Mục lục
Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1865: Tôi không phải đối thủ của anh ta

Long Minh không muốn đánh cược.

Đến ngay cả Khâu thần y cũng không chắc
chắn 100% có thể chữa khỏi cho Long Giang
Phong, thì ông ta cũng không còn cách nào khác
hơn là bằng mọi giá câu xin Phan Lâm.

Nhưng Long Minh không ngờ Phan Lâm lại
dám nói ra lời như vậy.

"Thằng khốn!"

Long Minh nổi giận đùng đùng đứng dậy hét
lớn: "Lâm thần yI Anh thật to gan! Anh biết anh
đang nói cái gì không? Muốn tôi thay mặt cả hiệp
hội xin lỗi anh? Anh không chỉ là đang xúc phạm

tôi! Anh còn đang xúc phạm cả hiệp hội! Anh có
biết hậu quả là gì không? "

"Hậu quả thế nào? Tôi không muốn biết. Tôi
chỉ biết rằng chúng ta phải tuân thủ theo quy tắc
trong mọi việc. Hiệp hội của ông được kính trọng
cũng nhờ quy tắc. Bởi vì hiệp hội của ông có
người không coi quy tắc ra gì tự ý làm bậy mới xảy
ra chuyện. Lý do tại sao quy tắc được công bố
nhưng lại có người không tuân thủ, vụ việc đội
Thiên Khải và đội tuyệt phạt biến mất ở khu Giang
Thành, tôi bị nghỉ ngờ nên cũng phối hợp với
người của hiệp hội để điều tra, nhưng con của
ông là Long Giang Phong thì không biết chừng
mực. Anh ta ở đây chỉ làm việc đủ chuyện điên rô,
còn mượn danh hiệp hội mà ức hiếp phụ nữ, hại
người vô tội, còn ra tay ngay trên đầu tôi! Hành
động của anh ta có phù hợp với quy định của hiệp
hội không? Hiệp hội thực sự can thiệp vào việc
này sao, và anh ta đã mang lại đủ tai tiếng xấu

cho hiệp hội! Long Giang Phong! Tôi nói cho ông
biết điều này, hoặc là ông để con trai của ông
công khai xin lỗi tôi, hoặc là trở về chuẩn bị tang
lễ cho con trai ông! Ông cũng có thể báo cáo sự
việc cho hiệp hội biết, để xem nếu hiệp hội biết
con trai ông mặc sức làm bậy sẽ đứng vê phía
ông hay phía tôi" Phan Lâm hút thuốc nói trống
không.

"Anh... Long Minh ánh mắt lạnh lẽo, sự kiên
nhẫn dường như đã bị Phan Lâm hút cạn kiệt.

Những người tại hiệp hội kiêu ngạo đến mức
nào, sao có thể xin lỗi công khai?

Uy nghiêm của hiệp hội không phải sẽ giảm đi
rất nhiều sao? Và một khi đã xong việc này, e rằng
Long Minh và những người khác cũng không còn
đủ tư cách ở lại hiệp hội.

Anh biết phân biệt nặng nhẹ, đây không phải
là vấn đề phiến diện mà là vấn đề sinh kế trong

đường dây của Long Minh.

"Cha! Cha đang nói bậy bạ gì với tên ngốc này
vậy? Động thủ đi, hạ tên này trước, nếu anh ta
không chịu chữa cho con thì giết anh ta đi! Tính
mạng của con quan trọng hơn anh ta!" Long
Giang Phong tức giận hét lên.

Lời nói vừa dứt, Long Minh nhẹ nhàng gật
đầu: "Giang Phong nói rất đúng, Lâm thần y, nếu
như con trai của tôi xảy ra chuyện, anh nhất định
sẽ sống không nổi! Tôi hy vọng anh có thể cân
nhắc cho kĩ! Bằng không Long Minh tôi lúc nào
cũng sẵn sàng tiếp đón anh."

“Xem ra hai người không muốn ở đây cùng tôi
bàn chuyện này” Phan Lâm dụi tàn thuốc nói.



"Đúng vậy, tôi đến đây là lệnh cho anh làm
việc! Anh không có quyền lựa chọn!" Long Giang
Phong chửi rủa.



----------------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK