Giữa hai người mặc dù không có thâm cừu đại hận nhưng bởi vì Lưu Sấm vô tình hay cố ý điều khiển lại khiến hai người vô tình liền tạo thành vận mệnh đối lập nhau.
Mà nay Gia Cát Lượng nhờ có thân phận Xa kỵ Tướng quân duyện hỗ trợ, quan hệ với các tướng lĩnh dưới tay Lưu Sấm rất tốt.
Mà Tư Mã Ý cũng nhờ quản lí Hoàng Các, dưới sự hiệp trợ của Mi Phương cũng làm nhạt dần lực ảnh hưởng của Trần Cung, cũng tự trở thành một liên kết… Lưu Sấm đối với cuộc đấu ngầm giữa hai người cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, tùy ý hai người cạnh tranh. Hắn chỉ cần có thể nắm giữ một giới hạn trong đó liền có thể ổn định cục diện.
Sau khi tiễn bước đám người Gia Cát Lượng, Lưu Sấm chỉ giữ lại Tuân Kham.
- Cha vợ, nay Ôn Hầu trấn thủ Thành Thụ Hàng, người Tiên Ti ở Tái Bắc cũng tranh đấu không ngớt, cha xem chúng ta khi nào có thể tiến vào Ngũ Nguyên?
Lưu Sấm đã sớm mưu đồ chiếm lấy hai quận Ngũ Nguyên và Sóc Phương, đặc biệt là Sóc Phương, thuộc Hà Sáo, đất đai phì nhiêu khiến cho Lưu Sấm thèm nhỏ dãi không thôi.
Sóc Phương vốn là thuộc sở hạt của Hán thất.
Năm đó Nam Hung Nô cùng đường, quy thuận Hán thất, triều đình đem địa khu Hà Sáo sắp xếp cho Nam Hung Nô nghỉ ngơi lấy lại sức.
Lưu Sấm vẫn hy vọng đoạt lại Sóc Phương, thứ nhất có thể làm kho lương thực cho mình, thứ hai cũng có thể tiết chế sự phát triển của nn. Cho dù hiện nay Nam Hung Nô và Lưu Sấm có quan hệ đồng minh, nhưng Lưu Sấm cũng không tín nhiệm Hô Trù Tuyền, tin tưởng Hô Trù Tuyền cũng có suy nghĩ tương tự. Nam Hung Nô hiện nay vừa trải qua một hồi rung chuyển, Tả Hiền Vương Lưu Báo bị giết, mặc dù khiến Hô Trù Tuyền uy danh tăng vọt, nhưng đồng thời cũng đã tạo thành một sự chao đảo không nhỏ. Nam Hung Nô hiện tại cũng đã thu mình vào vòng nghỉ ngơi lấy lại sức, nhưng một khi chờ khôi phục nguyên khí, tất thành tai họa.
Tuân Kham cũng biết rõ điểm này, càng hiểu được mong mỏi bức thiết cướp lấy Sóc Phương của Lưu Sấm.
- Tâm tư của Mạnh Ngạn ta cũng hiểu rõ.
Tuân Kham ngẫm nghĩ một chút, hạ giọng nói: - Tuy nhiên hiện nay vẫn chưa phải lúc trở mặt với Hô Trù Tuyền. Nếu như bức bách quá đáng, người này rất có thể sẽ cấu kết với người Tiên Ti, đến lúc đó ngược lại sẽ dẫn đến toàn bộ thế cục Tái bắc thay đổi. Mạnh Ngạn hiện tại hiện tại cần duy trì thế cục Tái Bắc như bây giờ, trong tình hình người Tiên Ti không ngừng nội đấu, nghĩ cách chia rẽ quan hệ giữa người Tiên Ti và Nam Hung Nô.
Cho nên, hiện tại nếu muốn tiến vào Sóc Phương thì còn quá sớm. Tuy nhiên Mạnh Ngạn có thể từ từ thâm nhập vào Sóc Phương, luân phiên di chuyển lưu dân đến Sóc Phương... đợi đến khi thời cơ chín muồi có thể nhất cử thâu tóm Nam Hung Nô.
Tuân Kham lại vẫn có ý định thâu tóm Nam Hung Nô?
Điều này làm cho Lưu Sấm có chút giật mình, nhưng đồng thời lại cảm thấy vô cùng cao hứng. Điều này làm cho Lưu Sấm có chút giật mình, nhưng đồng thời lại cảm thấy phi thường cao hứng.
Hắn sợ nhất Tuân Kham sẽ có mấy cái suy nghĩ kiểu như là 'Thiên triều thượng quốc ", 'Nhân đức thống trị thiên hạ'.
Tuy nhiên hiện tại xem ra, Tuân Kham không phải người đám hủ nho có thể đem ra so sánh, tính toán công kích ẩn giấu sâu trong lòng ông chỉ sợ còn sâu hơn cả Lưu Sấm.
- Việc này, không phải là nhỏ, cần có một người thích hợp đến thực hiện.
- Mạnh Ngạn trừ phi đã có lựa chọn?- Ôn Hầu Bá thì rất hợp nhưng cách làm quá cứng rắn, mạnh mẽ. Ông trấn thủ Thành Thụ Hàng có thể khiến Tiên Ti Hung Nô kinh sợ, nhưng nếu nói lâu dài thì vẫn còn chưa đủ. Con có mấy người có thể dùng được, xin cha vợ giúp con lựa chọn.
- Con nói đi.
Lưu Sấm vươn ra ba đầu ngón tay: - Trần Cung, Từ Thứ, Mạnh Công Uy.
Tuân Kham mày nhăn lại, trầm giọng nói: - Công Đài đa trí, nhưng ít biết tùy cơ ứng biến. Y ở cùng với Ôn Hầu lâu nhất, cũng hiểu rõ nhất tính tình và suy nghĩ của Ôn Hầu, có thể phối hợp thích đáng. Chỉ có điều tính tình của Công Đài lại có phần giống Ôn Hầu, đều là người mạnh mẽ cứng rắn, không biết ứng đối linh hoạt uyển chuyển. Quan trọng nhất là y hiện nay trấn thủ Bình Cuơng, liên can đến an nguy Đại Tiên Ti sơn, an nguy Liêu Đông cũng trông chờ vào đó, không thể dễ dang điều động. Cho nên ta cho rằng, để Công Đài làm việc này không phải một sự lựa chọn thích hợp.
- Còn Nguyên Trực thì sao?
- Nguyên Trực thủ đoạn cao minh, cơ trí thâm sâu, là người thích hợp nhất. Chỉ có điều Nguyên Trực ở trận chiến Thành Thụ Hàng trước đây đã lập nên uy thế... Thân phận của y quá mức mẫn cảm, mọi hành động của y sẽ khiến cho Hô Trù Tuyền chú ý, cho nên cũng không phù hợp lắm. Ta thật ra cho rằng, Mạnh Công Uy mới là người thích hợp nhất để lựa chọn. Thứ nhất y thanh danh không nổi bật, sẽ không khiến Hô Trù Tuyền chú ý; thứ hai y tài cán không tầm thường lại biến cách biến báo, biến tiến biết thoái, kể cả là Ôn Hầu cũng hết lời khen ngợi y. Công Uy này tuy không có khả năng bày mưu tính kế nhưng nếu nói đến chủ trì thế cục Sóc Phương cũng là người thích hợp nhất.
Theo suy nghĩ ban đầu của Lưu Sấm, Từ Thứ mới là người thích hợp nhất để chọn, Mạnh Kiến làm phụ.
Nhưng nghe Tuân Kham vừa phân tích như vậy, hắn cũng hiểu được Từ Thứ là cái đích ngắm quá lớn rất dễ dàng khiến cho Hô Trù Tuyền cảnh giác, đích xác không phù hợp. Còn Mạnh Kiến, tài cán và kiến thức đều đã có, hơn nữa lại ở Sóc Phương lâu ngày, đích thật mới là lực chọn thích hợp nhất.
- Nếu đã như vậy, ngày mai con sẽ sai Tử Dực đến mật lệnh cho Mạnh Kiến.
- Đúng rồi, trước đây Tô Uy báo tin y đã liên lạc được với Trương Yến... Lại không biết Mạnh Ngạn con tính toán giải quyết chuyện Trương Yế như thế nào?
Lưu Sấm mày nhăn lại, lộ ra một nụ cười khổ.
Nói ra thì sau khi Tô Uy nói với hắn chuyện của Trương Yến, Lưu Sấm liền mệnh Tư Mã Ý tập họp hết các thông tin tình báo của Trương Yến lại.
Trương Yến vốn tên chữ là Chử Yến, người Chân Định, Thường Sơn, Ký Châu. Thời điểm Loạn Khăn Vàng, người này tụ hợp thiếu niên thành quần đạo, liên tục chiến đấu trong các chiến trường Trạch Sơn, sau lại tụ tập đội ngũ hàng vạn người ở Trạch Sơn khởi binh tạo phản. Lúc ấy người Bác Lăng cũng là đại soái quân Khăn vàng Trương Ngưu Giác tự mình mời chào Trương Yến, lại nhận y làm nghĩa tử dốc lòng dạy dỗ. Trương Ngưu Giác trước khi chết dặn dò thủ hạ, phải đi theo Trương Yến, lại dặn dò thủ hạ của y:
- Nếu muốn sống sót, nhất định phải nghe theo sai bảo của Chử Yến.
Sau khi Trương Ngưu Giác chết đi, Trương Yến cảm kích tấm lòng hậu đãi của Trương Ngưu Giác nên đổi tên thành Trương Yến.
Người này nhanh nhẹn dũng mãnh, mẫn tiệp hơn người, cho nên trong giặc Khăn Vàng nhiều người gọi là “Phi Yến” cũng có người gọi y là “Yến soái”.
Căn cứ theo tin tức tình báo Tư Mã Ý truyền đến, Trương Yến này ánh mắt cực kỳ tinh tường độc ác.
Sau khi giặc Khăn Vàng thất bại, y liền biết Khăn Vàng không có tiền đồ, cho nên sửa tên hiệu Khăn Vàng thành Hắc Sơn quân, tập trung hơn trăm vạn người. Sau đó y còn phái người đi đến Lạc Dương Hán Đế bấy giờ là Hán Linh. Đương nhiên y cũng là thông qua Thập Thường Thị, Hán Linh đế mới tiếp nhận cho Trương Yến xin hàng, còn phong y làm Bình Nạn Trung Lang tướng, lúc ấy Trương Yến không tính là thổ phỉ sơn tặc.