Từng giọt mồ hôi ứa ra lăn dài xuống chân cô.
"A! Nóng quá!"
Tô Y Thần khó chịu cọ xát đôi chân, khẽ trở mình rồi từ trong cơn mơ tỉnh lại.
Cô mơ mơ màng màng mò mẫm lấy cái điều khiển từ xa nhấn nhấn vài cái nhưng không thấy tiếng điều hòa hoạt động.
Lúc này Tô Y Thần mới phản ứng lại, có lẽ là lại cúp điện rồi.
Đây là một khu nhà cũ với hệ thống thông gió không tốt, ngay cả mạch điện cũng cũ lắm rồi. Ở đây mất điện là chuyện bình thường mà mỗi lần cúp điện thì cả căn phòng y hệt như cái lồng hấp.
Tô Y Thần ảo não bò từ giường dậy. Cả căn phòng lúc này tối om, chỉ còn lại chút ánh sáng nhạt từ ngoài cửa sổ len lỏi vào phòng chiếu lên bức tường loang lổ.
Tô Y Thần vừa hạ quyết tâm sau này phải kiếm thật nhiều tiền để ở một căn phòng tốt hơn vừa dùng tay quạt quạt quanh mặt để xua bớt đi cái nóng.
Cô xỏ đôi dép lê vào rồi híp mắt nhìn ánh sáng rơi trên bục cửa, tiếp sau đó cô giật mạnh một cái kéo bức mành ra.
Đột nhiên một bóng người đen thui bỗng xuất hiện đằng sau bức rèm đối diện với Tô Y Thần.
"A!" Tô Y Thần mở bừng mắt, cơn buồn ngủ của cô cũng thoáng cái bay mất.
Cô vừa hét lên một tiếng thì đã bị một bàn tay đầy mùi máu tươi bụm chặt lấy miệng.
Giọng nói lạnh lùng trầm thấp của một người đàn ông vang lên bên tai cô.
"Không được lên tiếng, đi ra phía giường."
Tô Y Thần sợ đến choáng váng đầu óc, toàn thân cứng lại không thể nhúc nhích. Người đàn ông phía sau cô dường như đã mất hết kiên nhẫn nên lại cất giọng nói trầm trầm lên thúc giục.
"Nhanh lên!"
Tô Y Thần gật gật đầu, không dám làm trái ý kẻ bắt cóc sau lưng mình. Cô rất sợ chọc giận hắn ta, thế nhưng đầu óc cô thì tỉnh táo chứ đôi chân thì cứ như mọc rễ xuống đất dù cố gắng thế nào cũng không thể bước lên được một bước.
Người đàn ông thấy thế thì chỉ còn biết rủa thầm một câu sau đó cắp cô như cắp một con gà dưới nách rồi chỉ trong nháy mắt cô bị vứt thẳng lên trên giường một cách thô bạo.
Giường rất cứng, Tô Y Thần bị ném lên trên đó cảm thấy cả người mình như đứt lìa từng khúc.
Cô vừa thò tay ra sau lưng xoa xoa chỗ bị đau thì một giây sau đã bị cơ thể lạnh lẽo của một người đàn ông đè lên trên.
Tô Y Thần lập tức nín thở.
"Anh làm…"
Lời của cô còn chưa nói xong thì đôi môi khô nóng của người đàn ông đã ngậm lấy miệng cô đem tất cả những lời cô đang định nói nuốt lại vào bụng.
Điều này làm Tô Y Thần sợ đến choáng váng, xem ra người đàn ông này không phải muốn cướp tiền mà là muốn…
Nhưng đây là nụ hôn đầu đời của cô mà.
Nghĩ đến đây Tô Y Thần rốt cuộc không còn giả vờ bình tĩnh được nữa. Nắm đấm của cô không ngừng đập lên lồng ngực của người đàn ông kia.
Đôi chân cô ở dưới người hắn ta ra sức vùng vẫy, trong lòng cô không ngừng gào thét rằng thả tôi ra thế nhưng âm thanh thoát ra ngoài lại là những tiếng rên rỉ.
"A… A..."
Người đàn ông thấy thế thì dùng tay mình giữ chặt cổ tay không yên phận của cô lại.
Lực bàn tay của người đàn ông rất mạnh nên rất dễ dàng khống chế hai tay đang cố gắng giãy dụa của cô lại.
Người đàn ông thô bạo mút lấy cánh môi cô như một sự trừng phạt sau đó ghé vào bên tai cô ra lệnh.
"Tôi nói không được động đậy. Nếu không cô tự gánh lấy hậu quả."
Hậu quả sao?
Tô Y Thần cô mặc kệ cái gọi là hậu quả đó. Bây giờ ngay cả nụ hôn đầu của cô cũng bị cướp mất rồi. Đối với cô đấy mới là hậu quả xấu nhất. Cho nên cô càng cố gắng hết sức vùng vẫy.
Ngoài phòng truyền đến những tiếng bước chân lộp cộp. Người đàn ông nhạy cảm phát hiện ra đó là tiếng bước chân của năm người.
Bây giờ bụng của anh đang bị thương nếu lại bị đám người kia phát hiện ra thì không những tính mạng của mình mà cả những đồng đội của anh cũng có thể bị liên lụy mà mất mạng.
Sự nghiệp chung của mọi người là trên hết cho nên anh chỉ có thể làm chuyện có lỗi với cô bé đang nằm dưới người mình thôi.
Nhưng mà Tô Y Thần cũng không hề phát hiện ra đôi mắt của người đàn ông càng ngày càng thâm trầm. Cô cũng không nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa đang càng lúc càng gần. Vào lúc này cô chỉ biết không ngừng vùng vẫy rồi dùng răng nanh của mình cắn mạnh lên môi người đàn ông kia.
Người đàn ông bị đau hít vào một hơi rồi rời khỏi đôi môi của cô. Tô Y Thần như cá bị vớt lên bờ gấp gáp hít lấy từng ngụm không khí thật to.
Thế nhưng còn chưa kịp kêu cứu thì người đàn ông đã nặng nề nói ra một câu.
"Xin lỗi, sẽ hơi đau đấy!"
Một ngón tay to và hơi thô bất ngờ đâm thẳng vào giữa đôi chân ướt át đầy mồ hôi của cô, cảm giác lạnh buốt truyền đến cùng với sự khô nóng kia tạo nên hai mảnh xúc cảm hoàn toàn trái ngược nhau.
Tô Y Thần trợn to hai mắt, đôi con ngươi của cô không ngừng run rẩy.
Trong bầu không khí nóng bức ấy truyền đến âm thanh của thứ gì đó bị xé rách.
Tiếng kêu cứu đến bên miệng của Tô Y Thần lập tức biến thành tiếng "A! A!"
Đau quá! Đau quá!
Người đàn ông nhìn thấy bộ dạng đau đớn của cô thì khống chế động tác của mình nhẹ nhàng hơn.
Anh bịt miệng cô lại rồi cất giọng khàn khàn: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô."
Sau đó một tay anh giữ lấy eo cô rồi tiếp tục tấn công vào.
Đám người bên ngoài đúng lúc này đi đến trước cửa thì nghe thấy những tiếng động mờ ám phát ra từ bên trong phòng. Bàn tay của một người trong số họ giơ lên chuẩn bị đẩy cửa vào nhưng lại do dự một lát. Bọn họ nghe thấy tiếng rên rỉ của một người phụ nữ càng ngày càng cao, rồi lại nghĩ đến người đàn ông kia đang bị thương nặng chắc chắn không làm được loại vận động này cho nên bọn họ bỏ qua chỗ này tiếp tục tìm kiếm ở nơi khác.
Thần kinh căng thẳng của người đàn ông cuối cùng cũng thả lỏng nhưng động tác dưới thân cũng không hề dừng lại. Trong bóng tối anh nhìn Tô Y Thần nằm trên giường, mái tóc đen của cô trải rộng ra trên gối càng có vẻ gợi cảm. Cảm giác thăng hoa như vậy từ lúc anh sinh ra đến giờ vẫn là lần đầu tiên trải nghiệm qua.
Tô Y Thần biết bản thân mình dù có cố gắng vùng vẫy như thế nào cũng vô ích. Cô đã bị làm nhục, hoàn toàn bị làm nhục. Lần đầu tiên của cô vậy mà lại dành cho một người đàn ông mới gặp lần đầu.
Tô Y Thần đau thấu tim gan, từng giọt nước mắt trào ra nóng bỏng như những giọt nước sôi thấm ướt một mảng trên gối.
Ngoài cửa sổ, ánh trăng phác họa đường cong trên lưng của người đàn ông kia. Đôi mắt cô ướt đẫm, mông lung. Tô Y Thần chỉ có thể trông thấy gương mặt của người đàn ông đó góc cạnh như được dao khắc, đôi môi giống như một dãy núi đang mím chặt.
Từng giọt mồ hôi chảy dọc theo chiếc cằm kiên nghị nhỏ xuống trên bụng cô hệt như những giọt nham thạch nóng bỏng.
Ngay khoảnh khắc đôi mắt cô dần thích nghi trong bóng tối, sắp nhìn rõ mặt người đàn ông kia thì anh ta lại dùng sức rất mạnh làm Tô Y Thần cả người mềm nhũn choáng váng.
Người đàn ông cúi đầu xuống nhìn vết máu trên giường rồi yêu thương hôn lên vệt nước mắt trên khóe mắt cô. Sau đó anh lấy ra một vật đeo vào cổ Tô Y Thần rồi nặng nề nói ra.
"Sau này tôi nhất định sẽ cưới em."