Nàng bỗng nhiên phát hiện mình thật ngốc, tự cho mình là đúng, lúc đó còn hận Vương Lạc chết đi sống lại, thật ra nàng chẳng biết gì cả, lạc lõng trong đám nhân vật lớn này như một trò cười, mình còn bị cuốn vào chuyện này. Miêu Nghị bảo nàng cách Bàng Ngọc Nương xa ra một chút mà nàng không chịu nghe, hôm nay vẫn cứ chạy tới đây, chẳng phải là đâm đầu vào chỗ chết sao? Nếu nghe Miêu Nghị thì làm gì có chuyện bị bao vây ở đây? Không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Nàng nhanh chóng lấy tinh linh ra liền lạc với Miêu Nghị.
Trong phủ Nguyên soái Mão Lộ, một đội nhân mã vọt vào khuê phòng của Bàng Ngọc Nương, người trong phòng kinh ngạc tới mức đứng bật dậy.
Tra Như Diễm đứng lên quát:
- Tiêu thống lĩnh, ngươi thật to gan, không biết đây là đâu sao? Ngươi dẫn theo người mặc áo giáp xông vào đây là có ý gì? .
Thống lĩnh Tiêu Bình Ba – hộ vệ phủ nguyên soái chắp tay nói:
- Phu nhân, đại soái đang giao đấu với Hạo Đức Phương ở ngoài kia, loạn quân chém giết vô tình, phụng quân lệnh của đại soái, hủy bỏ hôn lễ, để mọi việc ổn thỏa, tạm xin mời phu nhân và tiểu thư tránh tới nơi an toàn.
Bàng Tiếu Tiếu kinh ngạc tới mức trợn tròn mắt há hốc miệng.
- Tra Như Diễm nghe thấy thế thì sợ đến mức hai chân gần như nhũn cả ra, lão gia ngả bài với Hạo Đức Phương? Thật sự trở mặt rồi?
Cho dù bà biết Bàng Quán muốn làm gì từ lâu, nhưng Bàng Quán không nói chi tiết kế hoạch với bà, chỉ bảo bà phối hợp diễn kịch, bà thật sự không ngờ Bàng Quán lại hạ sát chiêu vào đại hôn của con gái.
Những chuyện khác bà không biết, bà chỉ biết một điều, đó là thắng làm thua, vua làm giặc. Cho dù trước kia ngươi cao quý vinh hiển thế nào, một khi thất bại, thì chắc chắn sẽ chết rất thảm!
Có những khi, bà chẳng hiểu những nam nhân này cứ phải táng mạng làm những chuyện máu chảy thành sông làm ra những chuyện khiển nữ nhân sợ hãi khiếp vía làm gì co chứ?
Tra Như Diễm hồi thần, vội vàng hỏi:
- Ngưu Hữu Đức đâu? Đại quân U Minh của Ngưu Hữu Đức có tới giúp lão gia không?
Bà chỉ cảm thấy có càng nhiều thể lực giúp Bàng Quán thì phân thắng sẽ càng lớn, điều này không sai.
- Thuộc hạ không biết, xin phu nhân hãy nhanh chóng lánh đi, đừng kéo dài thời gian nữa.
Tiêu Bình Ba lại chắp tay lên tiếng, y không biết chuyện gì mà đại quân U Minh có tham gia không, có điều cũng nghe ra chút ý vị trong lời nói của phu nhân, nhưng đây không phải là việc mà y cần bận tâm, y chỉ cần phụng mệnh làm tốt việc được giao.
Bàn Ngọc Nương ngồi trước bàn trang điểm chầm chậm đứng lên, từ phản ứng của mẫu thân, nàng cũng đã ý thức được chút gì đó, nở nụ cười thê lương.
- Đi mau đi mau!
Tra Như Diễm luống cuống tay chân giục hai đứa con gái. Vừa lôi vừa tha đi đồng thời truyền âm với Bàng Tiếu Tiếu:
- Tiếu Tiếu, con nhanh chóng liên hệ với phu quân, hỏi xem hắn có xuất binh hay không, phu quân con năng chinh thiện chiến, tay có tinh binh, bảo hắn nhanh chóng xuất binh giúp cha con đi.
Bàng Tiếu Tiếu bị đẩy đến lảo đảo thật thà gật đầu, nàng biết mình bí mật được gả cho Miêu Nghị chắc chắn phải có nguyên nhân, nhưng không ngờ lại là nguyên nhân đáng sợ đến mức này, phụ thân lại muốn phản Hạo Thiên Vương!
Khấu Thiên Vương phủ nhận được tin hoàn toàn chấn động.
Quảng Thiên Vương phủ nhận được tin tức hoàn toàn chấn động.
Thành Thiên Vương phủ nhận được tin tức của Đằng Thiên Vương phủ hoàn toàn chấn động.
Thần Lộ và Tị Lộ nguyên Soái nhận được tin tức hoàn toàn chấn động, nhanh chóng điều động nhân mã tiếp viện cho Hạo Đức Phương.
Hạo Thiên Vương phủ nhận được tin tức hoàn toàn chấn động, toàn bộ thân quân của Hạo Đức Phương nhanh chóng tập kết chạy tới tiếp viện.
Gia quyến Vương phủ cũng chẳng từ việc nghĩa, một khi Hạo Đức Phương gặp chuyện, người Hạo gia có kết cục kỳ thì khỏi nói cũng biết, nam nam nữ nữ đều dốc hết sức. Thiên Cung nhận được tin tức hoàn toàn chấn động, bên trong LY Cung, Thanh Chủ đang thảnh thơi dạo trong hoa viên bỗng nhiên xoay người, thất thanh nói:
- Cái gì?
Thượng Quan Thanh lập tức thuật lại tin tức mình nhận được một cách rõ ràng.
Thanh Chủ vô cùng bất ngờ, ánh mắt đầy vẻ hoài nghi:
- Sao Bàng Quán lại có lá gan lớn đến vậy? Chỉ dựa vào thế lực của mình lão ta mà dám phản bội Hạo Đức Phương? Đây là điều vô lý, sau lưng lão tuyệt đối có sự nhúng tay của cả những thế lực khác, lập tức tra rõ cho trẫm, cần phải nhanh chóng biết rõ chuyện gì đã xảy ra!
Tinh Không bùng nổ, đại quân giao chiến chém giết khốc liệt, trực tiếp tiến vào giai đoạn vô cùng gay gắn gấp gáp, không cho người ta có cơ hội để thở, quả đúng như lời Bàng Quán nói, không phải ngươi chết thì ta chết!
Sau khi nhân mã dưới trướng Hạo Đức Phương gấp rút tập hợp để đi tiếp viện, lập tức thông báo tình hình với Khấu Lăng Hư, Quảng Lệnh Công, Đằng Phi, Thành Thái Trạch, không phải xin tiếp viện, những người đã tới chức vị này rồi thì có những chuyện không cần phải nói ra, vốn dĩ mọi người là quan hệ liên hợp, người ta muốn trợ giúp ngươi thì chẳng cần ngươi mở miệng, người ta không muốn giúp, cho dù ngươi cầu xin cũng vô dụng.
Mục đích thông báo với đám người Khấu Lăng Hư là để nhắc nhở bọn họ cẩn thận, lão không tin Bàng Quán dám tự mình tạo phản, sau lưng chắc hắn có người chống đỡ, lôi việc con gái phải chịu nhục ra nói đương nhiên chỉ là cái cớ. Hạo Đức Phương trực tiếp khóa chặt hai mục tiêu, người có thể khiến Bàng Quán trở nên to gan như vậy, trừ Thanh Chủ ra thì chỉ có Hạ Hầu gia!
Người lão lấy tinh linh ra đích thân mở miệng cầu cứu chính là minh hữu của mình, chính là Ngưu Hữu Đức – người thống lĩnh đại quân U minh. Giữa lão và Ngưu Hữu Đức không tồn tại quan hệ liên hợp, chỉ có sự hỗ trợ về lợi ích, có thể trực tiếp mở miệng nhờ, bằng không nếu lào bị lật đổ thì lợi ích Ngưu Hữu Đức được hưởng ở đất Nam quân cũng bị ảnh hưởng.
Mà mối lo lớn nhất của lão vào lúc này cũng là Ngưu Hữu Đức, thực lực trên tay lão không phải là thế lực mà Bàng Quán có thể so sánh, mấy người Khấu Lăng Hư cũng sẽ không giúp đỡ Bàng quán, nếu Thanh Chủ có ý xấu, mấy người Khấu Lăng Hư sẽ ngăn cản giúp lào, biến số lớn nhất nằm ở số nhân mã Ngưu Hữu Đức sở hữu trong tay, lão lo Bàng Quán sẽ đồng ý gì đó về mặt lợi ích với Ngưu Hữu Đức, một khi Ngưu Hữu Đức đâm sau lưng lão một dao thì sẽ càng phiền phức hơn.
Nàng nhanh chóng lấy tinh linh ra liền lạc với Miêu Nghị.
Trong phủ Nguyên soái Mão Lộ, một đội nhân mã vọt vào khuê phòng của Bàng Ngọc Nương, người trong phòng kinh ngạc tới mức đứng bật dậy.
Tra Như Diễm đứng lên quát:
- Tiêu thống lĩnh, ngươi thật to gan, không biết đây là đâu sao? Ngươi dẫn theo người mặc áo giáp xông vào đây là có ý gì? .
Thống lĩnh Tiêu Bình Ba – hộ vệ phủ nguyên soái chắp tay nói:
- Phu nhân, đại soái đang giao đấu với Hạo Đức Phương ở ngoài kia, loạn quân chém giết vô tình, phụng quân lệnh của đại soái, hủy bỏ hôn lễ, để mọi việc ổn thỏa, tạm xin mời phu nhân và tiểu thư tránh tới nơi an toàn.
Bàng Tiếu Tiếu kinh ngạc tới mức trợn tròn mắt há hốc miệng.
- Tra Như Diễm nghe thấy thế thì sợ đến mức hai chân gần như nhũn cả ra, lão gia ngả bài với Hạo Đức Phương? Thật sự trở mặt rồi?
Cho dù bà biết Bàng Quán muốn làm gì từ lâu, nhưng Bàng Quán không nói chi tiết kế hoạch với bà, chỉ bảo bà phối hợp diễn kịch, bà thật sự không ngờ Bàng Quán lại hạ sát chiêu vào đại hôn của con gái.
Những chuyện khác bà không biết, bà chỉ biết một điều, đó là thắng làm thua, vua làm giặc. Cho dù trước kia ngươi cao quý vinh hiển thế nào, một khi thất bại, thì chắc chắn sẽ chết rất thảm!
Có những khi, bà chẳng hiểu những nam nhân này cứ phải táng mạng làm những chuyện máu chảy thành sông làm ra những chuyện khiển nữ nhân sợ hãi khiếp vía làm gì co chứ?
Tra Như Diễm hồi thần, vội vàng hỏi:
- Ngưu Hữu Đức đâu? Đại quân U Minh của Ngưu Hữu Đức có tới giúp lão gia không?
Bà chỉ cảm thấy có càng nhiều thể lực giúp Bàng Quán thì phân thắng sẽ càng lớn, điều này không sai.
- Thuộc hạ không biết, xin phu nhân hãy nhanh chóng lánh đi, đừng kéo dài thời gian nữa.
Tiêu Bình Ba lại chắp tay lên tiếng, y không biết chuyện gì mà đại quân U Minh có tham gia không, có điều cũng nghe ra chút ý vị trong lời nói của phu nhân, nhưng đây không phải là việc mà y cần bận tâm, y chỉ cần phụng mệnh làm tốt việc được giao.
Bàn Ngọc Nương ngồi trước bàn trang điểm chầm chậm đứng lên, từ phản ứng của mẫu thân, nàng cũng đã ý thức được chút gì đó, nở nụ cười thê lương.
- Đi mau đi mau!
Tra Như Diễm luống cuống tay chân giục hai đứa con gái. Vừa lôi vừa tha đi đồng thời truyền âm với Bàng Tiếu Tiếu:
- Tiếu Tiếu, con nhanh chóng liên hệ với phu quân, hỏi xem hắn có xuất binh hay không, phu quân con năng chinh thiện chiến, tay có tinh binh, bảo hắn nhanh chóng xuất binh giúp cha con đi.
Bàng Tiếu Tiếu bị đẩy đến lảo đảo thật thà gật đầu, nàng biết mình bí mật được gả cho Miêu Nghị chắc chắn phải có nguyên nhân, nhưng không ngờ lại là nguyên nhân đáng sợ đến mức này, phụ thân lại muốn phản Hạo Thiên Vương!
Khấu Thiên Vương phủ nhận được tin hoàn toàn chấn động.
Quảng Thiên Vương phủ nhận được tin tức hoàn toàn chấn động.
Thành Thiên Vương phủ nhận được tin tức của Đằng Thiên Vương phủ hoàn toàn chấn động.
Thần Lộ và Tị Lộ nguyên Soái nhận được tin tức hoàn toàn chấn động, nhanh chóng điều động nhân mã tiếp viện cho Hạo Đức Phương.
Hạo Thiên Vương phủ nhận được tin tức hoàn toàn chấn động, toàn bộ thân quân của Hạo Đức Phương nhanh chóng tập kết chạy tới tiếp viện.
Gia quyến Vương phủ cũng chẳng từ việc nghĩa, một khi Hạo Đức Phương gặp chuyện, người Hạo gia có kết cục kỳ thì khỏi nói cũng biết, nam nam nữ nữ đều dốc hết sức. Thiên Cung nhận được tin tức hoàn toàn chấn động, bên trong LY Cung, Thanh Chủ đang thảnh thơi dạo trong hoa viên bỗng nhiên xoay người, thất thanh nói:
- Cái gì?
Thượng Quan Thanh lập tức thuật lại tin tức mình nhận được một cách rõ ràng.
Thanh Chủ vô cùng bất ngờ, ánh mắt đầy vẻ hoài nghi:
- Sao Bàng Quán lại có lá gan lớn đến vậy? Chỉ dựa vào thế lực của mình lão ta mà dám phản bội Hạo Đức Phương? Đây là điều vô lý, sau lưng lão tuyệt đối có sự nhúng tay của cả những thế lực khác, lập tức tra rõ cho trẫm, cần phải nhanh chóng biết rõ chuyện gì đã xảy ra!
Tinh Không bùng nổ, đại quân giao chiến chém giết khốc liệt, trực tiếp tiến vào giai đoạn vô cùng gay gắn gấp gáp, không cho người ta có cơ hội để thở, quả đúng như lời Bàng Quán nói, không phải ngươi chết thì ta chết!
Sau khi nhân mã dưới trướng Hạo Đức Phương gấp rút tập hợp để đi tiếp viện, lập tức thông báo tình hình với Khấu Lăng Hư, Quảng Lệnh Công, Đằng Phi, Thành Thái Trạch, không phải xin tiếp viện, những người đã tới chức vị này rồi thì có những chuyện không cần phải nói ra, vốn dĩ mọi người là quan hệ liên hợp, người ta muốn trợ giúp ngươi thì chẳng cần ngươi mở miệng, người ta không muốn giúp, cho dù ngươi cầu xin cũng vô dụng.
Mục đích thông báo với đám người Khấu Lăng Hư là để nhắc nhở bọn họ cẩn thận, lão không tin Bàng Quán dám tự mình tạo phản, sau lưng chắc hắn có người chống đỡ, lôi việc con gái phải chịu nhục ra nói đương nhiên chỉ là cái cớ. Hạo Đức Phương trực tiếp khóa chặt hai mục tiêu, người có thể khiến Bàng Quán trở nên to gan như vậy, trừ Thanh Chủ ra thì chỉ có Hạ Hầu gia!
Người lão lấy tinh linh ra đích thân mở miệng cầu cứu chính là minh hữu của mình, chính là Ngưu Hữu Đức – người thống lĩnh đại quân U minh. Giữa lão và Ngưu Hữu Đức không tồn tại quan hệ liên hợp, chỉ có sự hỗ trợ về lợi ích, có thể trực tiếp mở miệng nhờ, bằng không nếu lào bị lật đổ thì lợi ích Ngưu Hữu Đức được hưởng ở đất Nam quân cũng bị ảnh hưởng.
Mà mối lo lớn nhất của lão vào lúc này cũng là Ngưu Hữu Đức, thực lực trên tay lão không phải là thế lực mà Bàng Quán có thể so sánh, mấy người Khấu Lăng Hư cũng sẽ không giúp đỡ Bàng quán, nếu Thanh Chủ có ý xấu, mấy người Khấu Lăng Hư sẽ ngăn cản giúp lào, biến số lớn nhất nằm ở số nhân mã Ngưu Hữu Đức sở hữu trong tay, lão lo Bàng Quán sẽ đồng ý gì đó về mặt lợi ích với Ngưu Hữu Đức, một khi Ngưu Hữu Đức đâm sau lưng lão một dao thì sẽ càng phiền phức hơn.