Chuẩn Thiên Tôn tầng bảy? Ha ha.
Người đến càng ngày càng nhiều, Lăng Hàn một mực đang tìm chủ nhân của chiếc xe ngựa Tiên Kim Hoàng Ngưu kia, nhưng vô luận hỏi ai, ai cũng lắc đầu, không biết còn có một nhân vật ngưu bức như vậy đến yến hội.
Người này cũng quá vô danh đi.
Ánh trăng giữa trời, có người đột nhiên kêu to:
- Thiếu chủ đến!
Lập tức, toàn trường yên tĩnh trở lại, nhao nhao nhìn về phía cửa ra vào.
Thân ảnh một nam tử trẻ tuổi rất nhanh liền xuất hiện, dáng người hắn thon dài, khuôn mặt anh tuấn, khí tức nội liễm, như đồng một người bình thường, nhưng chỉ cần nhìn nhiều, liền sẽ phát hiện hắn không giống người thường, nhưng muốn nói ra ở đâu bất đồng, lại không có ngôn từ gì có thể hình dung.
Hà Vũ Phong, vừa mới đột phá chuẩn Thiên Tôn.
- Rắm thí!
Đại Hắc Cẩu xùy một tiếng.
Lăng Hàn cũng nhẹ gật đầu, lại có một tia kinh ngạc, bởi vì Hà Vũ Phong đột phá bất quá nửa năm, cũng đã khống chế được khí tức, hiển nhiên vững chắc cảnh giới, từ điểm đó liền có thể chứng minh đối phương yêu nghiệt.
Hà Vũ Phong phong độ nhẹ nhàng, nâng chén mời mọi người tương ẩm, nói chuyện cũng cực kỳ khách khí, không bày cái giá chuẩn Thiên Tôn chút nào, để cho mọi người dần dần buông xuống băn khoăn, tràng diện lại khôi phục náo nhiệt.
- Ai là Lăng Hàn?
Hà Vũ Phong đột nhiên hỏi.
Lập tức, toàn trường lần nữa trở nên lặng ngắt như tờ, nhao nhao nhìn về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn chỉ làm như không nghe thấy, bưng một chén rượu lên chậm rãi uống.
Hà Vũ Phong nhìn qua, nói:
- Tôi tớ kia của ta, là bị ngươi giết sao?
Lời vừa nói ra, mọi người đều xôn xao.
Cái này là chuyện xảy ra lúc nào? Lăng Hàn cũng quá mãnh liệt a,ngay cả người của Hà Vũ Phong cũng dám động?
- Đúng vậy, từ kết quả mà nói, xác thực là ta giết.
Lăng Hàn rất sảng khoái gật đầu.
Nếu như Tần Sương là đệ tử võ viện, như vậy Lăng Hàn nhất định sẽ đẩy sạch sẽ, giết hại đồng môn chính là trọng tội.
Nhưng không phải là đệ tử võ viện?
Vậy không cần cố kỵ, binh tới tướng đỡ, muốn chơi sao cũng được.
- Lá gan thật sự là không nhỏ, ngay cả người của ta cũng dám động!
Hà Vũ Phong nói, nhưng trên mặt vẫn mây trôi nước chảy, làm như một chút cũng không tức giận.
Xác thực, Tần Sương chỉ là một thủ hạ của hắn mà thôi, không phải thân nhân, hơn nữa, hắn đã tu thành chuẩn Thiên Tôn vị, lại làm sao có thể đơn giản động nhan sắc?
- Bây giờ tâm tình của bản tôn không tệ, liền phạt ngươi làm tôi tớ của bản tôn một kỷ nguyên, ngươi phục hay không?
Hà Vũ Phong nói.
Mọi người nghe xong, ai cũng nhe răng.
Lăng Hàn yêu nghiệt tất cả mọi người nhìn ở trong mắt, đừng nói một kỷ nguyên, khả năng chỉ cần mấy chục tỷ năm liền có thể bước ra Tiên Vương cảnh, thành tựu chuẩn Thiên Tôn vị. Nếu thật khuất phục Hà Vũ Phong, trở thành tôi tớ, vậy cho dù về sau Lăng Hàn trở thành Thiên Tôn, cũng sẽ lưu lại một sỉ nhục rửa không sạch.
Nhìn chung lịch sử, còn không có xuất hiện qua sự tình Thiên Tôn làm tôi tớ cho người.
Thiên Tôn nào không phải cao ngạo vô cùng?
Hà Vũ Phong cũng quá độc ác a.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Ta là đệ tử võ viện, ngươi làm như vậy, không biết là quá mức sao?
- Quá mức?
Hà Vũ Phong cười ha ha.
- Ngươi quá ngây thơ rồi! Pháp tắc chỉ có thể trói buộc phàm nhân, mà hiện tại bản tôn đã nhảy ra phàm trần, Thiên Địa quy tắc không thể trói được bản tôn, pháp tắc thế tục cũng không thể! Ngươi cho rằng, hôm nay bản tôn giết chết ngươi, võ viện sẽ nghiêm trị bản tôn sao?
- Nhiều nhất nói mấy câu không đến nơi đến chốn mà thôi!
Lời nói này vô cùng làm càn, quả thực không coi võ viện ra gì, nhưng mọi người lại không thể không thừa nhận, Hà Vũ Phong nói có lý.
Thiên Tôn, dù chỉ là chuẩn Thiên Tôn, cái kia đã nhảy ra quy tắc, có thể định ra quy tắc, tới quyết định chơi như thế nào.
Phương diện Võ viện sẽ vì một đệ tử Tiên Vương, trừng phạt một chuẩn Thiên Tôn sao?
Tuyệt đối sẽ không!
Bằng không mà nói, lúc trước cũng không có khả năng có Tiên Vương mộ địa rồi, Tiên Vương phạm phải đại ác trực tiếp chém không tốt sao, còn giam làm gì?
Tiên Vương có bối cảnh đều như thế, huống chi bản thân Thiên Tôn rồi.
Hà Vũ Phong hai tay chắp sau lưng, thần sắc tầm đó lộ ra nhàn nhã, theo hắn, đây chỉ là một hình thức mà thôi, Lăng Hàn không khuất phục, vậy thì diệt sát, vô cùng đơn giản.
Hắn chính là bá đạo như vậy, thì như thế nào?
Hắn là Thiên Tôn, hắn có thể cường hoành như vậy, ngươi phẫn nộ, ngươi bi phẫn, ngươi không phục thì như thế nào?
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lăng Hàn, muốn biết phản ứng của hắn.
Là nhịn một chút, trước ứng phó qua cửa ải này, hay tử chiến?
Vô luận như thế nào, kết cục của Lăng Hàn nhất định thảm.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Ta thật đúng là không tin!
Nụ cười trên mặt Hà Vũ Phong lập tức ngưng kết, hắn hừ một tiếng:
- Thiên Tôn nói như vậy, so với Thiên Địa quy tắc còn muốn cao hơn, ngươi lại dám không theo, đây là nhục nhã bản tôn!
Thiên Tôn há có thể nhục?
Hắn vươn tay, lập tức, áp lực đáng sợ như núi, tất cả mọi người chỉ cảm thấy khó thở, mạch máu bạo đột, giống như muốn nổ tung.
- Hà đại nhân!
Vương Thiên Dương đột nhiên mở miệng.
- Lão phu xin Hà đại nhân chút mặt mũi, tha kẻ này một lần.
Vương Thiên Dương!
Tất cả mọi người thầm nói một câu, Vương gia là hào phú uy tín lâu năm, Vương gia lão tổ càng là Tam Bộ Thiên Tôn, là thuộc về tồn tại mọi người chỉ có thể nhìn lên. Vương Thiên Dương mở miệng thay Lăng Hàn cầu tình, tin tưởng Hà Vũ Phong khẳng định phải cho cái mặt mũi a.
Hà Vũ Phong không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Vương Thiên Dương, hào khí trở nên càng ngày càng sâm lãnh, mỗi người đều nhịn không được run lên.
Mãi đến có người đều sắp không chịu được, Hà Vũ Phong mới rốt cục mở miệng:
- Nếu như là Vương gia Tam Bộ Thiên Tôn đại nhân mở miệng, bản tôn sẽ nhượng bộ lui binh, nếu như là An Đức huynh mở miệng, bản tôn sẽ cho một cái mặt mũi. Nhưng mà, ngươi bất quá là Tiên Vương tầng chín, có tư cách gì để bản tôn cho ngươi mặt mũi?
Hí!
Tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh, bọn họ đều không ngờ, Hà Vũ Phong lại có thể không bán mặt mũi cho Vương Thiên Dương.
Phải biết rằng, Vương Thiên Dương chính là Vương gia gia chủ, hơn nữa cũng có khả năng đột phá Thiên Tôn.
Nhưng mọi người lại tưởng tượng, đều gật gật đầu, luận bối cảnh, lão tử của Hà Vũ Phong là Tứ Bộ Thiên Tôn, cao hơn Vương gia lão tổ một cấp độ, mà chỉ luận bản thân, Hà Vũ Phong là chuẩn Thiên Tôn, cao cao tại thượng.