Mục lục
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy - Cá Koi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trước mặt nhiều người thế, mà mạnh mẽ như vậy, xem ra họ rất đói khát đấy nhỉ”.

"Đợi ông chủ chơi xong rồi, có lẽ sẽ đến lượt chúng ta đấy”.

Những tên đệ này đứng ngoài nghe, họ đột nhiên cảm thấy tiếng kêu của Kim Đại Quốc có vẻ sai sai.

Bởi vì tiếng hắn kêu ngày càng thảm thiết!

Chờ mấy tên đệ vội vàng ra mở cửa.

Một bàn tay nhanh chóng được đưa từ trong xe ra.

Tên đệ vừa mở cửa còn chưa kịp phản ứng đã bị kéo vào.

"Rầm!"

Cánh cửa được đóng lại!

Chiếc xe lại rung chuyển dữ dội.

Tiếng la hét khiến người ta tê cả da đầu không ngừng phát ra từ trong xe!

"Chúng mày còn đứng ngây ra đó làm gì, vào cứu người đi!"

Một đám lưu manh hét lên và mở cửa xe.

Tuy nhiên, khi chúng vừa mở cửa xe.

Bàn tay như ma quỷ kia lại đưa ra.

Bắt lấy từng người một.

"Rầm!"

Cửa lại đóng lại!

Kinh hoàng!

Hoảng loạn!

Những tên xã hội đen này, những kẻ ngày nào cũng làm mưa làm gió này, chưa từng thấy cảnh tượng nào như này cả, tất cả đều kinh hoàng lùi lại.

"Cái gì trong xe này vậy?"

"Không phải là quỷ đấy chứ?"

"Tao không muốn chơi nữa, tao muốn về nhà”.

Khi những tên đệ này quay người định tẩu thoát thì phát hiện cửa chống lửa đóng xuống đã bị khóa từ bên ngoài.

Bây giờ họ không thể thoát ra được nữa.

"Cạnh!"

Lúc này, cửa xe mở ra.

Hết cơ thể này đến cơ thể khác, từ trên xe lăn xuống.

Khi nhìn xuống, tất cả đều giật mình.

Kim Đại Quốc bị đánh bầm tím mặt mũi, toàn bộ khuôn mặt xưng vù lên như cái đầu heo!

Còn mấy tên lưu manh vừa rồi, cả người đều vặn vẹo!

Hoặc là tay bị vặn thành bánh quẩy, hoặc là chân bị bẻ thành cái ghế tựa!

Lúc này, năm người xuống xe.

Đứng đầu là Vương Tiểu Thất.

Cậu ta cười toe toét và siết chặt nắm nấm, vặn cổ và nói với đám người trước mặt.

"Cửa chống lửa đã đóng lại, các người không thoát được đâu”.

"Cùng vui vẻ một chút nào!"

Một tên đàn em của Kim Đại Quốc đã nhảy dựng lên ngay lập tức.

"Thằng khốn, mày dám đánh ông chủ của tao!"

"Các anh em, lên cho tao! Giết bọn chúng!"

Lập tức, hàng chục người la hét và lao về phía đám người Vương Tiểu Thất.

"Bùm!"

"Bùm!"

"Bùm!"

Trong nhà để xe dưới lòng đất, trong một không gian nhỏ được ngăn cách bởi cửa chống lửa.

Tiếng hét vang lên không dứt.

Mười phút sau.

Cánh cửa chống lửa từ từ mở ra.

Vương Tiểu Thất và bốn thành viên trong nhóm chèn ép Kim Đại Quốc từ bốn phía, bước vào một chiếc ô tô và lái ra khỏi gara dưới tầng hầm.

Ở trong xe, Vương Tiểu Thất vỗ vai Kim Đại Quốc.

Cười toe toét.

Nụ cười trên khuôn mặt của Vương Tiểu Thất trông rất "dễ thương"!

"À, anh Kim”.

"Không không không, anh Vương, anh Tiểu Thất, ông Tiểu Thất, anh cứ gọi em là Tiểu Kim đi ạ!"

Trong mắt Kim Đại Quốc, Vương Tiểu Thất giống như sứ giả đến từ địa ngục.

Mặc dù cậu ta nhìn có vẻ như đang mỉm cười.

Nhưng lại đáng sợ hơn bất cứ ai.

Vừa rồi trong hầm để xe, năm người này đã đánh cho mấy người bọn họ thừa sống thiếu chết.

Đánh từ đầu đến chân, từ trước ra sau.

Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, bây giờ không ai có thể đi đứng như bình thường nữa.

Quá nhẫn tâm!

Nhóm người này thực sự rất tàn nhẫn!

Trước mặt Vương Tiểu Thất, Kim Đại Quốc không dám vênh nữa, hắn khách khí gọi Vương Tiểu Thất là ông.

 

"Đừng căng thẳng, đại ca nói, chúng tôi mới đến đây, điều cần chú ý là sự hòa hợp”.

"Đánh nhau thực ra không thích hợp với chúng tôi”.

"Vậy nên anh xem xem!"

"Anh còn có thể khỏe mạnh, chân tay đầy đủ ngồi ở đây như này”.

"Bởi vì chúng tôi đã nghe lời đại ca là lấy hòa hợp làm gốc đấy”.

Hòa hợp?

Tao nhổ vào!

Một bầy sói trong bộ da người.

Mặt người dạ thú!

Miệng nam mô bụng một bồ dao găm!

Nội tâm Kim Đại Quốc gào thét!

"Bây giờ anh có thể gọi cho sếp của mình được rồi đó”.

"Vâng, vâng, tôi gọi ngay đây”.

Kim Đại Quốc làm sao dám không nghe lời? Khi nhóm người này đánh, nắm đấm của họ còn cứng hơn cả bê tông cốt thép.

Hắn không muốn bị đánh lần nữa.

Những cú đấm của những người này thực sự rất đau!

Kim Đại Quốc đã gọi cho Vũ Thạc.

Dù mặt hắn đã sưng vù như đầu heo.

Nhưng vẫn cố gắng duy trì giọng nói nhẹ nhàng và ấm áp.

"Cậu ba, mọi việc đã giải quyết xong xuôi hết cả rồi, bắt được hai con đàn bà đó rồi”.

Lúc này, Vũ Thạc đang nằm trong một câu lạc bộ giải trí suối nước nóng.

Hắn trần chuồng, tận hưởng được sự xoa bóp tinh tế của người phụ nữ phía sau.

Người phụ nữ mà Hậu Thư Hạo tặng cho hắn quả là đỉnh.

Không chỉ trông rất quyến rũ.

Mà cơ thể cũng rất hút hồn.

Các kỹ năng mát xa thì phải gọi là tuyệt vời!

Kỹ thuật còn tuyệt vời hơn các kỹ thuật viên trong câu lạc bộ suối nước nóng.

Nếu là bình thường, bắt gặp một người phụ nữ như vậy, hắn đã nhào vào người cô ta từ lâu, trút thú tính lên người cô ta rồi.

Nhưng người phụ nữ này là do Hậu Thư Hạo tặng cho hắn.

Bây giờ, hắn muốn học Thư Hạo, dùng những cách nhẹ nhàng để từ từ thuần hóa người phụ nữ này, và tận hưởng sự phục vụ của cô ta từng chút một.

"Theo kế hoạch, gửi hai người phụ nữ này ... đến biệt thự của Diệp Hoằng Thắng …”

Giọng của Vũ Thạc ngắt quãng.

Đôi khi, sẽ có những âm thanh đáng xấu hổ như "oh", "hiss" và "ah".

Theo kế hoạch mà Hậu Thư Hạo đã đưa cho Vũ Thạc.

Sau khi Hứa Mộc Tình và Âu Dương Diểu Diểu bị bắt, họ sẽ được đem đến biệt thự của Diệp Hoằng Thắng ở Thiên Môn.

Người phụ nữ nào mà bị Diệp Hoằng Thắng để mắt đến.

Thì cho dù có là lừa hay là dùng biện pháp mạnh đi chăng nữa thì những người phụ nữ này đều được đem đến biệt thự của ông ta, sau đó bị ép uống thuốc.

Cuối cùng, dùng đoạn video quay được để cưỡng ép những người phụ nữ này.

Làm một số giao dịch dơ bẩn và bẩn thỉu!

Thủ đoạn này vô cùng đáng khinh!

Thông qua thủ đoạn này, Diệp Hoằng Thắng đã kiểm soát được rất nhiều người nổi tiếng và phu nhân.

Lúc này, Diệp Hoằng Thắng đang ở trong căn phòng biệt thự, chờ đợi Hứa Mộc Tình đến.

Phấn khích!

Căng thẳng!

Diệp Hoằng Thắng cảm thấy mình đã sống lâu như vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời ông ta căng thẳng như vậy.

Chỉ vài phút trước, Vũ Thạc đã gọi điện và nói rằng Hứa Mộc Tình sẽ đến đây sớm thôi!

Trên điện thoại, Vũ Thạc đã nói rõ ràng với Diệp Hoằng Thắng rằng Hứa Mộc Tình đã bị lừa tới.

Hắn nói dối rằng Hậu Thư Hạo đang đợi cô ở biệt thự này.

Vì vậy, Diệp Hoằng Thắng phải làm Hứa Mộc Tình trúng chiêu trước khi Hứa Mộc Tình phát hiện ra.

Diệp Hoằng Thắng có nhiều cách để đối phó với phụ nữ.

Đối với ông ta, phương pháp đánh thuốc mê rượu đã là lỗi thời rồi.

Gần đây, ông ta vừa phát minh ra một thủ đoạn rất thâm, đàn hương.

Ông ta đã chế ra một loại đàn hương có thể khiến người ta cảm thấy ham muốn mãnh liệt.

Điều tuyệt vời của loại đàn hương này là người ta sẽ không đánh mất bản thân sau khi ngửi nó, họ sẽ ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Trong trường hợp này, lý tính sẽ dần bị thay thế bởi dã tính.

Hai người đang trong lúc mơ hồ thì bên nữ sẽ bị mê muội nhiều hơn.

Khi đó, mọi giá trị gia đình, giá trị đạo đức sẽ bị vất bỏ hết.

Người ta sẽ chỉ theo đuổi sự phấn khích tột đỉnh và cảm giác sảng khoái thôi!

Một khi trúng chiêu, thì người phụ nữ này sẽ hoàn toàn trở thành vật sở hữu của ông ta!

"Bùm bùm bùm bùm bùm bùm…”

Lúc này, ngoài phòng có tiếng gõ cửa.

Diệp Hoằng Thắng sửng sốt trong giây lát.

Hắn lập tức ngây ngẩn cả người!

Đến rồi!

Diệp Hoằng Thắng nhanh chóng đứng dậy và lo lắng chạy ra sau cánh cửa.

Ông ta đưa tay ra mở cửa.

Nhưng khi tay ông ta chuẩn bị nắm lấy tay nắm cửa, thì ông ta đột nhiên dừng lại.

Không được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK