Bá! Mấy trăm nhân mã trong đại quân bỗng nhiên lấy ra Phá Pháp trên cung, nhăm ngay phía dưới!
Mọi người phía dưới ngẩng đầu cả kinh, Miêu Nghị lạnh lùng nghiêng mắt nhìn, phát hiện Phá Pháp cung trong tay vị phía trên kia thật sự không ít, xem ra nhân mã cận vệ quân được điều động đến địa phương có lực độ ủng hộ không nhỏ, lúc này nghiêng đầu nói với Mục Vũ Liên “Ừ”.
Mục Vũ Liên khẩn cấp hô:
- Phòng ngự!
Lời này vừa mới ra khỏi miệng, Chử Tử Sơn đã múa thương tức giận chỉ về phía Miêu Nghị, gầm lên:
- Sát!
Cái gì mà không phải “Vân Tri Thu”, cái gì không phải Giang Nhất Nhất, giết Giang Nhất Nhất là công lao của hắn, “Vân Tri Thu” sau tình huống này hắn cũng không thể lấy trở về, cũng không để sỉ nhục “Vân Tri Thu” còn tồn tại, có thể nói là một tiếng ra lệnh, chuẩn bị cùng nhau tiêu diệt!
Vù vù vù...
Trong chốc lát, mấy trăm đạo lưu quang dày đặc như mưa đuổi giết mà đến hư không vặn vẹo chấn động.
Tựa hồ là trong nháy mắt cung tên bay ra, con ngươi Chử Tử Sơn đang nhìn phía dưới đột nhiên rụt lại, bởi vì hắn phát hiện nhân mà phía dưới bỗng nhiên lộ ra toàn bộ tấm chắn, không phải tấm chắn bình thường, là tấm chắn chế kiểu Thiên đình.
- Bảo vệ đại nhân!
Mục Vũ Liên gấp giọng sợ hãi kêu lên, dĩ nhiên cũng là bảo vệ chính nàng.
Hơn một ngàn nhân mà nhanh chóng giơ tấm chăn xếp thành tầng tầng... che chắn Miêu Nghị ở giữa, gió thổi không lọt.
Miêu Nghị ở giữa nhanh chóng xuất thủ thu Hắc y nhân và “Vân Tri Thu” lại.
Rầm rầm rầm. . .
Tiếng ném bom như cuồng phong bão táp rung động tinh không, dưới sự công kích dày đặc mà cường hãn của Phá Pháp cung tập trung mà đến, tấm chắn phòng ngự bị tầng tầng đánh phá, đại sơn phía dưới nứt toác lật úp, núi non xung quanh đều bị dư uy công kích đánh sập, tình hình giống như thiên băng địa liệt.
Tấm chắn phòng ngự liên tiếp bị phá vỡ ba tầng, mấy người bị mất mạng dưới mưa tên, hơn mười người bị thương. Miêu Nghị và Mục Vũ Liên ở dưới tầng tầng phòng ngự được bảo hộ thỏa đáng không có chuyện gì, chẳng qua sắc mặt hai người đều tối đen giống nhau. Nhất là Mục Vũ Liên, nhìn thấy bộ hạ Lam Hổ kỳ của mình đột nhiên bị nhân mã Thiên đình tru diệt, ngay cả nói cũng chưa nói rõ đã động thủ với bọn họ, làm nàng tức giận đến không cách nào hình dung, đồng thời cuống quít mặc chiến giáp lên người.
Mấy vạn đại quân trong dãy núi xung quanh nhận được mệnh lệnh án binh bất động cũng không cách nào bình tình được nữa, thiên băng địa liệt như vậy làm sao còn có thể ẩn mình được nữa, nhao nhao đánh phá núi đá xông ra.
Một nhóm người trên không trung cũng kinh trụ, vừa nhìn thấy tấm chắn chế kiểu Thiên đình phía dưới đã cảm giác được tình huống có gì đó không đúng, lại nhìn phía dưới tập trung thành trận thế phòng ngự điển hình của cận vệ quân, không ít người xuất thân từ cận vệ quân quả thực quá quen thuộc, mà chung quanh toát ra chi chít mấy vạn nhân mà mặt xám mày tro càng làm cho bọn họ sợ hết hồn hết vía, mơ hồ cảm giác đã xảy ra chuyện!
Vẻ xấu hổ và giận dữ điên cuồng trên mặt Chử Tử Sơn đã biến mất không thây, đôi môi khẽ nhếch lên. Vẻ mặt có mấy phần co quắp.
Sau một lớp công kích, người phía trên thu hồi Lưu Tinh tiền, ngược lại cũng không vội và tiến công nữa, nhất tề quay đầu lại nhìn về phía Chử Tử Sơn đợi lệnh!
- Tránh ra!
Miêu Nghị gầm lên một tiếng, tách ra hàng người giơ tấm chắn bảo vệ hắn, bại lộ dưới tầm mắt mọi người, chỉ thấy hắn quay đầu lại nhìn những thủ hạ hai bên người bị kéo bị túm hoặc chết hoặc đả thương, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên không trung, làm phép kinh thiên quát một tiếng:
- Trên dưới Hắc Long ty nghe lệnh, địch tập kích. Phá Pháp cung chuẩn bị!
Trực tiếp coi tiến công của nhân mà Dậu Đinh vực thành địch tập kích!
Trong nháy mắt ầm ầm một mảnh, chung quanh lơ lửng chi chít mấy vạn đại quân toàn bộ mặc thượng giáp, trong nháy mắt biến thành năm vạn giáp sĩ, một lần nữa lơ lửng lên cao tản ra, bày ra trận thế, mấy vạn lưu tinh tiễn mắc lên dây cung, nhân mã từ bốn phương tám hướng trên không trung bao vây.
Trận thế này hù dọa đám người Chử Tử Sơn tâm can run lên, chưa nói đến chênh lệch về nhân số, bên này Phá Pháp cung chỉ có mấy trăm cây, bên kia người ta lại có mấy vạn cây bao vây. Làm người xuất thân từ cận vệ quân dĩ nhiên biết uy lực liên hiệp tiến công của mấy vạn cây Phá Pháp cung, bình thường cao thủ Hóa Liên cũng chịu
không nổi!
Lại nghe thủ lĩnh đối phương hô lên mấy chữ “trên dưới Hắc Long ty”, sao có thể không rõ đã xảy ra chuyện gì! Người có thể sử dụng chiêu bài Hắc Long ty không phải là người của Tả đốc vệ thì chính là người của Hữu đốc vệ, tóm lại đều là người của cận vệ quân, thân là thế lực địa phương nhưng không phân biệt tốt xấu hạ sát thủ với cận vệ quân bên cạnh Thiên đế, lần này thật sự là chọc vào phiền toái lớn rồi!
Chử Tử Sơn có chút choáng váng, nhưng lúc này bảo vệ tánh mạng trọng yếu, vội vàng lên tiếng hô lớn:
- Tại hạ Đô Thống Đinh Dậu vực Chử Tử Sơn, mới từ Hữu đốc vệ điều tới không lâu, không biết chư vị là huynh đệ của bộ phận cận vệ quân nào? Chuyện hôm nay có thể có chút hiểu lầm, xin nghe Chử mổ từ từ giải thích!
- Lão tử nghe cái tổ tông ngươi!
Miêu Nghị tức giận mắng một tiếng, múa thương một gõ bên cạnh thủ hạ trên tay tấm chắn:
- Lão tử lộ ra thân phận Thiên đình, cẩu vật còn dám hạ lệnh bắn tên, có phải thấy nhân mã lão tử không lộ ra ngoài, ngươi muốn giết người diệt khẩu?
Chử Tử Sơn cuống quít khoát tay:
- Hiểu lầm rồi! Huynh đệ họ gì? Đây tuyệt đối là hiểu lầm!
- Hiểu lầm tổ tông ngươi!
Miêu Nghị múa thương chỉ tay:
- Trên dưới Hắc Long ty nghe lệnh, giết không tha! Bắn tên!
Lần này hiệu lệnh vừa ra hơn vạn nhân mã trên bầu trời quá sợ hãi, có thể nói luống cuống tay chân, trang bị của thế lực địa phương và trang bị của cận vệ quân Thiên để căn bản không có cách nào so sánh, nhân số của đối phương lại chiếm ưu thế tuyệt đối, thế lực đối phương bóp áp bên này, cuộc chiến này căn bản không cách nào tiến đánh.
Trong hơn vạn tuy có một phần nhân mã từ cận vệ quân điều tới, nhưng dù sao vẫn là số ít, đối mặt với vây công cường thế của cận vệ quân, bọn họ cũng không có cách nào, bọn họ quá rõ ràng uy lực của mấy vạn Phá Pháp cung liên hiệp tiến công, chỉ dựa vào phản kích của mấy trăm cây Phá Pháp cung trong tay bọn họ căn bản không sinh ra được tác dụng gì, lượng Phá Pháp cung tụ quần càng nhiều phát huy ra uy lực sẽ càng lớn.
- Phòng ngự phá vòng vây!
Chử Tử Sơn kinh hoàng reo hò, đồng thời nhanh chóng lui về hướng nhân mà phía sau.
Trên vạn người nhanh chóng giơ ra tấm chắn bên trong co lại thành một đoàn, tấm chắn được chế tạo từ kim tinh tinh khiết cao độ, tấm chắn chế tạo từ tử tinh, bên trong mới có một đống tấm chắn chế tạo từ hồng tinh bảo vệ chủ tướng Chữ Tử Sơn. Không có cách nào, vẫn là câu nói kia, trang bị của thế lực địa phương không có cách nào so sánh với cận vệ quân, không giống với cận vệ quân trên tay người nào cũng có một tấm chắn hồng tinh chế kiểu phối phát.
Mọi người phía dưới ngẩng đầu cả kinh, Miêu Nghị lạnh lùng nghiêng mắt nhìn, phát hiện Phá Pháp cung trong tay vị phía trên kia thật sự không ít, xem ra nhân mã cận vệ quân được điều động đến địa phương có lực độ ủng hộ không nhỏ, lúc này nghiêng đầu nói với Mục Vũ Liên “Ừ”.
Mục Vũ Liên khẩn cấp hô:
- Phòng ngự!
Lời này vừa mới ra khỏi miệng, Chử Tử Sơn đã múa thương tức giận chỉ về phía Miêu Nghị, gầm lên:
- Sát!
Cái gì mà không phải “Vân Tri Thu”, cái gì không phải Giang Nhất Nhất, giết Giang Nhất Nhất là công lao của hắn, “Vân Tri Thu” sau tình huống này hắn cũng không thể lấy trở về, cũng không để sỉ nhục “Vân Tri Thu” còn tồn tại, có thể nói là một tiếng ra lệnh, chuẩn bị cùng nhau tiêu diệt!
Vù vù vù...
Trong chốc lát, mấy trăm đạo lưu quang dày đặc như mưa đuổi giết mà đến hư không vặn vẹo chấn động.
Tựa hồ là trong nháy mắt cung tên bay ra, con ngươi Chử Tử Sơn đang nhìn phía dưới đột nhiên rụt lại, bởi vì hắn phát hiện nhân mà phía dưới bỗng nhiên lộ ra toàn bộ tấm chắn, không phải tấm chắn bình thường, là tấm chắn chế kiểu Thiên đình.
- Bảo vệ đại nhân!
Mục Vũ Liên gấp giọng sợ hãi kêu lên, dĩ nhiên cũng là bảo vệ chính nàng.
Hơn một ngàn nhân mà nhanh chóng giơ tấm chăn xếp thành tầng tầng... che chắn Miêu Nghị ở giữa, gió thổi không lọt.
Miêu Nghị ở giữa nhanh chóng xuất thủ thu Hắc y nhân và “Vân Tri Thu” lại.
Rầm rầm rầm. . .
Tiếng ném bom như cuồng phong bão táp rung động tinh không, dưới sự công kích dày đặc mà cường hãn của Phá Pháp cung tập trung mà đến, tấm chắn phòng ngự bị tầng tầng đánh phá, đại sơn phía dưới nứt toác lật úp, núi non xung quanh đều bị dư uy công kích đánh sập, tình hình giống như thiên băng địa liệt.
Tấm chắn phòng ngự liên tiếp bị phá vỡ ba tầng, mấy người bị mất mạng dưới mưa tên, hơn mười người bị thương. Miêu Nghị và Mục Vũ Liên ở dưới tầng tầng phòng ngự được bảo hộ thỏa đáng không có chuyện gì, chẳng qua sắc mặt hai người đều tối đen giống nhau. Nhất là Mục Vũ Liên, nhìn thấy bộ hạ Lam Hổ kỳ của mình đột nhiên bị nhân mã Thiên đình tru diệt, ngay cả nói cũng chưa nói rõ đã động thủ với bọn họ, làm nàng tức giận đến không cách nào hình dung, đồng thời cuống quít mặc chiến giáp lên người.
Mấy vạn đại quân trong dãy núi xung quanh nhận được mệnh lệnh án binh bất động cũng không cách nào bình tình được nữa, thiên băng địa liệt như vậy làm sao còn có thể ẩn mình được nữa, nhao nhao đánh phá núi đá xông ra.
Một nhóm người trên không trung cũng kinh trụ, vừa nhìn thấy tấm chắn chế kiểu Thiên đình phía dưới đã cảm giác được tình huống có gì đó không đúng, lại nhìn phía dưới tập trung thành trận thế phòng ngự điển hình của cận vệ quân, không ít người xuất thân từ cận vệ quân quả thực quá quen thuộc, mà chung quanh toát ra chi chít mấy vạn nhân mà mặt xám mày tro càng làm cho bọn họ sợ hết hồn hết vía, mơ hồ cảm giác đã xảy ra chuyện!
Vẻ xấu hổ và giận dữ điên cuồng trên mặt Chử Tử Sơn đã biến mất không thây, đôi môi khẽ nhếch lên. Vẻ mặt có mấy phần co quắp.
Sau một lớp công kích, người phía trên thu hồi Lưu Tinh tiền, ngược lại cũng không vội và tiến công nữa, nhất tề quay đầu lại nhìn về phía Chử Tử Sơn đợi lệnh!
- Tránh ra!
Miêu Nghị gầm lên một tiếng, tách ra hàng người giơ tấm chắn bảo vệ hắn, bại lộ dưới tầm mắt mọi người, chỉ thấy hắn quay đầu lại nhìn những thủ hạ hai bên người bị kéo bị túm hoặc chết hoặc đả thương, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên không trung, làm phép kinh thiên quát một tiếng:
- Trên dưới Hắc Long ty nghe lệnh, địch tập kích. Phá Pháp cung chuẩn bị!
Trực tiếp coi tiến công của nhân mà Dậu Đinh vực thành địch tập kích!
Trong nháy mắt ầm ầm một mảnh, chung quanh lơ lửng chi chít mấy vạn đại quân toàn bộ mặc thượng giáp, trong nháy mắt biến thành năm vạn giáp sĩ, một lần nữa lơ lửng lên cao tản ra, bày ra trận thế, mấy vạn lưu tinh tiễn mắc lên dây cung, nhân mã từ bốn phương tám hướng trên không trung bao vây.
Trận thế này hù dọa đám người Chử Tử Sơn tâm can run lên, chưa nói đến chênh lệch về nhân số, bên này Phá Pháp cung chỉ có mấy trăm cây, bên kia người ta lại có mấy vạn cây bao vây. Làm người xuất thân từ cận vệ quân dĩ nhiên biết uy lực liên hiệp tiến công của mấy vạn cây Phá Pháp cung, bình thường cao thủ Hóa Liên cũng chịu
không nổi!
Lại nghe thủ lĩnh đối phương hô lên mấy chữ “trên dưới Hắc Long ty”, sao có thể không rõ đã xảy ra chuyện gì! Người có thể sử dụng chiêu bài Hắc Long ty không phải là người của Tả đốc vệ thì chính là người của Hữu đốc vệ, tóm lại đều là người của cận vệ quân, thân là thế lực địa phương nhưng không phân biệt tốt xấu hạ sát thủ với cận vệ quân bên cạnh Thiên đế, lần này thật sự là chọc vào phiền toái lớn rồi!
Chử Tử Sơn có chút choáng váng, nhưng lúc này bảo vệ tánh mạng trọng yếu, vội vàng lên tiếng hô lớn:
- Tại hạ Đô Thống Đinh Dậu vực Chử Tử Sơn, mới từ Hữu đốc vệ điều tới không lâu, không biết chư vị là huynh đệ của bộ phận cận vệ quân nào? Chuyện hôm nay có thể có chút hiểu lầm, xin nghe Chử mổ từ từ giải thích!
- Lão tử nghe cái tổ tông ngươi!
Miêu Nghị tức giận mắng một tiếng, múa thương một gõ bên cạnh thủ hạ trên tay tấm chắn:
- Lão tử lộ ra thân phận Thiên đình, cẩu vật còn dám hạ lệnh bắn tên, có phải thấy nhân mã lão tử không lộ ra ngoài, ngươi muốn giết người diệt khẩu?
Chử Tử Sơn cuống quít khoát tay:
- Hiểu lầm rồi! Huynh đệ họ gì? Đây tuyệt đối là hiểu lầm!
- Hiểu lầm tổ tông ngươi!
Miêu Nghị múa thương chỉ tay:
- Trên dưới Hắc Long ty nghe lệnh, giết không tha! Bắn tên!
Lần này hiệu lệnh vừa ra hơn vạn nhân mã trên bầu trời quá sợ hãi, có thể nói luống cuống tay chân, trang bị của thế lực địa phương và trang bị của cận vệ quân Thiên để căn bản không có cách nào so sánh, nhân số của đối phương lại chiếm ưu thế tuyệt đối, thế lực đối phương bóp áp bên này, cuộc chiến này căn bản không cách nào tiến đánh.
Trong hơn vạn tuy có một phần nhân mã từ cận vệ quân điều tới, nhưng dù sao vẫn là số ít, đối mặt với vây công cường thế của cận vệ quân, bọn họ cũng không có cách nào, bọn họ quá rõ ràng uy lực của mấy vạn Phá Pháp cung liên hiệp tiến công, chỉ dựa vào phản kích của mấy trăm cây Phá Pháp cung trong tay bọn họ căn bản không sinh ra được tác dụng gì, lượng Phá Pháp cung tụ quần càng nhiều phát huy ra uy lực sẽ càng lớn.
- Phòng ngự phá vòng vây!
Chử Tử Sơn kinh hoàng reo hò, đồng thời nhanh chóng lui về hướng nhân mà phía sau.
Trên vạn người nhanh chóng giơ ra tấm chắn bên trong co lại thành một đoàn, tấm chắn được chế tạo từ kim tinh tinh khiết cao độ, tấm chắn chế tạo từ tử tinh, bên trong mới có một đống tấm chắn chế tạo từ hồng tinh bảo vệ chủ tướng Chữ Tử Sơn. Không có cách nào, vẫn là câu nói kia, trang bị của thế lực địa phương không có cách nào so sánh với cận vệ quân, không giống với cận vệ quân trên tay người nào cũng có một tấm chắn hồng tinh chế kiểu phối phát.