Nhưng cái tôi không ngờ là Sở Khiết lại quỳ một chân xuống, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp lộ ra vẻ thần bí, trong ánh mắt khinh bỉ lộ ra chút gì đó thú vị, sau đó cô duỗi đôi tay mềm mại ra khẽ nhấc cằm tôi lên: "Sao vậy? Anh dám có suy nghĩ bẩn thỉu với tôi sao? Nói thật, cho dù tôi có cởi hết, anh cũng chẳng làm gì được tôi đâu, đêm hôm đó là do tôi không phản ứng kịp, nếu không tôi cũng muốn nhìn xem anh có bản lĩnh gì?"
Đậu xanh rau má! Đúng là sẹo lành quên đau, tôi thật sự muốn cho cô ấy một cái tát nhưng tôi không thể.
Sở Khiết khẽ mỉm cười, ngón tay lướt qua ngực tôi, mặt hơi ửng đỏ, bà cô này định làm cái gì vậy?
Tay cô tiếp tục di chuyển xuống dưới, hô hấp của tôi ngày càng nóng lên, thậm chí tầm nhìn của tôi cũng dần lướt xuống dưới, cứ như vậy tôi sẽ không giả bộ tiếp được nữa.
Sở Khiết thấy tôi hơi cứng người, cười nhạo rằng kẻ ngu mà cũng biết xấu hổ, sau đó lập tức đè lên người tôi, cặp ngực mềm mại đè lên ngực tôi, mỹ nhân xinh đẹp xuất hiện ngay trước mắt khiến tôi khó kìm nổi lửa nóng dưới háng.
Khi tôi đang ngẩn người nhìn cô ấy, Sở Khiết bỗng bóp cằm tôi, mỉm cười duyên dáng, giơ tay cho tôi mấy phát tát, cảm giác đau rát còn đau hơn cả lúc trước: "Đến đây, tên ngu, ăn tôi đi!"
Lúc đó tôi thật sự muốn nhào tới, nhưng tôi cảm giác được sự khác thường của cô, chẳng nhẽ cô ấy đang thử thăm dò tôi sao? Tôi nghĩ thầm trong lòng, mẹ nó, mình là thằng ngu, mình là thằng ngu, không được dao động, không được dao động.
Sở Khiết khẽ đảo con ngươi, nhìn thấy tôi thật sự không có phản ứng liền rời khỏi cơ thể tôi, thậm chí tôi còn phát hiện ra cô thở phào nhẹ nhõm.
Đậu má, quả nhiên là cô ấy đang thăm dò tôi, chuyện gì đang xảy ra vậy, chẳng nhẽ cô ấy nhận ra tôi có gì sơ hở?
Tôi lại càng cẩn thận hởn, cười ngu với cô, miệng thì la hét muốn uống sữa.
Sở Khiết hừ lạnh, sau đó đổi vẻ mặt, bấm số điện thoại, gọi Triệu Nhiên đến, bảo không có vấn đề gì đâu.
Chỉ một lát sau, khi tôi còn đang mắt chữ A mồm chữ O, một anh thanh niên đi vào trong nhà, nhìn thấy tôi, trong mắt đầy thù hận, dường như muốn giết cha mẹ tôi vậy.
Triệu Nhiên là bạn trai cũ của Sở Khiết, tôi từng nghe nhà bọn họ nói chuyện và nhắc đến anh ta, trong tủ quần áo của Sở Khiết cũng giấu nhiều ảnh của anh bạn trai này, cô ấy còn mỉa mai tôi, bảo tôi không bằng một phần ngàn của Triệu Nhiên.
Triệu Nhiên đi vào túm lấy cổ áo tôi, tát vào mặt tôi mấy phát khiến tôi hoa cả mắt, sau đó lại đấm một phát vào bụng tôi, khiến tôi nôn hết bữa cơm hôm qua ra.
Tôi muốn trả đũa lại nhưng Sở Khiết lại kêu lên: "Được rồi, đừng đánh anh ta nữa, anh ta là một tên ngu, chẳng hiểu gì đâu, hôm nay chúng ta khó lắm mới có cơ hội để ở bên nhau".
Triệu Nhiên trợn mắt nhìn tôi, sau đó ôm eo Sở Khiết, còn bóp mông cô, nở nụ cười bỉ ổi.
Tôi lẳng lặng nhìn hai người tình nồng ý mặn, trong lòng khó chịu, đây chẳng phải muốn cắm sừng ngay trước mặt tôi à?
Tôi cũng coi như là đã nhìn thấu Sở Khiết, rõ ràng là dùng tôi để ngụy trạng, ngấm ngầm làm việc vụng trộm sau lưng. Dù sao tôi mới là chồng cô, tôi không nuốt trôi nổi cục tức này.
Tôi kéo cánh tay của Sở Khiết, nói vợ chơi với chồng đi mà, chồng muốn hôn hôn!
Sở Khiết đá văng tôi ra, bảo cút đi, sau đó đi vào phòng ngủ với Triệu Nhiên rồi đóng sầm cửa lại, lòng tôi trầm xuống, khí huyết dâng trào, bọn họ muốn làm thật?
Tôi xoa tay, bảo tôi giả ngu chịu đánh chịu mắng thì được, nhưng chuyện này thì không thể, tôi vội vàng chạy đến trước cửa phòng, nghe trộm động tĩnh bên trong.
Chỉ nghe thấy Triệu Nhiên nói: "Khiết, tên ngu kia có động vào em không?"
Sở Khiết tức giận nói, kèm theo đó là tiếng cởi quần áo, cô nói: "Anh ta còn chẳng bằng thái giám, kết hôn mấy ngày mà còn chưa lên được giường em!"
Mẹ kiếp, lần trước nếu không vì bố cô ra tay thì tôi đã ngủ với cô rồi!
Có điều tôi cũng nghĩ mà sợ, nếu như không phải ngày đó quá lỗ mãng, chắc hôm nay Sở Khiết cũng không dò xét tôi, nếu bị cô phát hiện, chắc tôi không hưởng nổi trái ngọt này.
Cùng lúc đó, tôi nghe được Sở Khiết nói: "Nhẹ chút, nhẹ chút thôi, lâu không làm, em đau lắm!"