Mục lục
[Dịch] Dị Giới Thú Y - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đại lục Huyễn Thú, trận chiến giữa Lang Nhân La Tân và Thần Hỗn Loạn Mã Lý Ngang đã đến hồi gay cấn nhất.

Mã Lý Ngang vốn là thần lực đỉnh phong tầng thứ năm, tuy Lời nguyền Tử Thần không có mấy tác dụng tăng cường thần lực của hắn, nhưng với lớp phòng ngự siêu cường ấy, tà khí quỷ dị đến kỳ quái , ít nhiều đã giúp Mã Lý Ngang.

Cách tấn công của La Tân dị thường cuồng bạo, chỉ biết dùng răng và móng chắc khỏe vồ lấy đối thủ, không để ý đến phần thân thể của mình, nhưng sự tấn công mạnh như vũ bão của hắn lại khiến cho Mã Lý Ngang vẫn chưa thể làm tổn thương đến La Tân. Hoặc có thể nói là cách phòng thủ tốt nhất chính là tấn công.

Vừa giao thủ, Mã Lý Ngang bị sự tấn công liên tiếp của người sói tấn công lui về sau vài bước, nhưng hắn dù sao cũng là Thượng Vị Thần đi ra từ Huyết Luyện Ngục, kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Trước tiên phòng thủ chặt môn hộ, sau đó trong phút chốc vãn hồi tình thế bất lợi, nhân lúc La Tân lấy lại thế liền lấy vũ khí của mình ra - chiến chùy hỗn loạn chuôi như vòi voi ma mút hung dữ, đầu chùy hỗn loạn cực lớn.

Trong mắt La Tân có vũ khí hay không đều như nhau, giờ hắn chỉ muốn có một đối thủ mạnh để thỏa mãn ham muốn chiến đấu của mình thôi!

Ánh sáng u lam lóng lánh, Mã Lý Ngang cuối cùng có được cơ hội nện chiến chùy vào đầu sói của La Tân. La Tân giường như bừng tỉnh, cảm nhận được sức mạnh điên cuồng của chiến chùy, tự nhiên xòe hai móng vuốt , muốn đập nát chiến chùy.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Những tia lửa liên tiếp bắn ra từ chiến chùy, Mã Lý Ngang bàng hoàng phát hiện ra chiến chùy của mình đã bị La Tân giữ trong tay, cái miệng lớn máu me và bộ móng vuốt sắc nhọn đang không ngừng cắn xé thần khí đã cùng mình chinh chiến bao nhiêu năm qua!

Mã Lý Ngang cũng không dám coi thường đối thủ, hắn biết rõ chuyện này, dựa vào khả năng tấn công cuồng bạo có thể chống cự lại Thần Khí chỉ có Thiên Kiêu Lang Thượng Vị Thần mới có thể làm được như vậy!

Thượng Vị Thần, người sói trước mặt chắc chắn là Thượng Vị Thần! Thế nhưng tại sao trên người hắn lại không hề có màu sắc của thần lực? Cũng không có lực lượng ba động?

Lẽ nào hắn chỉ là cường giả thần lực tầng thứ năm? Trong đầu hiện ra cách nghĩ như vậy. Mã Lý Ngang thận trọng thăm dò một chút. Đại chùy giơ lên cao, quát lớn: “Lĩnh vực hỗn loạn!”

Trên bầu trời những vòng xoáy quay nhanh, Anh Cách Lạp Mỗ muốn khí tức trận chiến của hai người không bị Bào Uy Nhĩ phát hiện, nghe thấy tiếng của Mã Lý Ngang không khỏi sững người, tại sao bây giờ hắn mới mở lĩnh vực? Phải biết là trong đối quyết thần cấp, lĩnh vực nguyệt thuộc mới là then chốt của sự thắng bại.

Anh Cách Lạp Mỗ không biết, nhưng Mã Lý Ngang trong lòng lại rõ ràng, vừa rồi hắn không dám mở lĩnh vực! Bởi vì mở lĩnh vực ra trước mặt Thiên Kiêu Lang Thần trừ khi thực lực thừa thắng đối phương, còn không thì cầm chắc cái chết!

. . . . . . . . . . . .

Trên mặt trăng, Sở Thiên vẫn đang nói nhảm vô biên vô hạn, nhưng Cách Lý Phân lại chẳng hề có một chút phản ứng nào, hình như hắn chết thật rồi.

Thi thể của Chủ Thần ở ngay trước mặt, nếu không lấy đi Sở Thiên chắc chắn sẽ hối hận cả đời.

Vỗ vào A Mạt Kỳ, Sở Thiên ám thị hắn hãy cẩn thận đề phòng, Sau đó mắng: “Lông của Cách Lạp Phân miện hạ thật không tệ! Ngươi nói dùng chúng làm mũ lông cho ta được không nhỉ? Ha ha, nhưng đáng tiếc là lại thối quá, một nhúm lông sói thối! Chả bằng dùng lông chó còn hơn!”

Bị chửi rủa không bằng một con chó, chẳng cần phải là Phệ Nguyệt Thiên Lang khí phách đường đường mà đến người bình thường cũng phải tức đến sùi bọt mép .

Nhưng Cách Lý Phân không có phản ứng gì.

“Ngươi con mẹ nó chính là...” Sở Thiên đứng trên mũi của Cách Lạp Phân, chỉ thẳng vào mắt hắn chửi rủa , một tràng những lời mắng chửi thô tục làm A Mạt Kỳ cũng thấy thẹn ướt đẫm mồ hôi.

Mắng xong, Sở Thiên chậc chậc lưỡi, cười khoái trá, đi ra từ sau A Mạt Kỳ, cười nói: “Bị ta chửi đến như vậy mà cũng không hề có phản ứng gì, hắn hẳn là chết thật rồi, được rồi, ngươi để ý những biến đổi của hắn, ta bắt đầu phẫu thuật bây giờ đây!”

Nói rồi, Sở Thiên leo lên cổ Cách Lý Phân, đi lên phía trên, đến phía ngoài tai hắn. “Lấy tinh hạch của ngươi trước đã. Khà khà!”

Sở Thiên bò theo lỗ tai chui vào.Còn A Mạt Kỳ phái một phân thân theo sát theo sau bảo vệ Sở Thiên, còn mình thì ở bên ngoài quan sát mắt Cách Lý Phân.

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Trên đại lục Huyễn Thú, La Tân đã thua rồi.

Tuy rằng cường độ và lực độ của hắn có một không hai trên đại lục. Nhưng không có màu sắc của thần lực, không có lĩnh vực. Dựa vào đâu để có thể chống đỡ được lĩnh vực hỗn loạn mạnh như vũ bão của Mã Lý Ngang?

Sau một chùy rền vang, La Tân bưng đầu, giãy giụa tại chỗ, nhìn bên ngoài không thấy vết thương nào, nhưng lục phủ ngũ tạng bên trong đã hoàn toàn hỗn loạn, trở thành đống bột mịn hỗn độn, có thể nói hiện tại La Tân chỉ còn lớp da bên ngoài là còn toàn vẹn thôi.

Mã Lý Ngang cười khoái trá tiếp tục giơ chùy lên, nhắm thẳng vào đầu sói La Tân nện xuống.

Anh Cách Lạp Mỗ đương nhiên không thể khoanh tay ngồi nhìn, nhưng khả năng của hắn không thể cứu người dưới tay Thượng Vị Thần được, dù khả năng không thể nhưng Anh Cách Lạp Mỗ vẫn nghĩ ra một cách khác, cũng là cách lừa dối hắn đã học được sau bao năm đi theo Sở Thiên, “Dừng tay! Hắn là Ngự Dụng Trù Sư của Bào Uy Nhĩ miện hạ!”

“Bào Uy Nhĩ?” Tay của Mã Lý Ngang tự nhiên dừng lại, đầu chùy đặt trên đầu La Tân, mắt liếc nhìn Anh Cách Lạp Mỗ, “Ngươi có chứng cứ gì!”

Anh Cách Lạp Mỗ biến thành hình người, dùng bộ dạng của một thư sinh bay xuống trước mặt Mã Lý Ngang, sau đó giở tay lấy ra một miếng kim bài, “Biết cái này không? Đây là gia huy của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc!”

“Phất Lạp Địch Nặc? Chính là phụ thân của con trai nuôi của Bào Uy Nhĩ miện hạ!” Mã Lý Ngang ở lại đại lục mấy ngày, cũng hiểu biết một số chuyện trên đại lục. “Không sai, nữ chủ nhân của ta hiện đang là muội muội của Bào Uy Nhĩ miện hạ!” Nói rồi, Anh Cách Lạp Mỗ chỉ La Tân, nghiêm mặt nói: “Tên này là đầu bếp của Bào Uy Nhĩ miện hạ, vì phạm tội sợ bị trừng trị, nhân lúc Hải Vương miện hạ và thừa tướng La Đức Mạn không có mặt đã trốn đi, hiện giờ Bào Uy Nhĩ miện hạ bận việc không tiện phân thân nên đã ủy thác cho gia tộc trông chừng hắn, sau này sẽ trị tội!”

“Hừ!” Mã Lý Ngang vung chiến chùy nặng, tức giận nói: “Ta luôn tuân thủ đúng quy tắc của Bào Uy Nhĩ miện hạ, tên này tại sao lại tấn công ta!”

“Miện hạ cũng thấy đấy, hắn hiện đã không còn thần trí! Ta cũng không có cách nào ngăn cản hắn! Anh Cách Lạp Mỗ chắp tay, cười nói: “Dù sao miện hạ cũng đã bắt được hắn, xin hãy giao lại cho ta, chủ nhân Phất Lạp Địch Nặc và Bào Uy Nhĩ miện hạ chắc chắn sẽ ghi nhớ ân tình này của người.

Mã Lý Ngang chớp mắt, cười nói: “Tên này rất lợi hại, ngươi có thấy không? Chi bằng đích thân ta giải hắn đến Biển Cấm, thấy thế nào?”

Anh Cách Lạp Mỗ cười thầm, cách thử này sớm đã lỗi thời rồi, không chút bối rối, nhẹ nhàng vái chào, hắn cười nói: “Vậy thì tốt quá rồi, thực sự rất đa tạ ý tốt của miện hạ, ta cũng sẽ đi cùng với người đến Biển Cấm!”

Mã Lý Ngang thầm nghĩ, tên hậu duệ Long Thần này dám cùng ta đến Biển Cấm đối chất, vậy hắn không thể là giả được. Hải tộc và Lang tộc từ trước tới giờ quan hệ cũng rất tốt, Bào Uy Nhĩ để một người sói làm đầu bếp của mình cũng rất bình thường! Không chừng để bảo vệ tên sói này nên mới để hắn ở bên cạnh.

“Bổn miện hạ suýt quên còn có mộ chuyện quan trọng phải xử lý! Sẽ không cùng ngươi tới Biển Cấm được!”Mã Lý Ngang thu chiến chùy lại, lắc lắc tay, “Tên này ta giao cho ngươi đấy!”

Anh Cách Lạp Mỗ ôm lấy La Tân yếu ớt, thở dài, xem ra hắn chẳng còn sống được bao lâu nữa, hi vọng là ông chủ mau chóng quay về kịp thời!

Làm đóng băng La Tân, Anh Cách Lạp Mỗ ôm hắn bay đi, nhưng trên đường phát hiện ra một chuyện kỳ lạ. Khi La Tân biến thành người sói khổng lồ, những dây trói màu đỏ máu rõ ràng đã bị đứt. Nhưng sau khi chiến ý tiêu tan, nó lại xuất hiện lại, hơn nữa lại còn chắc chắn hơn trước đó .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Trên mặt trăng, Sở Thiên men theo lỗ tai bò vào càng lúc càng sâu, ngay khi hắn cảm thấy trước mặt có một nguồn lực lượng rất mạnh, thì tiếng của A Mạt Kỳ vọng đến , “Ông chủ, mắt của Cách Lý Phân lại thay đổi rồi, có vẻ rất tức giận!”

Sở Thiên nghe vậy thất kinh, vội vàng nấp sau phân thân của A Mạt Kỳ, chạy thục mạng ra ngoài.

Quả nhiên, Sở Thiên vừa xuống phía dưới Cách Lý Phân, liền nhìn thấy rõ sát ý thịnh nộ trong mắt hắn.

Trước đó nhãn thần Cách Lý Phân thay đổi hai lần, vì vậy Sở Thiên lúc này tuy kinh hãi nhưng không hề sợ quá mất khôn, mà nhìn đối diện với Cách Lý Phân.

Hai ngươi nhìn nhau một lúc lâu, Sở Thiên cuối cùng đã xác định được cảm giác của mình không hề sai, vừa rồi không phải hoa mắt, mà Cách Lý Phân thực sự vẫn đang sống, nhưng... tại sao hắn không giết Sở Thiên ngay để đáp lại chuyện bị sỉ nhục là lông thối?

Sở Thiên đã có mấy năm quen biết Lang tộc trên đại lục, biết rõ chủng tộc cao ngạo này coi trọng danh dự đến mức nào, nếu có người nhổ lông của chúng điều đó chẳng khác nào bị sỉ nhục vô cùng, chắc chắn sẽ chết!

Nhưng Cách Lý Phân hiện tại, ngoài nhãn thần ra không có biểu hiện nào khác, chỉ có thể có một khả năng!

“Cách Lý Phân miện hạ! Có phải người bị điểm huyệt không? Hiện giờ cơ bản không thể cử động được!” Sở Thiên nheo mắt đi lên phía trước, sự phẫn nộ trong mắt Cách Lý Phân càng hoàn toàn làm rõ suy luận của hắn!

Đứng trên phần trán giữa hai mắt Cách Lý Phân , Sở Thiên đo thân thể to lớn của hắn, sau đó chỉ về sau trụ đá hỏi: “A Mạt Kỳ, ngươi nói đó là Thượng Cổ Pháp Trận, vậy có biết nó có tác dụng gì không?”

Mặt A Mạt Kỳ đỏ lên, ngượng ngùng cúi đầu, Sở Thiên nhìn hắn với vẻ rất tò mò, cái tên này trước giờ vẫn luôn không trả lời được câu hỏi, nhưng tại sao lại đỏ mặt cơ chứ?

“Ông chủ, cái đó... Bằng hữu ta chưa nói cho ta biết!”

Sở Thiên gật đầu, không hỏi tiếp nữa, sau đó quan sát tỷ mỷ.

Cách Lý Phân bị sáu trụ đá đâm qua, bốn chân, mỗi chân một trụ, trên gáy một trụ, trụ cuối cùng, lại cắm vào vị trí chính tâm.

Sáu cây trụ đá hoàn toàn đâm xuyên cơ thể Cách Lý Phân, làm hắn cố định tại chỗ .

Đi đi lại lại trên trán Cách Lý Phân , Sở Thiên chắp tay ra sau cười nói: “Để ta đoán xem, ngươi bị giữ ở đây, mà Phụ Thần Đặng Khẳng ở ngay phía dưới, nói như vậy, ngươi bị Đặng Khẳng giam chân ở đây ?”

Trong mắt Cách Lý Phân hiện lên vẻ xem thường!

“Không phải Đặng Khẳng, vậy là...”

Sở Thiên ngắt câu nói làm hai, không ngừng nói, hắn đang cân nhắc được mất, rốt cuộc có giải phẫu Cách Lý Phân không.

Mê hoặc của chuyện được giải phẫu cơ thể sống của Chủ Thần thực sự rất hấp dẫn, rất nhiều lợi! Nhưng phiền phức còn nhiều hơn! Tình hình bây giờ rất rõ ràng, Cách Lý Phân bị sáu trụ đá giam chân tại đây , nếu Sở Thiên trong lúc giải phẫu không may giải huyệt đạo, vậy hắn và A Mạt Kỳ đừng hòng còn có thể về nhà được nữa.

Mà nếu không nhân cơ hội giết chết Cách Lý Phân, vậy sau này chẳng may hắn thoát khỏi cấm chế, thì cả nhà Phất Lạp Địch Nặc cũng không được yên ổn rồi.

“Hừ, ngươi muốn giết ta đúng không?” Sở Thiên đành lắc đầu, sau đó cắn răng! lại đi đến hướng lỗ tai hắn, “Dù sao ta cũng đắc tội với ngươi rồi, đã vậy thì đắc tội đến cùng vậy! Hãy giao tinh hạch của ngươi cho ta!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK