Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13: Đi xem mắt cùng vợ (2)
 
             Sở Khiết trừng mắt nhìn bố: "Con ăn nói bậy bạ? Ha ha, bố thích anh ta như vậy tại sao không tự mình gả cho anh ta đi? Anh ta là người bố thích mà, đâu phải con, tại sao con phải nghe theo bố?"  

             Tôi ngẩn người ngồi xem, căn bản không thể lên tiếng được, dù sao tôi cũng thực sự khâm phục Sở Khiết vì cô ấy dám nói với bố mình như vậy.  

             “Mày!”, Sở Thế Hùng không biết phải nói gì, ông ta giơ tay lên cao, nhưng sau đó lại nhẹ nhàng hạ xuống, không tiếp tục đánh Sở Khiết.  

             "Đánh đi! Đánh chết con đi, không phải từ nhỏ bố đã xem thường con sao? Bố chẳng bao giờ cho con làm bất cứ việc gì con thích cả, ngay cả người con thích bố cũng không cho con ở cùng anh ấy, bây giờ con đồng ý lấy một tên ngốc thì bố lại bắt ly hôn!", Sở Khiết hét lên, gần như mất đi lý trí, lúc này cảm xúc của cô như bùng nổ: "Tại sao con phải nghe lời bố? Tại sao bố lại quản cuộc đời con, vẫn là câu nói đó, cho dù ly hôn thì con cũng sẽ gả cho Triệu Nhiên, người khác đừng có mà mong!"  

             Sau khi nói xong những lời này, tôi vẫn đang sững sờ thì Sở Khiết lập tức kéo tôi đi.  

             Tôi quay lại nhìn Sở Thế Hùng và hai bố con nhà họ An, An Cường cũng đang nhìn Sở Khiết rời đi với ánh mắt vô cùng oán hận, có lẽ anh ta còn có ý muốn giết Sở Khiết không chừng.  

             An Cường này vừa nhìn liền biết là một tên công tử bột quần áo lụa là, bây giờ Sở Khiết lại làm cho anh ta mất mặt như vậy, xem chừng anh ta sẽ không bỏ qua cho cô đâu, vô hình chung Sở Khiết đã tạo thêm một kẻ thù nữa cho mình, thế nhưng cô ấy vẫn chưa nhận ra điều đó!  

             Sau khi ra khỏi khách sạn, tôi được Sở Khiết đưa đến một quán bar.  

             Ngồi một hồi lâu, Sở Khiết cuối cùng cũng để lộ ra vẻ mặt tê dại, một chút buồn bã hiếm thấy lại hiện lên trên khuôn mặt bướng bỉnh của cô, sau đó cô bắt đầu khóc sụt sùi, trông vô cùng đáng thương.  

             Tôi đã từng ăn hành rồi, nên đương nhiên không dám giả làm anh hùng lau nước mắt cho mỹ nhân nữa, chỉ đành ngoan ngoãn ngồi một góc trên sô pha, vừa ăn kẹo vừa nhìn cô ấy khóc, không hiểu sao trái tim tôi như muốn khóc theo cô ấy, trong lòng cảm thấy rối như tơ vò.  

             Tiếng nhạc xập xình trong quán bar vang lên khắp sảnh, che đi tiếng khóc thảm thiết của cô ấy, lúc này bỗng có một người đàn ông từ trên ghế bar bước tới, đưa cho cô ấy một chiếc khăn ướt rồi nói với vẻ thích thú: "Sao thế người đẹp? Thất tình à?!"  

             Sở Khiết lập tức mắng cho anh ta một trận, khiến người đàn ông sợ hãi bỏ chạy.  

             Tôi cũng thầm cảm thấy may mắn, mình không đi chọc con hổ cái này là đúng rồi!  

             Đột nhiên Sở Khiết nhìn thấy ai đó, cô lập tức ngừng khóc, tôi còn tưởng cô ấy gọi Triệu Nhiên đến nữa kia, nhưng không ngờ đó lại là một người phụ nữ.  

             Người phụ nữ tiến lại gần rồi nhìn tôi thêm vài lần nữa, dáng người cô ta mảnh khảnh, chân dài, mặt trái xoan, tóc dài gợn sóng, mặc chân váy chữ A, trên cổ còn đeo một sợi dây chuyền tinh xảo, trông rất có giá trị, nhưng điều thu hút tôi hơn cả chính là cái rãnh đẹp tròn đầy của cô ta lấp ló nơi cổ áo, khiến lòng tôi vô cớ bứt rứt bồn chồn.  

             “Tớ bị kẹt xe, Tiểu Khiết, cậu không sao chứ, sao cậu lại khóc?”, ngay khi người phụ nữ nhìn thấy Sở Khiết khóc, cô ta vội lau nước mắt cho cô, sau đó nhíu mày.  

             Tôi nhặt một quả táo và tự mình gặm nhấm, từ từ chiêm ngưỡng từng cử động của người phụ nữ xinh đẹp kia và cặp mông căng tròn của cô ta, trong lòng thầm cảm thán, đào cũng to quá rồi đấy, chắc lúc ở trên giường còn đỉnh hơn Sở Khiết nữa kia.  

             Sở Khiết ôm lấy người phụ nữ rồi khóc, có lẽ ngay cả người phụ nữ kia cũng chưa từng thấy cô tiều tụy như vậy bao giờ, ngay khi bị Sở Khiết ôm thì cô ta cũng có hơi bất ngờ, đột nhiên Sở Khiết nghẹn ngào nói: "Hạ Vi, bố tớ vẫn không đồng ý cho tớ ở bên anh ấy”.  

             "Được rồi, đừng khóc nữa, có gì từ từ nói được không?", Hạ Vi thở dài, rõ ràng cô ta cũng bất lực với những gì Sở Khiết nói: "Tại sao cậu cứ nằng nặc đòi ở bên Triệu Nhiên như vậy chứ? Người ta có câu, không có người này thì có người khác, huống chi cậu lại đẹp như thế, gia cảnh cũng tốt vô cùng”.  

             "Hạ Vi, người khác không hiểu tớ, lẽ nào cậu cũng không hiểu tớ sao? Từ năm nhất tớ đã thích Triệu Nhiên rồi, vì để được ở bên anh ấy mà tớ đã từ bỏ công việc lương cao ở nước ngoài, vì để được ở bên anh ấy mà tớ đã cố gắng bao nhiêu, sao có thể nói bỏ là bỏ được đây!"  

             Hạ Vi gật đầu, sau đó vừa lau nước mắt vừa thuyết phục cô: "Tớ biết tình cảm của cậu dành cho Triệu Nhiên như thế nào, tớ không trách cậu, cho dù bố cậu không đồng ý việc cậu ở bên Triệu Nhiên thì cũng không cần phải tức giận đi lấy một kẻ ngốc đâu, bây giờ coi như gương vỡ khó lành rồi, cậu nói xem cậu tức giận thì làm gì được đây?"  

             “Ít nhất có tên ngốc này thì tớ vẫn có thể gặp được Triệu Nhiên nhiều hơn mà không cần phải chấp nhận những người đàn ông khác”, hai mắt Sở Khiết đỏ hoe, cô cũng là một phụ nữ mạnh mẽ nơi thương trường, nhưng ai biết rằng một người phụ nữ mạnh mẽ như thế vẫn có mặt yếu đuối cơ chứ.  

             “Cậu thật là ngốc.”, Hạ Vi nhíu mày rồi vỗ nhẹ vào lưng Sở Khiết để an ủi cô, sau đó như chợt nhớ ra điều gì đó, ngập ngừng nói: “À đúng rồi, Triệu Nhiên vẫn chưa nói cho cậu biết đúng không? Công ty bọn tớ đã gửi thông báo vào hôm nay, nói rằng sẽ có nhân viên bị sa thải, bộ phận của Triệu Nhiên ra điều kiện muốn được ở lại thì phải kiếm được hợp đồng trị giá ít nhất sáu trăm nghìn tệ”.  

             Sở Khiết nhận ra điều gì đó rồi đột nhiên ngừng khóc, cô ấy mở to mắt nhìn Hạ Vi: "Không có, sau khi anh ấy bị người của bố tớ đánh hôm qua thì anh ấy đã không thèm quan tâm đến tớ nữa rồi, tớ phải làm gì bây giờ đây, anh Nhiên vừa mới làm ở công ty đó nên sự nghiệp còn chưa ổn định, làm sao anh ấy có thể đàm phán được một đơn hàng lớn như vậy chứ?"  

             "Đúng vậy, tớ cũng nghĩ giống cậu, thật ra thì anh ấy cũng không có nguồn khách hàng nào cả, so với năng lực của cậu thì thua xa, nhưng nếu cậu chịu giúp anh ấy thì cũng được đấy, nếu không chỉ dựa vào năng lực của chính mình thì anh ấy đành phải về nhà giữ con rồi", Hạ Vi thở dài, sau khi nhìn thấy Sở Khiết vẫn đang trầm ngâm, cô ta bèn nuốt nước bọt nói:" Đều là lỗi của tớ, Sở Khiết, cậu làm sao vậy, cậu đừng bận tâm như vậy mà!"  

             Sở Khiết vẫn không trả lời, chỉ lau nước mắt: "Tớ đi vệ sinh rửa mặt một lát, cậu giúp tớ trông chừng tên ngốc nhé”.  

             Hạ Vi gật đầu.  

             Tôi cứ ngồi ăn đống trái cây trên bàn, ăn đến mức no nê mà nấc lên khiến cho Hạ Vi cảm thấy khinh thường, tôi vốn tưởng cô ta là một cô gái tốt bụng, nhưng khi nhìn thấy cô ta nhặt vỏ cam trên mặt đất rồi nhét nó vào miệng tôi như thể đang dỗ dành, ngay lập tức tôi đã nhìn ra được bộ mặt thật của cô ta, đúng là một người phụ nữ độc ác!  

             Điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là những gì đã xảy ra tiếp theo đó.  

             Hạ Vi đang định làm chuyện khác để hạ nhục tôi thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cô ta nhấc máy thì bên trong truyền đến giọng nói của một người đàn ông: "Baby, em làm việc hiệu quả thật đấy, con đàn bà ngu ngốc kia đã nhờ người giúp anh rồi đó, má nó, anh cũng thật xui xẻo, hôm qua vừa làm mình làm mẩy với cô ta, hôm nay lại xảy ra chuyện thế này, nếu không có em thì anh không biết phải làm sao nữa!"  

             “Được rồi, đừng nói những chuyện vô bổ này nữa, em giúp anh nhiều như vậy, anh phải cảm ơn em sao đây?”, Hạ Vi mỉm cười, nụ cười này hoàn toàn khác so với biểu hiện lúc trước với Sở Khiết.  

             Tôi cẩn thận nghe giọng nói của người đàn ông trong điện thoại, càng nghe lại càng thấy quen thuộc, giống như đã được nghe qua ở đâu rồi vậy, sau đó tôi liên kết với những gì anh ta nói, đây chắc chắn là Triệu Nhiên.  

             “Còn phải nói sao, buổi tối gặp nhau ở chỗ cũ nhé, anh sẽ yêu thương em cho thật tốt”, Triệu Nhiên nói xong liền cười he he.  

             Hạ Vi cũng khẽ cười rên rỉ một tiếng: “Xì, đừng có mà bốc phét, nếu không thỏa mãn được em thì để xem em hành hạ anh như thế nào”.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK