Dương đại tiểu thư, nếu ta là cô, nhất định phải lột sạch tiểu tử kia, hung hăng treo lên đánh!
Trở lại trong phòng, Hàn Nghệ chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái, như đã xả được một cục tức trong lòng.
"A nha, Hàn đại ca, sao huynh lại ở trong phòng?"
Chợt nghe được một tiếng hô kinh hoảng.
Hàn Nghệ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hùng Đệ và Tiểu Dã đứng ở cửa, vốn còn chưa kịp phản ứng, nhưng một tia kinh hoảng trong mắt Hùng Đệ kia, khiến hắn lập tức hiểu được, cười dài nói: "Hay lắm, Tiểu Béo, dám lười biếng, lúc nãy mới chạy được bao lâu, mà đệ đã dám trở lại hả?"
Tiểu Dã lên tiếng nói: "Tiểu... Tiểu Béo muốn đi nhà xí, nên mới...mới trở về đấy."
Hùng Đệ liên tục gật đầu nói: "Đúng đúng đúng, đệ đang muốn đi nhà xí mà."
Hàn Nghệ chỉ vào nhà xí bên kia: "Vậy đệ còn không đi nhà xí nhanh lên."
Hùng Đệ sửng sốt, hiển nhiên không ngờ rằng Hàn Nghệ sẽ buông tha nó như vậy, vẫn là Tiểu Dã thông minh, lôi kéo ống tay áo của nó, hai tiểu tử vội vội vàng vàng chạy về phía nhà xí bên kia.
Hàn Nghệ cười lắc đầu, nằm ở trên giường, suy nghĩ về chuyện thanh lâu, tuy rằng việc này không phải tại mình, nhưng lúc này mới đến đây được vài ngày, thì đã xảy ra chuyện bất ngờ như vậy, nếu còn tiếp tục ở lại, nói không chừng thật đúng là sẽ chọc ra phiền toái càng lớn hơn nữa. Hơn nữa ta đi ra bên ngoài, mọi chuyện đều phải suy xét đến Dương gia bọn họ, nếu chẳng may ta làm chuyện gì, lại sẽ liên lụy đến Dương gia, như vậy làm bất kỳ chuyện gì cũng đều bị bó tay bó chân, vẫn là phải sớm chuyển ra thôi, xem ra lại phải đến Phượng Phi Lâu đi một chuyến rồi.
Một lát sau, nghe được ngoài phòng có người hô: "Hàn Nghệ, ngươi đang ở đây sao?"
Là thanh âm của Dương Phi Tuyết.
Không phải chứ, nhanh như vậy đã giải quyết xong rồi hả? Đã nói là treo lên đánh rồi mà. Hàn Nghệ lên tiếng trả lời, sau đó đi ra ngoài, chỉ thấy hai tỷ đệ Dương Phi Tuyết và Dương Mông Hạo đứng ở ngoài phòng, tên ngu Dương Mông Hạo thoáng cúi đầu, hai vai khẽ run.
Hàn Nghệ thấy Dương Mông Hạo không thiếu tay thiếu chân, trên mặt ngay cả cái dấu năm ngón tay cũng không có, trong lòng thoáng chút thất vọng.
"Hàn Nghệ, thật sự, thật sự xin lỗi, ta hiểu lầm ngươi rồi." Dương Phi Tuyết tiến lên một bước. Vẻ mặt áy náy nhìn Hàn Nghệ.
"Không có việc gì, không có việc gì."
Hàn Nghệ khoát tay, nói: "Nói rõ ràng là được rồi. Mau vào trong phòng ngồi đi."
Hàn Nghệ mời cả đôi tỷ đệ này vào trong phòng.
Dương Phi Tuyết vẻ mặt áy náy nói: "Hàn Nghệ, việc này Tiểu Mông đã nói toàn bộ cho ta biết. Căn bản là không có liên quan gì tới ngươi cả, ngươi hãy cùng ta tới chỗ Nhị bá bá giải thích rõ ràng đi."
Dương Mông Hạo vẻ mặt đưa đám nói: "Tỷ, cha đệ thật sự sẽ giết đệ đó."
"Đệ im miệng."
Dương Phi Tuyết trừng mắt.
Dương Mông Hạo lập tức ngậm miệng lại, mặc dù là Đường tỷ, đó cũng là tỷ nha!
Hàn Nghệ liếc nhìn Dương Mông Hạo. Thầm nghĩ, Dương cô nương thiện lương như vậy, xem ra tới đây vẫn là hi vọng ta có thể mở một mặt lưới, cho một bậc thang xuống, nàng nói như vậy, đơn giản cũng chỉ là muốn cố ý thử ta, thôi, bỏ, không phải là đi thanh lâu sao, có cái gì mà không được chứ. Nói không chừng về sau sẽ ở tại thanh lâu luôn, xuống thì xuống đi, dù sao ta từ nhỏ đến lớn cũng không thiếu chuyện gánh tội giùm người khác.
Nghĩ tới đây, hắn cười nói: "Thôi đi, không cần phải như vậy."
Dương Phi Tuyết vẻ mặt nghiêm túc nói: "Vậy làm sao được chứ. Nếu Nhị bá bá ta có ấn tượng không tốt với ngươi, ông ấy làm sao sẽ tìm giúp ngươi một công việc tốt chứ."
Nàng không phải thật sự là muốn dẫn ta tới chỗ Dương Tư Huấn giải thích đó chứ. Hàn Nghệ có chút lẩm bẩm trong lòng, nói: "Việc đã đến nước này, nếu lại tiếp tục dây dưa, sẽ còn liên lụy tới Thiếu công tử bị trách phạt, tội gì phải thế."
"Đúng đúng đúng. Vẫn là Hàn Nghệ ngươi hiểu rõ đại nghĩa."
Dương Mông Hạo cảm động sắp khóc rồi.
"Như thế làm sao được."
Dương Phi Tuyết lo lắng nói: "Hàn Nghệ, tất cả tiền đồ của ngươi đều trong tay Nhị bá bá ta, Tiểu Mông chung quy vẫn là con của Nhị bá bá ta, mặc kệ nó làm cái gì, Nhị bá bá đều sẽ tha thứ cho nó, việc này theo lý vẫn nên giải thích rõ ràng."
Nói xong nàng lại nói với Dương Mông Hạo: "Tiểu Mông, chuyện đệ lừa ta, ta có thể không so đo với đệ, nhưng việc này bất kể thế nào đệ đều phải tới chỗ cha đệ giải thích rõ ràng, nếu không thì đệ đã hại Hàn Nghệ rồi, chúng ta là con cháu Dương gia, dám làm dám chịu, quyết không thể đem trách nhiệm đẩy cho người khác, có biết không?"
Dương Mông Hạo rưng rưng nói: "Dạ biết."
Hàn Nghệ thực không nghĩ đến Dương Phi Tuyết sẽ nói như vậy, thoáng sửng sốt, cười nói: "Hảo ý của Dương cô nương, Hàn Nghệ tâm lĩnh, nhưng ta thật sự cảm thấy không cần phải làm như vậy, kỳ thật đi xem thanh lâu cũng không phải là việc gì to tát cả, hơn nữa, nếu ta không muốn đi mở mang kiến thức một chút, thiếu công tử cũng không kéo ta đi được, ta cũng không dám cam đoan, tương lai ta cũng sẽ không đi, về phần tiền đồ sao, ha hả, tiền đồ của ta luôn luôn nằm ở trong tay ta."
"Hàn Nghệ, ngươi sao lại không chịu rõ, Nhị bá bá ta là người ...ta đã nói với ngươi rồi đó."
Dương Phi Tuyết có vẻ vô cùng vội vàng, bởi vì thời điểm ở Dương Châu, nàng cảm thấy rằng mình đã hố Hàn Nghệ một lần, cho nên nàng đối với chuyện như thế này vô cùng mẫn cảm, nàng thật không muốn lại liên lụy Hàn Nghệ thêm nữa, nàng không phải đến cố ý làm dáng một chút, mà là thật tâm muốn giúp Hàn Nghệ giải thích rõ ràng.
Nhưng cái tên Hàn Nghệ này lại cố tình không quan tâm đến điều này, hắn thật sự không muốn đi giải thích một phen, Dương Tư Huấn nhìn hắn thế nào, hắn một chút cũng không để tâm, cười gật đầu nói: "Ta biết, ta biết, nhưng ta tin tưởng lúc này đây ta giúp thiếu công tử chống đỡ rồi, thiếu công tử nhất định sẽ vô cùng cảm kích ta, nghĩ hết biện pháp đền bù cho ta."
Dương Mông Hạo lập tức nói: "Đây là đương nhiên, Hàn Nghệ ngươi yên tâm, chuyện này coi như ta nợ ngươi, tương lai ta nhất định bồi thường cho ngươi."
Dương Phi Tuyết thoáng lườm một cái, Dương Mông Hạo lại lập tức cúi đầu.
Hàn Nghệ cười nói: "Thiếu công tử, ngươi đi về trước đi, việc này cứ để ta gánh, quyết sẽ không liên lụy tới ngươi, Hàn Nghệ ta nói lời giữ lời."
Dương Mông Hạo hơi có vẻ kích động nói: "Thật vậy sao?"
Hàn Nghệ gật gật đầu.
Dương Mông Hạo lại liếc nhìn Dương Phi Tuyết.
Dương Phi Tuyết nói: "Đệ đi trước đi, đợi lát nữa ta sẽ tìm đệ tính sổ."
Dương Mông Hạo lên tiếng, sau đó nhanh chóng quăng tới chi Hàn Nghệ ánh mắt cảm kích, lúc này mới ra khỏi phòng.
Hàn Nghệ không đóng cửa, vẫn nhìn cho tới khi Dương Mông Hạo ra khỏi viện, rồi mới nói với Dương Phi Tuyết: "Dương cô nương, cô thật cho là Quan quốc công sẽ tin tưởng lời Tiểu Mông nói sao?"
Dương Phi Tuyết sửng sốt: "Lời này là sao?"
Hàn Nghệ cười nói: "Nói khó nghe một chút, ta chẳng qua chỉ là một tên nông dân quèn, hơn nữa còn là thân mang tội, không có bất kỳ khác biệt gì với hạ nhân trong phủ, mà thiếu công tử có thể xem là thế tử rồi, cô cho là ta có thể bảo hắn làm gì sao? Đấy, ta muốn đi, hắn liền dẫn ta đi, vậy không khỏi cũng quá giả tạo rồi."
Dương Phi Tuyết nhíu mày ngài, như suy tư gì đó.
Hàn Nghệ tiếp tục nói: "Kỳ thật chúng ta không nói, Quan quốc công khẳng định cũng biết, là Dương Mông Hạo dẫn ta đi mà không phải ta bảo hắn dẫn ta đi."
Dương Phi Tuyết gật đầu, nói: "Ngươi nói mặc dù có đạo lý, nhưng Nhị bá bá ta cũng có khả năng nghĩ ngươi xúi giục Tiểu Mông dẫn đi mà."
Hàn Nghệ cười nói: "Ta mới đến đây vài ngày, là có thể xúi giục Thiếu công tử đi thanh lâu rồi hả? Vậy cô cũng không khỏi đánh giá quá thấp chỉ số thông minh của thiếu công tử rồi. Hơn nữa nếu thiếu công tử chưa từng đi qua, thì cho dù ta giật đây xúi giục, cũng không chắc hắn đã dám đi, khẳng định trước kia đã từng đi rồi."
Dương Phi Tuyết nói: "Một khi đã như vậy, vì sao đêm qua Nhị bá bá không vạch trần lời nói dối của Tiểu Mông."
Hàn Nghệ nói: "Cái này ta cũng không rõ ràng lắm. Có lẽ là Quan quốc công cũng không đành lòng trách phạt thiếu công tử, nhưng nếu ta mở lời giải thích, khẳng định sẽ đắc tội Thiếu công tử, ta còn đang ở trong nhà hắn, nếu đắc tội hắn, thì ta cũng không sống yên được."
Dương Phi Tuyết lập tức nói: "Ngươi yên tâm, nếu Tiểu Mông dám trả thù ngươi, ta nhất định không tha cho nó."
Hắc. Muội tử này còn rất giảng nghĩa khí đấy. Hàn Nghệ hơi có vẻ bất đắc dĩ nói: "Được rồi, cái này không nói trước, tương lai thiếu công tử khẳng định phải vào triều làm quan. Có khi tương lai của ta còn phải dựa vào thiếu công tử, Dương cô nương thông minh như vậy, đạo lý trong đó cô nhất định hiểu được mà."
Dương Phi Tuyết trầm ngâm một lát, gật gật đầu, nhưng lại nói: "Nhưng như vậy thì quá ủy khuất cho ngươi rồi, ban đầu khi ở Dương Châu, ta cũng đã liên lụy một lần rồi, hiện tại lúc này... ta lại cảm thấy rất có lỗi với ngươi."
Hàn Nghệ cười nói: "Chuyện trước kia thì đừng nhắc đến nữa, Dương cô nương cũng không cần vì thế mà cảm thấy áy náy. Hãy nghĩ đến mặt tốt, đó chính là vì có Dương cô nương, ta mới có thể đến Trường An mở mang kiến thức, ta còn phải cảm ơn Dương cô nương đó."
"Ngươi cũng đừng cười ta, ta biết ta có lỗi với ngươi."
Dương Phi Tuyết nói xong, lại nói: "Nếu ngươi đã khăng khăng như thế. Vậy ta cũng không miễn cưỡng ngươi nữa, nhưng nếu Nhị bá bá cũng không nhận thấy được Tiểu Mông nói dối, ngược lại bởi vậy trách cứ ngươi, ta cũng quyết sẽ không ngồi yên không quan tâm đến."
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Vậy thì rất cảm tạ rồi."
Dương Phi Tuyết đột nhiên nói: "Nhưng có một điểm, ta phải nói rõ với ngươi, lần này xem như bỏ qua. Lần sau không cho ngươi tới thanh lâu, nếu không ta nhất định nói cho thê tử ngươi biết."
Hàn Nghệ hai mắt lồi ra, nói: "Mắc gì phải thế?"
Dương Phi Tuyết nói: "Ngươi rất muốn đi thanh lâu sao?"
"Ta...cái này thật ra cũng không phải, nhưng...nhưng chuyện này tựa hồ cũng không liên quan gì đến Dương cô nương mà."
"Ai nói không có liên quan gì."
Dương Phi Tuyết nói: "Ngươi trước đó cũng nói, ngươi tới Trường An toàn bộ đều là do ta liên lụy, hiện giờ thê tử ngươi không ở đây, ta tất nhiên phải giúp nàng giám sát ngươi chặt chẽ, bằng không mà nói, ta sẽ càng thêm có lỗi với thê tử ngươi, hơn nữa nơi bướm hoa cũng không phải nơi tốt đẹp gì cả, đều là mấy chỗ thị phi, ta đây cũng là vì tốt cho ngươi, thực không biết nam nhân các ngươi vì sao lại thích đi những cái chỗ đó nữa."
"Ách."
Hàn Nghệ ngây ngốc nhìn Dương Phi Tuyết.
Dương Phi Tuyết nói: "Ngươi nhìn ta như vậy cũng vô dụng, ta chỉ có thể giúp ngươi giấu diếm lần này thôi, tuyệt sẽ không sẽ giúp ngươi giấu diếm thêm nữa."
"Được rồi, kỳ thật người chính trực giống như ta, cũng không thích đi cái loại địa phương đó." Hàn Nghệ gật gật đầu nói.
Dương Phi Tuyết lập tức cười nói: "Ngươi có thể nghĩ như vậy, thì không còn gì tốt hơn rồi."
...
Một canh giờ sau.
Hàn Nghệ đi tới Phượng Phi Lâu.
Dương cô nương này thật đúng là thích hảo tâm làm hỏng chuyện, ai cũng có thời kỳ phản nghịch, cô ngăn cản ta đi thanh lâu như vậy, không phải là đang giật giây ta tới thanh lâu sao?
Hàn Nghệ mặc dù không tính lập tức chuyển ra khỏi Dương phủ, nhưng hắn cảm thấy nhất định phải sớm một chút tìm được chỗ dừng chân tốt, miễn cho đến lúc đó xảy ra cái gì ngoài ý muốn, không, có Dương Mông Hạo ở đó, cũng không thể coi là ngoài ý muốn, mà là chuyện bình thường, cho nên hắn ăn xong điểm tâm liền một mình đi ra, đi thẳng tới Phượng Phi Lâu.
Hôm nay Phượng Phi Lâu đóng chặt cửa lớn, trước cửa một mảnh tiêu điều.
Không phải bị bán rồi chứ, Hàn Nghệ đi tới trước cửa, nhẹ nhàng gõ cửa, thấy không có động tĩnh, vì thế lại tăng thêm lực đạo gõ vài cái lên cửa.
"Ai đấy!"
Bên trong vang lên một thanh âm.
Hàn Nghệ nghe quen tai, đúng là thanh âm của Trà Ngũ hôm qua.
Trôi qua một lát, nghe được ken két vài tiếng, cửa mở ra, một cái đầu thò ra dò xét, đúng là Trà Ngũ, gã híp híp mắt, hiển nhiên vừa rồi là đang ngủ, đợi tới khi thấy rõ ràng Hàn Nghệ, kinh ngạc nói: "Ngươi không phải là..."
Hàn Nghệ cười nói: "Trí nhớ ngươi không tệ, còn nhớ rõ ta."
Trà Ngũ nói: "Thật sự xin lỗi, chúng ta đã đóng cửa không buôn bán rồi."
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Ta biết, ta không phải đến uống rượu."
Trà Ngũ nói: "Vậy ngươi tới làm gì?"
Hàn Nghệ nói: "Phượng Phi Lâu của các ngươi không phải muốn chuyển nhượng sao?"
Trà Ngũ ừ một tiếng, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Hàn Nghệ khẽ cười nói: "Vậy thì tốt rồi, ta có hứng thú với cái lâu này."
"Ngươi ngươi muốn mua nơi này?"
"Ừ."
Trà Ngũ lập tức giật mình tỉnh lại, mời Hàn Nghệ vào trong lâu, rót cho hắn một chén trà, nói: "Các hạ chờ chút, ta đi thông báo cho giả mẫu, việc này ta không làm chủ được."
Hàn Nghệ cười nói: "Ta hiểu, ngươi đi đi."
Trà Ngũ ngay lập tức đi ra cửa sau.
Hàn Nghệ ngồi ở trên cái ghế tròn, đánh giá bốn phía, bất kể là cách thiết kế, hay là trang hoàng, đều vô cùng đại khí, xa hoa, dù sao cũng là đấu với Hoa Nguyệt Lâu, thì mặt tiền nhất định phải làm tốt, cấp bậc nhất định phải cao, nhưng thanh danh hẻm Bắc đã hỏng bét rồi, những trang hoàng tráng lệ này ngược lại trở nên vô cùng châm chọc, dù sao những người buôn bán nhỏ cũng không biết thưởng thức mấy thứ này, nghĩ thầm, nếu ta là giả mẫu kia, lúc này nhìn lại tòa lâu tráng lệ này, chỉ sợ cũng tức đến phun máu.
"Khụ khụ khụ!"
Chợt nghe một trận ho khan.
Hàn Nghệ chuyển đôi mắt, chỉ thấy một nữ nhân được Trà Ngũ đỡ xuống, khi đi tới, nữ nhân này nhìn qua hẳn là hơn 30 tuổi, mơ hồ có thể thấy được dung mạo thanh tú xinh đẹp lúc tuổi còn trẻ, chỉ là năm tháng vô tình nha, người mặc một cái váy xanh, dáng người bảo dưỡng cũng không tệ lắm, chỉ là hơi có vẻ đẫy đà, nhưng lúc này môi và sắc mặt đều có vẻ tái nhợt, hiển nhiên là có bệnh nhẹ trong người, bất quá đầu tóc ngược lại đã được chải chỉnh tề, vô cùng sạch sẽ, chẳng qua đối với cung kỹ mà nói, kỳ thật đã qua 25~26 tuổi, thì quãng đời còn lại cũng đã được chú định, không cách nào thay đổi nữa rồi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác.
Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap.
Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay.
Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo.
Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ...
Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi.
Bản dịch hay
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK