Mục lục
[Dịch] Dị Giới Thú Y - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bì Bồng, cái tên này lão Biên Bức Đức Khố Lạp khi dạy dỗ Chu Lệ Á đã từng nhắc tới. Có điều Sở Thiên đã quen hắn đến mức không thể quen hơn.

Năm đó Sáng Thế Thần ủy thác cho Phán Quyết Thần Hoàng Tư Đặc Ân thống trị tam giới, phán xét thiện ác đúng sai của chúng thần, trong đó thần tộc phạm tội sẽ bị quản áp đến Huyết Luyện Ngục, hay còn gọi là Thần Phạt Tù Lung, còn Bì Bồng, chính là trưởng giám ngục ở nhà giam này!

Đồng thời hắn cũng là tổ tiên của tộc Hấp Huyết Biên Bức.

Tính danh của thần tộc khác đôi chút với đại lục, họ tôn kính cường giả, vì vậy trong một thần tộc nếu như xuất hiện một nhân vật cường đại, gia tộc đó sẽ dùng danh tính của nhân vật đó làm tên của cả gia tộc, ví dụ như Ma Căn tộc, chính là vì họ của An Cát Lợi Na, danh tính tộc trưởng đời trước hoàn toàn không phải là Ma Căn. Lại ví như huyết mạch Long Thần, trên thực tế được gọi là gia tộc Tư Tháp Đức Mại Nhĩ.

Hơn nữa để tôn trọng tộc trưởng của gia tộc, thành viên trong gia tộc thường đều sẽ theo họ của tộc trưởng, sau đó tự lấy tên cho mình, khi giao thiệp với những người ngoài gia tộc, chỉ nhắc tới tên của mình mà không nhắc tới họ, nhưng khi xưng hô với tộc trưởng, thì chỉ xưng họ.

Giống như gia tộc Ma Căn, cách xưng hô chuẩn nhất của thần tộc với An Cát Lệ Na, nên là, Chủ Thú Thần Ma Căn miện hạ, mà không phải An Cát Lệ Na miện hạ, khi xưng hô với Gia Sách Nhĩ Ma Căn, thì gọi là Gia Sách Nhĩ miện hạ, mà không phải là Ma Căn, hoặc là Gia Sách Nhĩ Ma Căn miện hạ.

Đương nhiên, đến ngày nay, cách xưng hô của mọi người với thần tộc đã không có quá nhiều quy định như vậy, có điều trong nội bộ thần tộc, vẫn cẩn thận tuân theo quy tắc này. Ví như Lạp Hi Đức, tên đầy đủ của hắn là A Cổ Lạp, Thần, Lạp Hi Đức, Tư Tháp Đức Mại Nhĩ, nhưng lão Cốt Long chưa từng nhắc tới họ của mình. Chính là để biểu thị, danh hiệu Tư Tháp Đức Mại Nhĩ chỉ có Long Thần năm xưa mới xứng đáng gọi, bản thân không đủ tư cách để dùng họ đó giao thiệp với mọi người.

Cùng lẽ đó, Sở Thiên quá đỗi quen thuộc với cái tên Bì Bồng, nguyên nhân là vợ của mình.

Tên đầy đủ của Chu Lệ Á chính là: A Cổ Lạp, Thần, Đỗ Lỗ Nam Hi, Thánh, Bố Lôi Trạch, Chu Lệ Á, Bì Bồng, Phất Lạp Địch Nặc, Sở.

Phất Lạp Địch Nặc là tên gọi của gia tộc, đại diện nàng là nữ chủ nhân của gia tộc, tương lai sau khi Sở Viêm trưởng thành cũng sẽ thêm cái tên này, còn Sở là theo họ của Sở Thiên, về Bì Bồng, thì là họ của tổ tiên nàng! Vì vậy trước khi Chu Lệ Á được gả cho Sở Thiên, nàng tên là Chu Lệ Á Bì Bồng!

Lão Biên Bức dĩ nhiên sẽ tên là Đức Khố Lạp, Bì Bồng. Có điều xưng hô với bên ngoài, chỉ có Huyết Bức Bì Bồng ở Huyết Luyện Ngục mới có thể tự xưng hai chữ đó.

Vì vậy Sở Thiên sau khi nghe thấy Phổ Lan Đa lấy tên đó ra đe dọa mình, không nhịn nổi cười phá lên: “Ha ha, đầu óc ngươi có vấn đề à? Trước khi đối phó với ta, rốt cuộc ngươi có điều tra ra thân phận của ta không?”

Phổ Lan Đa sửng sốt. Nhìn thấy A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ đứng sau lưng Sở Thiên, biết mình không thể trốn được. Bèn ngồi phịch xuống đất, khinh miệt hỏi: “Bổn miện hạ muốn đối phó ngươi, còn cần điều tra thân phận sao? Xem ra ngươi bị danh hiệu của Bì Bồng miện hạ làm cho hỏng đầu óc rồi!”

Sở Thiên chậm rãi hạ đất trước mặt Phổ Lan Đa, A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ đi sát theo sau, đứng ngang giữa hai người, cẩn thận bảo vệ Sở Thiên.

“Đầu ta không có chuyện gì, mà là đầu ngươi có vấn đề!” Sở Thiên nhếch môi cười nói: “Ngươi có biết ta có mấy vị phu nhân không?”

“Hai người!! Một chuyện đơn giản như vậy vốn không cần phải tra xét, cả đại lục này đều biết, Thần Vũ Vương của Khải Tát là người có ít vợ nhất trong đám quý tộc.

“Đúng vậy, vậy ngươi có biết phu nhân Chu Lệ Á của ta tên gì không?” Sở Thiên nham hiểm cười nhìn Phổ Lan Đa, có ý định trêu chọc hắn.

Phổ Lan Đa thẳng cổ lên, khinh thường nói: “Bổn miện hạ không cần biết!”

“Không cần? Ngươi xác định? Ha ha!” Sở Thiên tủm tỉm cười vỗ vai của Anh Cách Lạp Mỗ, sai: “Nói cho hắn biết, tên đầy đủ của Chu Lệ Á phu nhân!”

Anh Cách Lạp Mỗ ngay lập tức đọc một chuỗi tên dài ra.

Nghe thấy A Cổ Lạp, Phổ Lan Đa đã rúng động, tên của Long Hoàng Hậu có thêm danh hiệu A Cổ Lạp là hợp lẽ, Đỗ Lỗ Nam Hi thì chỉ khiến hắn kinh ngạc một chút. Mãi đến khi nghe thấy hai chữ Bì Bồng, Phổ Lan Đa đứng vụt dậy. Trợn tròn hai mắt nhìn Sở Thiên, kinh hãi nói: “Phu nhân ngươi không phải con người?”

“Phu nhân của ta không có ai là con người cả!” Sở Thiên cười nói: “Sau này cũng sẽ không có con người!”

Sắt Lâm Na là một con rồng, Chu Lệ Á là dơi, Tiểu Bạch hiện nay vẫn chưa biết là chủng tộc nào, sở Thiên ngoài ba người này không có ý định cưới thêm người vợ thứ tư. Vì vậy Bố Lôi Trạch Đảo sẽ không có nữ chủ nhân là con người.

“Chu Lệ Á phu nhân cũng là Hấp Huyết Biên Bức?” Phổ Lan Đa vội hỏi, có điều giọng điệu đã tôn kính hơn rất nhiều.

“Gia gia của Chu Lệ Á là Đức Khố Lạp, nói như vậy ngươi có lẽ đã nghĩ ra gì rồi chứ?” Sở Thiên tủm tỉm cười nhìn Phổ Lan Đa.

Vút một tiếng, Phổ Lan Đa sắc mặt trắng bệch, khiến khuôn mặt vì trọng thương mà tiều tụy đi này còn tiểu tụy hơn, hắn muốn lao đến trước mặt Sở Thiên, có điều đã bị A Mạt Kỳ ngăn lại, chỉ có thể đứng cách qua Lôi Ưng hỏi: “Ngươi có chứng cứ gì?”

“Ngươi muốn có chứng cứ gì?” Sở Thiên cười nói.

“Ta muốn tận mắt nhìn thấy Chu Lệ Á phu nhân dùng lĩnh vực Hấp Huyết!” Phổ Lan Đa vội nói.

“Đi theo ta! Để ngươi tận mắt nhìn!” Sở Thiên xoay người bay lên, còn Phổ Lan Đa cũng bay theo Sở Thiên dưới sự giám sát của hai ma sủng.

Sở dĩ dám để Phổ Lan Đa gặp Chu Lệ Á, là vì Sở Thiên phát hiện Thần Rủi Ro đối với Bì Bồng có một thái độ rất cung kính, vợ mình là đúng là hậu duệ của Bì Bồng, không có bất cứ sự giả dối nào, để hắn gặp một lần, nói không chừng lại có được lợi ích gì. Dù gì có A Mạt Kỳ bảo vệ, Sở Thiên cũng không sợ có nguy hiểm.

Mấy người đáp xuống doanh địa của Khải Tát, các tướng sĩ nhìn thấy Sở Thiên áp giải một người đi về, lại cao giọng hoan hô Thần Vũ Vương.

Nghe thấy tiếng hoan hô, Lô Địch Tam Thế vội vàng bước ra, nhìn thấy Phổ Lan Đa hôm đó đả thương Anh Cách Lạp Mỗ, liền thân thiết kéo lấy tay Sở Thiên, cười nói: “Muội phu quả nhiên anh dũng vô song, nhanh như vậy mà đã bắt được hậu viện mạnh nhất của hai bảy nước liên quân về rồi, kẻ làm ca ca ta thay mặt đế quốc cảm tạ ngươi!”

Sở Thiên nhàn nhạt nói: “Hiện tại hai bảy nước liên quân phía đối diện không còn cao thủ thần cấp mạnh nào nữa rồi, việc còn lại ngươi tự giải quyết, đừng đến phiền ta!”

Nói rồi, Sở Thiên mang theo ma sủng và Phổ Lan Đa đi vào vương trướng, bên trong Phí Na vẫn còn ở đó, có điều hai con phượng hoàng đã đi rồi.

“Chàng bắt được Phổ Lan Đa rồi?” Sắt Lâm Na mừng rỡ, nàng căm thù đến tận xương tủy với kẻ dám đến làm loại khi con trai của mình được sinh ra.

“Hắn không phải là do ta bắt, mà là tự mình theo đến đây!” Sở Thiên cười nói, sau đó đến bên cạnh Chu Lệ Á, cầm lấy tay của nàng, chỉ về Phổ Lan Đa, “Phu nhân, tên khốn kiếp này muốn xem lĩnh vực của nàng, hãy cho hắn xem xem! Cứ dùng lên người hắn.”

Chu Lệ Á sắc mặt lộ ra vẻ khó coi, bất giác dựa vào lòng Sở Thiên, vừa nghĩ tới việc biến người sống sờ sờ thành một xác khô trong tay mình, nàng đã nổi da gà khắp người, “Đừng mà, ta, ta sợ hắn không chịu được, biến thành…”

“Không sao! Phu nhân người cứ động thủ đi!” Nhìn thấy dung mạo của Chu Lệ Á, sự cung kính của Phổ Lan Đa lại tăng thêm một phần, dùng lễ nghi quý tộc vừa học được, khom người vụng về, cười nói: “Phu nhân tôn kính, ta chỉ là muốn thông qua lĩnh vực của người, để xác định huyết thống của người! Xin người yên tâm, tuy rằng hiện nay ta thân mang trọng thương, có điều vẫn có khả năng bảo vệ mình!”

Phổ Lan Đa nhìn thấy dung mạo của Chu Lệ Á đã tin thêm phần nào, có điều khí chất của Chu Lệ Á lại thua kém quá xa, một cô gái hiền lành nhu hòa, bất luận thế nào cũng không liên quan đến trưởng giám ngục âm độc hung ác kia, vì vậy hắn mới cần thông qua lĩnh vực để xác định, nếu như thật nàng là hậu duệ của Bì Bồng, vậy thì hắn phải thay đổi thái độ với gia tộc Phất Lạp Địch Nặc rồi.

Chu Lệ Á mặt mày ủ dột, nhìn bộ dạng của Phổ Lan Đa, vẫn không dám ra tay.

Thần Rủi Ro Phổ Lan Đa hiện tại đã bị cướp đi Tử Thần Trớ Chú, mặc trên mình một nhuyễn giáp màu nâu bó sát người, có điều cũng đã rách nát, vết thương dưới nhuyễn giáp không thấy, có điều làn da ở tay và mặt hắn đều nổi lên mấy nốt mủ lớn, có hai cái đã bị vỡ, đang chảy máu, trông ra chẳng khác nào với thây ma sinh hóa ở địa cầu.

Chu Lệ Á run rẩy, nấp đằng sau Sở Thiên, sau đó dưới sự khích lệ của Sở Thiên nhắm mắt lại, dùng này chỉ loạn vào Phổ Lan Đa, “Hấp thu thần lực!”

Thần lực tầng thứ ba rơi vào người Phổ Lan Đa, tuy rằng không gây cho hắn thương tổn gì, nhưng trong vương trướng mọi vật khác đã không chịu đựng nổi.

Sắt Lâm Na vội vàng bảo vệ cho Phí Na và Lôi Cát.

Nấp dưới vòng bảo vệ của Sắt Lâm Na, Phí Na thầm kinh ngạc, tin đồn gia tộc Phất Lạp Địch Nặc cao thủ như mây thật không giả, không ngờ một Chu Lệ Á trước nay đều mờ nhạt cũng là thần tộc!

“Đủ rồi! Đủ rồi!” Phổ Lan Đa thân thiết cười, “Những thứ này đã đủ rồi!”

Dứt lời, Phổ Lan Đa quỳ phịch xuống một tiếng, “Gia thần Phổ Lan Đa bái kiến đại tiểu thư!”

Đại tiểu thư? Chu Lệ Á thấy Phổ Lan Đa quỳ xuống liền ngơ ngác, thầm nghĩ mình chỉ là một thần tộc bình thường, sao lại trở thành đại tiểu thư? Hơn nữa mình đã kết hôn rồi, sao còn được gọi là đại tiểu thư? Phải gọi là Phất Lạp Địch Nặc phu nhân mới đúng!

Phổ Lan Đa không cần biết Chu Lệ Á nghĩ thế nào, xoay người thi lễ với Sở Thiên, cười nói: “Tham kiến cô gia!”

Ngay sau đó, hắn lại chuyển hướng về Anh Cách Lạp Mỗ, áy náy nói: “Anh Cách Lạp Mỗ miện hạ, mấy ngày trước thật đắc tội, mong ngài lượng thứ! Ngày khác nhất định sẽ mang một phần hậu lễ đến nhà tạ tội!”

Sở Thiên kinh ngạc nói: “Ngươi gọi ta là cô gia? Nghe Phí Xá Nhĩ nói, ngươi không phải đã tạo dựng gia tộc Phổ Lan Đa sao? Tại sao…”

“Ha ha, cô gia có điều không biết, tiểu thần được Bì Bồng miện hạ không chê bỏ, đã được thu nạp với gia tộc Bì Bồng rồi! Chủ nhân thấy ta có chút bản lĩnh, long ân cho ta chiêu mộ thuộc hạ, xây dựng một tiểu gia tộc lệ thuộc lão nhân gia người!”

Nụ cười trên khuôn mặt chân thành không gì sánh được, nhưng Phổ Lan Đa trong bụng lại lắc đầu, mình đen thật, rơi nhầm vào Huyết Luyện Ngục, đầu tiên là bị Mã Lý Ngang cướp mất Tử Thần Trớ Chú, sau đó lại rời vào tay của tên đồ tể Bì Bồng, khiến hiện nay phải khom lưng với mấy kẻ tiểu bối, đáng thương làm sao!

Sở Thiên thầm suy nghĩ, sau đó hỏi: “Là Bì Bồng miện hạ sai ngươi đến nhân gian sao?”

“Không phải sai, là “ép”!” Phổ Lan Đa trong lòng sửa lại lỗi sai trong câu nói của Sở Thiên, có điều vẫn nở nụ cười nói : “Bẩm cô gia, chính là chủ nhân sai ta đến!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK