Chương 16: Muốn làm gì vậy?
Tối hôm đó Sở Khiết không về thật, không biết là cô có công việc hay là đi tìm Triệu Nhiên như lời mẹ cô nói nữa, nhưng cho dù là cái nào đi nữa thì tôi cũng chẳng biết phải làm gì.
Lúc ăn cơm tối Sở Thế Hùng đã về rồi, nhưng ngủ đến nửa đêm thì lại cãi nhau với Phúc Mỹ Na, cũng không biết nguyên nhân là gì, tôi ngủ say nên chẳng nghe thấy.
Khi tỉnh dậy tôi đã thấy Sở Thế Hùng nổi giận đùng đùng mặc áo khoác đi từ phòng ngủ ra ngoài.
Phúc Mỹ Na nằm trong phòng khóc lóc tủi thân rồi hét lên: "Ông chẳng làm được trò gì còn trút giận lên người tôi!"
Sở Thế Hùng cũng chẳng nói lại, mặc quần áo rồi rời khỏi nhà.
Vì tò mò nên tôi bước ra khỏi phòng ngủ liếc vào phòng Sở Thế Hùng và Phúc Mỹ Na, lúc Sở Thế Hùng rời đi khá vội nên chưa kịp đóng chặt cửa, vẫn hé một chút khe cửa, đúng là cơ hội để tôi nhìn trộm đây mà.
Phúc Mỹ Na là kiểu phụ nữ đứng tuổi có khuôn phép lại gợi cảm, nhưng trước mặt tôi thì luôn có chừng mực, vậy mà bây giờ bà ta chỉ mặc một chiếc váy mỏng, giống như không mặc gì vậy.
Trên bàn có hai cái ly không và một chai rượu vang, rượu đã vơi một nửa, còn một nửa kia Phúc Mỹ Na đang uống rồi, xem ra tâm trạng bà ta đang rất tồi tệ, cần có người an ủi.
Nhưng tiếc rằng tôi chỉ là một "tên ngốc", lại còn là con rể của bà ta, mặc dù rất muốn giúp nhưng cũng đành bó tay.
Nghĩ vậy tôi định quay về ngủ tiếp, nhưng hình như Phúc Mỹ Na đã phát giác được điều gì đó, bà ta đặt ly rượu xuống, lạnh lùng hỏi: "Ai đang ở bên ngoài? Vào đi!"
Tôi là một "tên ngốc", đương nhiên không biết nhìn trộm mẹ vợ là sai rồi, cho nên bị phát hiện cũng chẳng thể chạy trốn, chỉ có thể cười ngây ngô bước vào phòng của Phúc Mỹ Na để bà ta không phát hiện mình đang giả ngu.
Sau khi Phúc Mỹ Na nhìn thấy tôi cũng chẳng tỏ vẻ quá ngạc nhiên, bà ta cầm một chiếc ly không lên đổ đầy rượu rồi vẫy tay với tôi: "Là tên ngốc à, nào, tâm trạng tôi đang không tốt, cậu lại đây uống rượu với tôi đi!"
Tôi không dám từ chối, chỉ có thể bước đến nhận ly rượu thể hiện là mình ngốc, tôi còn giả vờ sặc rượu, chọc Phúc Mỹ Na cười hô hố, nhưng sau khi bà ta cười thì khuôn mặt lại có chút âu buồn, lại tiếp tục uống rượu.
Mặc dù Phúc Mỹ Na lớn tuổi nhưng biết chăm sóc cơ thể nên da cũng chưa lão hóa nhiều lắm, không thể mịn màng như Sở Khiết nhưng cũng đẹp hơn nhiều so với những người phụ nữ cùng tuổi, nhìn chỉ tầm ba mươi tuổi mà thôi.
Bây giờ tôi và bà ta lại ở gần nhau như vậy, bà ta lại còn ăn mặc mát mẻ thế kia, làm sao không có chút phản ứng nào chứ, đặc biệt là chiếc váy mỏng kia phô diễn hết vòng eo hoàn mỹ của Phúc Mỹ Na, lúc bà ta đứng lên rót rượu cho tôi bờ mông vểnh lên đúng là khiến người ta trầm trồ, một lúc sau tôi cũng có chút phản ứng.
Mặc dù trong lòng Phúc Mỹ Na có chuyện buồn nhưng vẫn nhận ra điểm khác thường của tôi, bà ta cũng chẳng tỏ vẻ chán ghét mà ngược lại còn nhìn chằm chằm vào phía dưới của tôi rồi cười: "Xem ra tôi không tốn tiền mua thuốc bổ cho cậu rồi, hiệu quả tốt đấy!"
Tôi không biết phải trả lời như thế nào, chỉ có thể cười ngốc nghếch với bà ta: "Hiệu quả tốt, hiệu quả tốt!", dưới tác dụng của cồn và sự quyến rũ của Phúc Mỹ Na, nhiệt độ cơ thể tôi ngày càng tăng cao.
Vốn tưởng rằng bản thân chỉ cần ngồi uống rượu với Phúc Mỹ Na, nói chuyện một hồi là xong, nhưng không ngờ Phúc Mỹ Na cứ tiếp tục uống, đột nhiên ánh mắt bà ta thay đổi rồi nhìn vào tôi, rồi nhoẻn miệng cười: "Tên ngốc, mấy thứ mà tôi dạy cậu với mấy cái video mà tôi cho cậu xem cậu vẫn còn nhớ chứ?"
Tôi không biết bà ta định làm gì, lập tức gật đầu nói: "Nhớ, nhớ, hú hú!"
Phúc Mỹ Na nghe xong thì đỏ mặt: "Nhớ là tốt, vậy bây giờ tôi đi tắm, cậu giúp tôi kỳ lưng nhé".
Lời này khiến tôi ngây ngốc, kỳ lưng, ý gì vậy?
Sau khi định thần lại, nhìn thấy Phúc Mỹ Na bước vào phòng tắm tôi mới khẳng định được bà ta định làm thật.