Mục lục
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy - Cá Koi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 131: Loại thuốc này có tác dụng rất mạnh

Người bên cạnh nghe thấy tiếng vang “lốp bốp” như bắn pháo.

Mà Lý Phong vẫn nhẹ nhàng tiếp được tất cả đòn tấn công của Diêu Nhược Nam.

Anh hơi giơ tay phải lên, một cơn gió mạnh thổi tới.

Ngay lập tức, Diêu Nhược Nam được khen ngợi là cao thủ trẻ tuổi đứng đầu tỉnh cứ thế bị một chưởng của Lý Phong đánh bay!

Sau khi rơi xuống đất, Diêu Nhược Nam còn liên tục lùi lại mấy bước trên mặt cỏ mới có thể đứng vững được.

Sợ hãi! Kinh ngạc!

Không thể tưởng tượng nổi!

Từ nhỏ đến lớn, ngoài ông nội Đao Gia, cô ta chưa từng gặp người đàn ông nào lợi hại như Lý Phong cả.

E rằng chỉ có ông nội mới có thể đánh bại được anh thôi.

Không! Có lẽ ông nội cũng không phải đối thủ của anh!

Quá mạnh mẽ!

Khi nãy Diêu Nhược Nam vẫn không cảm giác được.

Còn lúc này, dù đứng nhìn Lý Phong từ xa, cô ta vẫn cảm thấy anh là một ngọn núi cả đời cô ta cũng không thể vượt qua được!

Anh, oai hùng mạnh mẽ, cao vút như mây!

Mắt Diêu Nhược Nam sáng rực nhìn chằm chằm vào Lý Phong, như muốn khắc sâu khuôn mặt của anh vào trong đầu mình vậy.

Sau đó, cô ta nhanh nhẹn xoay người, đưa Điền Minh Cường vào trong xe.

Miêu Lạc vốn đứng bên cạnh cười trộm cũng không ngờ Diêu Nhược Nam không đánh lại Lý Phong!

Điều đó có ý nghĩa gì?

Nếu lời đồn là thật, vậy chẳng phải Lý Phong đã trở thành người đàn ông của Diêu Nhược Nam rồi sao?

Chuyện như thế tuyệt đối không thể xảy ra được!

Vào lúc Miêu Lạc xoay người muốn lên xe, xe đột nhiên khởi động rồi nhanh chóng rời đi, bỏ anh ta lại.

“Cô Diêu, tôi vẫn chưa lên xe mà!”

Miêu Lạc điên cuồng đuổi theo!

Nhưng xe không có chút dấu hiệu muốn dừng lại, càng chạy càng xa.

Hứa Phi Phi cũng lấy lại bình tĩnh từ nỗi khiếp sợ.

Bà ấy biết Lý Phong rất mạnh, nhưng không ngờ Lý Phong lại mạnh đến thế.

Đó là cháu gái của Đao Gia, người đứng đầu thế giới ngầm của tỉnh đấy.

Người phụ nữ đó chẳng những xinh đẹp mà còn là cao thủ số một số hai nữa.

Kết quả Lý Phong chỉ ra hai chiêu đã đánh bại được cô ta.

Quan trọng là Lý Phong đánh bại cô ta, vậy cô ta sẽ trở thành người phụ nữ của Lý Phong!

Không được, chuyện như thế không thể xảy ra được!

Hứa Phi Phi lập tức gọi xe, nhanh chóng đi đến một câu lạc bộ giải trí rất bí ẩn.

Trên đường đến, bà ấy đã gọi liên tục mười mấy cuộc điện thoại.

Lúc này, ở cửa sau của câu lạc bộ, có một tên nhóc tóc vàng đã chờ rất lâu.

Tên nhóc tóc vàng lén lút lấy một chai thuốc nhỏ mắt ra từ trong túi của mình.

“Cậu Miêu, loại thuốc này có tác dụng rất mạnh”.

“Lúc cậu sử dụng cho mình phải chú ý một chút”.

“Nếu là người bình thường, chỉ cần cho ba giọt vào bên trong nước trà của người đó là được rồi, quá nhiều sẽ rất dễ mất kiểm soát”.

Miêu Lạc trả tiền, nham hiểm cất thuốc nhỏ mắt vào trong ngực mình.

Tối nay là tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của Hổ Gia.

Hổ Gia bảo Sơn Miêu tự đưa thiệp mời tới.

Sáu giờ tối, cả nhà Lý Phong chuẩn bị dự tiệc.

Khi một chiếc Maybach mới tinh xuất hiện ở cổng khách sạn, không ít khách khứa đều quay đầu nhìn lại.

Trong ánh mắt ngạc nhiên cảm thán và cực kỳ hâm mộ của mọi người, Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình bước ra từ trong xe.

Lý Phong bước chậm hơn một chút, anh đi ở cuối cùng.

Lúc này, Vương Tiểu Thất lén chạy tới từ bên cạnh.

“Đại ca, em đã chuẩn bị hết theo lời dặn của anh rồi”.

Lý Phong gật nhẹ đầu, vỗ lên bả vai của Vương Tiểu Thất, hờ hững cười khẩy một tiếng.

Lúc này, trong phòng tổng thống của khách sạn Hoàng Quan.

Thư ký Trịnh của Tô Phương Hoa vội vàng đi vào từ bên ngoài.

Trong tay hắn cầm một cái hộp rất tinh xảo.

Hắn mở hộp ra trước mặt Tô Phương Hoa, bên trong là một viên thuốc màu đỏ.

“Cậu chủ, đây là thuốc tôi mới kêu người đưa đến từ trên tỉnh”.

“Một khi cho Hứa Mộc Tình uống viên thuốc này rồi…”

Chương 132: Tửu lượng bình thường

“Cô ta sẽ như một con chó cái nằm sấp trước mặt cậu chủ, cậu chủ muốn làm gì cô ta cũng được”.

Tô Phương Hoa nở nụ cười dâm loạn: “Có loại phụ nữ nào mà tôi chưa từng chơi đùa chứ?”

“Hứa Mộc Tình này mặt ngoài thì giả vờ ngây thơ trong sáng, thực ra cũng chỉ là thứ đê tiện thôi”.

“Mọi thứ cô ta có bây giờ đều là Lưu Đức Luân kia cho còn gì”.

“Tối nay, bản công tử muốn xem xem rốt cuộc cô ta ở trên giường dâm đãng đến mức nào”.

Nói xong, Tô Phương Hoa nhìn thư ký hỏi: “Đúng rồi, trong phòng đã lắp camera hết chưa?”

“Theo lời dặn của cậu chủ, đã lắp camera ghi hình rõ nhất ở tất cả các góc rồi ạ”.

“Lúc cậu chủ chơi đùa với Hứa Mộc Tình, chúng tôi sẽ quay lại cả quá trình”.

“Có đoạn phim này rồi, cậu chủ sẽ có thể khống chế người phụ nữ kia một cách dễ dàng”.

“Đến lúc đó, chắc chắn tập đoàn Lăng Tiêu có thể rơi vào tay cậu chủ”.

Tô Phương Hoa cười lạnh: “Một tập đoàn Lăng Tiêu nho nhỏ, bản công tử cũng chẳng quan tâm”.

“Chỉ là người phụ nữ Hứa Mộc Tình này dám cả gan từ chối bản công tử, tôi sẽ khiến cô ta phải nằm sấp trước mặt tôi giống như một con chó”.

“Còn nữa, hai cao thủ tôi kêu anh mời đã đến chưa”.

Thư ký gật đầu: “Hai cao thủ đó đã đến rồi ạ”.

“Tôi đã dặn dò bọn họ phải đánh gãy tay chân của tên chó chết Lý Phong kia”.

“Sau đó để Lý Phong quỳ rạp trước mặt cậu chủ, trơ mắt nhìn cậu chủ chơi vợ anh ta”.

Tô Phương Hoa như tưởng tượng đến một hình ảnh vô cùng tuyệt vời, cất tiếng cười to.

“Ha ha ha, ha ha ha ha… Tối nay chắc chắn sẽ là một đêm tuyệt vời đây!”

Trong một căn phòng tổng thống khác của khách sạn.

Miêu Lạc gọi mấy người mình sắp xếp ở Đông Hải vào phòng.

“Đã làm xong chuyện tôi kêu các người chưa?”

Bọn họ đều gật đầu.

Một người trong đó nói: “Cậu chủ cứ yên tâm, Điền Minh Cường bị thương khá nặng, đang chữa trị ở bệnh viện”.

“Tối nay bên cạnh Diêu Nhược Nam cũng chỉ có hai tay sai thôi”.

“Đến lúc đó, mấy anh em chúng tôi sẽ dụ hai tên kia rời đi”.

Miêu Lạc hài lòng gật đầu.

Lấy chai thuốc đặc chế từ trong ngực ra.

Miêu Lạc nhìn chai thuốc này, trong mắt tràn ngập dục vọng.

Đêm nay, anh ta sẽ lợi dụng thứ này điên loan đảo phượng với Diêu Nhược Nam.

Dùng thân hình cường tráng của mình ở trên giường dốc sức chinh phục người phụ nữ khó thuần như con ngựa hoang này.

Sau đó, Miêu Lạc còn sẽ quay clip lại.

Như vậy anh ta có thể khống chế người phụ nữ này trong tay.

Chỉ cần anh ta trở thành cháu rể của Đao Gia, cả cái tỉnh to lớn đều sẽ của nhà họ Miêu bọn họ.

Miêu Lạc bắt đầu tưởng tượng đến hình ảnh vô cùng kích thích nào đó.

Anh ta cất tiếng cười to: “Ha ha ha! Ha ha ha… Tối nay chắc chắn sẽ là một đêm mê người đây!”

Khách khứa đi lại trên buổi tiệc như thoi đưa.

Bây giờ, đương nhiên tập đoàn Lăng Tiêu đã trở thành ngôi sao đang lên của thành phố Đông Hải.

Trên buổi tiệc, hai bố con Hứa Hiếu Dương thân là chủ tịch và tổng giám đốc đương nhiên sẽ được mọi người chú ý.

Không ít nhân vật trong giới thượng lưu chủ động đến bắt chuyện, làm thân với bọn họ.

Nãy giờ, Hứa Mộc Tình đã cụng ly với không ít người, thỉnh thoảng uống một ngụm nhỏ.

Tửu lượng của Hứa Mộc Tình rất bình thường.

Vì thế cô luôn bưng một ly rượu nho có nồng độ cồn rất thấp.

Uống một hồi, ly của Hứa Mộc Tình đã hết rượu.

Lúc này, cô đúng lúc nhìn thấy một nữ phục vụ đẩy xe phục vụ đi ngang qua.

Trên xe phục vụ để không ít rượu, Hứa Mộc Tình gọi một ly rượu nho.

Lúc nữ phục vụ rót rượu nho cho Hứa Mộc Tình còn lén lút thả một viên thuốc màu đỏ nằm trong ống tay áo vào trong ly.

Chẳng mấy chốc, trong ly rượu nho sủi lên không ít bọt khí.

Đợi bọt khí hoàn toàn biến mất, nữ phục vụ mới cung kính đưa ly cho Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình nói cảm ơn, xoay người tiếp tục trò chuyện với mấy người của giới thượng lưu.

Lúc này, sau khi Tô Phương Hoa thấy Hứa Mộc Tình đã uống mấy ngụm rượu nho, sắc mặt hơi ửng đỏ.

Khoé miệng anh ta cong lên, cười nham hiểm.

Thành công!

Tô Phương Hoa kích động, cũng cầm lấy một ly rượu nho từ trong xe của nữ phục vụ.

Sau đó vui vẻ uống cạn rượu trong ly.

Nghĩ đến tối nay có thể hưởng thụ một thân thể tuyệt vời như thế, anh ta lập tức thấy cả người khô nóng!

Chương 133: Thật đáng yêu

Chẳng mấy chốc, Hứa Mộc Tình đã hơi say, đầu óc choáng váng.

Nữ phục vụ rót rượu cho Hứa Mộc Tình khi nãy vội vàng đến gần.

Cô ta đỡ Hứa Mộc Tình rời khỏi sảnh tiệc từ một lối nhỏ bên cạnh.

Dẫn Hứa Mộc Tình vào thang máy, đi lên căn phòng nghỉ Tô Phương Hoa đã sắp xếp từ trước ở lầu mười tám.

Cùng lúc đó, Miêu Lạc cũng nhỏ mười mấy giọt nước thuốc vào trong rượu Mao Đài Diêu Nhược Nam uống.

Anh ta nhỏ nhiều nước thuốc như vậy cũng là có lý do.

Anh ta lo Diêu Nhược Nam có luyện võ, biết đâu sức chống cự sẽ mạnh hơn một chút.

Vì thế nên cố ý cho nhiều hơn.

Cuối cùng ly rượu này được nhân viên phục vụ đưa đến tay Diêu Nhược Nam.

Lúc này cô ta đang trò chuyện với Hổ Gia.

Từ khi Diêu Nhược Nam bước vào sảnh tiệc vẫn luôn nhìn tới nhìn lui trong đám người như đang tìm ai đó vậy.

Hổ Gia thấy thế không nhịn được cười hỏi: “Nhược Nam, ông nhớ đây là lần đầu tiên cháu đến Đông Hải mà đúng không?”

“Sao cháu liên tục tìm người thế? Chẳng lẽ Đông Hải này cũng có người cháu quen sao?”

“Là nam hay nữ vậy?”

Những lời này của Hổ Gia khiến Diêu Nhược Nam bình thường còn đàn ông hơn cả đàn ông không nhịn được đỏ mặt.

Thật ra cô ta đang tìm Lý Phong trong đám người.

Cô ta biết Lý Phong ở rể nhà họ Hứa, tối nay cũng nằm trong danh sách được Hổ Gia mời đến.

Cô ta không quan tâm Lý Phong ở rể nhà người khác.

Cái cô ta quan tâm là người đàn ông này rất mạnh, còn khá đẹp trai!

Nhưng không biết vì sao tối nay lại không nhìn thấy người đàn ông khiến cô ta tương tư kia trong sảnh tiệc.

Nghĩ đến hơi thở cuồn cuộn, ánh mắt sắc bén và thân thể cao lớn đẹp trai của Lý Phong.

Diêu Nhược Nam không khỏi hơi đỏ mặt.

Miêu Lạc ngồi gần đó vẫn luôn quan sát cô ta thấy thế thì thầm nắm chặt tay.

Thành công rồi!

Miêu Lạc kích động, cũng bưng lên một ly rượu nho từ trong xe của nữ phục vụ.

Sau đó vui vẻ uống cạn hết ly rượu.

Không lâu sau đó, Diêu Nhược Nam cảm thấy hơi mơ màng.

Cô ta được một nữ phục vụ dìu lên một căn phòng trên lầu mười tám.

Lúc này Diêu Nhược Nam và Hứa Mộc Tình ở ngay bên cạnh nhau.

Cửa phòng của Hứa Mộc Tình bị người đẩy ra.

Một người đàn ông chậm rãi bước vào.

Anh nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Hứa Mộc Tình, ngồi xuống bên giường, duỗi tay sờ lên mái tóc đen nhánh của cô.

Anh cúi đầu hôn nhẹ lên cái trán trơn bóng của Hứa Mộc Tình.

Sau đó, người này bật cười một tiếng: “Ngủ y như con heo nhỏ vậy, thật đáng yêu”.

Người đàn ông này không phải Tô Phương Hoa.

Cũng không phải Miêu Lạc.

Mà là Lý Phong!

Vậy Tô Phương Hoa đi đâu rồi?

Khi Tô Phương Hoa rời khỏi sảnh lớn bước vào thang máy, anh ta đột nhiên cảm thấy khô nóng.

Một dòng nước ấm vô cùng khó chịu chạy từ dưới chân thẳng lên gáy anh ta.

Sau đó, anh ta cảm thấy người mình bắt đầu đổ mồ hôi, mơ màng chóng mặt, ngay cả tầm mắt cũng trở nên mơ hồ.

Lúc này, Miêu Lạc cũng đi vào từ bên ngoài.

Tình trạng của anh ta không khác Tô Phương Hoa là mấy.

Mặt anh ta đỏ bừng như bị sốt cao, hai mắt mơ màng.

Cả người ướt đẫm mồ hôi như mới được vớt từ dưới nước lên vậy.

Hai người gần như duỗi tay cùng một lúc, bấm xuống số tầng mười tám.

Ngón tay của hai người chạm vào nhau.

Trong khoảnh khắc đó, một dòng điện trước giờ chưa từng có đột nhiên chạy dọc trên người bọn họ.

Miêu Lạc và Tô Phương Hoa chậm rãi quay đầu nhìn nhau chăm chú.

“Đinh!”

Vào lúc hai người hoảng hốt, cửa thang máy đột nhiên mở ra.

Bọn họ không thèm nhìn đến tầng lầu đã bước ra.

Hai người lắc lư đi vào trong hành lang.

Mà trên vách tường phía sau bọn họ rõ ràng đề lầu 17.

Chương 134: Tình yêu sâu đậm

Miêu Lạc và Tô Phương Hoa càng đi càng chóng mặt, càng đi càng mơ màng.

Lúc mỗi người đứng trước cửa một phòng, hai người lại đối mặt nhau lần nữa.

Lúc này, loa trong hành lang phát lên tiếng âm nhạc du dương.

“Chỉ vì gặp được em giữa bao người, khiến anh bắt đầu cô đơn nhung nhớ…”

Miêu Lạc trong mắt Tô Phương Hoa thay đổi, bắt đầu biến thành Hứa Mộc Tình.

Tô Phương Hoa trong mắt Miêu Lạc cũng thay đổi, dáng người thướt tha của Diêu Nhược Nam hiện lên trước mắt anh ta.

Kết quả là, hai người bọn họ ôm chặt lấy nhau!

Lúc này cửa phòng ở bên cạnh bọn họ đột nhiên mở ra.

Vương Tiểu Thất vội vã đi ngang qua, duỗi tay đẩy nhẹ hai người một cái.

Sau đó, Miêu Lạc và Tô Phương Hoa nghiêng ngả lảo đảo đi vào.

Cửa phòng từ từ đóng lại.

Nóng!

Miêu Lạc và Tô Phương Hoa có cảm giác như mình đang nằm trong sa mạc vậy.

Trời nóng, đất cũng nóng.

Giống như chỉ có người trước mặt mới đem lại cảm giác mát mẻ cho mình.

Bọn họ gặp nhau.

Bọn họ bị thân thể hoàn mỹ của đối phương hấp dẫn.

Bọn họ ôm chặt lấy nhau.

Gặm cắn!

Hôn môi!

Mấy chục camera chất lượng cao trong phòng bắt đầu quay hình.

“Tin tin tin”.

Cùng lúc đó, những người đang xem điện thoại nhận được rất nhiều tin tức.

“Tin nóng! Hai cậu chủ trong sáu gia tộc lớn ở Giang Châu đang làm chuyện khó coi trong khách sạn! Bấm vào để xem trực tiếp!”

“Tình nồng ý đượm! Hai cậu chủ của gia tộc lớn ở Giang Châu lên giường với nhau! Đang phát trực tiếp!”

Cứ thế, rất nhiều hình ảnh khó coi xuất hiện trong tầm mắt của công chúng.

Cùng lúc đó, biệt thự của nhà họ Tô ở tỉnh.

Tô Chính Quốc có thói quen ngủ sớm, giờ đã đến lúc lão đi rửa chân, lên giường ngủ rồi.

“Ông chủ, ông chủ ơi không xong rồi!”

Quản gia cầm một cái điện thoại vội vàng chạy vào từ bên ngoài.

Ông ta đưa hình ảnh trong điện thoại đến trước mặt Tô Chính Quốc.

Tô Chính Quốc đưa mắt nhìn sang, thân thể đột nhiên run rẩy.

“Ghê tởm! Đồi bại!”

“Chuyện này thật sự là lố lăng, lố lăng mà!”

Sau khi rống giận hai tiếng, trước mắt Tô Chính Quốc tối sầm lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh!

“Ưm!”

“A!”

Video trong điện thoại còn thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu vui sướng của Tô Phương Hoa và Miêu Lạc.

Chủ nhà ngất xỉu, trên dưới nhà họ Tô đều mất trật tự.

Chỉ có cậu chủ của bọn họ còn đang bị Miêu Lạc đưa lên đỉnh hết lần này đến lần khác trên giường.

“A…”

“Ôi…”

Hứa Mộc Tình vẫn đang ngủ say.

Còn Diêu Nhược Nam ở phòng bên cạnh đã lảo đảo ngồi dậy từ trên giường.

Lúc cô ta ôm đầu ra khỏi phòng, đúng lúc nhìn thấy Lý Phong xách hai cái túi đi tới từ một bên khác trong hành lang.

Lúc đầu cô ta vẫn không hiểu vì sao Lý Phong lại xuất hiện ở đây.

Khi Lý Phong đến gần, anh chỉ nhìn Diêu Nhược Nam một cái chứ không nói gì.

Sau đó, Lý Phong đẩy cửa phòng ra đi vào.

Diêu Nhược Nam tự nhiên ma xui quỷ khiến đi vào phòng theo anh.

Cô ta phát hiện một cô gái vô cùng xinh đẹp đang nằm yên trên giường.

Lý Phong lấy một cái khăn mới tinh từ trong túi ra.

Sau khi thấm ướt bằng nước ấm rồi vắt khô, anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Hứa Mộc Tình.

Bắt đầu dùng khăn ấm lau mồ hôi trên trán cho Hứa Mộc Tình.

Mỗi một động tác của Lý Phong đều vô cùng nhẹ nhàng.

Hơn nữa ánh mắt anh nhìn người phụ nữ trên giường cũng chứa đựng tình yêu sâu đậm.

Chương 135: Cháu thật sự thích cậu ta sao?

Diêu Nhược Nam chưa từng nhìn thấy ánh mắt như vậy từ một người đàn ông.

Anh yêu người phụ nữ này đến mức nào.

Người phụ nữ này là vợ của anh sao?

Không biết vì sao, Diêu Nhược Nam cảm thấy trong lòng mình như bị nhét một cục bông vào vậy, rất là khó chịu.

Đúng lúc này, ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập.

Điền Minh Cường dẫn theo hai tay sai của Diêu Nhược Nam vội vàng xông vào phòng.

“Nhược Nam, cháu không sao chứ!?”

Lúc này Diêu Nhược Nam đang ngơ ngác nhìn Lý Phong, đủ loại cảm xúc hiện lên trong lòng cô ta, cô ta cũng không trả lời câu hỏi của Điền Minh Cường.

Điền Minh Cường thấy thái độ của Diêu Nhược Nam thì vô cùng sốt ruột.

Gã quát to một tiếng, xông về phía Lý Phong: “Cái tên cầm thú này! Tôi giết chết cậu!”

Điền Minh Cường tức giận vung tới một quyền, bị Lý Phong nhẹ nhàng đón lấy.

Lý Phong quay đầu lạnh lùng nhìn gã: “Trước khi ông ra tay có thể động não một chút không?”

“Cậu nói cái gì!?”

Điền Minh Cường giãy dụa muốn rụt tay mình về.

Nhưng năm ngón tay của Lý Phong vẫn đang nắm chặt lấy tay gã, khiến gã không thể làm gì được.

“Câm miệng, nếu ông đánh thức vợ tôi, tôi không ngại bẻ gãy luôn cánh tay còn lại của ông đâu”.

Lúc này, Vương Tiểu Thất vội chạy vào từ ngoài cửa.

“Nè, sao ông không biết điều vậy hả? Là đại ca của tôi cứu cô chủ của các người đó!”

“Nếu không nhờ đại ca tôi, bây giờ cảnh náo nhiệt trong sóng trực tiếp đã là cô chủ của ông và Miêu Lạc rồi!”

Vương Tiểu Thất nói rõ ràng mọi chuyện.

Lúc này Điền Minh Cường và Diêu Nhược Nam mới biết thì ra ngay từ đầu Lý Phong đã biết kế hoạch của Miêu Lạc rồi.

Nữ phục vụ rót rượu cho Diêu Nhược Nam và Hứa Mộc Tình là người Vương Tiểu Thất cố ý sắp xếp.

Viên thuốc màu đỏ của Tô Phương Hoa bị Vương Tiểu Thất đánh tráo.

Thật ra cái Hứa Mộc Tình uống chỉ là một viên sủi vitamin C bình thường thôi.

Viên thuốc thật sự đã bị Miêu Lạc uống rồi.

Lý do Hứa Mộc Tình ngất là vì uống quá nhiều rượu với người khác, uống rượu có tác dụng chậm, say quá mới ngất.

Còn nước thuốc của Miêu Lạc cũng nhỏ vào trong rượu mà Tô Phương Hoa uống.

Nghe nói thế, Diêu Nhược Nam vội cảm ơn Lý Phong.

Lý Phong hờ hững đáp: “Không cần cảm ơn, cứu cô chỉ là tiện tay thôi”.

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lý Phong, Diêu Nhược Nam thầm tự hỏi.

Tôi, thật sự kém cỏi đến thế sao?



Sau khi về tỉnh, Diêu Nhược Nam cũng không ra tay đối phó với Miêu Lạc.

Bây giờ Miêu Lạc và Tô Phương Hoa đã trở thành trò cười lớn nhất tỉnh.

Sáng nay Diêu Nhược Nam cũng không luyện võ.

Cô ta đã mất hồn mất vía ngồi ba ngày trước gương, nhìn chằm chằm vào mình trong gương.

Lúc này, một người đàn ông trung niên tóc muối tiêu bước vào.

Ông ấy là trợ thủ đắc lực của Đao Gia, có biệt danh là “Rắn Độc”.

Ở thế giới ngầm, ông ấy nổi tiếng là quỷ kế đa đoan, xảo trá hay thay đổi.

Rắn Độc nhìn Diêu Nhược Nam từ nhỏ đến lớn, luôn coi cô ta như con gái ruột của mình.

Ông ấy đi đến bên cạnh Diêu Nhược Nam, cười nói: “Sao gần đây không thấy cháu luyện võ vậy?”

Diêu Nhược Nam quay đầu nhìn Rắn Độc: “Chú hai, có phải cháu xấu lắm không?”

Một câu hỏi bất thình lình khiến Rắn Độc ngơ ngác.

Từ nhỏ đến lớn Diêu Nhược Nam đều chưa từng chú trọng ngoại hình của mình.

Cô cắt tóc ngắn không phải vì thời thượng.

Mà để tránh khi đánh nhau bị đối phương túm tóc.

Rắn Độc nhận ra điều gì đó?

Ông ấy lấy ghế ngồi xuống bên cạnh Diêu Nhược Nam.

“Sao đấy, thích ai rồi à?”

Với chuyện này, Diêu Nhược Nam cũng không lảng tránh.

Cô ta gật đầu: “Nhưng anh ấy không thích cháu”.

Rắn Độc chớp mắt: “Chú nghe mọi người nói cháu bị người ta đánh bại ở Đông Hải, bây giờ trong lòng cháu đang nghĩ đến người đó đúng không?”

Diêu Nhược Nam cất lời: “Anh ấy tên Lý Phong, đã có vợ rồi, vả lại anh ấy còn ở rể nhà người ta nữa”.

“Cháu thật sự thích cậu ta sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK