Mục lục
Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1509: Cứu người

Trang Hồng Nhạn chỉ có khả năng như
vậy.

Người nhà họ Trang im lặng nhìn.

Còn Phan Lâm, vẫn không hé răng, giống
như đang tự hỏi gì đó.

Trang Hồng Nhạn thấy Phan Lâm không
phản ứng, càng lo lắng hơn rồi.

“Bác sĩ Lâm, cầu xin anh, nếu anh vẫn
canh cánh trong lòng chuyện nhà họ Trang
tôi, như vậy... Xin anh giết Hồng Nhạn đi!
Hồng Nhạn nguyện ý lấy mạng mình đổi, đổi
lấy mạng ba tôi! Cầu xin bác sĩ Lâm!”

Sau khi nói xong, cô ta lại không ngừng
dập đầu.

Cái trán trắng tỉnh đã bị đụng đỏ.

Không ít người cảm động vì chuyện này.

Một số người nhà họ Trang cũng đứng ra
cầu xin giúp Trang Hông Nhạn.

“Bác sĩ Lâm, oan gia nên giải không nên
kết, việc này đúng là lỗi của nhà họ Trang tôi,
tôi đại diện cho người nhà họ Trang, tạ lỗi với
cậu, Kim Ô Đan cậu đã có được, chỉ mong
bác sĩ Lâm có thể giơ cao đánh khẽ, cứu
Trang Đông Quân một mạng, dù thể nào cậu
ấy cũng là trang chủ của sơn trang Huyết
Kiếm, sơn trang không thể một ngày không
có chủ! Mong bác sĩ Lâm thành toàn!” Quản
gia Chính cũng ôm quyền khom lưng, cung
kính cầu xin.

Phan Lâm lạnh nhạt nhìn ông ta, lại nhìn
người nhà họ Trang ở hiện trường, hít sâu
một hơi, lạnh nhạt nói: “Tôi vốn không oán

không thù với nhà họ Trang, tôi nói rồi, hôm
nay tới đây chỉ vì Kim Ô Đan, những lời này
của ông cụ rất đúng, oan gia nên giải không
nên kết! Hôm nay coi như nể mặt ông cụ, tôi
sẽ cứu Trang Đông Quân một mạng đi!
Nhưng mà hi vọng người nhà họ Trang tự
giải quyết cho tốt! Dù sao tôi đã cho các
người mấy cơ hội, nếu lần sau các người còn
dám trêu chọc tôi, như vậy người nào cầu xin
thay các người, đều không làm nên chuyện
gì!”

Sau khi nói xong, Phan Lâm vẫy tay:
“Nâng Trang Đông Quân đến đây, tôi sẽ
châm cứu cho ông ta!”

“Nhanh, mau nâng trang chủ tới!”

Trang Thái Thành vội vàng kêu lên.

Mọi người luống cuống chân tay, vội
vàng nâng thi thể của Trang Đông Quân tới

trước mặt Phan Lâm.

Phan Lâm lấy kim châm cứu ra, đâm lên
trên thi thể Trang Đông Quân.

Lúc này Trang Đông Quân đã sớm toàn
thân lạnh lẽo, không có một chút nhiệt độ.

Người ở bốn phía đều xông tới.

“Tất cả mau tránh ra!” Quản gia Chính hét
to.

Mọi người chấn động, vội vàng lùi về sau.

Phan Lâm hờ hững bắt đầu châm cứu.



“Chuyện cho tới bây giờ, còn có thể làm



----------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK