Mục lục
Nhất Thế Phi Thiên - Miêu Nghị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đứng phía sau chờ nhận hàng đều nhìn sang, không ngờ có người to gan dám chơi trò đó trong Tín Nghĩa các.

Có người liên lạc qua tinh linh xong nói với nữ chủ trì:

- Chắc người đã đi mất.

Nữ chủ trì sầm mặt.

Chiến Như Ý cố vớt vát:

- Hay là vậy đi, ta trả tiền giúp hắn, ta cũng không lấy đào tiên đi. Chờ lát nữa ta kêu hắn cầm thẻ thứ tự đến lĩnh đồ, vậy thì Tín Nghĩa các không cần lo có người lấy thẻ gây rắc rối.

Nữ chủ trì trầm giọng nói:

- Nếu ngươi thật sự chung nhóm với hắn, thật sự không muốn hắn xảy ra chuyện thì lập tức liên lạc với hắn ngay, kêu hắn nhanh chóng trở về giao hàng.

Không ai dám dắt mũi Tín Nghĩa các?

Chiến Như Ý nghe thấy khó chịu, Tín Nghĩa các nho nhỏ mà dám đối đầu với Thiên Đình sao?

Quan trọng nhất là hiện tại Chiến Như Ý không thể kêu Miêu Nghị trở về, nàng nói:

- Ta không có cách liên lạc trực tiếp với hắn.

Nữ chủ trì hỏi:

- Vậy chắc ngươi biết hắn ngụ ở đâu? Ta phái người đi mời.

Chiến Như Ý càng sẽ không tiết lộ, nàng lắc đầu nói:

- Không biết, ta đã nói sẽ trả tiền thay hắn, ta cũng không lấy đào tiên, như vậy cũng không được sao?

Nét mặt nữ chủ trì lộ vẻ giận nói:

- Không cần! Số tiền kia Tín Nghĩa các tự bỏ ra được, không cần người ngoài trả tiền. Bao nhiêu năm nay chưa ai dám dắt mũi Tín Nghĩa các, dám trốn hàng, hắn nghĩ có thể chạy trốn sao? Mời số sáu ba chín người đấu giá đợt thứ hai lên giao dịch với chủ bán!

Nói trốn hàng thì oan chết cho Miêu Nghị, rõ ràng Tín Nghĩa các tự phụ, hắn đường đường chính chính đi ra, sao có thể gọi là bỏ trốn được?

Chiến Như Ý không phải xuất thân tầm thường, bên trong có tính kiêu ngạo, nàng không thèm để Tín Nghĩa các vào mắt. Bất cứ tổ chức, cá nhân nào ngoài Thiên Đình đều không đáng một đồng trong mắt Chiến Như Ý, nhưng bây giờ nàng có chuyện quan trọng hơn cần làm, không muốn gây sự, đành nén cơn giận đứng sang một bên.

Một tổ giao hàng xong Tín Nghĩa các liền sắp xếp cho tổ đó rời đi.



Ngày càng đông người, rất nhanh đến lượt Chiến Như Ý và số Chín Năm Bảy đấu giá, người này không giao hàng bằng tiền mặt mà lấy một chồng số phiếu của Tín Nghĩa các.

Nữ chủ trì làm một trong nhân chứng sửng sốt, mặt ngoài không lộ vẻ gì nhưng thầm giật mình. Người này có thể lấy ra số phiếu ba vạn ức Tín Nghĩa tiền trang?

Chiến Như Ý cầm tờ phiếu, nàng hơi do dự, dù biết với số phiếu của Tín Nghĩa tiền trang có thể tùy thời đổi tiền mặt nhưng đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc đến.

Nữ chủ trì hỗ trợ kiểm nghiệm xong nói:

- Là thật, quý khách số hai hai hai có thể bằng những số phiếu này tùy thời đến Tín Nghĩa tiền trang đổi tiền mặc.

Lúc này mặc kệ là thật hay giả thì Chiến Như Ý không muốn dây dưa lâu hơn nữa, nàng không cần nghi ngờ số Chín Năm Bảy. Có vài việc cấp trên đã sắp xếp hết. Chiến Như Ý giao Phá Pháp cung vào tay đối phương cho kiểm tra.

Số Chín Năm Bảy nhanh chóng kiểm tra mười vạn cây Phá Pháp cung, thử một đám xác nhận không có vấn đề thì nhanh chóng giao hàng với Chiến Như Ý.

Hai bên rời đi, trước đó toàn xếp nhân viên đưa tiễn, lần này nữ chủ trì đích thân đưa hai người.

Đoàn người đến một mật thất, có cao thủ ngồi xếp bằng trong hang đá canh gác. Trong hang dá có mười ao nước quay thành một vòng.

Nữ chủ trì đứng cạnh ao nước, bình tĩnh giới thiệu:

- Nơi này là đường nước đi thông ra ngoài, mười phương ao nước đối ứng với mười hướng bên ngoài. Sắp xếp các vị rời đi từ đây cũng vì bảo vệ hành tung của khách, muốn đi hướng nào xin tự chọn.

Số Chín Năm Bảy lập tức nhảy vào ao nước hướng chính bắc. Nữ chủ trì lạnh nhạt nhìn Chiến Như Ý, ai ngờ nàng cùng Khang Đạo Bình cũng nhảy vào nước chính bắc, làm nữ chủ trì giật nảy mình.

Vách đá dưới đường nước vẫn là đào từ tạp khoáng, ánh huỳnh quang dưới nước có sắc màu mộng ảo. Không cần chiếu sáng, ba người trước sau đi nhanh. Chiến Như Ý ở trong nước nhanh chóng liên lạc với Miêu Nghị.

Ba người rất nhanh đến lối ra, có người Tín Nghĩa các canh giữ mở trận phòng hộ thả ba người ra ngoài.

Ba người đi ra liền thấy hơn ba ngàn người khoác áo đen đội mũ rèm vải tụ tập trong nước. Đám Hắc Hổ Kỳ, Lam Hổ Kỳ rảnh việc đều có mặt, hai bên làm động tác tay đã hẹn trước, xác định là người mình liền nhanh chóng hội hợp. Miêu Nghị cũng ở trong đó.

Thấy có thêm một người, Miêu Nghị ngạc nhiên truyền âm hỏi Chiến Như Ý:

- Ai vậy?

Chiến Như Ý trả lời:

- Người mình, tình huống bên ngoài thế nào?

Người mình?

Miêu Nghị tạm dừng, trả lời:



- Nhiều người đi đường nước đã theo dõi chúng ta, nhưng thấy chúng ta đông người, chưa hiểu rõ về chúng ta nên không dám tới gần.

Chiến Như Ý nhìn bốn phía quả nhiên rợp bóng người:

- Kệ nó, bọn họ không dám gây sự trước cửa Tín Nghĩa các, rút lui theo kế hoạch đi!

Miêu Nghị phất tay ra dấu, hơn ba ngàn người liền vây quanh bao lấy mấy người, bọn họ xoay nhanh như quả cầu to trong nước.

Đám người đứng xa nhìn chăm chú bên này chợt có người hét to:

- Nguy rồi!

Quả nhiên quả cầu người xoay tròn chợt tản ra. Hơn ba ngàn người ăn mặc giống nhau y như đúc chia tiểu tổ tản ra, làm một đống người thân phận không rõ núp trong nước trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Trong tầng lầu Tín Nghĩa các, lão nhân áo xanh dẫn nữ chủ trì đẩy mở cửa phòng đông gia Tào Mãn. đi vào trong rồi đóng cửa lại.

Nghe nữ chủ trì giới thiệu tình huống, Tào Mãn ngồi cạnh bàn lật xem số phiếu màu tím vàng trên bàn, đều là phiếu Tín Nghĩa tiền trang tung ra, mỗi tấm dùng da yêu thú. Sử dụng bí phương đặc biệt riêng chế ra, bên trong có pháp ấn của Tào Mãn, không giả được. Xấp giấy này là số phiếu giá trị lớn nhất trong tiền trang, mỗi tấm tức là mười ức Hồng Tinh, trước mắt Tào Mãn có một trăm tấm tức là một vạn ức, là phí hoa hồng một phần ba trong cuộc giao dịch Phá Pháp cung ba vạn ức.

Một đợt giao dịch lời nhiều như thế, dù Tào Mãn có tiền tài quyền thế kinh người cũng hoảng hốt.

- Cái gì?

Tào Mãn ngước lên hỏi:

- Ngươi nói là người bán Phá Pháp cung và người mua đi cùng một đường nước?

Nữ chủ trì gật đầu nói:

- Đúng vậy, việc này ta cũng thấy kỳ, lẽ ra hai người nên cố gắng tránh cho bị người phát hiện tung tích mới đúng.

Tào Mãn cau mày, mắt liên tục hấp háy, gã chợt nghĩ đến điều gì, bộ dạng giật bắn người.

Tào Mãn đập bàn đứng dậy:

- Nguy rồi, đây là cạm bẫy! Lão Thất, mau kêu người của chúng ta đang theo dõi đều rút về!

Lão nhân áo xanh không hỏi nguyên nhân, nhanh chóng móc tinh linh ra chấp hành.

Nữ chủ trì khó hiểu hỏi:

- Tam gia gia, cạ bẫy gì vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK