Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Oa hu hu cha, mẹ, hai người chết thật thảm mà!"

Tiểu mập vẫn đang lớn tiếng gào khóc, nước mắt, nước mũi chảy đầy mặt, khiến người ta nhìn mà đau lòng không thôi.

"Này, tiểu tử, Dương Công gọi ngươi qua đó."

Hai hộ vệ đi đến trước mặt nhóc mập hô lên.

"Dương... Dương Công?"

Nhóc mập này hình như khóc quá mức nhập tâm, cho nên khi dừng lại thì nói chuyện lập tức ngập ngừng, kéo hai miếng thịt béo trước ngực nảy lên nảy xuống, nhưng khi y quay đầu lại nhìn, ánh mắt liền rơi xuống người tên thần côn Cửu Đăng, sắc mặt lập tức dữ tợn: "Lão lừa trọc, ngươi trả mạng lại cho cha mẹ ta."

Trong khi hét lên, y đột nhiên bò dậy, ra vẻ muốn xông đến chỗ thần côn Cửu Đăng.

Nhưng với thân thủ vụng về của y, nếu có thể đi được một bước thì những hộ vệ này có thể nhận lỗi tự sát rồi, hai hộ vệ lập tức ấn y xuống đất.

Tiểu mập mạp bị ấn dưới đất, giãy dụa liên tục, ngoài miệng vẫn hét lên: "Lão lừa trọc trả mạng cho cha mẹ ta, trả mạng cho cha mẹ ta, hu hu hu...trả mạng cho cha mẹ ta"

Hai câu đầu y hét đến vô cùng thê lương, khiến người ta sởn tóc gáy, nhưng đoạn sau lại hét đến rời rạc, tiếng khóc vang lên, sự lạc lõng này càng đáng thương hơn.

Dương lão phu nhân vội vàng nói: "Mau bảo bọn họ buông đứa trẻ này ra, đừng làm nó bị thương."

Hai tên hán tử cao lớn thô lỗ các ngươi đè chặt một thằng nhóc choai choai, cái này rơi vào trong mắt dân chúng thì thành ra cái gì chứ hả.

Dương Tư Nột cũng kịp phản ứng, nhanh chóng bảo hộ vệ buông nhóc mập ra, ánh mắt lại liếc về chỗ Cửu Đăng hòa thượng, nghĩ bụng, mẫu thân đại nhân nói thật không sai, chuyện này đích thật không đơn giản.

Cửu Đăng hòa thượng từ đầu đến cuối không nói câu nào, cho tới bây giờ, gã mới chắp một tay trước ngực: "A di đà phật."

Sắc mặt thản nhiên, đây chính là cao thủ, đương nhiên gã nhìn ra tên nhóc mập này là nhằm vào gã. Thật ra lúc bắt đầu gã vẫn chưa nhận ra, bởi vì nhóc mập này tóc tai bù xù, gương mặt lại bẩn thỉu nhem nhuốc, cho đến lúc này gã mới nhận ra nhóc mập này, nhưng bây giờ gã không cần phải sợ nhóc mập. Có câu là nói nhiều sai càng nhiều, trong tình huống đã mất đi tiên cơ thì nhất định phải nhịn, vạch mưu rồi mới hành động, nhìn tình hình thế nào rồi hẵng nói.

Nhưng mà, trên một cây to cách đó năm sáu chục bước có 2 người ngồi trên đó, tuổi tác còn trẻ nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra, cười ha hả: "Không ngờ thiên phú mặt này của Tiểu Béo thật sự không tệ nha."

Người này chính là Hàn Nghệ, còn người ngồi cạnh hắn chính là Tiểu Dã.

Nhóc mập kia không phải Hùng Đệ thì là ai.

"Lão lừa trọc, cho dù ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi."

Hùng Đệ bị hai hộ vệ áp giải đến trước mặt Dương Tư Nột, nhưng vẫn chửi mắng Cửu Đăng hòa thượng.

"Làm càn, dám gây chuyện trước mặt Dương Công."

Một gã hộ vệ phẫn nộ quát.

Cả người Hùng Đệ khẽ run rẩy, lúc này mới nhìn về phía Dương Tư Nột, đột nhiên quỳ xuống đất, khóc hô: "Dương Công, lão lừa trọc này hại ta nhà tan cửa nát, ngài phải giải oan cho tiểu tử nha."

Cửu Đăng hòa thượng thở dài nặng nề, bi thương vô cùng nói: "Tiểu thí chủ, chuyện của cha mẹ ngươi, tuy không phải là điều lão nạp mong muốn, nhưng đích thật lão nạp khó chối bỏ sai lầm, A di đà phật."

Vừa dứt lời, Dương Tư Nột và Dương lão phu nhân đồng thời sửng sốt, nhìn Cửu Đăng hòa thượng, Dương Tư Nột nói: "Phương trượng đại sư, ngài biết người này sao?"

Cửu Đăng hòa thượng gật đầu nói: "Người này họ Hùng, vốn sống phía sau núi, cũng coi như là hàng xóm với lão nạp." Tay gã chỉ ra phía sau núi, tiếp tục nói: "Lúc trước mẫu thân y vì bệnh nặng mà đến chùa cầu thần dược, sau khi uống thần dược xong thì bệnh tình khỏi hẳn, sau đó thường đến chùa này thắp nhang khấn vái, nghe lão nạp tụng kinh niệm Phật, nhưng có một hôm đột nhiên vợ chồng nhà này cùng nhau tự sát. Ôi, lão nạp nghe được chuyện này cũng đau lòng vô cùng, lại không ngờ rằng có một hôm, vị tiểu thí chủ này lại cầm dao muốn giết hại lão nạp, may mà đệ tử ngăn lại, về sau quan phủ đến đây mang vị tiểu thí chủ này đi. Nếu Dương Công không tin, có thể phái người đi hỏi."

"Thì ra là thế."

Dương lão phu nhân gật đầu.

Dương Tư Nột nói với Hùng Đệ: "Ta hỏi ngươi, vừa rồi phương trượng nói có sai không?"

Hùng Đệ nói: "Phụ mẫu ta tự sát, toàn là do ngươi cố lộng huyền hư, yêu ngôn hoặc chúng, mê hoặc cha mẹ ta, cha mẹ ta tin vào yêu ngôn của ngươi nên mới tự sát."

Dương Tư Nột vừa nghe cha mẹ của y quả thật là tự sát, dĩ nhiên là nghiêng về phía Cửu Đăng hòa thượng, chau mày nói: "Ngươi nói phương trượng đại sư yêu ngôn hoặc chúng, cố lộng huyền hư, có chứng cứ không?"

"Ta có!"

Hùng Đệ lập tức kêu lên.

Thần côn Cửu Đăng rốt cuộc khẽ nhíu mày, một dự cảm không hay đột nhiên nảy sinh, làm tặc thì sao có thể không chột dạ chứ, cho dù là Hàn Nghệ cũng không ngoại lệ, đây là nhân tính, không thể trái được.

Dương Tư Nột vốn chỉ là thuận thế hỏi, lại không ngờ rằng Hùng Đệ có thể nói tự tin như vậy, thầm nói đáng chết. Trước đó Dương lão phu nhân đã nhắc nhở ông ta rằng tên mập này nhất định có chuẩn bị mà đến, còn phải hành sự cẩn thận, chỉ có thể hỏi: "Vậy ngươi nói nghe một chút."

Hùng Đệ lau nước mắt, quỳ dưới đất nói: "Tiểu tử lúc này không dám giấu giếm đại nhân. Từ sau khi tiểu tử ra tù vẫn luôn muốn tìm lão lừa trọc này báo thù, thế là lén lút mai phục ở trên núi tìm cơ hội, nhưng lại để ta phát hiện ra một bí mật cực lớn."

Dương Tư Nột nói: "Bí mật gì?"

Hùng Đệ đưa tay chỉ về phía Tích Thủy Quan Âm, nói: "Chính là Tích Thủy Quan Âm."

Lời vừa mới nói ra, lập tức gây nên xôn xao.

Dương Tư Nột nói: "Tích Thủy Quan Âm này có bí mật gì?"

Hùng Đệ nói: "Buổi tối mấy hôm trước, ta chính mắt nhìn thấy lão lừa trọc này và đệ tử của ông ta chôn tượng đá Quan Âm xuống đất."

"Cái gì?"

Dương Tư Nột nói: "Ngươi nói là phương trượng đại sư chôn một tượng đá xuống đất sao?"

"Không sai."

Dương Tư Nột chưa nói gì thì tín đồ bên cạnh đã kêu lên trước: "Không thể nào, tượng thần Quan Âm là chúng ta chính mắt nhìn thấy mọc lên từ dưới đất mà, sao lại là giả chứ."

"Không sai, không sai, tiểu tử ngươi thật vô lý, lại dám đụng chạm Bồ Tát."

Tín đồ càng mắng càng hung hăng, thậm chí còn tuyên bố phải bắt Hùng Đệ vào quan phủ.

Dương Tư Nột nhấc tay, xung quanh lập tức yên tĩnh lại, tuy rằng bọn họ đã trầm mê, nhưng vẫn biết vị này là Thứ Sử, Dương Châu đệ nhất nhân.

Dương Tư Nột lại hỏi Hùng Đệ: "Vừa rồi ngươi cũng nghe thấy đó, nhiều người tận mắt nhìn thấy như vậy, lẽ nào còn giả sao?"

Hùng Đệ nói: "Tượng Bồ Tát kia căn bản không phải tự mình mọc lên, mà là lão lừa trọc này chôn mấy chục cân đậu tương dưới đế tượng đá."

"Ngươi nói đậu tương?"

Dương Tư Nột sửng sốt.

Dương Phi Tuyết nghe thấy thì tò mò, theo bản năng hỏi: "Đậu tương có liên quan gì đến tượng đá?"

"Tuyết Nhi."

Dương lão phu nhân hơi liếc tôn nữ, tỏ ý nàng không được nhiều lời, đây là công sự, dĩ nhiên là do Dương Tư Nột làm chủ. Nếu không có người bên ngoài, thì có thể tán gẫu vài câu, nhưng nơi này có nhiều người như vậy, không thể tùy ý làm bậy được.

Dương Phi Tuyết cũng biết lỡ lời, lập tức cúi đầu không nói, nhưng ánh mắt vẫn tò mò nhìn Hùng Đệ.

Hùng Đệ nói: "Mới đầu ta cũng không hiểu, nhưng hôm đó nhìn thấy tượng đá mọc lên từ đất, trong lòng thầm nghĩ nhất định có quan hệ với đậu tương kia, thế là mua một ít đậu tương về chôn xuống đất, lại đặt một tảng đá lên đó, tưới nước lên trên, kết quả là đậu tương kia lại nở ra đẩy tảng đá lên."

Lời này vừa nói ra, lại dẫn tới một mảnh xôn xao.

Trong mắt thần côn Cửu Đăng cũng lóe lên chút bối rối, nhưng cũng chỉ là thoáng qua.

Hùng Đệ lại nói: "Nếu Dương Công không tin, chỉ cần đào tượng đá lên thì có thể biết ai đang nói láo."

"Dương Công, không thể đào được, tượng này không thể đào được, nếu kinh động đến Bồ Tát, Bồ Tát sẽ giáng tai họa xuống chúng ta đó."

"Đúng vậy, Dương Công, không thể đụng đến Bồ Tát nha!"

"Tiểu tử này rõ ràng là đang ăn nói bừa bãi, Dương Công ngàn vạn lần đừng tin y."

"Tên này nói năng vô lễ, nhanh chóng bắt y đi."

Một đám tín đồ lập tức gào lên, nơi này là địa bàn Phật giáo, người hai bên đường đều là tín đồ Phật giáo, thoạt nhìn cục diện không sao khống chế được.

Hùng Đệ lại không hề sợ hãi, lớn tiếng gào lên: "Nếu như tiểu tử có nửa câu nói dối, tiểu tử nguyện lấy cái chết tạ tội."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
AutoRetart
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
zinzan
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap. Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay. Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo. Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ... Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi. Bản dịch hay
Lycanrockk
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
HaiTôm
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
basic123
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
AFCsocola
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
DodoPizza
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
DellQuen
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
highq456
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
thayboi001
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
Hieu Le
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
Thanh Son
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
Hoàng Minh
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
Hoàng Minh
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
Le Van Phap
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
Lê Thương
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
Twed
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
khanhdeptrai95
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
MLXG2017
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
Mạnh Mạnh
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
Ngọc Trường
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
truesword
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
BÌNH LUẬN FACEBOOK