Nếu sớm biết như vậy hắn đã không lấy ra, nhiều năm qua Miêu Nghị không chịu đựng được bị người ta trói buộc lo này lo kia, hắn chưa tiến vào trạng thái có gia đình, đặc biệt là kiểu hạn chế tự do thân thể. Miêu Nghị không cãi với Vân Tri Thu vì biết không cãi thắng nàng, mấu chốt là ngươi có lý cũng vô ích, không lớn tiếng bằng người ta. Nếu ngươi to tiếng hơn nàng thì nàng sẽ gây sự vô lý, tóm lại ngươi chỉ có nước thua.
Miêu Nghị khẽ thở dài:
- Ta nghĩ thế này, ta định cho bốn người Mộc Tượng mỗi người một trăm vạn viên.
Vân Tri Thu nhíu chặt mày:
- Không phải ta tiếc không muốn cho bọn họ, nhưng phu quân đột phá cảnh giới Kim Liên cần dùng, chờ phu quân đột phá xong rồi tính. Lỡ vào phút then chốt này phu quân cần số lượng nhiều, nếu không đủ thì . . .
Miêu Nghị nói:
- Trước khi nàng chưa gả cho ta thì tu vi của ta có hạn, bất lực với nhiều chuyện, từng nhờ bốn người họ. Nếu bốn người bảo vệ phu nhân thật tốt thì sau này sẽ tạ lễ lớn. Nhiều năm đã qua, đã tới lúc nên biểu thị. Huống chi bốn người là thân tín của phu nhân, xem như hộ vệ cận thân, tu vi của họ cao một chút thì ta cũng yên tâm hơn.
Vân Tri Thu nghe câu đó ánh mắt lưu luyến, mắt sáng đưa làn lưu ba trìu mến nhìn Miêu Nghị. Răng trắng cắn môi hồng, lòng Vân Tri Thu ngọt như rót mật.
Vân Tri Thu ôm cánh tay Miêu Nghị, nghiêng đầu tựa lên vai hắn:
- Phu quân thật là thương ta, ta hiểu tấm lòng của phu quân. Nhưng ta vẫn đề nghị phu quân hãy đột phá cảnh giới Kim Liên trước rồi tính, lúc đó cho bao nhiêu cũng không muộn. Bọn họ theo ta nhiều năm, ta rất hiểu bọn họ, sẽ không vì phu quân tạm thời không thực hiện lời hứa mà có bất mãn gì.
- Ta có đột phá cảnh giới Kim Liên cũng không cần nhiều như vậy, tận một ngàn vạn viên! Không chỉ thế, chỗ ta còn có gần trăm vạn viên lúc trước lấy từ tiệm tạp hóa, đưa bốn trăm vạn viên cho bọn họ thì số còn lại ta đủ dùng rồi.
- Thế thì theo ý của phu quân, cho đi.
Miêu Nghị gật đầu, không quá lo lắng nói:
- Bây giờ điều duy nhất ta lo là tặng đồ cho họ rồi không biết bọn họ có lộ ra ngoài không.
- Cái đó phu quân yên tâm, ta đánh tiếng trước thì bọn họ sẽ tự hiểu nên làm sao, ta còn định chuẩn bị mang bọn họ đi đại thế giới. Nếu không có chút nắm chắc thì ta nào dám yên tâm dẫn họ cùng đi.
Miêu Nghị một lần nữa câm nín:
- . . .
Nữ nhân này cứ đòi đi đại thế giới, suy nghĩ luôn thành viên tổ chức sẽ mang cùng. Nhưng nói đi phải nói lại, nếu không ai đi theo bảo vệ nữ nhân này thì Miêu Nghị không yên tâm, có điều bốn người Mộc Tượng tu vi hơi thấp quá, đi đại thế giới thì không đủ nhìn.
Miêu Nghị chia ra bốn trăm vạn viên Tiên Nguyên đan bỏ vào bốn trữ vật giới chỉ, đẩy tới trước mặt nàng:
- Chờ có dịp nàng đưa cho bốn người giùm ta.
Vân Tri Thu chọt trán Miêu Nghị:
- Chàng ngốc quá, thứ này phải tự tay chàng đưa, chắc không cần ta nói rõ ý nghĩa trong đó đi?
Miêu Nghị lúc lắc đầu, thở dài:
- Vân Tri Thu, làm ơn đừng hở chút động tay chân được không? Ta rất phản cảm nàng làm vậy, suy xét cho thân phận của ta với.
Vân Tri Thu cười lạnh:
- Ô? Ngươi có thân phận gì? Trừ chút bản lĩnh cởi đồ của ta ra không thấy ngươi có thân phận gì.
Vân Tri Thu đạp mạnh vào cẳng chân Miêu Nghị.
Miêu đại cung chủ không biết nên nói cái gì, vẻ mặt bất đắc dĩ hốt đồ trên bàn.
Miêu Nghị lấy trữ vật giới chỉ khác ra đung đưa trong tay:
- Đây là thứ nàng tuyệt đối chưa từng thấy qua.
Vân Tri Thu tò mò hỏi:
- Cái gì vậy?
Miêu Nghị phất tay đổ ra, bảy mươi viên Kết Đan rực rỡ ánh vàng trải trên bàn.
Vân Tri Thu mất bình tĩnh, nàng đứng bật dậy xoe tròn mắt nhìn, tay che môi anh đào khó tin hỏi:
- Không lẽ đây là Kết Đan ngũ phẩm?
Miêu Nghị không nói, để Vân Tri Thu tự nghiệm chứng.
Vân Tri Thu cầm một thi pháp lên kiểm nghiệm, lát sau mắt nàng sáng rực kích động nói:
- Thật sự là Kết Đan ngũ phẩm! Cái này phải giết tu sĩ Thải Liên trong truyền thuyết mới có được. Một, hai, ba . . . Bảy mươi viên. Trời! Phu quân lấy đâu ra?
- Là huyết thi trong Huyết Ma trận . . .
Miêu Nghị kể đại khái tình huống bị nhốt trong huyết trận.
Vân Tri Thu nghe kinh nghiệm của Miêu Nghị mà tim đập chân run, ánh mắt vừa hận vừa đau lòng nhìn hắn, không còn vui sướng khi thấy những viên Kết Đan. Đó toàn là thứ trượng phu của mình dùng mạng sống đổi lấy!
Vân Tri Thu cắn môi hỏi:
- Phu quân nói Huyết Liên đâu rồi?
Miêu Nghị nói:
- Thứ đó không tiện lấy ra xem, khí huyết sát quá mạnh mẽ, vừa lấy ra e rằng cỏ cây xung quanh sẽ chết héo hết. Những cung nữ tu vi quá thấp ước chừng cũng sẽ bị ảnh hưởng. Chờ có dịp ta tìm núi hoang sơn động hẻo lánh rồi nghiên cứu nó.
Miêu Nghị nói xong lấy một trữ vật giới chỉ ra đưa cho Vân Tri Thu:
- Cho nàng mở rộng tầm mắt đây, thi pháp tra xét một cái là được, đừng lấy ra.
Vân Tri Thu cầm lấy xem, trong trữ vật giới chỉ tràn ngập khí huyết sát đậm đặc. Một đóa hoa sen to yên lặng nằm trong đó, trên đài sen có chín cái hột lấp lóe tia sáng đỏ. Khiến người chú ý nhất là củ sen trắng tinh phần gốc, nó tỏa dải sáng.
Nguyên huyết liên rất đẹp, nhưng khí huyết sát khiến người e ngại, đúng là không tiện lấy ra.
Vân Tri Thu khẽ thở dài:
- Ài.
Vân Tri Thu trả lại cho Miêu Nghị, lại ngồi xuống, nàng cầm các viên Kết Đan ngũ phẩm lên ngắm:
- Không dám lấy Kết Đan ngũ phẩm ra dùng trong tiểu thế giới, dù cho luyện chế thành bảo giáp, một khi lấy ra nhất định sẽ gây rắc rối. Dù đưa cho Yêu Nhược Tiên luyện chế cũng khó giải thích nguồn gốc có được với Yêu Nhược Tiên.
Miêu Nghị nói:
- Nàng giữ mớ Kết Đan này bên người để dùng, nhớ chừa vài viên cho Hắc Thán, ta muốn xem thử Hắc Thán luyện chế mấy viên Kết Đan ngũ phẩm có phản ứng gì không. Nó có nhiều điểm hữu dụng, ta cố ý cho nàng một bộ pháp khí trận pháp phòng ngự.
Miêu Nghị đứng dậy rời khỏi bàn, vung tay. Tám mươi tám bộ sáo trang pháp khí bắn lơ lửng trên không trung. Miêu Nghị tiện tay chộp, một pháp khí hình đầu quỷ bay tới rơi vào tay Miêu Nghị, hắn tháo Kết Đan tam phẩm ngậm trong kẽ răng ra đặt viên Kết Đan ngũ phẩm vào trong. Miêu Nghị liên tiếp đổi Kết Đan ngũ phẩm cho bốn món pháp khí.
Vân Tri Thu ở bên cạnh tò mò xem.
Miêu Nghị chỉ vào pháp khí lơ lửng, giải thích rằng:
- Bộ pháp khí này tên là Bát Phương trận, có giá một vạn ức viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, tức là một vạn ức Hồng Tinh, một bộ pháp khí phòng hộ cao cấp. Nàng cũng nhìn thấy cách đổi Kết Đan cho pháp khí rồi, đẳng cấp Kết Đan càng cao thì lực phòng ngự cũng càng cao.
Miêu Nghị bắt đầu giải thích cách làm cho Vân Tri Thu, nàng cẩn thận ghi lại, có gì không hiểu liền hỏi, không cần phải khách sáo với hắn.
Miêu Nghị khẽ thở dài:
- Ta nghĩ thế này, ta định cho bốn người Mộc Tượng mỗi người một trăm vạn viên.
Vân Tri Thu nhíu chặt mày:
- Không phải ta tiếc không muốn cho bọn họ, nhưng phu quân đột phá cảnh giới Kim Liên cần dùng, chờ phu quân đột phá xong rồi tính. Lỡ vào phút then chốt này phu quân cần số lượng nhiều, nếu không đủ thì . . .
Miêu Nghị nói:
- Trước khi nàng chưa gả cho ta thì tu vi của ta có hạn, bất lực với nhiều chuyện, từng nhờ bốn người họ. Nếu bốn người bảo vệ phu nhân thật tốt thì sau này sẽ tạ lễ lớn. Nhiều năm đã qua, đã tới lúc nên biểu thị. Huống chi bốn người là thân tín của phu nhân, xem như hộ vệ cận thân, tu vi của họ cao một chút thì ta cũng yên tâm hơn.
Vân Tri Thu nghe câu đó ánh mắt lưu luyến, mắt sáng đưa làn lưu ba trìu mến nhìn Miêu Nghị. Răng trắng cắn môi hồng, lòng Vân Tri Thu ngọt như rót mật.
Vân Tri Thu ôm cánh tay Miêu Nghị, nghiêng đầu tựa lên vai hắn:
- Phu quân thật là thương ta, ta hiểu tấm lòng của phu quân. Nhưng ta vẫn đề nghị phu quân hãy đột phá cảnh giới Kim Liên trước rồi tính, lúc đó cho bao nhiêu cũng không muộn. Bọn họ theo ta nhiều năm, ta rất hiểu bọn họ, sẽ không vì phu quân tạm thời không thực hiện lời hứa mà có bất mãn gì.
- Ta có đột phá cảnh giới Kim Liên cũng không cần nhiều như vậy, tận một ngàn vạn viên! Không chỉ thế, chỗ ta còn có gần trăm vạn viên lúc trước lấy từ tiệm tạp hóa, đưa bốn trăm vạn viên cho bọn họ thì số còn lại ta đủ dùng rồi.
- Thế thì theo ý của phu quân, cho đi.
Miêu Nghị gật đầu, không quá lo lắng nói:
- Bây giờ điều duy nhất ta lo là tặng đồ cho họ rồi không biết bọn họ có lộ ra ngoài không.
- Cái đó phu quân yên tâm, ta đánh tiếng trước thì bọn họ sẽ tự hiểu nên làm sao, ta còn định chuẩn bị mang bọn họ đi đại thế giới. Nếu không có chút nắm chắc thì ta nào dám yên tâm dẫn họ cùng đi.
Miêu Nghị một lần nữa câm nín:
- . . .
Nữ nhân này cứ đòi đi đại thế giới, suy nghĩ luôn thành viên tổ chức sẽ mang cùng. Nhưng nói đi phải nói lại, nếu không ai đi theo bảo vệ nữ nhân này thì Miêu Nghị không yên tâm, có điều bốn người Mộc Tượng tu vi hơi thấp quá, đi đại thế giới thì không đủ nhìn.
Miêu Nghị chia ra bốn trăm vạn viên Tiên Nguyên đan bỏ vào bốn trữ vật giới chỉ, đẩy tới trước mặt nàng:
- Chờ có dịp nàng đưa cho bốn người giùm ta.
Vân Tri Thu chọt trán Miêu Nghị:
- Chàng ngốc quá, thứ này phải tự tay chàng đưa, chắc không cần ta nói rõ ý nghĩa trong đó đi?
Miêu Nghị lúc lắc đầu, thở dài:
- Vân Tri Thu, làm ơn đừng hở chút động tay chân được không? Ta rất phản cảm nàng làm vậy, suy xét cho thân phận của ta với.
Vân Tri Thu cười lạnh:
- Ô? Ngươi có thân phận gì? Trừ chút bản lĩnh cởi đồ của ta ra không thấy ngươi có thân phận gì.
Vân Tri Thu đạp mạnh vào cẳng chân Miêu Nghị.
Miêu đại cung chủ không biết nên nói cái gì, vẻ mặt bất đắc dĩ hốt đồ trên bàn.
Miêu Nghị lấy trữ vật giới chỉ khác ra đung đưa trong tay:
- Đây là thứ nàng tuyệt đối chưa từng thấy qua.
Vân Tri Thu tò mò hỏi:
- Cái gì vậy?
Miêu Nghị phất tay đổ ra, bảy mươi viên Kết Đan rực rỡ ánh vàng trải trên bàn.
Vân Tri Thu mất bình tĩnh, nàng đứng bật dậy xoe tròn mắt nhìn, tay che môi anh đào khó tin hỏi:
- Không lẽ đây là Kết Đan ngũ phẩm?
Miêu Nghị không nói, để Vân Tri Thu tự nghiệm chứng.
Vân Tri Thu cầm một thi pháp lên kiểm nghiệm, lát sau mắt nàng sáng rực kích động nói:
- Thật sự là Kết Đan ngũ phẩm! Cái này phải giết tu sĩ Thải Liên trong truyền thuyết mới có được. Một, hai, ba . . . Bảy mươi viên. Trời! Phu quân lấy đâu ra?
- Là huyết thi trong Huyết Ma trận . . .
Miêu Nghị kể đại khái tình huống bị nhốt trong huyết trận.
Vân Tri Thu nghe kinh nghiệm của Miêu Nghị mà tim đập chân run, ánh mắt vừa hận vừa đau lòng nhìn hắn, không còn vui sướng khi thấy những viên Kết Đan. Đó toàn là thứ trượng phu của mình dùng mạng sống đổi lấy!
Vân Tri Thu cắn môi hỏi:
- Phu quân nói Huyết Liên đâu rồi?
Miêu Nghị nói:
- Thứ đó không tiện lấy ra xem, khí huyết sát quá mạnh mẽ, vừa lấy ra e rằng cỏ cây xung quanh sẽ chết héo hết. Những cung nữ tu vi quá thấp ước chừng cũng sẽ bị ảnh hưởng. Chờ có dịp ta tìm núi hoang sơn động hẻo lánh rồi nghiên cứu nó.
Miêu Nghị nói xong lấy một trữ vật giới chỉ ra đưa cho Vân Tri Thu:
- Cho nàng mở rộng tầm mắt đây, thi pháp tra xét một cái là được, đừng lấy ra.
Vân Tri Thu cầm lấy xem, trong trữ vật giới chỉ tràn ngập khí huyết sát đậm đặc. Một đóa hoa sen to yên lặng nằm trong đó, trên đài sen có chín cái hột lấp lóe tia sáng đỏ. Khiến người chú ý nhất là củ sen trắng tinh phần gốc, nó tỏa dải sáng.
Nguyên huyết liên rất đẹp, nhưng khí huyết sát khiến người e ngại, đúng là không tiện lấy ra.
Vân Tri Thu khẽ thở dài:
- Ài.
Vân Tri Thu trả lại cho Miêu Nghị, lại ngồi xuống, nàng cầm các viên Kết Đan ngũ phẩm lên ngắm:
- Không dám lấy Kết Đan ngũ phẩm ra dùng trong tiểu thế giới, dù cho luyện chế thành bảo giáp, một khi lấy ra nhất định sẽ gây rắc rối. Dù đưa cho Yêu Nhược Tiên luyện chế cũng khó giải thích nguồn gốc có được với Yêu Nhược Tiên.
Miêu Nghị nói:
- Nàng giữ mớ Kết Đan này bên người để dùng, nhớ chừa vài viên cho Hắc Thán, ta muốn xem thử Hắc Thán luyện chế mấy viên Kết Đan ngũ phẩm có phản ứng gì không. Nó có nhiều điểm hữu dụng, ta cố ý cho nàng một bộ pháp khí trận pháp phòng ngự.
Miêu Nghị đứng dậy rời khỏi bàn, vung tay. Tám mươi tám bộ sáo trang pháp khí bắn lơ lửng trên không trung. Miêu Nghị tiện tay chộp, một pháp khí hình đầu quỷ bay tới rơi vào tay Miêu Nghị, hắn tháo Kết Đan tam phẩm ngậm trong kẽ răng ra đặt viên Kết Đan ngũ phẩm vào trong. Miêu Nghị liên tiếp đổi Kết Đan ngũ phẩm cho bốn món pháp khí.
Vân Tri Thu ở bên cạnh tò mò xem.
Miêu Nghị chỉ vào pháp khí lơ lửng, giải thích rằng:
- Bộ pháp khí này tên là Bát Phương trận, có giá một vạn ức viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, tức là một vạn ức Hồng Tinh, một bộ pháp khí phòng hộ cao cấp. Nàng cũng nhìn thấy cách đổi Kết Đan cho pháp khí rồi, đẳng cấp Kết Đan càng cao thì lực phòng ngự cũng càng cao.
Miêu Nghị bắt đầu giải thích cách làm cho Vân Tri Thu, nàng cẩn thận ghi lại, có gì không hiểu liền hỏi, không cần phải khách sáo với hắn.