Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17: Muốn làm gì vậy? (2)
 
             Vốn trong lòng tôi đã có chút do dự, con rể giúp mẹ vợ kỳ lưng, chuyện này mà truyền ra bên ngoài thì không biết còn kinh khủng như thế nào, nhưng nghĩ lại thì bây giờ trong mắt Phúc Mỹ Na tôi chỉ là một thằng ngốc, nếu không nghe lời thì sẽ khiến bà ta nghi ngờ, như vậy thì phiền phức lắm, cho nên chỉ đành nhắm mắt bước theo vào phòng tắm.  

             Phúc Mỹ Na chỉ đã coi mình như đồ ngốc, từng tuổi này cũng chẳng còn chút rụt rè của con gái mới lớn, bà ta mặc chiếc váy mỏng ngả người trong bồn tắm, rất chủ động, toàn thân ướt sũng lộ ra đường cong mê người, mặc dù không đẹp như Sở Khiết nhưng lại có sự quyến rũ riêng, cơ thể đã trải qua biết bao năm tháng đúng là những cô gái trẻ tuổi không thể so bì được.  

             "Còn không qua đây?", Phúc Mỹ Na lườm tôi một cái.  

             Bình thường tôi đã hay uống thuốc bổ, trong lòng và bên dưới cũng đang rất kích thích, bà ta gọi như vậy khiến tôi suýt nữa thì mất đi lý trí.  

             Để không bị lộ tôi chầm chậm bước tới, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào bà ấy, ngực bà ấy ít nhất cũng phải cup D, Sở Khiết còn kém xa, cô cùng lắm cũng chỉ cup b là tốt lắm rồi.  

             Tôi đút ngón giữa vào miệng rồi cười ngốc hi hi.  

             Phúc Mỹ Na bày ra dáng vẻ khác thường, môi còn hơi cong lên: "Ngây ra đó làm gì, đến đây!", tôi vừa bước đến, bà ta liền ấn đầu tôi vào chỗ đó của bà ta.  

             Mặc dù bị ấn như vậy không được thoải mái lắm, lại còn cách một lớp vải, nhưng cảm giác ấy, tôi nghĩ có người đàn ông nào mà từ chối được chứ, hơn nữa bên trong còn không có thứ gì che chắn.  

             Bố Sở Khiết chắc không ổn về chuyện đó, sau khi Phúc Mỹ Na bị tôi động vào liền phản ứng lại ngay, bà ta nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên nhưng sâu trong đó lại có chút say mê,  phải nói rằng điều này đã làm thỏa mãn sự tự tin về việc ấy của một thằng đàn ông như tôi.  

             "Cho tôi! Giống như trong video mà lúc trước cậu xem ấy!", Phúc Mỹ Na thì thầm, giọng nói có chút quyến rũ trầm lặng.  

             Tôi cũng chẳng màng gì nữa, là một người đàn ông bình thường mà ở trong tình cảnh này làm gì có chuyện không rối loạn, kể cả hòa thượng ban ngày niệm kinh ban đêm vẫn hoàn tục đó thôi, hơn nữa tôi cũng chỉ là người bình thường.  

             Tôi xoay người vào trong bồn tắm, đè lên người bà ta, động tác thành thục nhưng không hề khiến Phúc Mỹ Na nghi ngờ, bà ta chỉ nghĩ tôi là thằng ngốc nhưng bản năng cơ thể vẫn còn, cười nhạo nói: "Tốt lắm, tốt lắm, cậu nhớ sau này cũng làm như vậy với vợ cậu, hiểu chưa?"  

             Thấy bà ta không từ chối, tôi cũng gật đầu cho qua, sau đó kéo chiếc váy mỏng trên người bà ta xuống.  

             Từ lúc vào nhà họ Sở đến nay, ngày nào bà ta cũng bắt tôi xem phim đồi trụy, uống thuốc bổ, ban đêm phải đối diện với sự hấp dẫn của Sở Khiết, thật ra tôi đã muốn phát tiết từ lâu rồi.  

             Chiếc váy mỏng của Phúc Mỹ Na bó sát người nhưng vải khá mỏng nên tôi xé một phát là rách.  

             Tôi thấy vô cùng hưng phấn, chuẩn bị hành động tiếp theo thì đột nhiên có tiếng động lớn, một bóng đen lướt qua cửa kính mờ bên ngoài khiếp tôi sợ hãi dừng lại.  

             Phúc Mỹ Na còn sợ hơn tôi, bà ta đẩy tôi ra, túm chiếc váy bị xé một nửa ra khỏi bồn tắm, mấy lọn tóc xoăn xù lên sau đầu, sắc mặt trắng bệch.  

             Trong lòng tôi thoáng sợ hãi: Không phải Sở Thế Hùng về đó chứ, phải hiểu rằng địa vị của ông ta trong nhà này là tuyệt đối, nếu ông ta biết được chuyện lúc này, chắc chắn sẽ chặt tôi làm tám khúc!  

             Nhưng một lúc sau bên ngoài cũng không có động tĩnh gì, mở cửa ra thì hóa ra là con chó Đồ Hộp của nhà họ Sở va vào đống đồ dùng trong phòng tắm.  

             Mẹ ơi, con chó này đúng là phiền phức, đúng là y hệt như người nhà họ Sở, bực thế là cùng, sau này có cơ hội nhất định phải đem nó đi nấu lẩu mới được!  

             Vì chuyện này mà chẳng còn chút hứng thú nào nữa, Phúc Mỹ Na cũng rất tức giận đá vào giỏ đồ, lại còn tát tôi một cái, cảnh cáo tôi không được nói chuyện hôm nay cho người khác biết, sau đó tôi liền chạy về phòng của mình.  

             Tôi che một bên má bị tát lại, sau khi định thần lại thì tức giận dậm chân, thậm chí còn nghi ngờ có phải ông trời đang cố ý trêu đùa tôi chăng, nhưng cho dù là Phúc Mỹ Na hay Sở Khiết thì tại sao mỗi lần định vào thì sẽ xảy ra sự cố chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK