lực của hắn mạnh mẽ tới mức nào. Công kích cấp bậc Âm Hồn làm sao có thể khiến cho hắn chết được?
Huyết Ảnh Lão Ma đã cắn rách đầu lưỡi, hoàn toàn nói không ra lời.
Ngươi đừng nói dễ dàng như vậy. Cho dù ngươi là Ngũ Trảm, có thể sánh bằng Dương Hồn, nhưng vẫn thấp hơn so với hắn một cảnh giới nhỏ. Hắc Sát Chú đã gieo, trực tiếp ở trong người bạo phát ra. Cho dù cảnh giới tương đồng cũng có thể dễ dàng chém chết. Huống gì là cảnh giới nghiền ép?
Hắn... Trêu chọc phải một quái vật thế nào!
Hiện tại lão gia hỏa tràn ngập hối hận. Ban đầu hắn còn có hơn mười vạn năm thọ nguyên. Nhưng còn bây giờ thì sao? Đầu tiên là bản nguyên bị tổn thương nặng nề. Tiếp theo thiêu đốt bản nguyên còn lại mạnh mẽ khai chiến, tự tìm đường chết.
Nếu như thượng thiên cho hắn thêm một lần cơ hội, hắn nhất định cách xa Lăng Hàn... Không, trực tiếp giết chết gia hỏa kia, cướp giật bảo vật trên người hắn!
Huyết Ảnh Lão Ma còn phát giác trên người Lăng Hàn khẳng định có bảo vật kinh người, bằng không làm sao có thể mạnh như vậy.
- Đến lúc này, ngươi rốt cuộc vẫn còn chưa chết tà tâm!
Lăng Hàn hừ lạnh. Bước chân hắn đi nhanh hơn. Từng mảng huyết ảnh trùng rơi xuống. Toàn thân hắn cũng hoàn toàn hiện ra, đứng thẳng giống như một thanh thương.
- Đưa ngươi ra đi!
Lăng Hàn gào to một tiếng. Cửu Thiên Hỏa di chuyển. Hắn hóa thân thành một vị Hỏa thần, quay sáng điên cuồng đánh về phía Huyết Ảnh Lão Ma.
Vương giả, vô địch trong cùng giai. Hoàng giả, nhảy qua một giai còn có thể vô địch. Như vậy, Đế giả thì sao?
Nhảy qua hai giai vô địch!
Ngũ Trảm có thể coi như là loại Dương Hồn khác, nhưng chung quy không phải là Dương Hồn. Cho nên khẳng định ảnh hưởng tới năng lực Lăng Hàn chiến đấu vượt cấp. Bởi vậy, chống lại Phân Hồn, hắn vẫn không có cách nào vô địch hơn hai giai, nhưng hơn một giai lại là dễ dàng. Huống gì Huyết Ảnh Lão Ma đã dầu hết đèn tắt.
Hắn một khi toàn lực ứng phó như thế, Huyết Ảnh Lão Ma lập tức lại rơi vào thế hạ phong.
- Không cần!
Huyết Ảnh Lão Ma kêu lên thảm thiết nói.
- Ta cũng không có được mấy năm sống sót nữa. Thả cho ta một con đường sống, để cho ta xử lý hậu sự một chút!
Lăng Hàn chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Mặt của lão gia hỏa này dày đến mức nào?
Ngay cả lời như vậy cũng có thể nói ra. Không biết xấu hổ đến mức hoàn toàn đến giới hạn cuối cùng.
Chỉ có điều suy nghĩ lại một chút, lão gia hỏa này trước đó đánh lén đối với hắn, hạ chú, ăn cắp Tiên Thiên Đào Phù cho hắn. Tất cả cũng đủ chứng minh hắn vô liêm sỉ.
- Ngươi vẫn nên ra đi sớm một chút, để tránh lại đi gây tai họa cho người khác.
Lăng Hàn không chút lưu tình, từng quyền đoạt mạng.
- A a a, lão phu liều mạng với ngươi!
Huyết Ảnh Lão Ma bạo phát ra một chút xíu lực bản nguyên cuối cùng. Nhưng cho dù như vậy hắn cũng không phải là đối thủ của Lăng Hàn. Hắn vẫn bị đánh ép. Mà lực bản nguyên của hắn vốn đã rất ít ỏi. Hắn liều mạng như vậy chính là đóa phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh sẽ lụi tàn.
- Lão phu hận! Hận! Hận!
Lão gia hỏa cũng biết mình không ổn, ngửa mặt lên trời gầm lên ba tiếng giận dữ. Hắn đơn giản là không chống cự được nữa.
- Ngươi được xưng là thế hệ thiên kiêu, không biết xấu hổ ra tay về phía một người không đánh trả sao?
Ta… nhổ vào!
Lăng Hàn vốn tưởng rằng đã biết được giới hạn vô sỉ cuối cùng của lão gia hỏa này. Nhưng hắn trăm triệu lần thật sự không ngờ được đối phương còn có thể nảy sinh cái mới.
Đánh không lại thì đánh không lại, lại còn hùng hồn nói không chống lại người. Như vậy phải cần có da mặt dày thế nào mới có thể nói được?
Hắn cũng lười quát lại, chính là một quyền đập tới. Ngươi sớm chết sớm siêu sinh.
Có thể nói là không chống cự. Chỉ thấy một quyền đánh tới, dưới chân Huyết Ảnh Lão Ma vẫn lùi lại một bước, đưa tay ra ngăn cản.
Cái này... Đừng nói Lăng Hàn không nói gì, chính là đám người Nghiêm Tiên Lộ cũng không biết phải nói cái gì cho phải. Lão gia hỏa này tốt xấu cũng đã từng là cường giả Thăng Nguyên Cảnh, tại sao có thể vô sỉ như vậy?
Không biết xấu hổ đến kinh thiên động địa.
- Buồn nôn!
Hỏa quyền của Lăng Hàn liền đánh qua. Sau hơn mười quyền, hắn đã đánh Huyết Ảnh Lão Ma thành cặn bã.