Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mẹ được cứu rồi, mẹ được cứu rồi."

Hai tay Lý Vĩ ôm chặt ngực, dường như trong ngực có vật phẩm trân quý gì đó, miệng không ngừng lẩm bẩm lặp đi lặp lại một câu, thần sắc có vẻ thập phần hưng phấn.

Hắn đến Thiên Tế Tự khổ ải mấy ngày, rốt cuộc cầu được thần dược, nhất thời kích động đến lệ nóng lưng tròng.

Phanh!

"Ai ui!!!"

Trong lúc đang ngây người, liền đâm đầu đụng vào một người đi tới.

Lý Vĩ bởi vì không hề chuẩn bị, đặt mông ngồi xuống đất: "Thần dược của ta, thần dược của ta!"

Nhưng mà, phản ứng đầu tiên của hắn lại không phải là quan tâm đến chính mình, cũng không phải là người vừa va chạm với hắn, mà là quan tâm đến vật đang ở trong ngực, chỉ thấy trong ngực hắn không phải vàng không phải là bạc, mà chỉ là một gói thuốc, thấy gói thuốc hoàn hảo không tổn hao gì, hắn mới thở ra nhẹ nhõm, chợt nghe trước mặt truyền đến tiếng kêu: "Ai ui, ai ui."

Chỉ thấy một thanh niên còn nhỏ tuổi hơn so với mình nằm trên mặt đất, một tay xoa ngực, dường như hết sức thống khổ.

Mà bên cạnh thanh niên này còn có một thiếu niên 13~14 tuổi, thiếu niên vội vàng nâng thanh niên dậy.

Lý Vĩ vốn là người đọc sách, tự nhiên cũng biết đạo lý, cảm thấy vừa rồi là do mình đi lại không cẩn thận, hơn nữa cũng không nhìn đường, dĩ nhiên là do mình sai mà va vào người khác, vì thế vội vàng đứng dậy, đi qua dò hỏi: "Vị Tiểu ca này, thật sự xin lỗi, đây đều là lỗi của ta, ta xin lỗi ngươi."

"Không có việc gì, không có việc gì. . . khụ khụ khụ!"

Thanh niên chưa nói được hai câu, thì đã ho một trận.

Lý Vĩ hiếu kỳ nói: "Tiểu ca, ta thấy dường như ngươi có bệnh trong người?"

Thanh niên khoát tay, thần sắc ưu thương: "Bệnh cũ, bệnh cũ."

Lý Vĩ lại nói: "Vậy ngươi tới đây cũng là đến xin thuốc hay sao?"

Thanh niên gật đầu nói: "Khụ khụ khụ, ta nghe người ta nói, phương trượng Thiên Tế Tự là sứ giả Bồ tát, ở đây quảng tế dân chúng, nếu có chút ốm đau có thể tới cửa cầu thần dược, cũng không biết là thật hay giả."

"Cực kỳ chính xác, cực kỳ chính xác."

Lý Vĩ liên tục gật đầu, hưng phấn nói: "Không dối gạt Tiểu ca, ta vừa mới cầu được thần dược cho mẫu thân, đang chuẩn bị đi về."

"Vậy sao?"

Thanh niên vô lực chắp tay: "Thật sự chúc mừng. Vậy không biết thần dược này có khó cầu hay không?"

Lông Mmày Lý Vĩ hơi nhăn lại nói: "Nói là khó thì cũng không khó, nói là dễ thì lại không dễ, chỉ xem Tiểu ca ngươi có duyên hay không?"

Thanh niên nghe vậy mơ mơ màng màng hỏi: "Duyên này làm thế nào nhìn ra được?"

Lý Vĩ nói: "Tiểu ca, ngươi bình thường có hay lên miếu thắp hương không?"

Thanh niên lắc lắc đầu nói: "Tiểu đệ sống hơn mười năm, lần đầu tiên lên miếu."

Lý Vĩ thở dài: "Nếu là như vậy..., chỉ sợ rất khó."

Thanh niên hiếu kỳ nói: "Vì sao huynh nói như vậy."

Lý Vĩ nói: "Tiểu ca không biết đó thôi, thần dược này chỉ tặng cho người có Phật duyên thâm hậu, tiểu ca ngươi cả cuộc đời còn chưa từng tới chùa miếu, thì làm sao có Phật duyên thâm hậu."

Thanh niên nói: "Đây là ta nói cho huynh, nên huynh mới biết, nếu ta không nói, ai mà biết được ta có Phật duyên thâm hậu hay không?"

Lý Vĩ kích động nói: "Ta không biết, nhưng Bồ Tát thì biết đó!"

"Hả?"

Thanh niên kinh ngạc nói: "Bồ Tát làm thế nào biết được?"

Lý Vĩ nói: "Tại hậu viện có một tòa tượng thần Bồ Tát, tượng thần này có thể nhìn ra được là ngươi có Phật duyên thâm hậu hay không."

"Cái này nhìn ra như thế nào?"

Thanh niên kinh ngạc nói.

Lý Vĩ nói: "Nếu như ngươi muốn cầu, chi bằng về phía hậu viện quỳ cầu, đến lúc đó Cửu Đăng hòa thượng sẽ cho ngươi một mâm viên thuốc, ngươi bưng viên thuốc quỳ gối trước mặt tượng thần, thành tâm hướng Bồ Tát kể rõ bệnh mà ngươi gặp phải, nếu Bồ Tát cảm thấy Phật duyên của ngươi thâm hậu, sẽ lấy viên thuốc từ trong mâm, đến lúc đó Cửu Đăng hòa thượng sẽ ban thưởng thần dược cho ngươi, nhưng nếu không phải, thì Bồ Tát sẽ không lấy ra viên thuốc."

"Thì ra là thế."

Thanh niên gật gật đầu, nói: "Thần dược này nhất định vô cùng đắt đỏ a."

"Thần dược sao có thể dùng tục vật như tiền để cân đo đong đếm chứ." Lý Vĩ có vẻ có chút phẫn nộ, cảm thấy vị bạn hữu này đã bôi bẩn Bồ Tát.

"Ý của huynh là thần dược này không cần trả tiền?"

"Tất nhiên không cần."

Thanh niên giật mình kinh ngạc, lại hỏi: "Vậy ta tích Phật duyên như thế nào mới được đây?"

Lý Vĩ nói: "Đương nhiên là đến miếu bái Phật thắp hương nhiều vào, ta cũng thành kính đốt mấy ngày hương nến, mới được thần dược này đấy."

"Thắp hương?"

Thanh niên cười nói: "Hương nến này khẳng định cũng không cần trả tiền đi."

Lý Vĩ đầu tiên là sửng sốt, lập tức nói: "Hương nến tất nhiên phải trả tiền."

"Hả? Vậy phải trả bao nhiêu tiền?"

"Tiền tự 5 tiền ba nén, hương tế tượng thần thì 10 tiền ba nén."

"Khụ khụ khụ, đắt như vậy à?"

"Hương này so với hương nến bình thường thì đắt hơn một chút, nhưng đây cũng không phải là hương nến bình thường, đã được Cửu Đăng hòa thượng khai quang rồi đấy, nó giúp đỡ ngươi tích lũy Phật duyên, hơn nữa cái này cũng không phải quá nhiều tiền."

Lý Vĩ nói xong lại nói tiếp: "Cũng không phải là ta lừa ngươi, nếu như ngươi đi cầu thần dược trước, tám chín phần mười là không cầu được đâu, chớ lãng phí cơ hội, ngươi có thể đi tiền tự thắp hương bái Phật trước, sau đó lại về hậu viện ngồi xuống, nghe Cửu Đăng hòa thượng tụng kinh, lâu ngày, Phật duyên thâm hậu thì lại đi cầu thần dược."

"Được, ta biết rồi, đa tạ đại ca cho biết."

Thanh niên lại lần nữa chắp tay.

"Không cần đa tạ, không cần đa tạ, ta cáo từ trước."

"Mời đi thong thả."

Lý Vĩ khẽ gật đầu, sau đó bước nhanh rời khỏi.

Y vừa đi, thanh niên này lập tức nâng người lên, nhìn bóng lưng Lý Vĩ đi xa, cười nói: "Thuốc không cần trả tiền, hương phải trả tiền, cao thủ a!"

Thanh niên này chính là Hàn Nghệ, mà ở bên cạnh hắn dĩ nhiên là tiểu Dã.

Tiểu Dã nhẹ nhàng kéo tay áo của Hàn Nghệ, một cặp mắt đơn thuần chứa đầy tò mò nhìn Hàn Nghệ.

"Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện đi."

Hàn Nghệ mang theo Tiểu Dã vừa đi ra ngoài chùa, vừa cười nói: "Trên đời này trò lừa đảo đại khái có thể chia làm 2 loại, một loại chính là mua bán chộp giật, nhưng mỗi lần mức độ liên lụy đều vô cùng lớn, người đi lừa gạt lừa xong phải hoàn toàn biến mất, còn một loại loại khác chính là năng nhặt chặt bị, tuy rằng tiền tài thu được trong mỗi vụ sinh ý rất ít, nhưng có tính lặp lại, tính truyền bá, tính rộng khắp, tính mắt thường nhìn thấy được, ngày qua ngày, lợi nhuận có được cũng không ít."

Nói tới đây, hắn dừng một chút, tiếp tục nói: "Mà Cửu Đăng hòa thượng này chính là thuộc loại người sau, chỗ cao minh nhất của gã, chính là không nóng không vội, chậm rãi tạo ra được một thánh địa Phật môn giả tưởng tuyệt hảo, mới đầu ta nghĩ rằng thần dược kia nhất định vô cùng đắt, lại không ngờ thần dược lại không cần tiền, nhưng đây hoàn toàn chính là chỗ giảo hoạt của gã."

Đây chính là thần dược nha, bán bao nhiêu tiền cũng hợp lý, có thể nói là vô giá đấy, nhưng nếu định giá cao, như vậy dân chúng bình thường sao có thể mua nổi, chỉ có những nhà giàu có mới có thể mua được, nhưng người giàu có dù sao cũng ít, mà người giàu có lại sinh bệnh đã ít lại càng ít, nếu chỉ nhắm vào người giàu có..., thì thu nhập khẳng định là không nhiều lắm, cho nên vẫn phải dựa vào những dân chúng ngu muội kia.

Nhưng nếu thần dược lại bán rẻ, như vậy sẽ làm ô danh cái tên thần dược này rồi, cũng vì thế, thà rằng không cần tiền luôn, cứ như vậy đẳng cấp liền tăng cao rồi, ồ, ý tứ của đẳng cấp ở đây là ý cảnh, hơn nữa cũng vô cùng hợp lý, thứ Bồ Tát ban sao có thể dùng tiền bạc để đong đếm chứ, như vậy có thể khiến càng nhiều dân chúng tin phục hơn, nhưng dù sao gã cũng phải kiếm tiền a, mà tiền hương nến này, chính là điểm mấu chốt, hương bình thường, một đồng tiền có thể mua 3~5 nén, nhưng nơi này gã lại bán 5 văn tiền thậm chí 10 văn tiền, giá này đã tăng lên gấp 10 lần.

Ngươi muốn nói là nhiều tiền ấy ư, kỳ thật cũng không nhiều, cũng chỉ là 5 văn tiền mà thôi, nhưng hương này là dùng để tích Phật duyên đấy, vừa rồi người nọ cũng nói, y đã phải là đốt hương nến mấy ngày liền, hơn nữa một ngày chung quy y cũng không có khả năng chỉ đốt ba nén hương, cứ thế mà tính ra, một tháng số tiền bị chi ra cũng không ít a! Bởi vì mỗi lần tiêu cũng không nhiều tiền lắm, cho nên người xin thuốc không đến thời điểm hết tiền, thì căn bản không thể nào phát hiện tài sản của mình đang bị người khác chậm rãi bòn rút đi.

Hơn nữa căn cứ nhân tính, dân chúng đến xin thuốc đều có một loại tâm lý sợ thất bại, chung quy bọn họ sẽ cảm giác Phật duyên của mình không đủ, cho nên bọn họ sẽ không ngừng đi đốt hương, hi vọng có thể tích càng nhiều Phật duyên hơn nữa.

Mặt khác, ngươi chú ý người nọ nói chưa, y nói ngươi ở trước mặt tượng thần, phải nói về bệnh tình của mình, như vậy là Cửu Đăng hòa thượng có thể căn cứ bệnh tình của người xin thuốc, để phán đoán ra có thể chữa khỏi bệnh của người đó hay không, do đó quyết định cho người đó thuốc hay không. Một khi thần dược có hiệu lực rồi, như vậy rất nhanh sẽ một truyền mười, mười truyền trăm, hấp dẫn càng nhiều dân chúng tới đây, đến thắp hương càng nhiều, tất nhiên gã lại kiếm càng nhiều, thanh danh cũng càng vang dội, rất nhiều người nhà giàu có cũng sẽ mộ danh tới đây, những nhà giàu có này quyên một lần tiền, có thể đủ cho những người nghèo như chúng ta sống cả đời. Cửu Đăng hòa thượng này thế mà đã chơi trò xiếc năng nhặt chặt bị này tới mức vô cùng tinh xảo rồi, nhưng ta lại khinh thường gã.

Tiểu Dã nhướn mày lên gật gật đầu, đột nhiên làm ra một tư thế của tượng thần.

Hàn Nghệ vừa thấy liền biết cậu nhóc muốn hỏi điều gì, cười nói: "Tiểu Dã, ngươi nhớ kỹ, trên đời này căn bản không có cái gì mà đạo pháp, tiên pháp. Cho dù có, cũng không phải con người có thể thao túng, cho nên tám chín phần mười đều là đang lừa gạt, còn xảo thuật của tượng thần kia, mặc dù ta còn không dám khẳng định, nhưng ta cũng đã đoán được bảy tám phần. Tay phải của tượng thần kia hẳn là dùng vật cùng loại với nam châm mà làm thành, mà bên trong viên thuốc kia lại được trộn lẫn thêm những vật như vụn sắt, nếu Cửu Đăng hòa thượng cảm thấy người này có thể cứu, như vậy sẽ thả vào trong viên thuốc một ít vụn sắt, đến khi người xin thuốc đem khay giơ lên cao, tay phải tượng thần dùng sắt hút sẽ làm cho viên thuốc có chứa vụn sắt kia bị hút tới trong tay tượng Phật, người bên ngoài không biết liền cho rằng tượng thần này có pháp lực."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hoangbott
31 Tháng mười hai, 2021 01:32
Truyện đọc đến giờ khá hay. Bản dịch chất lượng
Đức Trong
30 Tháng mười hai, 2021 14:52
hết chương ròi , thuốc đâu -.-
Amenadiel
27 Tháng mười hai, 2021 01:47
Truyện có mấy pha cười vch. Thằng Dương Mông Hạo xem kịch nói cười ngất luôn =))))))))
Le Van Phap
25 Tháng mười hai, 2021 21:54
mấy chương đầu chỉ làm nền thôi, đọc đến khúc kiếm đc tiền là bắt đầu cuốn.
binhhs123
25 Tháng mười hai, 2021 10:42
ko có ý gì nhé. mỗi người thích một kiểu thôi nên mới hỏi
binhhs123
24 Tháng mười hai, 2021 21:20
ủa đọc mấy chương đầu thấy văn phong có vẻ đầu đường có chợ. chỉ muốn hỏi văn phong này là xuyên suốt truyện hay chỉ đôi khi thôi vậy?
mafia777
24 Tháng mười hai, 2021 12:13
Mới lên chương đấy. Nhưng mà vì truyện dịch nên ta làm lâu lắm, vài ba ngày mới lên 1 chương.
Hobbit93
23 Tháng mười hai, 2021 22:26
Truyện k ra nữa hả mn ơi
TheCupCoffee
16 Tháng mười hai, 2021 13:22
Cũng hay mà ít chương quá, đọc 3 ngày hết mất rồi
Chicken00
14 Tháng mười hai, 2021 12:49
Thề, bộ này mà dịch full thì soán ngôi mấy bộ lịch sử trên top chắc luôn, ai chưa đọc thì đọc đi, bảo đảm hay
Luminee
14 Tháng mười hai, 2021 12:43
Mấy thằng ở dưới không biết đã đọc được mấy chương mà chê như đúng rồi, bộ này cũng phải ăn đứt 90% truyện lịch sử trên ttv rồi mà còn chê cái gì không biết.
mafia777
11 Tháng mười hai, 2021 00:31
Thank mấy bạn tặng đề cử nhé, truyện mới post dc 1 tháng mà ko ngờ dc đề cử rồi.
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:04
Mà chỉ là cao thủ ăn trộm cũng khuấy đảo cả thiên hạ á. Thà buff cho 1 cái thân phận hoành tráng 1 tí. Cứ làm như cổ nhân ngu lắm
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:03
Nghe giới thiệu giống giống bộ truyện gì ý nhỉ
Lang Trảo
09 Tháng mười hai, 2021 18:01
nữ đánh mma cơ bắp hơi bị nhiều nạc nhoé, xin đạo hữu đừng lấy lộn ví dụ
thietky
08 Tháng mười hai, 2021 22:29
Bản dịch đọc ko quen lắm, vẫn là conver dễ đọc
BlackPinkMyLove
06 Tháng mười hai, 2021 21:53
Cứ mê mấy bộ lịch sử pha chút ngôn tình thế này, chứ giờ đọc mấy bộ ngựa giống riết thấy nản quá.
luckychan
01 Tháng mười hai, 2021 17:14
đúng là đọc khác hẳn mấy bộ mì ăn liền bây giờ
BlackGao
01 Tháng mười hai, 2021 14:46
Truyện nhân sinh thế này giờ hiếm thật, ngồi đọc nghiền ngẫm đã ghê.
Hieu Le
30 Tháng mười một, 2021 23:16
mấy bộ cũ cũ thế này khắc họa tính cách main chặt chẽ với thú vị hơn hẳn so với truyện mới
mafia777
29 Tháng mười một, 2021 20:48
Không có lịch cụ thể bạn ơi, tùy hứng thôi, hiện tại thì tầm 2 chương/tuần
ChungLy
29 Tháng mười một, 2021 15:40
Có lịch ra chương ko mọi người, chờ mòn con mắt
mafia777
26 Tháng mười một, 2021 12:52
300 chương này tốn hơn năm trời đó, truyện dịch mà có phải cv đâu, bạn thông cảm cho mình đi =))
visaotoiyeukem
25 Tháng mười một, 2021 23:39
Hay, mà ra chương hơi lâu
imhanlap
20 Tháng mười một, 2021 13:06
Mới đọc mấy chương đã thấy tấu hài rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK