Hồng Thiên Bộ vô cùng tuyệt vọng.
Hắn lui lại không có kết quả, lại hi vọng ký thác vào Đông Hải Tôn Giả, cho nên hắn tự nhiên cũng nghe thấy Đông Hải Tôn Giả cùng Cửu Sơn Tôn Giả nói chuyện với nhau, hai vị Tôn Giả này nói chuyện không chút che giấu.
Đông Hải Tôn Giả không thể ra tay, mà hắn lại bị vây khốn, chỉ có thể liều chết, mà kết quả liều chết... Đương nhiên là chết.
Hắn không muốn chết, càng không muốn chết trong tay Lăng Hàn, đây là đối thủ lớn nhất trong đời của hắn, hắn không muốn chết không nhắm mắt.
Thì tính sao, năm địa long điên cuồng oanh tạc, hắn chỉ có thể chống đỡ, nhưng chống đỡ lâu hơn nữa cũng không có biện pháp gì.
Tổn thương trên người hắn càng ngày càng nặng, vết thương không ngừng phun máu tươi, có nhiều chỗ lộ ra xương trắng, dáng vẻ của hắn hiện tại vô cùng thê thảm.
Hắn đã dốc sức liều mạng và rút thiên địa đạo tắc hóa thành công kích mạnh nhất.
Nếu uy thế như vậy đánh vào người Lăng Hàn, cho dù Lăng Hàn có khí lực mạnh hơn nữa, có Hỗn Độn Tiên Đan hóa giải lực lượng công kích, cho dù hắn không chết cũng bị trọng thương.
Nhưng bây giờ vấn đề là, hắn không có cơ hội đánh trúng Lăng Hàn.
Này, thực sự chỉ có thể chờ chết.
- Thiên Bộ! Thiên Bộ!
Đế Hải Lan gào to, nhưng nàng cũng biết nàng có gọi cũng bất lực, bởi vậy nàng nhìn về phía Lăng Hàn, nói:
- Nếu ngươi dám giết Thiên Bộ, ta sẽ bắt toàn bộ thân nhân và bằng hữu của ngươi lại, ta sẽ giết từng người trước mặt của ngươi!
Trong nội tâm Lăng Hàn bắn ra sát cơ rất mạnh, đây là nghịch lân của hắn, ai chạm vào thì người đó phải chết.
Ngươi muốn giết chết thân nhân và bằng hữu của ta?
Ta sẽ giết ngươi trước!
Lăng Hàn lại triệu hồi ra năm đầu địa long, lúc trước hắn chỉ lộ ra việc mình có thể triệu hoán mười địa long, cho nên, hiện tại cũng không sợ bị người ta biết rõ, dù sao át chủ bài chính thức chính là mười sáu địa long.
Năm đầu địa long đã làm Hồng Thiên Bộ không chịu nổi, huống chi là mười đầu.
Hắn hoàn toàn không địch lại, sau đó bị giết thành cặn bã.
Lúc này, hắn đã chết thật, hoàn toàn không có cơ hội phục sinh.
- Thiên Bộ!
Đế Hải Lan gào thét thê lương, nàng thực sự ưa thích Hồng Thiên Bộ, nếu không với thân phận Đế tộc của nàng, nàng làm sao gả cho người không có bối cảnh như Hồng Thiên Bộ?
- Tốt! Tốt! Tốt!
Đông Hải Tôn Giả tức giận, nói:
- Cửu Sơn, ngươi nhất định sẽ hối hận vì việc ngày hôm nay!
- Tạm biệt không tiễn!
Cửu Sơn Tôn Giả lãnh đạm nói ra.
Đông Hải Tôn Giả vung tay lên, hắn nắm lấy Đế Hải Lan và xé rách hư không rời đi.
Cửu Sơn Tôn Giả cười cười với Lăng Hàn, hắn rất thỏa mãn với đệ tử này.
Tìm khắp trong Đế tử Đế nữ, có Sinh Đan cảnh nào tiêu diệt Chân Ngã cảnh hay không? Nhất là, Lăng Hàn chỉ là Sinh Đan hậu kỳ mà thôi.
- Chớ kiêu chớ ngạo, dốc lòng tu luyện, tranh thủ sớm ngày tiến vào Chân Ngã cảnh.
Hắn nói ra.
- Tốt.
Lăng Hàn gật đầu.
- Đi thôi.
Cửu Sơn Tôn Giả phất tay, hắn dẫn đầu rời đi, hắn vốn bế quan nhưng bị khí tức của Đông Hải Tôn Giả đánh thức, hiện tại đánh lui đối thủ nên hắn muốn tiếp tục bế quan.
Hắn muốn trở thành Thánh Nhân, khi đó hắn sẽ thành hậu thuẫn kiên cố nhất của Lăng Hàn, phụ trợ đệ tử này trùng kích đế vị.
Đám người giải tán, việc này vẫn bị bàn tán liên tục, Lục Kỳ đứng trong đám người, hắn lộ ra dáng vẻ thất hồn lạc phách.
Muốn giết Sinh Đan hậu kỳ khó như vậy sao?
Lăng Hàn trở về, hắn tiếp tục truyền thụ cho hai nữ và Đại Hắc Cẩu bí thuật Chiến Thần cung, qua vài ngày sau, Tây Thiên vực Phật tộc cũng phái người tới, bọn họ cũng đưa ra yêu cầu muốn Cửu Dương Thánh Địa giao ra Lăng Hàn.
Lần này Cửu Sơn Tôn Giả không có lộ diện, mấy vị cường giả Tôn Giả khác cường thế đẩy Phật tộc trở về.
Không có biện pháp, Phật tộc Tây Thiên vực nhiều nhất chỉ có thể tương đương Thánh Địa, bản thân Cửu Dương Thánh Địa xưa nay rất cường thế, bọn họ sợ hay sao?
Tin tức truyền ra, việc này dẫn tới bàn tán xôn xao trên tinh võng, có người bội phục năng lực gây tai hoạ của Lăng Hàn, đồng thời cũng tán thưởng Cửu Dương Thánh Địa bảo vệ đệ tử.
Lăng Hàn không để ý, sau khi truyền công chấm dứt, hắn lại ngồi không yên.
Sinh Đan hậu kỳ cũng không phải bế quan tu luyện là có thể đột phá.
Hắn cần phải đạt thêm nhiều linh đồ cao giai, từ đó rút ra thiên địa đạo tắc khắc lên Tiên Đan, hoàn thành tu luyện giai đoạn này.
Đương nhiên, trên lý luận có ba vân là có thể đột phá, Lăng Hàn hiện tại đã có năm vân, kỳ thật hắn đã có tư cách tiến vào cảnh giới Sinh Đan cảnh bước thứ tư, hoá lỏng Kim Đan, từ đó đặt nền móng đột phá Chân Ngã cảnh.
Nhưng đột phá vào lúc này là quá lãng phí.
Lăng Hàn đặt mục tiêu trùng kích Đế cảnh, đương nhiên hắn sẽ tu luyện mỗi cảnh giới tới mức hoàn mỹ.
Trên tinh võng có bán linh đồ nhưng đẳng cấp quá thấp, Lăng Hàn tuyệt đối không thể lãng phí vị trí trên Tiên Đan.
Cho nên, hắn muốn đạt được linh đồ cao giai thì phải đi ra ngoài.
Cửu Sơn Tôn Giả ngược lại nguyện ý cởi mở linh đồ trong Thánh Địa cho Lăng Hàn, nhưng không có tấm nào cấp bậc Đại Đế, tuy bị Lăng Hàn học được nhưng hắn không vội đột phá, cho nên hắn để đó.
Nhưng không có mục tiêu, hắn có thể chạy loạn khắp nơi hay sao?
Tuy Lăng Hàn hiện tại rất mạnh, nhưng dù sao chỉ là Sinh Đan cảnh, hắn lại có quá nhiều đối thủ, trong đó có cả Đế tộc.
Mỗi ngày hắn lên tinh võng dò xét, hắn xem có di tích cổ nào đó xuất thế hay không, nhất định là có nhưng cấp bậc quá thấp, nếu không đạt tới cấp Giáo Chủ thì không thể hấp dẫn hắn.
Nhưng qua vài ngày sau, cuối cùng có một đại tin tức truyền tới.
Chân Long uyên sắp mở ra!
Toàn bộ thiên hạ oanh động, ngay cả Đế tộc cũng ngồi không yên.
Vì cái gì? Nơi này cất giấu chí bảo tuyệt thế hay sao?
Có thể nói là thế nhưng cũng có thể nói không phải.
Bởi vì tranh đoạt Chân Long uyên không phải tranh giành bảo vật, công pháp, tiên thuật truyền thống, mà là... Số mệnh!
Số mệnh là thứ không thể thấy và không chạm vào nhưng nó lại thật sự tồn tại.
Ví dụ ngươi chọn một con đường trong di tích cổ, nó có thể dẫn ngươi lên thiên đường, cũng có thể kéo ngươi vào địa ngục.
Người có số mệnh lớn sẽ vô ý thức lựa chọn có lợi nhất.
Hơn nữa, khí vận không chỉ áp dụng với một người, thậm chí còn có thể phúc trạch cho tông môn và gia tộc.
Tông môn và thế lực có số mệnh hưng thịnh sẽ có nhiều thiên tài đầu nhập, có yêu nghiệt xuất thế, nhất định sẽ quật khởi, cho dù là sóng gió thế nào cũng không ngăn cản được.
Còn nữa, có thể khổ tu thành Tôn Giả nhưng nhất định cần số mệnh mới có thể thành Thánh Nhân, muốn thành Đại Đế cần tụ tập số mệnh của cả thiên hạ.
Trong Chân Long uyên có số mệnh Chân Long, người có được sẽ gia tăng số mệnh cho bản thân và thế lực sau lưng, sẽ được thiên địa chiếu cố.
Sau khi Lăng Hàn biết được, hắn vội vàng tra xét tình huống cụ thể trong Chân Long uyên.
Mỗi lần Chân Long uyên mở ra đều sinh ra sáu đầu số mệnh Chân Long, phân thuộc sáu cảnh giới từ Trúc Cơ đến Tiểu Thừa cảnh, võ giả chỉ có thể tiến vào khu vực tương ứng, có thể đạt được số mệnh Chân Long hay không quyết định bởi thực lực và thiên phú.
Trong lúc có linh đồ hay không?
Lăng Hàn nói thầm, hắn mặc kệ có linh đồ hay không, hắn nhất định phải đi một chuyến.
Cửu Sơn Tôn Giả đã làm rất nhiều việc vì hắn, đương nhiên hắn cũng phải làm chút việc vì Cửu Dương Thánh Địa, hơn nữa số mệnh Chân Long có lợi lớn với Lăng Hàn, chỉ việc này đã đủ kéo hắn tham gia.
Hắn lui lại không có kết quả, lại hi vọng ký thác vào Đông Hải Tôn Giả, cho nên hắn tự nhiên cũng nghe thấy Đông Hải Tôn Giả cùng Cửu Sơn Tôn Giả nói chuyện với nhau, hai vị Tôn Giả này nói chuyện không chút che giấu.
Đông Hải Tôn Giả không thể ra tay, mà hắn lại bị vây khốn, chỉ có thể liều chết, mà kết quả liều chết... Đương nhiên là chết.
Hắn không muốn chết, càng không muốn chết trong tay Lăng Hàn, đây là đối thủ lớn nhất trong đời của hắn, hắn không muốn chết không nhắm mắt.
Thì tính sao, năm địa long điên cuồng oanh tạc, hắn chỉ có thể chống đỡ, nhưng chống đỡ lâu hơn nữa cũng không có biện pháp gì.
Tổn thương trên người hắn càng ngày càng nặng, vết thương không ngừng phun máu tươi, có nhiều chỗ lộ ra xương trắng, dáng vẻ của hắn hiện tại vô cùng thê thảm.
Hắn đã dốc sức liều mạng và rút thiên địa đạo tắc hóa thành công kích mạnh nhất.
Nếu uy thế như vậy đánh vào người Lăng Hàn, cho dù Lăng Hàn có khí lực mạnh hơn nữa, có Hỗn Độn Tiên Đan hóa giải lực lượng công kích, cho dù hắn không chết cũng bị trọng thương.
Nhưng bây giờ vấn đề là, hắn không có cơ hội đánh trúng Lăng Hàn.
Này, thực sự chỉ có thể chờ chết.
- Thiên Bộ! Thiên Bộ!
Đế Hải Lan gào to, nhưng nàng cũng biết nàng có gọi cũng bất lực, bởi vậy nàng nhìn về phía Lăng Hàn, nói:
- Nếu ngươi dám giết Thiên Bộ, ta sẽ bắt toàn bộ thân nhân và bằng hữu của ngươi lại, ta sẽ giết từng người trước mặt của ngươi!
Trong nội tâm Lăng Hàn bắn ra sát cơ rất mạnh, đây là nghịch lân của hắn, ai chạm vào thì người đó phải chết.
Ngươi muốn giết chết thân nhân và bằng hữu của ta?
Ta sẽ giết ngươi trước!
Lăng Hàn lại triệu hồi ra năm đầu địa long, lúc trước hắn chỉ lộ ra việc mình có thể triệu hoán mười địa long, cho nên, hiện tại cũng không sợ bị người ta biết rõ, dù sao át chủ bài chính thức chính là mười sáu địa long.
Năm đầu địa long đã làm Hồng Thiên Bộ không chịu nổi, huống chi là mười đầu.
Hắn hoàn toàn không địch lại, sau đó bị giết thành cặn bã.
Lúc này, hắn đã chết thật, hoàn toàn không có cơ hội phục sinh.
- Thiên Bộ!
Đế Hải Lan gào thét thê lương, nàng thực sự ưa thích Hồng Thiên Bộ, nếu không với thân phận Đế tộc của nàng, nàng làm sao gả cho người không có bối cảnh như Hồng Thiên Bộ?
- Tốt! Tốt! Tốt!
Đông Hải Tôn Giả tức giận, nói:
- Cửu Sơn, ngươi nhất định sẽ hối hận vì việc ngày hôm nay!
- Tạm biệt không tiễn!
Cửu Sơn Tôn Giả lãnh đạm nói ra.
Đông Hải Tôn Giả vung tay lên, hắn nắm lấy Đế Hải Lan và xé rách hư không rời đi.
Cửu Sơn Tôn Giả cười cười với Lăng Hàn, hắn rất thỏa mãn với đệ tử này.
Tìm khắp trong Đế tử Đế nữ, có Sinh Đan cảnh nào tiêu diệt Chân Ngã cảnh hay không? Nhất là, Lăng Hàn chỉ là Sinh Đan hậu kỳ mà thôi.
- Chớ kiêu chớ ngạo, dốc lòng tu luyện, tranh thủ sớm ngày tiến vào Chân Ngã cảnh.
Hắn nói ra.
- Tốt.
Lăng Hàn gật đầu.
- Đi thôi.
Cửu Sơn Tôn Giả phất tay, hắn dẫn đầu rời đi, hắn vốn bế quan nhưng bị khí tức của Đông Hải Tôn Giả đánh thức, hiện tại đánh lui đối thủ nên hắn muốn tiếp tục bế quan.
Hắn muốn trở thành Thánh Nhân, khi đó hắn sẽ thành hậu thuẫn kiên cố nhất của Lăng Hàn, phụ trợ đệ tử này trùng kích đế vị.
Đám người giải tán, việc này vẫn bị bàn tán liên tục, Lục Kỳ đứng trong đám người, hắn lộ ra dáng vẻ thất hồn lạc phách.
Muốn giết Sinh Đan hậu kỳ khó như vậy sao?
Lăng Hàn trở về, hắn tiếp tục truyền thụ cho hai nữ và Đại Hắc Cẩu bí thuật Chiến Thần cung, qua vài ngày sau, Tây Thiên vực Phật tộc cũng phái người tới, bọn họ cũng đưa ra yêu cầu muốn Cửu Dương Thánh Địa giao ra Lăng Hàn.
Lần này Cửu Sơn Tôn Giả không có lộ diện, mấy vị cường giả Tôn Giả khác cường thế đẩy Phật tộc trở về.
Không có biện pháp, Phật tộc Tây Thiên vực nhiều nhất chỉ có thể tương đương Thánh Địa, bản thân Cửu Dương Thánh Địa xưa nay rất cường thế, bọn họ sợ hay sao?
Tin tức truyền ra, việc này dẫn tới bàn tán xôn xao trên tinh võng, có người bội phục năng lực gây tai hoạ của Lăng Hàn, đồng thời cũng tán thưởng Cửu Dương Thánh Địa bảo vệ đệ tử.
Lăng Hàn không để ý, sau khi truyền công chấm dứt, hắn lại ngồi không yên.
Sinh Đan hậu kỳ cũng không phải bế quan tu luyện là có thể đột phá.
Hắn cần phải đạt thêm nhiều linh đồ cao giai, từ đó rút ra thiên địa đạo tắc khắc lên Tiên Đan, hoàn thành tu luyện giai đoạn này.
Đương nhiên, trên lý luận có ba vân là có thể đột phá, Lăng Hàn hiện tại đã có năm vân, kỳ thật hắn đã có tư cách tiến vào cảnh giới Sinh Đan cảnh bước thứ tư, hoá lỏng Kim Đan, từ đó đặt nền móng đột phá Chân Ngã cảnh.
Nhưng đột phá vào lúc này là quá lãng phí.
Lăng Hàn đặt mục tiêu trùng kích Đế cảnh, đương nhiên hắn sẽ tu luyện mỗi cảnh giới tới mức hoàn mỹ.
Trên tinh võng có bán linh đồ nhưng đẳng cấp quá thấp, Lăng Hàn tuyệt đối không thể lãng phí vị trí trên Tiên Đan.
Cho nên, hắn muốn đạt được linh đồ cao giai thì phải đi ra ngoài.
Cửu Sơn Tôn Giả ngược lại nguyện ý cởi mở linh đồ trong Thánh Địa cho Lăng Hàn, nhưng không có tấm nào cấp bậc Đại Đế, tuy bị Lăng Hàn học được nhưng hắn không vội đột phá, cho nên hắn để đó.
Nhưng không có mục tiêu, hắn có thể chạy loạn khắp nơi hay sao?
Tuy Lăng Hàn hiện tại rất mạnh, nhưng dù sao chỉ là Sinh Đan cảnh, hắn lại có quá nhiều đối thủ, trong đó có cả Đế tộc.
Mỗi ngày hắn lên tinh võng dò xét, hắn xem có di tích cổ nào đó xuất thế hay không, nhất định là có nhưng cấp bậc quá thấp, nếu không đạt tới cấp Giáo Chủ thì không thể hấp dẫn hắn.
Nhưng qua vài ngày sau, cuối cùng có một đại tin tức truyền tới.
Chân Long uyên sắp mở ra!
Toàn bộ thiên hạ oanh động, ngay cả Đế tộc cũng ngồi không yên.
Vì cái gì? Nơi này cất giấu chí bảo tuyệt thế hay sao?
Có thể nói là thế nhưng cũng có thể nói không phải.
Bởi vì tranh đoạt Chân Long uyên không phải tranh giành bảo vật, công pháp, tiên thuật truyền thống, mà là... Số mệnh!
Số mệnh là thứ không thể thấy và không chạm vào nhưng nó lại thật sự tồn tại.
Ví dụ ngươi chọn một con đường trong di tích cổ, nó có thể dẫn ngươi lên thiên đường, cũng có thể kéo ngươi vào địa ngục.
Người có số mệnh lớn sẽ vô ý thức lựa chọn có lợi nhất.
Hơn nữa, khí vận không chỉ áp dụng với một người, thậm chí còn có thể phúc trạch cho tông môn và gia tộc.
Tông môn và thế lực có số mệnh hưng thịnh sẽ có nhiều thiên tài đầu nhập, có yêu nghiệt xuất thế, nhất định sẽ quật khởi, cho dù là sóng gió thế nào cũng không ngăn cản được.
Còn nữa, có thể khổ tu thành Tôn Giả nhưng nhất định cần số mệnh mới có thể thành Thánh Nhân, muốn thành Đại Đế cần tụ tập số mệnh của cả thiên hạ.
Trong Chân Long uyên có số mệnh Chân Long, người có được sẽ gia tăng số mệnh cho bản thân và thế lực sau lưng, sẽ được thiên địa chiếu cố.
Sau khi Lăng Hàn biết được, hắn vội vàng tra xét tình huống cụ thể trong Chân Long uyên.
Mỗi lần Chân Long uyên mở ra đều sinh ra sáu đầu số mệnh Chân Long, phân thuộc sáu cảnh giới từ Trúc Cơ đến Tiểu Thừa cảnh, võ giả chỉ có thể tiến vào khu vực tương ứng, có thể đạt được số mệnh Chân Long hay không quyết định bởi thực lực và thiên phú.
Trong lúc có linh đồ hay không?
Lăng Hàn nói thầm, hắn mặc kệ có linh đồ hay không, hắn nhất định phải đi một chuyến.
Cửu Sơn Tôn Giả đã làm rất nhiều việc vì hắn, đương nhiên hắn cũng phải làm chút việc vì Cửu Dương Thánh Địa, hơn nữa số mệnh Chân Long có lợi lớn với Lăng Hàn, chỉ việc này đã đủ kéo hắn tham gia.