Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lấy phải một trượng phu thích châm chọc như thế, Tiêu Vân thật ra cũng không phải quá phiền muộn, bởi vì qua mấy ngày ở chung này, nàng cũng biết Hàn Nghệ chỉ là một tên miệng cứng lòng mềm. Ngoài miệng cũng chỉ nói vài câu như thế, nên làm như thế nào, hắn vẫn là sẽ làm đàng hoàng.

Nhìn đi, không phải hắn đã mua cơm tối về rồi sao.

"Ài, ta đây là tạo nghiệt gì không biết, ở bên ngoài nhọc nhằn khổ sở làm việc kiếm tiền, về đến nhà xong, còn phải giúp cô đi mua đồ ăn, thật là vừa ngồi phòng khách, vừa xuống được nhà bếp, lại còn kèm công năng tự động kiếm tiền nữa chứ."

Nhìn Tiêu Vân đang ăn uống ngon lành, Hàn Nghệ chỉ cảm thấy vô cùng ủy khuất. Theo lý mà nói, hắn từ bên ngoài trở về, hẳn là phải được thê tử chuẩn bị sẵn cơm canh nóng hổi, sau đó ăn mặc xinh đẹp ở một bên hầu hạ, xoa vai, bóp chân, pặc pặc. . .ừm, cái cuối là vận động sau khi ăn. Nhưng mặc kệ như thế nào, sự thực hoàn toàn đảo lộn cả.

Tiêu Vân vốn chột dạ nên không dám lên tiếng, đỏ mặt, cúi đầu chăm chú ăn, nhìn qua chẳng hề giống một người mới có một ngày chưa ăn cơm gì, rõ ràng chính là quỷ đói chưa được ăn cơm mấy ngày rồi.

Hàn Nghệ đang suy nghĩ nữ nhân này nếu như ăn no, có thể hay không lại xuất một cước đá cho hắn linh hồn xuất khiếu, trở lại thời hiện đại không. Nếu được như vậy, ngược lại có thể thử một chút xem. Lại không nhịn được nói: "Dạ dày của cô đúng là rộng nha, ăn nhanh như vậy mà không hề bị nghẹn." Ngụ ý chính là cô ăn thật giống lang thôn hổ yết nha.

"Ta. . .ách. . . !"

"Oa! Cô giả bộ cũng quá giả đi, ta vừa nói xong cô liền bị nghẹn là sao."

Tiêu Vân hung hăng liếc Hàn Nghệ một cái, vội vàng chạy ra ngoài, một hơi uống hết một chén nước, lúc này mới hết nghẹn. Đến khi trở lại sau nhà, nàng cũng không dám ăn quá nhanh nữa, miễn cho bị người nào đó nói dạ dày của nàng rộng quá mức.

Một lát sau, nàng cuối cùng đã ăn xong rồi, mồ hôi đổ đầm đìa, liền dùng một tấm khăn trắng xoa mồ hôi trên trán.

Tiên nữ chính là tiên nữ, cơ thể đều mang mùi thơm như vậy.

Hàn Nghệ đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, tại sao cả ngày cô không ăn cơm, chẳng lẽ là giảm béo? Cô đúng là nên giảm cân nhiều chút, cô biết vì sao ta không cho cô ngủ cùng giường không? Chính là vì sợ cô nặng quá làm sập giường."

"Ta không cần giảm béo." Tiêu Vân vẫn rất tự mình biết mình.

Không phải giảm béo? Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Lẽ nào tiền ta đưa cho cô đều tiêu hết rồi?"

Tiêu Vân không có lên tiếng.

"Sao có thể như vậy được?"

Nàng không có lên tiếng, Hàn Nghệ tự nhiên cho là nàng ngầm thừa nhận, phiền muộn nói: "Ta nhớ mình đưa cho cô đủ tiền tiêu mà, bây giờ mới mấy ngày, cô sao lại tiêu hết tiền rồi, chẳng lẽ cô không biết phía trước ba chữ quản việc nhà còn có hai chữ cần kiệm sao?"

Lời này khiến khuôn mặt Tiêu Vân lúc xanh, lúc trắng, không dám nhìn thẳng Hàn Nghệ, nhỏ giọng nói: "Ta . . . không có tiêu hết tiền."

"Không có tiêu hết?" Hàn Nghệ cau mày nói: "Lẽ nào là bị trộm mất? Oa! Ai dám trộm đồ trong tay cô, đây chẳng phải là chán sống sao, không phải cô đá chết gã rồi chứ!"

Tiêu Vân trừng mắt mắng: "Ngươi nói bậy gì đấy, tiền của ta là bị Dương nhị thẩm mượn đi rồi."

"Dương nhị thẩm?"

Hàn Nghệ sững sờ, trong lòng liền hiểu, đây chính là sự độc hại của tà giáo, của mê tín dị đoan, lan tràn nhanh, hơn nữa còn lan đến hàng xóm, bằng hữu thân thích xung quanh.

Nhưng nếu là vậy, hắn cũng không định trách cứ Tiêu Vân nữa, dù sao trước đây Dương gia trợ giúp bọn họ cũng rất nhiều. Tiêu Vân cũng không biết nội tình, cho Dương nhị thẩm mượn tiền cũng không thể nói là làm sai, chỉ có thể nói nàng hơi ngốc mà thôi, cho người khác mượn tiền còn mình thì đói bụng, Lôi Phong cũng không tốt bụng được như nàng. (cái này là điển tích gì ta cũng ko bik nên để nguyên văn)

Tiêu Vân thấy Hàn Nghệ trầm mặc không nói, trong lòng hơi thấp thỏm, nói: "Hàn Nghệ, ta cho Dương nhị thẩm mượn tiền, ngươi có tức giận không?

Hàn Nghệ ngẩn ra: "Tại sao ta phải tức giận, chỗ tiền kia là ta đưa cho cô mà, cô dùng như thế nào đó là chuyện của cô, dù sao người đau bụng cũng không phải là ta."

Tiêu Vân ngẫm lại cũng đúng, đau chết ta, hắn làm gì mà tức giận. Có điều vừa nghĩ lại, không đúng lắm nha, ta là vợ hắn, thê tử đau bụng, hắn dĩ nhiên còn thờ ơ, mới nói thầm một câu: "Thật không có lương tâm."

Ta nếu không có lương tâm, cô đã sớm chết đói. Hàn Nghệ biết rõ còn cố hỏi: "Dương nhị thẩm mượn tiền làm gì?"

Tiêu Vân đột nhiên nhớ ra cái gì, nói: "Mới đầu ta cũng không biết nàng mượn tiền làm gì. . ."

"Cô không hỏi à?"

"Tại sao ta phải hỏi?"

"Coi như ta sai rồi, tiếp tục tiếp tục, sau đó lại thế nào?"

Tiêu Vân tiếp tục nói: "Sau đó ta mới biết nguyên lai Dương Nhị thẩm mượn tiền để đi Thiên Tế tự gì đó thắp hương."

Nói tới chỗ này, nàng đột nhiên vẻ mặt hóng hớt nói: "Ngươi có biết không, nguyên lai Thiên Tế tự vốn là một chỗ chuyên hoạt động lừa người."

Hàn Nghệ nhìn nàng kể chuyện chuyên chú như thế, cảm thấy nếu không cho nàng một ít phản ứng, thì có chút có lỗi với nàng, liền một mặt kinh ngạc nói: "Thật sao?"

Tiêu Vân gật gật đầu nói: "Chuyện này còn có thể giả sao, ngay cả phương trượng của Thiên Tế tự còn bị quan phủ bắt mà."

Hàn Nghệ nói: "Vậy Dương nhị thẩm có làm sao không?"

Tiêu Vân than thở: "Đã như vậy rồi còn có thể tốt sao? Ta nghe nói chút tiền hiếm hoi còn sót lại của Dương gia đều bị nàng cầm tiêu hết, tiền ta cho nàng mượn còn không tính, nàng còn mượn thêm chút tiền từ Quan tam thẩm nữa. Dương Nhị thúc biết được việc này xong, tức giận đến đánh nàng một bạt tai, ở nhà khóc cả ngày luôn. Còn không chỉ như vậy, Quan tam thẩm còn đến tận Dương gia, bắt Dương nhị thẩm trả tiền, nói là lúc trước chính là Dương nhị thẩm gọi nàng đi thắp hương, chuyện này ầm ĩ trong thôn suốt cả ngày hôm nay rồi."

Hàn Nghệ nghe xong, không có nhiều lời, chỉ là gật gật đầu nói: "Ta biết rồi."

...

...

Hôm sau.

Bởi đêm qua ăn quá no, lại ăn tương đối trễ, vì lẽ đó mãi đến tận canh ba, Tiêu Vân mới đi ngủ. Đợi ngày hôm sau lúc mở mắt ra, thì mặt trời đã lên cao rồi, đi ra ngoài phòng, phát hiện Hàn Nghệ đã không còn trên giường, người này lại chạy đi đâu rồi nhỉ?

Chợt nghe một hồi âm thanh "Ầm ầm" ngoài phòng, vừa đi ra ngoài nhìn, chỉ thấy một cái bao cát lớn được treo trên giá phơi quần áo, Hàn Nghệ đang đứng ở trước bao cát, không ngừng vung lên song quyền nện vào bao cát.

"Ngươi đang làm gì đó?"

Tiêu Vân mang vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.

Hàn Nghệ ngừng lại, quay đầu lại nói: "Thế này cô còn không nhìn ra sao? Đương nhiên là luyện kỹ năng, phòng ngừa bị người ta tùy ý đá bay."

Tiêu Vân sửng sốt, đỏ mặt nói: "Nói bừa."

"Cô không tin cũng được."

Hàn Nghệ lại quay đầu lại, tiếp tục đánh bao cát, ngoài miệng đột nhiên nói: "Trong bếp có cháo."

Lẽ nào hắn dậy sớm như thế, là vì làm bữa sáng cho ta sao? Tiêu Vân tự nhiên thấy vui vẻ, sau đó đi vào nhà bếp.

Hàn Nghệ liếc mắt thoáng nhìn, lắc đầu, tiếp tục luyện.

Một lát sau, Tiêu Vân bưng một chén cháo đi ra, cầm theo một cái ghế nhỏ, ngồi ở trước cửa. Một bên ăn, một bên nhìn Hàn Nghệ luyện quyền, nhìn một hồi, nàng đột nhiên trơ nên suy tư, không nhịn được hỏi: "Hàn Nghệ, quyền lộ này là ai dạy cho ngươi?"

Hàn Nghệ cũng không quay đầu lại nói: "Không nói cho cô."

" ... . ! Vì sao?"

"Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."

Có ý gì? Tiêu Vân sững sờ, lập tức hiểu được, kinh ngạc nói: "Ngươi luyện quyền là để đối phó ta?"

Hàn Nghệ cảm thấy cái vấn đề này có chút ngớ ngẩn, tức giận nói: "Trừ cô ra, tựa hồ cũng không có ai khác luôn đem ta đá bay."

"Khụ khụ!"

Tiêu Vân bị lời nói này làm cho sợ đến ho khan vài tiếng, đôi mắt đẹp như đang chột dạ liếc xung quanh trái phải một hồi, tựa hồ là sợ bị người khác nghe thấy, sau đó mới nói: "Ngươi chớ nói lung tung, ta nào có. . .luôn đá bay ngươi, huống hồ. . .huống hồ hình như mỗi lần đều là ngươi chọc ta trước."

Hàn Nghệ đột nhiên ngừng luyện, xoay đầu lại, phi thường nghiêm túc nói: "Ta ngay cả giường của cô cũng không dám lên, làm sao trêu được cô? Có muốn ta tìm người đến phân xử thử hay không?"

Tiêu Vân hai gò má đỏ bừng, ngoài miệng vẫn vô cùng cường ngạnh nói: "Có bản lĩnh ngươi thử lên xem, ta cũng không nói là không cho."

Hàn Nghệ cười xấu xa nói: "Ta không phải đang luyện tập bản lĩnh để lên giường của cô sao, cô gấp cái gì?"

"Ngươi mới gấp ấy, không thèm nói chuyện với đồ hạ lưu như ngươi nữa."

Tiêu Vân hừ nhẹ một tiếng, bưng chén cháo đi vào nhà.

Hạ lưu? Ta vốn tiêu tiền như nước, chỉ cầu cả đời phong lưu, thực sự chưa từng nghe nữ nhân nào nói ta hạ lưu, ánh mắt của cô thật đúng là không dùng được. Hàn Nghệ lắc đầu một cái, xoay người, tiếp tục đánh bao cát, kỳ thực thân thủ kiếp trước của hắn phi thường lợi hại, bởi vì ở trong đoàn đội của hắn, có một vị cao thủ xuất ngũ từ hải quân lục chiến nước Mỹ, tên là Bruce, quyền pháp của hắn chính là học từ Bruce.

Chỉ là thân thể hiện tại quá mức đơn bạc, dẫn đến thân thủ không mạnh bằng lúc trước, vốn là cũng có thể tạm chấp nhận, bất quá hiện tại hắn phải bắt đầu làm nhiệm vụ. Hơn nữa căn cứ vào lời kể của Tiểu Dã, trong Thiên Tế tự có cao thủ. Bởi vậy hắn mới nghĩ đến chuyện rèn luyện thân thể, với tư cách một tên Hiệp Đạo, thân thủ không được, vậy còn làm Hiệp Đạo cái rắm á.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
mafia777
07 Tháng hai, 2022 23:56
Comeback sau Tết đây!!!!
lendolendi
01 Tháng hai, 2022 17:55
đọc 1 lèo xuyên tết sướng vãi
Lang Trảo
29 Tháng một, 2022 20:51
Được thấy có Lĩnh Nam gì đó thì phải
mafia777
27 Tháng một, 2022 21:54
Mấy bạn đọc truyện của mình thấy chỗ nào còn lỗi chính tả thì báo mình nha, lỗi nhỏ cũng dc, dấu sắc nhầm thành dầu huyền cũng được.
AlaskaPA
27 Tháng một, 2022 15:07
truyện hay vậy sao giờ mình mới thấy nhỉ
Hieu Le
23 Tháng một, 2022 12:01
đánh dấu
Mèo Đen
22 Tháng một, 2022 12:20
Dịch giả đúng chuẩn là hồi sinh cả bộ này luốn ấy, bộ này cũng phải ra 5 năm rồi, cũng có cv full, nhưng chả mấy ai đọc cả. Giờ đọc bản dịch này mới biết truyện hay như vậy
Cauopmuoi00
22 Tháng một, 2022 06:40
bộ này convert full r hơn 2k1c ae nào đói thì đọc tạm bởi cv đọc khá ổn
Ốc rạ
22 Tháng một, 2022 04:46
Lịch sử ơi.
Twed
22 Tháng một, 2022 02:48
đường chuyên là truyện gì thế
Twed
22 Tháng một, 2022 02:47
đọc sơ khá hay với 7 chương đầunể nhất là bạn dịch tốt quá... mình vào đọc cũng là nhờ đoạn tóm tắt của bạn.
PizzaHaha
16 Tháng một, 2022 17:25
tác này viết vừa hài vừa tình cảm, không viết ngôn tình hơi phí
mafia777
15 Tháng một, 2022 17:03
Tối sẽ có nha
The Becks
15 Tháng một, 2022 14:53
Sao mãi chưa có chương nhỉ
DragonRush
13 Tháng một, 2022 13:32
đỉnh thật sự, dù chưa biết về sau tác viết thế nào, nhưng đọc tới chương hiện tại đã đủ để gọi nó là siêu phẩm rồi
Nghiant
10 Tháng một, 2022 19:57
nope, m không muốn spoil chứ về sau hạ trí người thời xưa kinh :v
Le Van Phap
10 Tháng một, 2022 17:14
về sau càng hay
Nghiant
10 Tháng một, 2022 13:02
bộ này đoạn đầu đọc còn được về sau thì...
Lôi Linh
09 Tháng một, 2022 16:00
Khéo còn hay hơn Đường Chuyên, tiếc là còn ít chương quá
DoranNational
08 Tháng một, 2022 11:54
lên chương lâu vậy đạo hữu ơi
mafia777
04 Tháng một, 2022 13:44
Lên là lên!
Sara BaBa
03 Tháng một, 2022 11:11
Cầu chương mới!!!
cu te phô mai que
01 Tháng một, 2022 12:47
đói thuốc sắp chết roài, bạo chương đi thớt
mafia777
01 Tháng một, 2022 12:25
Happy new year mọi người!
dubui970
01 Tháng một, 2022 00:06
cổ nhân không ngu nhưng bạn ngu. Ăn trộm đâu ra, người ta là lừa đảo chuyên nghiệp
BÌNH LUẬN FACEBOOK