Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người như Cửu công chúa sao có thể không hiểu được ý đồ của Thiết Thế Hâm?

Tuy nhiên, với tư cách là nữ hoàng đương triều, Cửu công chúa cũng lười giải thích, quay đầu nhìn Nguyên Thái Vi nói: “Cứ làm theo sự sắp xếp của phu quân và Tiểu Bắc, rong biển là thứ quan trọng nhất trong triều đình vào lúc này. Cần gì, hoặc nếu có khó khăn nào không thể giải quyết được thì đều có thể trực tiếp đến gặp trẫm!”

"Vâng!" Nguyên Thái Vi hành lễ: "Cảm tạ bệ hại"

Cửu công chúa nói như thế để bày tỏ lập trường của mình, đồng thời cũng để trấn an Nguyên Thái Vi.

Trong lúc Đường Tiểu Bắc đi vằng, Nguyên Thái Vi chính là người phụ trách thương hội Kim Xuyên, vô cùng bận rộn.

Cô ta báo cáo xong bèn vội vã cáo từ, sau đó lên phi thuyền đến bến tàu Kim Xuyên.

Sau khi Trấn Viễn số hai và số ba vận chuyển rong biển xong cũng không trở lại Đông Hải mà đỗ tàu ở bến tàu để chở những mặt hàng khác.

Ngư dân ở Đông Hải thiếu thốn đủ thứ, sau khi vớt rong biển nhận tiền công và hoa hồng, họ đã đi mua thực phẩm, vải vóc và các nhu yếu phẩm hàng ngày khác.

Các kho hàng của thương hội ở Đông Hải gần như trống rỗng, hàng hóa phải được bổ sung càng sớm càng tốt.

Có quá nhiều loại hàng hóa cần bổ sung, cần vận chuyển từ các kho khác nhau, một số cần lấy từ nhà máy nên tốc độ chất hàng tương đối chậm.

Tối hôm qua Trấn Viễn số hai mới chất đầy, sáng sớm nay đã rời bến, hiện giờ Trấn Viễn số ba mới chất được hơn nửa tàu đang đậu ở gần bến tàu chờ xưởng dệt mang lưới đánh cá đến.

Với bản vẽ do Kim Phi thiết kế, vi:: không phải là một việc khó khăn đối với xưởng dệt, chỉ là thời gian quá gấp gáp.

Không lâu sau khi bản vẽ của Kim Phi được gửi về, và không lâu sau khi xưởng dệt làm xong lưới đánh cá, Đường Đông Đông đã cho ngừng hai phân xưởng chỉ để chuyên môn tăng ca làm lưới đánh cá nhưng còn cách xa số lượng ma Đường Tiểu Bắc yêu cầu.

Mấy ngày nay Nguyên Thái Vi vẫn luôn bôn ba khäp Kim Xuyên, không chú ý đến bến tàu, sau khi biết được tình hình này, cô ta lập tức đưa ra quyết định: “Không đợi lưới đánh cá nữa, chất những vật tư khác lên Trấn Viễn số ba 3 rồi rời bến càng sớm càng tốt!"

Những người bên dưới không hiểu sự sắp xếp của Kim Phi và Đường Tiểu Bắc, nhưng tư cách là người đứng đầu thứ hai của thương hội, Nguyên Thái Vi biết rõ điều đó.

Theo kế hoạch của Kim Phi, sau khi thu hoạch hết rong biển thì mới thành lập đội ra khơi đánh bắt cá.

Vì thế, điều quan trọng nhất hiện nay là đảm bảo thu hoạch rong biển, bây giờ vận chuyển lưới đánh cá về thì cũng chỉ chất trong kho mà thôi.

Mặc dù Kim Phi đã đóng xong thuyền lầu, nhưng năng lực. vận chuyển vẫn là không đủ, Trấn Viễn số ba đậu ở chỗ này một ngày thì sẽ lãng phí thời gian của một ngày.

Theo lệnh của Nguyên Thái Vi, Trấn Viễn số ba được chất đầy hàng hóa khác rất nhanh, phụt khói dày đặc rồi hướng thẳng đến Đông Hải.

Khi đi qua Giang Nam, Trấn Viễn số ba gặp chiếc thuyền lầu vận chuyển nhóm rong biển thứ hai trở về.

Mà lúc này, Trấn Viễn số hai đã cập bến với đầy hàng hóa.

Lúc này, nhà kho của thương hội Kim Xuyên gần như trống rỗng, các ngư dân mang rong biển trở về, vui vẻ tính lương, chuẩn bị đi mua đồ thì phát hiện nhiều hàng đã bán hết.

Nếu tình trạng này tiếp diễn, nhiệt huyết của ngư dân sẽ giảm đi rất nhiều.

Khi Kim Phi và Đường Tiểu Bắc đang lo lảng thì Trấn Viễn số hai cập bến.

Đường Tiểu Bắc lập tức sắp xếp dỡ hàng cho Trấn Viễn số hai, còn Kim Phi lại sai người gọi thuyền trưởng Trấn Viễn số hai đến.

Đối với người dân Đại Khang mà nói thì dù sao rong biển cũng là một món mới mà lại có thể ăn được.

Kim Phi có chút lo lắng người dân sẽ không dễ dàng tiếp nhận, khi nhìn thấy đội trưởng y hỏi: “Rong biển có bán được không? Người dân có đồng ý mua không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK