Trên sân một người là tổng lý quốc vụ Liên Bang, một người là thân vương Thánh Đường, đều là người có địa vị, đã khi nào bị người khác chỉ vào mặt mắng là ngu, nhìn chằm chằm Trác Thanh đang nổi giận đùng đùng, bất quá, vô luận là tồng lý quốc vụ Mã Tiên Lạc hay là thân vương Honduras trên mặt cũng không có biểu hiện tức giận. "Oh? Nói như vậy, Trác Thanh, cô hiện tại là đại diện cho Hắc Long trấn phản đối thánh diệu chi quang sao?" Thanh âm của Mã tể tướng không nóng không vội, thậm chí còn lộ ra tiếu ý.
"Ta..." Trác Thanh đã sớm muốn hoàn tòan bộc phát ra rồi, chỉ là vừa mới mở miệng, đã bị đại ca nàng là Trác Thiên Sanh lấy tay che miệng nàng lại. Trác Thiên Sanh sau khi nhận được tin khẩn cấp của Trác Thanh liền chạy suốt đên từ Hắc Long Trấn tới, hắn không nghĩ tới chuyện so với trong suy nghĩ của mình còn không ổn rất nhiều.
"Tổng lý đại nhân, tiểu muội chỉ là nhất thời hồ đồ hồ ngôn loạn ngữ, nàng còn nhỏ, không hiểu sự tình, xin tổng lý đại nhân không nên đặt ở trong lòng." Trác Thiên Sanh làn da ngăm đen, diện mạo nhìn như hung hãn, thuộc về loại hình cơ bắp, nhưng những người quen hắn đều biết, tính cách của hắn hoàn toàn trái ngược với tướng mạo, hết sức trầm ổn. "Gia phụ còn đang bế quan, sau khi lão nhân gia xuất quân, Hắc Long trấn chúng ta chắc chắn sẽ cấp cho Cửu Thiên Các một cái công đạo."
"Vậy tất nhiên là không thể tốt hơn rồi." Mã Tiên Lạc ngoài cười nhưng trong không cười, thanh âm vẫn như trước không nhanh không chậm. "Thánh Diệu đại điển càng ngày càng gần, ta có thể kiên nhẫn, nhưng cũng không có nghĩa là Thần Thánh hội nghị có thể kiên nhẫn, trở về nói cho phụ thân ngươi, tốt nhất là nắm chặt thời gian." "Đa tạ tống lý đại nhân nhắc nhở, Thiên Sanh tạm thời cáo từ."
Trác Thiên Sanh ôm lấy Trác Thanh, ra lệnh người nâng Trác Xảo Tâm trở về.
Một lát sau, Mã Tiên Lạc lại quay lại nhìn Phi Quỷ đến từ Ám Ảnh đối diện.
Phi Quỷ dáng người gầy, lẳng lặng đứng ở nơi đó, thân hình giống như như mờ ảo, lại giống như một cái bóng mơ hồ, cho dù nhìn kỹ lại, cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy hắn như người sắp chết vậy. "Phi Quỷ, Xích Hành vẫn tốt chứ?"
"Ám chủ đại nhân vẫn mạnh khỏe." Hư ảnh Phi Quỷ khẽ động, hắn nhớ tới ám chủ đại nhân từ sau khi được sơ ủng, thực lực tăng mạnh, còn được hưởng thụ tánh mạng vô ậtn, nội tâm đã sớm hâm mộ không thôi rồi, cúi đầu, nói:" Chỉ là ta vẫn còn chưa..."
"Ha ha. Ngươi an tâm đi, chuyện ta đã đáp ứng các ngươi nhất định sẽ làm được, chỉ là gần đây A Foluo đại nhân hết sức bận rộn, đợi khi ngài rãnh rỗi, ta sẽ xin ngài cho các ngươi hưởng thụ sơ ủng." Mã Tiên Lạc nhìn lướt qua Dư Thiên Ngạo dưới đất, chậm rãi nói:" Huống hồ Dư Thiên Ngạo đã chết, cũng cần có người khác đến thay thế hắn." "Đa tạ tổng lý đại nhân." Phi Quỷ kích động không thôi, lập tức cảm tạ. "Honduras." Mã Tiên Lạc ngẩng đầu, nhìn mặt trời đang chậm rãi dâng lên ở phía đông, nhắm mắt lại, giống như đang hưởng thụ vậy. "Mã Tiên Lạc, ngươi chớ ở trước mặt ta khoa tay múa chân, chúng ta hiện tại địa vị giống nhau."
"Ha ha." Mã Tiên Lạc cười lớn, mở mắt ra, nhìn công chúa Đệ Nhị Linh đang ngẩn người ở phía xa, cười nói. "Con nhỏ này tại sao còn không xử lý? Ta thấy nàng vẫn luôn phản đối Thánh Diệu chi quang." "Nàng ta dù sao cũng là công chúa của Thánh Đường chúng ta, giết chết một công chúa, ngươi cho rằng rất dễ sao?"
"Ha ha, ngươi so với đại hoàng tử Douglas còn kém xa. Đại hoàng tử vì theo đuổi giấc mộng, vì Thánh Diệu chi quang, có dũng khi liên hợp mấy vị công tước cùng thân vương bắt Augustine lại, còn ngươi, hiện tại ngay cả một tiểu cô nương cũng xử lý không xong, ha ha!" "Hừ! Chuyện của Thánh Đường chúng ta không cần ngươi quan tâm!" Honduras vẻ mặt khó chịu. "Như thế nào? Từ sau khi được A Fuluo đại nhân sơ ủng, hưởng thụ tánh mạng vô tận, cảm giác như thế nào?" Mã Tiên Lạc hứng thú nhìn hắn. "Ngươi nói đi." Honduras vốn còn đang nhăn mặt nhăn mày, trong nháy mắt liền giản ra, hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt lộ ra sự thỏa mãn mãnh liệt.
Mã Tiên Lạc nhìn thấy, cười ha ha ha, lại nói:" Không lâu nữa, Christine sẽ mở nhân linh địa khí của Prague ra, để phòng ngừa vạn nhất, chúng ta cần phải hiệp trợ nàng."
"Còn cần ngươi nói sao." Honduras gật đầu, nói:" Bất quá, Christine kia lúc trước vẫn cùng một ruột với Niếp Thanh Vân! Lần này nàng ta tại sao đột nhiên lại tiếp nhận Thánh Diệu chi quang của chúng ta, hơn nữa còn nguyện ý mở ra nhân linh địa khí của Prague, trong chuyện này có thể có vấn đề gì không?"
"Vấn đề? Đương nhiên có chuyện. Võ Đạo Minh vẫn ẩn núp ở một nơi bí mật, Lam Huyết đồng minh thì lại bảo trì trung lập, còn có Niếp Thanh Vân người mà chúng ta không thể chạm đến, tất cả đều có vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề phức tạp, bất quá, vấn đề là vấn đề, chúng ta sẽ giải quyết nó, mặc kệ Christine cùng Niếp Thanh Vân có hay không có âm mưu gì, chúng ta cũng không cần để y tới, chỉ cần mở ra nhân linh địa khí tại Prague, như vậy, Thánh Diệu chi quang mới có thể hàng lâm nhanh hơn."
"Đúng vậy!" Honduras phụ họa. "Hiện tại bảy đạo nhân linh địa khí thủ hộ nhân loại, Cửu Thiên Các các ngươi đã mở ra, Thánh Đường chúng ta cũng đã mở ra, nếu không có gì bất ngờ, nhân linh địa khí tại Prague cũng sẽ mở ra, tiếp theo đó là Hắc Long trấn cùng cầm cố chi địa." "Niếp Thanh Vân cũng chiếm một đạo nhân linh địa khí, mà hắn lại không dễ đối phó."
"Niếp Thanh Vân! Mặc kệ sau lưng hắn là ai, dám đối nghịch với Thần Thánh hội nghị, đều không có kết cục tốt." Đối với Niếp Thanh Vân, Mã Tiên Lạc từng hỏi qua A Foluo đại nhân, A Foluo đại nhân chỉ nói là hắn tạm thời không nên nhắm vào nhân linh địa khí mà Niếp Thanh Vân chiếm giữ. "Vậy đạo nhân linh địa khí còn lại ở nơi nào?" Honduras hỏi. "Cửu Thiên Các tạm thời vẫn chưa tìm ra, bất quá, hẳn là rất nhanh."
"Lúc mà bảy đạo nhân linh địa khí hoàn tòan mở ra, cũng là lúc Thánh Diệu chi quang hàng lâm, ngẫm lại thật là đáng để chờ mong." Honduras thần sắc mê hoặc, kim quang trong khóe mắt đột nhiên phát hiện một thân ảnh ở phía xa xa làm cho hắn hết sức khó chịu, nói:" Ta vẫn không rõ, ngươi đã sớm biết Mao Sơn Nhạc cùng Võ Đạo Minh có liên quân, vì sao vẫn không ra tay." "Honduras, chớ có trách ta không nhắc nhở ngươi, Võ Đạo Minh so với trong tưởng tượng của ngươi còn phức tạp hơn nhiều, lại còn có quan hệ khó hiểu với Tinh Không lĩnh vực."
"Hả? Tinh không lĩnh vực?" Nghe tới cái tên Tinh Không lĩnh vực, sắc mặt của Honduras lập tức trầm xuống, Tinh Không lĩnh vực rốt cuộc là địa phương nào, cụ thể hắn cũng không biết, chỉ biết là trong Tinh Không lĩnh vực có ba vị thiên nhân, hơn nữa ở phía sau Vô Phách tập đoàn nổi tiếng toàn thế giới chính là Tinh Không lĩnh vực.
"Ha ha, thiên nhân!" Mã Tiên Lạc cười lớn. "Trước kia, đối với chúng ta mà nói, thiên nhân là một loại tồn tại xa không thể với tới, giống như sao trên bầu trời vậy, chúng ta chỉ có thể ngước nhìn, ha ha. Bất quá bây giờ, chúng ta đã được A Foluo đại nhân sơ ủng, chúng ta có được tánh mạng vô tận, chúng ta chính là người Flour Meng Bite cao quý, thiên nhân thì sao, chỉ là nhân loại cao đẳng là con kiến hôi mà thôi."
"Vậy chuyện này xử lý thế nào? Chúng ta hiện tại không thể biết được Tang Thiên rốt cuộc là người phương nào, sau lưng là ai, hơn nữa hắn ngay cả lôi vân phong bạo của Cửu Thiên Các cũng có thể ngăn cản, đây chính là một uy hiếp lớn nhất.
"Về phần Tang Thiên, ha ha! Chờ sau khi Nicolas nghị trưởng đại nhân từ Thần Thánh hội nghị trở về, ta đem chuyện này báo cáo lại cho ngài, tin tưởng nghị trưởng đại nhân tự có biện pháp giải quyết, còn trong lúc này..." Mã Tiên Lạc trầm ngâm một lát, lại phân phó. "Đem thi thể Thiên Xạ thượng sư đến Bát Giác Cao Tháp, hơn nữa đem chuyện ở nơi này nói lại cho Thánh Tăng Bát Giác Cao Tháp, ta tin tưởng Bát Giác Cao Tháp sẽ không để yên cho Tang Thiên."
Sai khi nói chuyện xong, Honduras thân vương Thánh Đường chuẩn bị phản hồi thánh chi hạm, nhìn thấy Đệ Nhị Linh vẫn đang đứng ngẩn ở đó, hắn nhắc nhở:" Công chúa điện hạ, chúng ta phải lập tức trở về, Thánh chủ còn đang đợi chúng ta." Nhìn thấy Đệ Nhị Linh không có trả lời, Honduras lại quát một tiếng.
"Honduras thúc thúc." Đệ Nhị Linh nhìn Honduras, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:" Các ngươi hiện tại còn không biết hối cải sao, còn muốn tiếp tục đi xuống sao? Ta từng điều tra qua Tang Thiên, mặc dù ta không phải rất hiểu rõ, nhưng ta có thể cảm giác được sự tồn tại của Tang Thiên chúng ta không có khả năng chạm đến."
"Ta thừa nhận Tang Thiên đích xác rất mậnh, nhưng thế thì sao, ta tin tưởng trong mắt A Foluo đại nhân hắn chỉ là con kiến, càng huống chi hắn ngay cả thiên nhân cũng không phải, ha ha. Đợi đến sau khi ta hoàn toàn hấp thụ huyết thống Flour Meng Bite, ta sẽ trở nên mạnh hơn, Flour Meng Bite chúng ta có tánh mạng vô cùng vô tận, không người nào có thể ngăn cản Thánh Diệu chi quang, không người nào. Công chúa, ta lấy thân phận thúc thúc khuyên cô một lần nữa, hãy tiếp nhận A Foluo đại nhân sơ ủng, tiếp nhận Thánh Diệu chi quang, hưởng thụ tánh mạng vô cùng vô tận." "Đủ rồi!" Đệ Nhị Linh lắc đầu. "Ngươi trở về đi." Dứt lời liền lập tức rời đi. "Công chúa, ta đi rồi, cô có thể chết bất cứ lúc nào, Thánh chủ sẽ không bỏ qua cho cô." "Ta tình nguyện chết, cũng không muốn làm phản đồ của nhân loại."
Liên Bang, thành thị Mặc Hải.
Tang Thiên ngồi xếp bằng tĩnh tọa trong phòng, hai tay đặt trên đùi, không có hô hấp, tim ngừng đập, sắc mặt không chút thay đổi, hai mắt từ từ nhắm lại tựa như một cao nhân đắc đạo vậy, đã chết, đúng vậy! Bởi vì giờ phút này trên người hắn đã không còn một tia sinh cơ nào, ngồi ở chỗ này, phảng phất như đã chết trong thời gian rất dài vậy.
Không biết trải qua bao lâu, hai mắt Tang Thiên mới chậm rãi mở ra, ánh mắt bình tĩnh tràn ngập thương tang, ánh mắt kia giống như mờ mịt giống như khó hiểu, lại giống như đã trải qua vô số năm tháng, càng giống như liếc mắt một cái đã trải qua vạn năm. Hai mắt nhắm lại, tim Tang Thiên bắt đầu đập trở lại.
Lại mở mắt ra, ánh mắt kia vẫn tràn ngập tang thương như trước, năm tháng vẫn đang điên cuồng trôi qua, liếc mắt một cái ngàn năm qua, ánh mắt mặc dù còn mờ mịt, nhưng đã ít hỗn loạn. Hai mắt nhắm lại. Tang Thiên hít vào một hơi thật sâu.
Lại mở mắt ra, tràn ngập tang thương, năm tháng chậm rãi trôi qua, liếc mắt một cái hơn trăm năm, trong ánh mắt không còn mờ mịt nữa, chỉ còn lại vô số hồi ức. Lúc này, cả người Tang Thiên đã phồi phục lại sinh cơ.
Lạo nhắm mắt lại, lại mở ra, trong ánh mắt của Tang Thiên, tang thương rốt cuộc đã biến mất, năm tháng rốt cuộc cũng dừng trôi, ánh mắt không còn hồi ức nữa, chỉ còn lại bình tĩnh.
"Thật là kinh khủng, thiếu chút nữa là lạc mất phương hướng, không thể trở lại." Tang Thiên thở ra một hơi, thấp giọng nói:" Thẩm phán chi chung, ngươi rốt cuộc là thẩm phán cái gì, tánh mạng bổn nguyên cùng ý thức bổn nguyên của ta mới kết hợp có 20%, ngươi đã đáng sợ như vậy rồi."