Mục lục
[Dịch] Dị Giới Thú Y - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ thần Thần Cách! Sở Thiên trong lòng rúng động, câu nói của Bào Uy Nhĩ khiến cho hắn tưởng tượng vô hạn, sau khi Chủ Thần chết cũng lưu lại Thần Cách, nói như vậy Chủ Thần cũng có tinh hoa cơ thể, cũng có tinh hạch, vậy mình có phải có thể sáng tạo ra Chủ Thần?

Thần Cách nằm trong tay của Mỹ Nhân Ngư, mình cũng không thể nào trộm được, nhưng thay Chủ Thần Thần Cách chí ít cũng có một phần kinh nghiệm, rất có lợi cho việc sáng thần sau này của mình!

Bào Uy Nhĩ bước dài lên trước, Sở Thiên chạy đuổi theo sau, tay tóm lấy pháp bào Tế Tự rộng thùng thình của mình, nghiêm mặt nói: “Nghe nói sức mạnh của Chủ Thần hoàn toàn khác với các thần tộc khác, ta không dám đảm bảo chắc chắn thành công, nhưng chỉ cần cho ta tinh hạch, máu và Thần Cách, ta có thể thử một lần! Chí ít cũng có bảy phần hy vọng!”

“Bảy phần?” Bào Uy Nhĩ nắm chặt ngọc thủ, dừng bước lại, “Nếu như ngươi thất bại thì sao?”

“Sự hoán đổi Thần Cách dưới cấp Chủ Thần, chỉ cần có máu tương ứng, ta bảo đảm hắn không chết!” Sở Thiên đơn thuần chỉ là đứng từ góc độ y học, khách quan nói: “Vẫn câu nói ấy, ta không hiểu sức mạnh của Chủ Thần! Không thể bảo đảm hoàn toàn thành công, có điều cho dù có vấn đề gì, chỉ cần đầu của bệ hạ vẫn giữ được, thì người sẽ không thể chết!”

“Đầu?”

“Không sai, chính xác hơn là linh hồn!” Sở Thiên nghiêm nghị gật đầu, nói: “Chỉ cần là Thú Thần, chỉ cần là linh hồn của người ấy vẫn còn, cho dù là Thần Hoàng đích thân hạ thủ ta cũng bảo đảm hắn không chết!”

Lòng Mỹ Nhân Ngư đau nhói lại, đáng tiếc linh hồn của phụ hoàng cũng không còn.

“Tối này La Đức Mạn sẽ đưa ngươi đến tẩm cung của ta, mang theo những thứ thuật thượng cổ Tế Tự của ngươi cần dùng!” Nói rồi, Mỹ Nhân Ngư đã biến mất dạng.

Sở Thiên cúi đầu bước về nơi ở của mình sau khi kiểm tra thân thể của mình ở Hải Vương Cung, trên đường cứ miên man nghĩ, Bào Uy Nhĩ lại cần Thần Cách của Chủ Thần, vậy thì sức mạnh của nàng ta có đẳng cấp gì?”

“Ha ha, tốt quá rồi, răng nanh của muội muội đã có thể giấu đi rồi!” Vừa về tới cửa, Sở Thiên đã nghe thấy tiếng cười của Sắt Lâm Na.

Sở Thiên bước vào nhìn, thì ra là Chu Lệ Á trong hình dạng Hấp Huyết Bức đã mất đi chút ít, hắn vui mừng cười.

“Hai hôm trước còn khóc thút thít, chẳng phải là hình dạng của con dơi thôi sao? Năm đó mẫu thân của Đức Khố Lạp, tằng tổ mẫu của ngươi cũng giống như ngươi lúc này, cũng chẳng thấy bà ấy khóc lóc gì.” Lão Cốt Long Lạp Hi Đức cũng ở đó, đang ôm Tiểu Sở Viêm nói chuyện với Sắt Lâm Na.

“Lão đầu tử sao người lại ra đây rồi!” Sở Thiên ngạc nhiên nói.

Sắt Lâm Na cười nói: “Bào Uy Nhĩ tỷ tỷ chắc chắn là có chuyện gì nhờ chàng đúng không? Vừa rồi La Đức Mạn đã đưa lão gia tử tới đây, nói từ nay về sau ông có thể tùy tiện đi lại.”

“Ha ha, nàng ta đúng là có chuyện nhờ vả!” Sở Thiên kinh ngạc phát hiện Sắt Lâm Na và Lạp Hi Đức lại nói chuyện vô cùng vui vẻ, vì vậy sắc mặt không giấu nổi sự ngạc nhiên.

Lạp Hi Đức nhìn ra sự ngạc nhiên của Sở Thiên, bèn giải thích: “Hắc! Mạch Khẳng Tích đã đấu với ta cả đời này rồi, kết quả hậu duệ của hắn lại được gả vào A Cổ Lạp Sơn, như vậy coi như ta đã thắng rồi!” Nói rồi, Lạp Hi Đức nhấc cao Tiểu Sở Viêm trong tay lên khẽ đung đưa: “Tiểu tử này có huyết mạch của hai đại Long tộc, nói không chừng sẽ trở thành Chủ Thần như tổ tiên đấy!”

Long Thần đáng là gì! Sở Thiên lại đau lòng, đứa con trai nghịch ngợm của mình ngay cả Thời Gian Thần Cách cũng đem đi tặng người khác, Long Thần có hào phóng được như vậy không? Ài, may là tặng cho con dâu…”

Sắt Lâm Na giơ hai tay đỡ con trai, sợ Lạp Hi Đức nhất thời lỡ tay làm ngã chú nhóc, “Lão gia tử, nói đến huyết mạch của tổ tiên, Anh Cách Lạp Mỗ mới là thuần chủng. Máu của Mạt Khắc Nhĩ ngay cả Phất Lạp Địch Nặc cũng không thể nhìn rõ!”

“Uhm, Anh Cách Lạp Mỗ không tồi! Lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn, ta còn cho rằng đã nhìn thấy tổ tiên nữa kìa!” Lạp Hi Đức vui đùa nói: “Có điều sao hắn lại dùng lĩnh vực tự nhiên của Ma Căn? Nhưng trên người vẫn có khí tức của tổ tiên?”

Nếu như quyết định coi lão đầu tử này là người một nhà, có một số chuyện chắc chắn không thể giấu được ông, Sở Thiên ngượng ngùng nói: “Lão gia tử, có chuyện này cần nói với người, Anh Cách Lạp Mỗ, thậm chí còn cả A Mạt Kỳ trước đây đều đã dùng một phần thân nhỏ của Long Thần tổ tiên. Dòng máu trong người của Anh Cách Lạp Mỗ hiện tại chính là máu Long Thần!”

“Cái gì! Tên con cháu bất hiếu nhà ngươi!” Lạp Hi Đức đứng phắt người dậy, trao lại Tiểu Sở Viêm cho Sắt Lâm Na, sau đó đập mạnh vào bàn.

Nghe thấy trong phòng có động, A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ lập tức xông vào.

Lạp Hi Đức chỉ thẳng mũi Sở Thiên mắng lớn, “Cho dù A Lợi Tư Thác Đức có lỗi với ngươi, nhưng sao ngươi có thể động vào thân thể của tổ tiên được?”

A Mạt Kỳ không biết làm thế nào mới phải, một người là lão sư đã dạy mình thần lực, một người là ông chủ, hơn nữa Sở Thiên đã dặn hắn cần phải tôn trọng Lạp Hi Đức, chuyện này khiến hắn hiện tại rất mông lung.

Sắt Lâm Na cười cười, “Lão gia tử đừng nóng, nghe Phất Lạp Địch Nặc nói hết lời đã, Cự Long tộc và Hoàng Kim Long tộc đã tranh đấu hơn vạn năm nay, chẳng phải cũng chính là muốn hài cốt của Long Thần sao? Phất Lạp Địch Nặc ý là muốn lấy từng phần từng phần một từ chỗ Mạch Khẳng Tích tổ tiên để đem về A Cổ Lạp Sơn…”

Sở Thiên vội vàng gật đầu, theo ý của vợ giải thích: “Không sai, ta định rằng sẽ mang tất cả hài cốt của tổ tiên về, sau đó ở A Cổ Lạp Sơn dùng thuật thượng cổ Tế Tự xếp lại, nhưng sau đó ta lại phát hiện máu thịt của tổ tiên có thể tăng cường thực lực cho hậu duệ, cho nên mới…”

“Ngươi có động đến đầu của tổ tiên hay không?” Lạp Hi Đức hỏi.

“Bỏ đi!” Sau khi thấy Sở Thiên phủ định, Lạp Hi Đức tức giận phừng phừng ngồi xuống, lẩm bẩm nói: “Dù gì bộ hài cốt đó cũng không hoàn toàn là của tổ tiên! Chỉ cần ngươi không động vào đầu là được.”

“Không hoàn toàn? Chuyện là thế nào?” Sở Thiên vội hỏi.

Thì ra thân thể thật sự của Long Thần, đã bị phá hủy khi bao vây tấn công Thần Hoàng Tư Đặc Ân, nhưng Long tộc rất coi trọng huyết mạch, hai người con của Long Thần dĩ nhiên đã nghĩ trăm phương nghìn kế để cứu sống cha, cuối cùng đã không thể, nhưng vẫn tạo một thân thể mới để tiện cho việc thờ cúng sau này.”

Vì vậy đời trước của Cự Long tộc và Hoàng Kim Long tộc đã liên thủ tụ hợp sức mạnh của Thời Gian và Không Gian, muốn vận chuyển thời gian không gian để cứu cha, nhưng người đã giết Long Thần là Tư Đặc Ân! Nếu muốn vận chuyển thời gian không gian của người bình thường thì rất đơn giản, nhưng chuyện bên trong lại liên quan đến quyết định của Phán Quyết Thần Hoàng và thanh Lưỡi đao Phán Quyết của hắn, cuối cùng hai vị Thượng Vị Thần đã liều mạng, thậm chí còn dùng cả bản mệnh tinh hoa của mình, mới miễn cưỡng lấy ra phần đầu của phụ thân mình từ dòng chảy không gian thời gian.

Sở Thiên cảm thấy kỳ lạ bèn hỏi: “Vậy tại sao khi ta nhìn thấy lại là bộ hài cốt Long Thần hoàn chỉnh?”

“Chuyện này thì ta không thể biết được! Nghe nói liên quan đến thuộc tính sức mạnh của Thượng Vị Thần!” Lạp Hi Đức nghe Sở Thiên không động đến đầu Long Thần, cũng đã tha cho hắn.

“Hắc hắc! Lão đầu tử ta biết!” Thực Thần Sử Đế Phân bưng một đĩa thức ăn bước vào cửa. “Tuy rằng ta chỉ có thần lực tầng thứ ba, nhưng lão nhân gia ta sống đã lâu, chuyện nghe thấy cũng nhiều!”

“Ồ? Mau nói xem!” Sở Thiên biết tính khí của Sử Đế Phân, bèn ôn tồn hỏi.

“Uhm, vậy thì kể cho các ngươi vậy!” Sử Đế Phân rung đùi đắc ý nói: “Chân ý của thần lực tầng thứ tư chính là đồng hóa, có thể đem tất cả nguyên tố đồng hóa thành nguyên tố nguyệt thuộc bản mệnh của mình, nhưng có hai loại mà thần lực tầng thứ tư không thể đồng hóa!”

Sử Để Phân liến láo nhìn quanh, sau khi hài lòng mới tiếp tục nói: “Hai thứ đó chính là thân thể của mình, và còn cả linh hồn!”

“Đây không phải là phí lời sao? Nếu đồng hóa cả bản thân rồi, chẳng phải là chết?” Lạp Hi Đức nói.

“Đối với Cao Vị Thần thì là như vậy, nhưng Thượng Vị Thần có thể đồng hóa thân thể của mình, ngược lại, cũng có thể biến thành nguyên tố bản mệnh của mình!”

“Ngươi nói là, hai người con của Long Thần dùng nguyên tố khác, dùng một phần cơ thể của mình để lên người Long Thần?” Sở Thiên vội hỏi.

“Đúng vậy!” Sử Đế Phân vui cười ra mặt.

Sở Thiên lại trợn ngược mắt, ngay lập tức cảm thấy chán nản, chẳng trách khi mình trộm thân thể của Long Thần lại không hề bị bất cứ trở ngại gì, còn khi trộm của Phệ Nguyệt Thiên Lang thì lại gặp nguy hiểm, thì ra thân thể của Long Thần là hàng giả mạo, sức mạnh trên đó cũng chỉ là của Thượng Vị Thần.

Thứ lúc trước mình cho ma sủng dùng, đều là hàng giả! Nghĩ tới đây, Sở Thiên chán nản lắc đầu. Dường như chỉ có máu và thân thể của Phệ Nguyệt Thiên Lang Cách Lý Phân mới là Chủ Thần nguyên bản!

Sở Thiên lúc này cũng đã hiểu ra, tại sao Bào Uy Nhĩ có thể tạo máu vô hạn - đem thủy nguyên tố biến thành một phần cơ thể của mình đối với Mỹ Nhân Ngư mà nói là chuyện quá đơn giản.

“Có điều là, tinh hạch và linh hồn không thể dùng nguyên tố khác biến hóa ra!” Sử Đế Phân lại nói thêm.

Dứt lời, Sử Đế Phân vỗ đầu của Lạp Hi Đức, cười nói: “Tiểu tử kia, hiểu chưa nào?”

Lạp Hi Đức vừa định phát hỏa, nhưng lại lập tức không còn tâm trạng nào, luận về tuổi tác, Thực Thần Sử Đế Phân có thể gọi bất cứ người nào là tiểu tử.

“Gia gia, toàn là xương, cha phẫu thuật cho ông thêm thịt!” Tiểu Sở Viêm đột nhiên tóm lấy râu của Lạp Hi Đức cười.

Sở Thiên hai mắt vụt sáng, vội nói: “Lão đầu tử, nếu như thân thể của tổ tiên là được làm lại, vậy thì ta sẽ tạo thân thể mới cho người, được không? Tuy là những máu thịt này là giả, nhưng ít nhiều cũng là sức mạnh của Thượng Vị Thần.”

Lạp Hi Đức có đôi chút dao động. Sau đó gật đầu, không để ý đến Sở Thiên, mà lại hôn Tiểu Sở Viêm một cái, mỉm cười hạnh phúc: “Ha ha, vẫn là tiểu tử này nhớ đến ta.”

“A! Hai vị phu nhân xinh đẹp, lão nhân gia ta phụng mệnh đưa chồng của hai nàng đi gặp bệ hạ!” La Đức Mạn đắm đuối đi vào.

Tuyệt đối không thể để lão rùa già háo sắc này ở lại lâu, Sở Thiên đứng dậy đẩy hắn ra ngoài cửa, “Đi mau, bây giờ ta đi cùng ngươi!”

“Làm gì vậy? Nhìn một tí không được à?” La Đức Mạn hậm hực với Sở Thiên, khi bước tới tháp tả của Hải Vương Cung, sắc mặt chợt sầm lại, hỏi: “Tiểu tử, ngươi thật sự có thể hoán đổi Thần Cách của Chủ Thần cho vua ta?”

“Thử một lần thì biết!” Sở Thiên cười nói.

“Sẽ không có gì sai sót chứ?”

“Ngươi nói ta dám ở Biển Cấm này lấy tính mạng của nữ vương các ngươi ra đùa không?” Sở Thiên cảm thấy bước chân của La Đức Mạn gấp hơn, bèn đi nhanh lên vài bước hỏi: “Ngươi vẫn chưa nói với ta, thực lực thật sự của Bào Uy Nhĩ bệ hạ là đẳng cấp gì?”

La Đức Mạn nhún vai, cong môi nói: “Ngươi đi hỏi bệ hạ đi. Chuyện này kẻ làm thần tử như ta không thể ăn nói tùy tiện được.”

“Vậy được, chuyện này ta đi hỏi Bào Uy Nhĩ bệ hạ, có điều ngươi có thể nói cho ta biết, Thần Cách được thay là của vị Chủ Thần nào chứ? Tế Tự cứu người cũng phải biết trước bệnh tình đúng không?”

La Đức Mạn lưỡng lự rồi nói: “Là của tiên hoàng!”

“Cái gì? Thân thể và linh hồn của Vưu Nhân bệ hạ, không phải đã…”

“Buồn cười! Chủ Thần đứng đầu Thất Hải Thú Thần Vương, cho dù chết trong tay của Tư Đặc Ân, cũng không thể nào bị hủy diệt giống như Long Thần được!” La Đức Mạn đắc ý liếc nhìn Sở Thiên, “Long Thần chẳng qua chỉ là Chủ Thần nguyên tố, còn tiên hoàng, là Chủ Thần linh hồn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK