Có nhiều người không thể nào hiểu được, tại sao một nữ thần như vợ tôi lại cưới một kẻ rẻ rách như tôi cơ chứ? Đây rõ ràng là người của hai thái cực khác nhau.
Thật ra chuyện này cũng khá khó nói, bởi chúng tôi ở bên nhau không phải là do tôi cưới cô ấy, mà là cô ấy “cưới” tôi.
Tôi cưới được vợ bởi vì tôi đã được một người bạn ở trung tâm mai mối giúp đỡ, một hôm anh ta tìm gặp tôi và nói rằng có một người phụ nữ muốn kết hôn, và điều kiện của tôi cũng khá phù hợp.
Ban đầu tôi cảm thấy rất vui, nhưng khi nghe đến điều kiện kết hôn, tôi gần như “trở mặt”.
Bởi vì điều kiện này hết sức kỳ quái, cũng quá gây tổn thương, nói rằng muốn lấy một tên ngốc ở rể, tính tình phải tốt.
Ở rể thì không vấn đề gì, bố mẹ tôi mất sớm, họ cũng chẳng cho tôi bất kỳ khoản tiết kiệm nào, thay vào đó còn để lại cho tôi một khoản nợ, tôi đã bỏ học khi chưa học hết cấp hai, từ đó tới giờ vẫn luôn làm việc bán thời gian để trả nợ, nhưng vì trình độ học vấn thấp nên mãi vẫn không thể kiếm được một công việc lương cao, đi làm đến tận bây giờ vẫn còn nợ cả trăm nghìn tệ.
Thật ra ở trong hoàn cảnh này mà nói, tôi rất mong được kết hôn, vậy thì mới có người giúp tôi chia sẻ gánh nặng!
Yêu cầu tôi phải tốt tính chứ gì, tôi tốt tính ngay, dù sao tôi sống cũng chẳng dễ dàng gì, làm gì có thời giờ để mà kênh kiệu chứ? Dù sao mấy thói kênh kiệu ấy đã bị cái xã hội vô đạo đức này mài mòn lâu rồi.
Điều kiện quan trọng nhất phải là một tên ngốc, cái này khiến tôi hơi khó chấp nhận, tuy tôi không phải loại lắm mồm, nhưng tôi căn bản không phải là kẻ ngốc, hơn nữa người con gái đàng hoàng nào lại đi cưới một tên ngốc cơ chứ? Chắc chắn cô gái này có bệnh gì đó.
Tôi vốn muốn từ chối nhưng bạn tôi lại nói nhà cô gái này rất giàu, lại còn được cho không ít tiền cưới, lương tháng của tôi chỉ có một hai nghìn nên tôi rất cần số tiền này, nếu không thì khi nào tôi mới có thể trả hết nợ đây?
Sau đó bạn tôi có ý kiến, anh ta bảo tôi giả ngốc để cưới người phụ nữ đó. Dù sao thì người phụ nữ đó vẫn muốn cưới một kẻ ngốc, vậy nên cũng không có quá nhiều yêu cầu, đã vậy còn có tiền biếu, có cơm ăn, không phải làm việc nhà, sướng thế còn gì.
Tôi nghĩ đi nghĩ lại cũng cảm thấy đúng, vậy nên tôi mới đồng ý với bạn của tôi, sau đó gọi cho cậu hai rồi tóm tắt lại sự việc.
Lần đầu tiên tôi đi gặp vợ, cậu hai đã đưa tôi đến đó, dù sao thì tôi cũng là một kẻ ngốc, tự bản thân không thể đi hẹn hò được.
Vì vậy cho nên tôi cũng cố tình “phối hợp” một chút, vào một ngày nắng nóng, tôi mặc một chiếc áo len và quần đùi bên dưới, sau đó cạo trọc đầu, chỉ thiếu mỗi việc chảy nước dãi mà thôi.
Tôi chơi trò “tự chăm sóc bản thân”, cho đến khi tôi nhìn thấy cô ấy, tôi đã thật sự sốc.
Tôi vẫn luôn nghĩ rằng người chịu cưới kẻ ngốc thì chắc có lẽ rất xấu, nhưng mọi thứ hoàn toàn ngược lại, cảm giác đầu tiên của tôi chính là đẹp, mặc dù cô ấy đều mặc áo quần dài tay nhưng vẫn không che nổi cơ thể nóng bỏng kia, thậm chí còn khiến tôi không thể rời mắt.
Cô ấy tên Sở Khiết, một cái tên rất đẹp, nghe nói cô ấy còn là quản lý của một công ty, tôi thật sự không tài nào hiểu được, một người phụ nữ xinh đẹp xuất sắc như vậy, tại sao lại muốn tìm một kẻ ngốc để kết hôn chứ?
Từ đầu đến cuối tôi thì đang ngơ ngác, còn cô ấy vẫn không nói câu nào với tôi, chỉ lạnh lùng nhìn tôi một lượt, sau đó chào cậu hai rồi rời đi, có vẻ như cô ấy không xem trọng tôi lắm.
Vì chuyện này nên tôi đã hi sinh mà cạo đầu trọc lóc, nhưng bây giờ lại thành ra như vậy ư, làm sao tôi có thể tiếp tục đi làm được đây? Tôi chỉ muốn nói rằng: thôi toang rồi, đây chẳng phải là tiền mất tật mang hay sao?
Không ngờ sau mấy ngày trầm cảm, bạn tôi đã hào hứng đến gặp tôi và nói Sở Khiết nhìn trúng tôi rồi, bảo tôi đến đó gặp bố mẹ cô ấy.
Sau niềm vui sướng nhất thời ban đầu lại có chút hụt hẫng, tại sao cô ấy lại chọn mình, trông mình giống kẻ ngốc như vậy ư?
Một lần nữa tôi gặp lại Sở Khiết, bên cạnh cô là một người phụ nữ mặc váy dài đến gối, trông rất trưởng thành, thân hình đầy đặn, lộ ra đôi chân trắng nõn, đây là mẹ của Sở Khiết sao? Tôi thật sự không dám tin.
Kẻ ngốc thì phải giống như kẻ ngốc, bạn tôi mở lời chào hỏi trước, tránh để tôi phải diễn quá sâu, nhìn thấy mẹ vợ vẫn bình thường, nên tôi chỉ đành ngồi nghịch thìa, tự chơi mấy trò ngớ ngẩn.
Sở Khiết bắt đầu giới thiệu tôi, tôi vốn tưởng cô ấy sẽ giới thiệu tôi thật tốt, dù gì cũng đang ở trước mặt mẹ mình.
Nhưng Sở Khiết chỉ nói tôi ngốc, khiến tôi tự cảm thấy mình có chút xấu hổ.
Mẹ Sở Khiết lạnh lùng nhìn tôi, sau đó bực tức nói với cô, tôi cũng chỉ đành mặt dày cười với bà ấy mà thôi.
Họ nghĩ tôi ngốc nên mới nói thẳng mà không né tránh, mẹ Sở Khiết nói rằng cô ấy thật là làm họ tức chết mà? Một tên ngốc thì có thể làm được gì chứ.
Hạnh phúc sao? Ngủ với nhau có khi cậu ta còn không biết phải làm gì nữa kìa.
Một đống chuyện như vậy như Sở Khiết chỉ lạnh lùng nói: "Mẹ đừng nói với bố là được, chuyện thành ra như vậy chẳng phải là do ông ấy ép à, ông ấy không phải là người muốn con cưới một kẻ ngốc sao?”
Mẹ Sở Khiết trừng mắt nhìn cô rồi tức giận bỏ đi.
Tôi hơi cạn lời khi nghe thấy điều đó, làm bố mà lại muốn con gái mình lấy một kẻ ngốc ư?
Tôi vốn tưởng chuyện này hoàn toàn đi tong rồi, nhưng bây giờ tôi không biết phải làm sao, vì khi tôi gặp Sở Khiết lần thứ ba thì tôi với cô ấy đã lấy giấy đăng ký rồi, tiền cưới là một trăm nghìn, sau đó cậu hai lại chuyển chúng cho chủ nợ.
Lúc đám cưới mọi thứ đều đơn giản, căn bản không có người thân, phải gả cho một “kẻ ngốc” như tôi đương nhiên sẽ làm cho Sở Khiết cảm thấy xấu hổ.
Tối đến tôi theo Sở Khiết vào phòng, cô ấy bật TV rồi ném điều khiển cho tôi, sau đó cô ấy cởi áo khoác và quần dài, để lộ ra bộ đồ lót ren đen không chút giấu giếm, thân hình đó thực sự đã suýt khiến tôi chảy máu mũi, cô ấy thực sự coi tôi là kẻ ngốc sao?
Tôi không dám nhìn cô ấy, lỡ may để lộ thì số tiền một trăm nghìn kia sẽ đi mất, tôi phải chịu đựng mới được.
Nghe tiếng nước xối xả mà lòng khó chịu vô cùng, tôi thật sự rất muốn lao vào và nói: “Chị à, em muốn được ở bên chị!”
Một lúc sau, Sở Khiết đi ra khỏi phòng tắm, cô chỉ quấn mỗi khăn tắm, tóc tai tay chân đều ướt hết cả, thật là quá quyến rũ rồi đó, sau đó cô nằm trên giường, lạnh lùng gọi tôi đi tắm.
Lòng tôi đang rất hưng phấn, nào dám trễ nãi cơ chứ, tôi hận không thể lập tức xông vào phòng tắm, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì kẻ ngốc không thể như vậy được, vậy nên tôi mới cười với Sở Khiết: “Chị ơi, em muốn chị tắm cho em ....”
Sắc mặt Sở Khiết trở nên sa sầm, cô bước xuống giường rồi véo tai tôi, trực tiếp kéo vào phòng tắm, sau đó nặng nề đóng cửa lại, nhưng vẫn không nói lời nào, trông cô hung hăng hệt như mẹ kế vậy.
Tai tôi đau chết đi được, suýt nữa tôi đã phản kháng nhưng cũng không còn cách nào khác, ai bảo lúc đồng ý kết hôn đã bảo mình tốt tính chứ, bây giờ tuyệt đối không thể để lộ được, vậy nên chỉ phải dạ dạ vâng vâng, tỏ ra vô cùng sợ cô ấy mà thôi.
Sau khi tắm xong, tôi mặc quần cộc, không mang giày rồi bước ra ngoài.
Ngay khi Sở Khiết nhìn thấy tôi, cô ấy liền ném mạnh một chiếc chăn bông và ra hiệu cho tôi ngủ dưới đất, đừng có mà làm bậy, không thôi cô ấy sẽ đánh chết tôi!
Ngủ dưới đất sao, đúng là một cuộc hôn nhân chết tiệt mà?
Nhưng mỗi lần không cần biết tôi có cố ý hay không, chỉ cần tôi chạm vào cơ thể của Sở Khiết thì sẽ bị cô ấy đánh cho tơi tả, hơn nữa cũng không nói gì với tôi, sợ là tôi có làm gì ở nhà thì cô ấy cũng chẳng thèm quan tâm.
Kiểu tra tấn này cũng được, nhưng Sở Khiết đã thực sự chà đạp lên nhân phẩm đàn ông của tôi!
Hôm nay, khi tôi đang hớn hở trên lầu, bỗng nghe thấy tiếng cãi vã ở dưới, ra là Sở Khiết vừa đi làm về.
Tôi nghe thấy mẹ của Sở Khiết hỏi cô ấy: "Hai đứa cưới nhau lâu như vậy? Nó có đụng vào người con không?"
Sở Khiết nghe vậy bèn hừ lạnh một tiếng, sau đó khinh thường nói: "Kẻ ngốc thì biết cái gì? Chỉ số thông minh của anh ta chỉ bằng đứa nhóc bảy tám tuổi thôi, chó còn thông minh hơn anh ta nữa là, có thể có gì được đây? Anh ta chỉ biết xem TV rồi ăn mà thôi...”
Tôi có hơi tức giận, cô để tôi ngủ dưới gầm giường, mỗi lần tôi chạm vào cô là cô lại đánh tôi, vậy thì cô bắt tôi phải làm sao đây? Còn nữa, cô cũng chưa bao giờ chạm vào tôi, làm sao cô biết là tôi không phản ứng?
Vào lúc này, tôi cảm thấy vô cùng uất ức, tôi thực sự rất muốn kéo Sở Khiết vào rồi xé sạch quần áo của cô ấy, để cho cô ấy biết tôi có làm được hay không!
Nhưng nếu làm như vậy, tôi sợ rằng sẽ phải mất đi cuộc sống hiện tại, haiz...
Lúc này mẹ Sở Khiết có chút tức giận: “Con có muốn kết hôn với một thằng ngốc mẹ không quản, nhưng con phải sinh cho mẹ một đứa cháu rồi lập tức đuổi nó đi ngay!”
Sau đó Sở Khiết cãi nhau vài câu với mẹ rồi đập vật gì đó, tiếng giầy cao gót giẫm xuống nền còn vang vọng lên tận đây.
Tôi thực sự cảm thấy sợ hãi, nếu cô ấy dùng một “tên ngốc” như tôi làm bao cát để đấm thì sao?
Tôi vội vàng nằm trên đất, một mình xem TV, giống như một kẻ ngốc thật sự vậy, cô ấy hung hăng đóng cửa lại, sau đó bước tới bảo tôi cút ra chỗ khác.
Mặt tôi hơi tái đi, tôi tránh né như một con chim bị thương, cô ấy chửi một câu, như thể cô ấy định trút giận lên người tôi vậy, nhưng tôi chỉ đành quỳ một góc rồi khóc như một tên ngốc thực sự.