Dương lão phu nhân là ai chứ, là thê tử của Dương Cung Nhân, từng được Thái Tông Lý Thế Dân sắc phong, hơn nữa sau khi đến Dương Châu, bà hay làm việc thiện, dân chúng Dương Châu đều vô cùng tôn kính bà. Bà cũng luôn là tấm gương của phụ nhân Dương Châu, hình tượng hiền lương thục đức đã đi sâu vào lòng người.
Nhưng khi về già, lại bị một tên thần côn lừa gạt, việc này nếu rơi vào một dân chúng bình thường thì cũng không có gì đáng nói, nhưng xét đến hình tượng đầy quang huy trước đó của bà, việc này sẽ ảnh hưởng đến bà không nhỏ, ít nhất bà sẽ trở thành một niềm an ủi cho những người bị lừa gạt. Ngươi xem Dương lão phu nhân còn bị lừa gạt, vậy ta bị lừa gạt cũng là chuyện không tránh khỏi.
Tất cả những việc này đương nhiên là do Hàn Nghệ cố ý an bài, cũng là sát chiêu của Hàn Nghệ.
Mà Dương gia này chính là con cờ quan trọng nhất trong tay hắn. Bây giờ hắn không có thực lực đối kháng với bất cứ ai, chỉ có thể dùng chiêu mượn đao giết người này. Hắn nghe nói Dương lão phu nhân cũng đến Thiên Tế Tự thắp nhang bái Phật, càng quan trọng hơn là nhi tử của Dương lão phu nhân là Thứ Sử Dương Châu, nên mới có một kế hoạch hoàn chỉnh như vậy. Nếu không có sự thật này tồn tại, thì hắn cũng không dám làm như thế, ít nhất là sẽ không dùng cách này.
Hắn chính là muốn trước mặt công chúng, trước mặt người của Dương gia mà vạch trần âm mưu lừa gạt này, đánh cho Cửu Đăng hòa thượng và Dương gia không kịp trở tay, để bọn họ không có đường suy nghĩ và phản kháng, dù sao thì Cửu Đăng hòa thượng là bạn cùng nghề, ngươi muốn đối phó gã thì không thể cho gã cơ hội thở dốc được, hoặc là không ra tay, hoặc đã ra tay thì nhất định phải đánh chết. Mà Dương gia..., nếu thẩm tra xử lý vụ án này ở quan phủ, Dương Tư Nột có thể sẽ kiêng kỵ danh dự của gia tộc mà lựa chọn phương pháp thả lỏng một chút. Bây giờ thì hay rồi, không còn suy nghĩ nhiều, bởi vì danh dự đã bị hao tổn rồi, ông ta cũng không cần phải băn khoăn nữa.
Không chỉ có thế, Hàn Nghệ làm vậy còn có một mục đích chính là muốn cho Dương lão phu nhân một bài học. Bà không phải là một lão phụ nhân bình thường, bà là tấm gương của dân chúng Dương Châu, bà nên vô cùng chú ý đến lời nói hành động của mình mới được. Bà còn chưa tìm hiểu rõ ra sao, thì đã dẫn đầu đi tin tưởng vào cái tà giáo này, rồi đến lúc này, bà nhìn xem có bao nhiêu người làm theo chứ, bà làm thế chẳng phải là đang trợ Trụ vi ngược sao?
Hàn Nghệ cũng biết Dương lão phu nhân là một người tốt, nhưng hắn cảm thấy giáo huấn này vô cùng cần thiết, tin rằng sau lần này, Dương lão phu nhân không dám khinh suất làm bậy như thế nữa.
Đương nhiên, đôi vợ chồng kia không phải là do hắn sắp xếp, kỳ thật theo lý mà nói, đôi vợ chồng này hẳn phải là do hắn sắp xếp, hắn cũng từng nghĩ đến an bài chuyện này, nhưng bây giờ hắn không tiện lộ diện, hơn nữa cũng không dám để quá nhiều người biết chuyện này, dù sao thì thực lực của hắn quá yếu, cho nên hắn cũng không sắp xếp. Nhưng chuyện này không quan trọng, cho dù là câu này bây giờ không nói, sớm muộn gì cũng sẽ có người nói, thế nào cũng sẽ rơi vào tai của Dương lão phu nhân thôi.
Chuyện tới nước này, Cửu Đăng hòa thượng hoàn toàn luống cuống, đột nhiên quỳ xuống đất, kêu oan nói: "Dương Công, Dương Công, bần tăng bị oan mà, bần tăng thật sự không chôn tượng đá này, là tiểu tử này hãm hại bần tăng!"
Làm gì còn phong phạm cao tăng chứ.
Có điều nói trở lại, gã thật sự bị oan.
"Lừa gạt!"
"Tên thần côn nhà ngươi."
"Thần côn chết tiệt, ngươi trả tiền cho ta."
"Lão lừa trọc táng tận lương tâm."
. . .
Gã vừa quỳ xuống, liền đã lay tỉnh những dân chúng còn không dám tin vào sự thật kia, tràng diện lập tức kích động hẳn lên, một vài dân chúng đang cầm nhang trong tay nhao nhao ném vào Cửu Đăng thần côn, đã tặng cho ngươi nhiều như vậy, ta còn để ý đến một chút này sao.
Dương Tư Nột quát lên một tiếng: "Dừng tay hết cho ta, đám điêu dân các ngươi... có còn đặt bản quan vào mắt không."
Dù sao thì cũng là Thứ Sử, vừa lên tiếng thì cục diện lập tức an tĩnh lại.
Dương Tư Nột nhìn Cửu Đăng thần côn quỳ dưới đất, cười lạnh nói: "Vậy sao? Nhưng ta nghe nói, là người của chùa ngươi phát hiện ra tượng đá này, hơn nữa, Tích Thủy Quan Âm cũng là do ngươi nói ra, lẽ nào việc này cũng do người khác xui khiến ngươi nói sao."
Cửu Đăng thần côn lập tức mặt xám như tro, lừa gạt một hồi, lần này lừa luôn cả bản thân vào hố rồi.
Hiển nhiên, gã còn chưa rõ tâm tư của Dương Tư Nột, nhưng vấn đề hiện tại không phải là ngươi có lừa gạt ta hay không, kẻ lừa gạt trên đời này không ít, ngươi lừa thì cứ lừa đi, ngươi còn lừa cả mẫu thân của ta, ngươi thật sự là quá to gan. Những quý tộc bọn họ để ý nhất là cái gì, còn không phải là thể diện, danh dự sao. Mẫu thân của Thứ Sử Dương Châu, thê tử của Dương Cung Nhân bị một tên thần côn lừa gạt đến không biết đông nam tây bắc, còn ngốc đến nỗi chạy đến quyên tiền. Nếu việc này truyền ra ngoài, danh dự của Dương gia nhất định bị hao tổn, thể diện vứt đi là chuyện khó tránh khỏi, thậm chí còn trở thành trò cười ở trà dư tửu hậu của những quý tộc khác nữa.
Lần này đã không thể vãn hồi được nữa.
Cho nên, Dương Tư Nột bây giờ hận Cửu Đăng thần côn thấu xương. Lần này nếu không giết ngươi, ta còn làm Thứ Sử cái rắm.
Nhưng việc này không gấp, món nợ giữa chúng ta từ từ tính.
Dương Tư Nột nói với nữ nhi: "Tuyết nhi, con đưa mẫu thân đại nhân về đi."
Dương Phi Tuyết gật đầu đáp lời, sau đó đỡ lấy Dương lão phu nhân lên xe ngựa đi về.
Dương lão phu nhân vừa đi, Dương Tư Nột liền thể hiện quan uy, quát lên: "Người đâu, lập tức phong tỏa Thiên Tế Tự, phàm là tăng nhân trong chùa, không tha cho bất kỳ ai, toàn bộ bắt về thẩm vấn cho ta."
"Tuân lệnh!"
Một đội quan binh lập tức xông về phía Thiên Tế Tự.
Dương gia ta là đại tộc Quan Lũng, là dòng dõi hoàng thất tiền triều, cho dù là bệ hạ nhìn thấy chúng ta, cũng phải nhượng bộ ba phần, há là kẻ để những điêu dân các ngươi tiêu khiển, ngươi dám chơi đến trên đầu ta, mặc kệ ngươi có lừa gạt người hay không, ngươi đều chết chắc rồi.
Lúc này Cửu Đăng hòa thượng đã hiểu ra, lần này gã đã bại triệt để, trong mắt hai đệ tử bên cạnh đột nhiên lóe lên ánh sáng ngoan lệ.
Cửu Đăng hòa thượng đột nhiên vươn tay nắm lấy cánh tay một đệ tử, nói: "Các ngươi đỡ lão nạp đứng dậy đi."
Hai đệ tử kia sửng sốt, Cửu Đăng hòa thượng thấp giọng nói: "Đừng xung động, chớ làm hỏng đại sự của giáo chủ."
Hai đệ tử lập tức thu liễm vài phần, dìu Cửu Đăng hòa thượng đứng lên.
Mấy hộ vệ lập tức tiến lên bắt hết toàn bộ bọn họ.
Lão lừa trọc, đã biết lợi hại của Hàn gia gia ngươi chưa. Hàn Nghệ nhìn thấy một màn như vậy, trong mắt bắn ra hào quang, cho dù là kiếp trước hay là kiếp này, hắn đều vô cùng hưởng thụ khoảnh khắc này, lại liếc nhìn không ít quan binh lên núi, nói với Tiểu Dã bên cạnh: "Tiểu Dã, chúng ta đi trước thôi, ở đây không còn an toàn nữa rồi."
Tiểu Dã chỉ xuống phía dưới.
Hàn Nghệ ha ha nói: "Bây giờ Hùng Đệ là đại anh hùng hàng yêu trừ ma, ai dám động đến nó chứ. Yên tâm đi, nó sẽ không có chuyện gì đâu."
Hai người nhanh chóng theo đường nhỏ đi xuống núi.
. . .
"Đi mau! Đi mau!"
Mười mấy tăng nhân đi vào thành dưới sự thúc giục của quan binh, hai bên có không ít dân chúng theo sát mắng chửi, ai ai cũng sắc mặt dữ tợn, nếu không phải có quan binh che chở bên cạnh, những tăng nhân này thể nào cũng bị người ta xé xác.
Nửa ngày trước còn là Thiên Tế Tự người người huyên náo, lúc này nhìn lại, chính là gió thu thổi qua, lá khô bay đầy trời, càng lộ vẻ thê lương vô cùng.
Thật sự là thế sự vô thường mà!
Không đến nửa ngày, chuyện của Thiên Tế Tự đã truyền khắp thành Dương Châu, lời đồn đãi tung bay khắp trời, nhưng càng có nhiều tiếng ồn ào cãi lộn hơn, giống như nhà nhà hộ hộ đều đang cãi lộn ầm ĩ, tiếng la khóc, tiếng mắng chửi liên tục vang lên.
Bọn họ sau khi hoàn toàn tỉnh ngộ, đột nhiên phát hiện nhà mình đã trở nên chỉ còn bốn bức tường, có câu nghèo hèn phu thê trăm sự buồn, tiền đã tiêu sạch, trong nhà còn có thể sống yên ổn sao.
. . .
. . .
Lúc xế chiều lại nhìn thấy từng chiếc từng chiếc xe ngựa tiến vào trong thành dưới sự áp giải của hơn trăm binh sĩ. Trên xe ngựa đặt từng chiếc từng chiếc hòm gỗ lớn, mà bên cạnh xe ngựa còn có không ít quan binh áp giải, đây là tiền tài tịch thu được từ Thiên Tế Tự. Đầu năm nay nếu bắt người mà không xét nhà thì chính là biểu hiện không chuyên nghiệp, hơn nữa vừa nghe nói phải xét nhà, các ca ca quan binh ai ai cũng hăng máu như gà chọi, làm việc vô cùng nhiệt tình hăng hái, không đến nửa ngày đã tra xét cho Thiên Tế Tự không còn một mảnh.
Dân chúng bên cạnh vô cùng kích động, đây đều là tiền của bọn họ, nhưng quan phủ sẽ không trả tiền lại cho bọn họ.
Hàn Nghệ đứng trước cửa một quán trà, trong tay bưng một ly trà, nhìn từng chiếc từng chiếc xe ngựa kia, khóe miệng nở nụ cười khó nắm bắt.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
11 Tháng mười một, 2021 16:30
Nói chung ngoài mấy chi tiết đó ra thì truyện này nhiều đoạn đọc cũng hay lắm. Cảm ơn bác cvt.^^
11 Tháng mười một, 2021 14:34
Đừng nói phụ nữ giỏi võ vật lộn kém. Xem phụ nữ đánh mma đi, thanh niên hổ báo cậy khoẻ nó đập cho sấp mồm chứ ở đó.
11 Tháng mười một, 2021 14:31
Võ thời này nó diễn tả như vậy là biết dũng có điểm độc đáo. Một mình trần thác chân đánh cả đám người chứ đâu phải 1 vs 2,3. Nếu diễn tả sơ sơ thì không nói, đằng này tác tả TTC mạnh hơn main quá nhiều mà bị nó dìm cho gần chết là vô lý.
11 Tháng mười một, 2021 11:46
Đã vật lộn với gái bao giờ chưa pa (nếu đã có vợ), nếu không xài đến võ mà chỉ dùng đến sức, ta tự tin ta còn khỏe hơn mấy đứa đai đen đấy (mặc dù ta ko biết võ), nhất là ở gái ở hạng cân thấp hơn ta.
Thằng main này nó cũng 1m75 đấy chứ có bé đâu, xuống nước chỉ còn xài sức vật nhau thì ta thấy đoạn đó tả ok mà, tác cũng đã cố tình kéo tình huống xuống nước, chứ trên bờ thằng main làm gì có cửa thắng.
11 Tháng mười một, 2021 10:34
Cái đoạn main với trần thác chân đánh dưới nước vô lý. Có thể ban đầu tập kích bất ngờ thì main thắng thế hơn trần thác chân, nhưng sau đó là trần thác chân lấy lại thế mà ko dìm đc main, trong khi giỏi võ công với bơi lội cũng tương đương main mà main thể xác này chỉ là thằng yếu ken thôi.
11 Tháng mười một, 2021 09:41
Nhiều vợ đấy, nhưng vợ nào thì cũng đội vợ lên đầu, trường sinh bất tử
11 Tháng mười một, 2021 00:55
Bộ này 1 vợ, hay là nhiều vợ vậy mọi người
07 Tháng mười một, 2021 23:22
Ta biết gu mấy lão mà, nên đã để lại kha khá Hán Việt rồi đấy, chứ mà thuần Việt hết có khi đủ chất lượng xuất bản luôn rồi.
07 Tháng mười một, 2021 17:43
Dịch giả làm khá ổn. Còn mình đọc vẫn chưa thấy quen, chắc do đọc cv nhiều quá, kiểu khổ quen rồi sướng không chịu được :))))
06 Tháng mười một, 2021 11:49
Móa, đã 5 năm rồi mới đọc được một bộ Lịch sử cực phẩm như vậy, hoàn toàn vượt trội các bộ hiện nay.
02 Tháng mười một, 2021 19:00
Truyện tiềm năng quá, dịch giả làm hay tỉ mỷ, hóng chap nào.
27 Tháng mười, 2021 17:42
có rãnh cvt bộ Đoạt Đích, lịch sử luôn. tui cảm thấy oke
25 Tháng mười, 2021 18:14
đang cố đây bạn ơi, chắc 5 năm nữa full á =))
25 Tháng mười, 2021 17:25
cố lên bạn có còn hơn 1k8 chap nua full rồi
22 Tháng mười, 2021 19:04
Mới dọn nhà qua đây post, mong mọi người ủng hộ
BÌNH LUẬN FACEBOOK