Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực không biết Dương Phi Tuyết nghe được mấy lời này, sẽ có cảm tưởng thế nào.

"Ha ha! Oa ha ha. . . !"

Nguyên Liệt Hổ ngơ ngác nhìn Hàn Nghệ nửa ngày, đột nhiên ôm bụng cười ha hả, lại vỗ bắp đùi, dậm chân mấy cái, căn bản là dừng không được.

Có ý gì đấy?

Lúc này lại đến phiên Hàn Nghệ sửng sốt, chỉ cảm thấy tự tôn của mình bị tiếng cười của Nguyên Liệt Hổ chà đạp.

"Ôi má ơi, cười chết ta, thật là cười chết ta rồi."

Nguyên Liệt Hổ cười đến mức thở không ra hơi rồi .

"Xin hỏi Nguyên công tử, vì sao lại cười vui vẻ như thế, có thể nói ra để ta vui cùng không?" Hàn Nghệ vừa nói chuyện, vừa giật giật khóe miệng, nếu như đánh thắng được, hắn đã sớm đánh chết mịa thằng này, chẳng quản hắn có phải là công tử hay không.

Nguyên Liệt Hổ cười ha hả nói: "Ngươi chỉ là một tên mở thanh lâu thôi, còn nói mộng tưởng vĩ đại cái mẹ gì, đây không phải chuyện cười hay sao, oa ha ha."

Thô lỗ vẫn là thô lỗ, lão tử không chấp nhặt với mấy thằng đần, Hàn Nghệ lại nhìn phía Nguyên Mẫu Đơn.

Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu nói: "Tiểu Hổ nói rất có lý."

"...!"

Trên trán Hàn Nghệ bốc lên ba đường hắc tuyến, vào đúng lúc này, hắn quyết đoán xếp luôn Dương Phi Tuyết vào dạng hồng nhan tri kỷ của mình.

Nguyên Mẫu Đơn hỏi: "Sao ngươi không nói gì?"

Hàn Nghệ ủ rũ cúi đầu nói: "Được rồi, cứ theo lời các ngươi nói mà làm đi, đưa địa chỉ nhà cho ta, à không, đưa địa chỉ khu vườn kia cho ta, dù sao đối với ta mà nói, kiếm tiền ở đâu chả được, không khác gì nhau cả."

Trong lòng thầm mắng, ngươi đều đã cười như vậy, ta còn nói gì được nữa.

"Làm sớm không tốt sao. . ."

Nguyên Liệt Hổ vừa nói được mấy chữ, liền bị Nguyên Mẫu Đơn trừng mắt ngậm mồm lại, nàng lại hướng về Hàn Nghệ nói: "Ta cho rằng cười thì cũng bị cười rồi, sao ngươi không đem những suy nghĩ trong lòng mình nói ra luôn đi."

Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Miễn đi, nói rồi các ngươi lại cười nhạo ta thôi."

Nguyên Mẫu Đơn liếc nhìn Hàn Nghệ, trong mắt hiện lên một tia ý cười, gật đầu nói: "Vậy thì thoy."

"Khụ khụ."

Hàn Nghệ vội vàng ho khan một trận ngắt lời của Nguyên Mẫu Đơn, lập tức nói: "Thế nhưng, nếu Mẫu Đơn cô nương đã muốn biết, như vậy nếu ta không nói, thì không khỏi cũng quá không nể mặt Mẫu Đơn cô nương rồi."

Nguyên Mẫu Đơn cười, nói: "Vậy ngươi cứ nói đi."

Hàn Nghệ nói: "Không biết Mẫu Đơn cô nương có biết văn hóa của Phượng Phi Lâu không?"

Nguyên Mẫu Đơn cau mày nói: "Thanh lâu cũng có văn hóa à?"

Oạch, đúng là cô cháu ruột mà, ngữ khí nói chuyện cũng giống nhau như thế. Hàn Nghệ thầm lẩm bẩm, lại hướng về Nguyên Liệt Hổ nói: "Cái này Nguyên công tử hẳn là biết đấy."

Nguyên Liệt Hổ lắc đầu, kinh ngạc nói: "Ta nào có biết đâu, thanh lâu cũng có văn hóa sao?"

Ngươi chơi ta hả? Hàn Nghệ kích động nói: "Ngày ấy lúc Vi công tử chen ngang, ta không phải đã nói rồi sao?"

Nguyên Liệt Hổ rất nghiêm túc ngẫm nghĩ một chút, nói: "Không nhớ rõ."

Hàn Nghệ hết chỗ nói rồi, đều là Trường An thất tử, khác biệt sao lại lớn như vậy chứ, nói: "Văn hóa của Phượng Phi Lâu chúng ta chính là công bằng, bình đẳng."

Nguyên Liệt Hổ ồ một tiếng: "Ngươi nói như thế, ta thật ra có chút ấn tượng."

Ngươi đi chết đi! Hàn Nghệ tức giận thầm chửi một câu trong bụng, ngoài miệng lại cười ha hả nói: "Vậy thì tốt rồi, miễn cho Mẫu Đơn cô nương nghĩ là ta lâm thời nói bừa."

Nguyên Mẫu Đơn nói: "Nhưng mà chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện nữ nhân chúng ta đến xem kịch nói chứ?"

"Liên quan lớn đấy."

"Tại sao nam nhân có thể công khai tới nơi này xem kịch nói, mà nữ nhân lại không thể tới."

Nguyên Liệt Hổ nói: "Đây là nơi bướm hoa, cô cô ta đương nhiên không thể tới đây."

Hàn Nghệ cười nói: "Nếu là trước kia, vậy hoàn toàn có thể lý giải. Thế nhưng, hiện tại không thể so với trước kia, bây giờ hẻm bắc cũng không còn mấy thứ giao dịch dơ bẩn kia."

Nguyên Liệt Hổ lắc đầu nói: "Vậy cũng không được."

Hàn Nghệ nói: "Ta hiểu suy nghĩ của Nguyên công tử. Thế nhưng văn hoá mà Phượng Phi Lâu chúng ta theo đuổi chính là công bằng, bình đẳng, như vậy đối đãi với bất kỳ ai cũng phải như thế, mặc kệ là nữ nhân, hay là nam nhân, chúng ta hẳn là đều nên đối xử công bằng. Chúng ta nếu đã tiếp đãi nam nhân, như vậy nhất định cũng phải tiếp đãi nữ nhân, nếu như ngay cả điểm này cũng làm không được, vậy thì còn nói gì đến công bằng, bình đẳng nữa?"

Nguyên Liệt Hổ tức giận nói: "Ngươi nói nghe thật đơn giản, lẽ nào lại bảo cô cô ta chạy tới xếp hàng cùng những nam nhân thối kia?"

Chính ngươi cũng là nam nhân thối đấy . Hàn Nghệ mỉm cười nói: "Đương nhiên không phải. Thế nhưng ngoài đó ra, ta còn có biện pháp khác để làm được cái gọi là công bằng, bình đẳng."

Nguyên Mẫu Đơn nói: "Nguyện rửa tai nghe."

Hàn Nghệ nói: "Rất đơn giản, nam nhân một ngày, nữ nhân một ngày."

"Hử? Cái gì mà nam nhân một ngày, nữ nhân một ngày?" Nguyên Liệt Hổ buồn bực hỏi.

Hàn Nghệ nói: "Nói cách khác, ngày lẻ mỗi tháng mở cửa với nam nhân, tỷ như ngày 1,3,5,7,9. Còn ngày chẵn thì lại mở cửa cho nữ nhân. Ngươi yên tâm, chỉ cần là ngày chẵn, ngoại trừ một vài nam nhân cá biệt, thì chỉ còn những người lên sân khấu diễn kịch kia, cùng với tại hạ, còn lại tất cả đều là nữ nhân, bao gồm cả người bán mấy quầy hàng nhỏ bên ngoài."

Nguyên Mẫu Đơn trầm ngâm không nói.

Mà Nguyên Liệt Hổ cũng thoáng có chút suy tư.

Hàn Nghệ khẩn trương rèn sắt khi còn nóng, nói: "Từ sau cái ngày ra khỏi Nữ Sĩ Các, ta vẫn liên tục suy ngẫm việc này, kỳ thực nếu làm theo lời Mẫu Đơn cô nương, như vậy cũng không phải là không thể. Nhưng ta cảm thấy nếu chỉ làm như thế, thì vẫn vô cùng không công bằng với nữ nhân, mắc gì nữ nhân không thể tới đây xem kịch nói, ai quy định thế? Đương nhiên, ta cũng hiểu nỗi khổ tâm trong lòng nữ nhân các cô, dù sao thanh danh hẻm Bắc trước đây cũng không tốt lắm, thế nhưng hiện tại đã khác. Hiện tại hẻm Bắc chỉ làm một ít buôn bán đứng đắn, cũng không có khác biệt gì với chợ Tây.

Hơn nữa, ta buôn bán căn bản cũng không phải để kiếm tiền, một văn tiền một người, đây là vì cái gì chứ, chính là vì công bằng, bình đẳng đấy, nhằm bảo đảm bất cứ ai cũng có thể đến xem. Nếu chỉ là đến biểu diễn trong vườn, như vậy cũng chỉ có một nhóm nhỏ nữ nhân có thể xem được kịch nói này thôi, vẫn có rất nhiều nữ nhân không thể xem, chuyện này về bản chất căn bản không có gì thay đổi. Thật không dám giấu giếm, vì để làm được điểm này, ta đã tiêu sạch gần hết tích trữ, mua lại toàn bộ hẻm bắc, chính là để mỗi người đều xem được kịch nói này của ta. Ta hiện tại đã nghèo đến mức ngay cả một ngụm trà cũng uống không nổi đây này."

Vừa dứt lời xong, bên ngoài liền vang lên tiếng của Lưu Nga: "Nguyên công tử, trà đến rồi."

Chỉ thấy Lưu Nga bưng một khay trà nóng hổi, vẻ mặt cười nịnh đi vào.

Hương trà xông vào mũi, vừa ngửi cũng biết là trà ngon.

Vả mặt, vả mặt nha!

Đây thật sự là trần trụi vả vào mặt mà!

Lưu tỷ, tỷ không giúp ta kêu Tiểu Dã đến còn chưa tính, sao tỷ lại còn vả mặt ta thế chứ, tỷ rốt cuộc đứng về phe nào vậy. Hàn Nghệ mặt tái xanh, gượng gạo cười nói: "Trà này chỉ dùng để chiêu đãi khách nhân mà thôi, ngày thường ta ở nhà cũng nhịn không dám uống, trái lại để hai vị quý khách chê cười rồi."

Nguyên Mẫu Đơn vô cùng nể mặt, phì cười một tiếng.

Lưu Nga nhìn thấy vẻ mặt quái dị của ba người, vẻ mặt cũng kinh ngạc.

Vẻ mặt của Hàn Nghệ lập tức từ xanh chuyển sang đỏ, nói: "Lưu tỷ, tỷ để trà xuống, rồi đi làm việc đi, ta và Nguyên công tử, Mẫu Đơn cô nương còn có chút chuyện muốn bàn."

"Vâng vâng vâng!"

Lưu Nga vội vàng để trà xuống, sau đó liền mang theo vẻ mặt hoang mang đi ra ngoài.

Hàn Nghệ vừa rồi nói nhiều như vậy, miệng có chút hơi khô, liền bưng chén trà lên chuẩn bị uống, thế nhưng vừa nhìn thấy trà này, lại cảm thấy lúng túng, dứt khoát liền để xuống, tiếp tục nói: "Mộng tưởng vĩ đại. . . này của ta, chính là hi vọng mỗi một nữ nhân đều có thể đến Phượng Phi Lâu xem kịch nói, từ đó mới làm được cái gọi là công bằng, bình đẳng chân chính. Mặc cho đó là con cháu quý tộc, hay là con cháu nhà bần cùng. Đúng, kịch nói có thể đến diễn trong vườn nhà các ngươi, nhưng nếu có một ngày ta lại chế ra thứ gì đó không di chuyển được, vậy thì làm sao bây giờ? Há chẳng phải là nữ nhân sẽ mãi mãi không được nhìn thấy à? Cho nên ta mới nói đây chỉ là trị ngọn không trị gốc."

Để nữ nhân xem kịch nói, đây là xu thế tất yếu, là không thể ngăn cản.

Kỳ thật từ sau khi kịch nói nổi tiếng, rất nhiều quý phụ đều muốn đám Mộng nhi đến phủ biểu diễn, cũng đã có người đến dò hỏi qua, chỉ là Phượng Phi Lâu từ khi khai trương tới bây giờ, vẫn luôn tự cố gắng không ngừng, do đó chuyện ra ngoài diễn xuất vẫn chưa từng xảy ra.

Làm như vậy tuy rằng cũng phù hợp lẽ thường, nhưng Hàn Nghệ cảm thấy cứ như vậy, địa vị của Phượng Phi Lâu sẽ thêm lần nữa bị hạ thấp đi, người người đều sẽ xem thường Phượng Phi Lâu. Cái hắn hi vọng nhìn thấy chính là mọi người tranh nhau đến Phượng Phi Lâu, từ đó tô đậm địa vị của Phượng Phi Lâu trong mắt mọi người. Chứ không phải là ai cũng có thể khoa tay múa chân với hắn, bảo hắn đi về phía đông, hắn liền đi về phía đông, bắt hắn đi về phía tây, hắn liền đi về phía tây, thế nhưng hắn vẫn không có thực lực này. Biện pháp duy nhất, chính là trước khi những quý phụ kia yêu cầu hắn tới nhà, thì mở ra cho bọn họ vào trước.

Cho nên kỳ thật chuyện này không có bất kỳ quan hệ gì với Nguyên Mẫu Đơn, mà là kế hoạch của Hàn Nghệ.

"Cô cô, ta thấy hắn nói cũng có chút đạo lý."

Nguyên Liệt Hổ thoáng có chút suy nghĩ, gật gật đầu nói, gã tuy rằng tương đối kích động, nhưng tác phong làm việc vẫn là phù hợp với đặc tính của Trường An thất tử, chính là khá khác người.

Ngoại trừ Trường An thất tử ra, không có con cháu quý tộc nào đồng ý lui tới cùng một tên bình dân thấp hèn như Hàn Nghệ, tuy rằng bọn họ đều đến xem kịch nói, nhưng cực ít trò chuyện cùng Hàn Nghệ.

Nguyên Mẫu Đơn lạnh lùng liếc mắt nói: "Ngươi còn có thể nhìn ra, lẽ nào cô cô không nhìn ra à."

Nguyên Liệt Hổ lúng túng nói: "Dạ, dạ."

Nguyên Mẫu Đơn lại nói với Hàn Nghệ: "Nhưng cho dù ngươi làm như vậy, cũng sẽ không có nữ nhân nào dám tới."

Hàn Nghệ nói: "Nhưng nếu ngươi không làm, vậy vĩnh viễn sẽ không ai tới."

Nguyên Mẫu Đơn nói: "Nếu ngươi không làm được, vậy thì chẳng phải là nữ nhân chúng ta cũng không được nhìn thấy kịch nói à?"

Hàn Nghệ tự tin cười nói: "Điểm này xin Mẫu Đơn cô nương yên tâm, ta tuyệt đối có thể làm được, chuyện này đối với ta mà nói, cũng không phải là chuyện gì khó."

Nguyên Liệt Hổ ngạc nhiên nói: "Cái này còn không tính là việc khó à? Ngươi có biện pháp gì thế, nói nghe một chút xem."

Để nữ nhân xem kịch nói, chuyện này cũng không khó, bởi vì nữ nhân vốn cũng muốn xem, khó là ở chỗ làm sao để nữ nhân đến Bình Khang Lý xem kịch nói kìa. Tuy rằng Đường triều vô cùng cởi mở, thế nhưng muốn cho nữ nhân đến nơi nổi tiếng là bướm hoa như Bình Khang Lý, thì chuyện này càng ngẫm càng cảm thấy không có khả năng.

Hàn Nghệ cười nói: "Đến lúc đó Nguyên công tử sẽ biết thôi."

Nguyên Liệt Hổ liếc xéo Hàn Nghệ, nói: "Thần bí như vậy?"

Nguyên Mẫu Đơn hơi nhíu mày nói: "Ngươi là muốn để ta mang theo những hảo hữu kia của ta đến làm binh sĩ đi đầu vì mộng tưởng này của ngươi à?"

Nguyên Liệt Hổ lập tức nói: "Chuyện này không thể được."

"Chuyện này đương nhiên không được." Hàn Nghệ cười ha ha, nói: "Đừng nói Mẫu Đơn cô nương tất nhiên sẽ không đáp ứng, cho dù cô đáp ứng, cô lại có thể mang bao nhiêu người đến chứ, dù sao trưởng bối của các cô chắc chắn sẽ không chấp thuận để các cô tới. Thế nhưng các cô cũng có thể yên tâm, ta sẽ cho các cô một lý do vô cùng chính đáng để tới đây, đến lúc đó chắc chắn sẽ không có bất kỳ người nào ngăn cản, Mẫu Đơn cô nương chỉ cần lẳng lặng đến đây xem kịch nói là được rồi, còn lại không cần các cô phải bận tâm."

Nguyên Liệt Hổ kinh ngạc liếc nhìn Hàn Nghệ, lợi hại như vậy sao?

Hàn Nghệ thoáng nhìn lại, cười gật gật đầu nói: "Thật sự lợi hại như vậy đấy."

Nguyên Liệt Hổ cả kinh nói: "Làm sao ngươi biết ta đang nghĩ gì?"

Lão tử đã ngiên cứu tâm lý học nhiều năm nha, nếu ngay cả ngươi mà ta cũng đoán không ra, vậy ta còn lăn lộn cái gì nữa. Hàn Nghệ chỉ cười không nói.

Nguyên Mẫu Đơn thấy Hàn Nghệ nói năng thận trọng, biết cũng khó có thể moi ra thêm cái gì, liền hỏi: "Thế nhưng điều này phải cần bao lâu?"

Ý là, ngươi không thể lại giống lần trước, chỉ là nói miệng, mà không có bất kỳ động tác gì.

Hàn Nghệ nói: "Trong vòng mười ngày, đến lúc đó toàn bộ nữ nhân Trường An đều sẽ tranh nhau đến Phượng Phi Lâu của ta."

Mười ngày? Nguyên Liệt Hổ hít sâu một hơi, thầm nói, làm sao có khả năng?

Hàn Nghệ nhìn Nguyên Liệt Hổ nói: "Nguyên công tử nếu không tin, chúng ta không ngại đánh cược chút gì nhé?" Trong lòng cười thầm, lừa nhà giàu, vốn là chuyện ta thích làm nhất xưa nay đó.

"Ngươi lại biết ta đang suy nghĩ cái gì?" Nguyên Liệt Hổ hoảng sợ nói.

Hàn Nghệ cười ha ha, nhưng không trả lời, để xem ngươi sau này còn dám ở trước mặt ta hung hăng không?

Nguyên Liệt Hổ liếc mắt nhìn Hàn Nghệ một cái, nói: "Đánh cuộc thì. . ."

Gã vừa mở mồm, Nguyên Mẫu Đơn đã giành trước nói: "Được, ta sẽ tin ngươi thêm một lần." Nói xong liền đứng dậy.

Nữ nhân này thật sự đáng giận mà, cho ta kiếm thêm chút thu nhập mua chút đồ gia dụng thì có gì đâu chứ, dù sao nhà các ngươi cũng là có tiền mà. Hàn Nghệ thầm mắng một câu.

Nguyên Liệt Hổ vội vàng đứng lên nói: "Cô cô muốn về sao, để ta đưa cô cô về."

Nguyên Mẫu Đơn nói: "Ngươi đi ra ngoài trước đi."

Nguyên Liệt Hổ "A" một tiếng.

Hàn Nghệ thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, đây thật sự là báo ứng nha.

"Sao hả?"

"Được, ta ở bên ngoài chờ cô cô."

Nguyên Liệt Hổ lập tức đi ra ngoài, thuận tay còn đóng cửa lại.

Nguyên Mẫu Đơn nhàn nhạt nói: "Tiểu Hổ, ở bên ngoài ta vẫn tận lực giữ mặt mũi cho ngươi đấy."

Nàng nói được một nửa, liền nghe thấy tiếng bước chân dồn dập dần dần đi xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hoangbott
31 Tháng mười hai, 2021 01:32
Truyện đọc đến giờ khá hay. Bản dịch chất lượng
Đức Trong
30 Tháng mười hai, 2021 14:52
hết chương ròi , thuốc đâu -.-
Amenadiel
27 Tháng mười hai, 2021 01:47
Truyện có mấy pha cười vch. Thằng Dương Mông Hạo xem kịch nói cười ngất luôn =))))))))
Le Van Phap
25 Tháng mười hai, 2021 21:54
mấy chương đầu chỉ làm nền thôi, đọc đến khúc kiếm đc tiền là bắt đầu cuốn.
binhhs123
25 Tháng mười hai, 2021 10:42
ko có ý gì nhé. mỗi người thích một kiểu thôi nên mới hỏi
binhhs123
24 Tháng mười hai, 2021 21:20
ủa đọc mấy chương đầu thấy văn phong có vẻ đầu đường có chợ. chỉ muốn hỏi văn phong này là xuyên suốt truyện hay chỉ đôi khi thôi vậy?
mafia777
24 Tháng mười hai, 2021 12:13
Mới lên chương đấy. Nhưng mà vì truyện dịch nên ta làm lâu lắm, vài ba ngày mới lên 1 chương.
Hobbit93
23 Tháng mười hai, 2021 22:26
Truyện k ra nữa hả mn ơi
TheCupCoffee
16 Tháng mười hai, 2021 13:22
Cũng hay mà ít chương quá, đọc 3 ngày hết mất rồi
Chicken00
14 Tháng mười hai, 2021 12:49
Thề, bộ này mà dịch full thì soán ngôi mấy bộ lịch sử trên top chắc luôn, ai chưa đọc thì đọc đi, bảo đảm hay
Luminee
14 Tháng mười hai, 2021 12:43
Mấy thằng ở dưới không biết đã đọc được mấy chương mà chê như đúng rồi, bộ này cũng phải ăn đứt 90% truyện lịch sử trên ttv rồi mà còn chê cái gì không biết.
mafia777
11 Tháng mười hai, 2021 00:31
Thank mấy bạn tặng đề cử nhé, truyện mới post dc 1 tháng mà ko ngờ dc đề cử rồi.
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:04
Mà chỉ là cao thủ ăn trộm cũng khuấy đảo cả thiên hạ á. Thà buff cho 1 cái thân phận hoành tráng 1 tí. Cứ làm như cổ nhân ngu lắm
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:03
Nghe giới thiệu giống giống bộ truyện gì ý nhỉ
Lang Trảo
09 Tháng mười hai, 2021 18:01
nữ đánh mma cơ bắp hơi bị nhiều nạc nhoé, xin đạo hữu đừng lấy lộn ví dụ
thietky
08 Tháng mười hai, 2021 22:29
Bản dịch đọc ko quen lắm, vẫn là conver dễ đọc
BlackPinkMyLove
06 Tháng mười hai, 2021 21:53
Cứ mê mấy bộ lịch sử pha chút ngôn tình thế này, chứ giờ đọc mấy bộ ngựa giống riết thấy nản quá.
luckychan
01 Tháng mười hai, 2021 17:14
đúng là đọc khác hẳn mấy bộ mì ăn liền bây giờ
BlackGao
01 Tháng mười hai, 2021 14:46
Truyện nhân sinh thế này giờ hiếm thật, ngồi đọc nghiền ngẫm đã ghê.
Hieu Le
30 Tháng mười một, 2021 23:16
mấy bộ cũ cũ thế này khắc họa tính cách main chặt chẽ với thú vị hơn hẳn so với truyện mới
mafia777
29 Tháng mười một, 2021 20:48
Không có lịch cụ thể bạn ơi, tùy hứng thôi, hiện tại thì tầm 2 chương/tuần
ChungLy
29 Tháng mười một, 2021 15:40
Có lịch ra chương ko mọi người, chờ mòn con mắt
mafia777
26 Tháng mười một, 2021 12:52
300 chương này tốn hơn năm trời đó, truyện dịch mà có phải cv đâu, bạn thông cảm cho mình đi =))
visaotoiyeukem
25 Tháng mười một, 2021 23:39
Hay, mà ra chương hơi lâu
imhanlap
20 Tháng mười một, 2021 13:06
Mới đọc mấy chương đã thấy tấu hài rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK