Tư Mã Ý sau khi nghiên cứu những chuyện của Lê Đại Ẩn liền lập tức thay đổi mục tiêu. Đây tuyệt đối là một đối tượng đáng giá để lôi kéo… Hơn nữa Tư Mã Ý tin tưởng. Lê Đại Ẩn sẽ nguyện ý gia nhập Hoàng Các, trở thành một phần tử trong đó.
- Đại đương gia. Ta không muốn lừa dối ngươi.
Tư Mã Ý nói: - Thế cục Liêu Đông hiện nay đã quá rõ ràng rồi. Đội quân sở thuộc của Thái Sử Từ tướng quân chỉ còn cách Tây An Bình có hơn hai trăm dặm. Theo ta được biết, Tây An Bình lòng người bàng hoàng, căn bản vô lực chống lại. Công Tôn Khang hiện tại tuy ngoan cố chống cự, can bản cũng chẳng kiên trì được bao lâu.
Đợi khi Công Tôn Khang diệt vong, bước tiếp theo của hoàng thúc, tất nhiên là thu hồi quận Huyền Thố và quận Nhạc Lãng. Trước kia, quận Nhạc Lãng chia năm xẻ bảy, cho nên Đại đương gia có thể dựa vào vũ lực, xưng bá ở Chiêm Thiền... Ha hả, không phải ta coi thường lực lượng của đại đương gia, nhưng nếu là đối kháng về lực lượng thì dù đại đương gia có lợi thế Chiêm Thiền cũng khó có thể ngăn cản quân tiên phong của Tử Nghĩa tướng quân. Cam Ninh tướng quân là đô úy Hoàng hải, là người được hoàng thúc cực kỳ coi trọng. Thuyền chiến của quân nhà Hán ta có lẽ không nhiều hơn của Đại đương gia, nhưng nếu luận sức chiến đấu, tin tưởng Đại đương gia cũng khó mà lấy được thế thượng phong. Đến lúc đó, Đại đương gia còn con đường nào có thể đi? Chẳng lẽ lại cả đời làm một hải tặc lênh đênh trên biển, chẳng khác nào cây bèo lục bình không có gốc rễ sao?
Tư Mã Ý nói hết một tràng dài, chọc đúng vào tâm tư của Lê Đại Ẩn.
Y ngậm miệng, không nói được một lời, sắc mặt lúc sáng lúc tối.
- Trường Sầm Phong Trì tất không dám chống lại hoàng thúc. Ta nghe nói, Phong thị đối với ta Đại Hán trung thành và tận tâm, một khi hoàng thúc dụng binh với quận Nhạc Lãng, Phong Trì nhất định sẽ tiến đến quy thuận. Đại đương gia đương nhiên cũng có thể cùng y quy thuận hoàng thúc, nhưng vấn đề là, Phong thị là vọng tộc ở quận Nhạc Lãng, đến lúc đó ắt sẽ có rất nhiều người ủng hộ.
Nhưng Đại đương gia ngươi thì sao? Xuất thân của ngươi không sánh được với Phong Trì, cho dù được hoàng thúc trọng dụng, cũng không tránh được bị kẻ khác đố kị. Đến lúc đó, ngươi không tránh khỏi gặp phải khó khăn đủ đường, thậm chí còn có cả nguy cơ mất mạng. Ngươi muốn làm nên một phen sự nghiệp, quả là quá khó. Ngươi không phải Vệ Thanh, Vệ Thanh chí ít có trưởng Công chúa và tỷ tỷ của y làm chỗ dựa, nhưng Đại đương gia ngươi thì sao? Ai sẽ để cho ngươi dựa dẫm? Vấn đề này, không biết ngươi đã nghĩ tới chưa?
- Không lẽ Tư Mã công tử có thể làm chỗ dựa cho ta?
Tư Mã Ý cười nói: - Hoàng các là tổ chức mà hoàng thúc một tay gây dựng lên, đương nhiên trong mắt hoàng thúc là vô cùng quan trọng rồi. Ta xuất thân vọng tộc Hà Nội, lại là biểu đệ của hoàng thúc, nếu nói như vậy, ngươi về dưới trướng hoàng thúc có thể đảm bảo một đời vinh hoa phú quý, ngoài ta ra không ai có thể làm được điều này. Quan trọng nhất là, Hoàng Các không được mấy ai coi trọng, người biết những thành viên trong cơ cấu này trừ ta và hoàng thúc ra chẳng có đến mấy người. Ngươi gia nhập Hoàng Các, liền chẳng khác gì là thân binh của hoàng thúc... Thân phận có lẽ sẽ không rất cao, nhưng tất nhiên sẽ được hoàng thúc xem trọng.
Lợi ích trong chuyện này chắc cũng không cần ta nhiều lời. Tên hiệu của đại đương gia ngươi là Thủy Hồ Ly, như vậy ắt hắn là cũng đủ thông minh để hiểu được, ai mới là lựa chọn tốt nhất của ngươi.
Lê Đại Ẩn trầm mặc!
Y đương nhiên biết, gia nhập Hoàng Các là sự chọn lựa tốt nhất. Nhưng Tư Mã Ý cũng đã nói, Hoàng các là một tổ chức cực kì bí mật dưới tay hoàng thúc, nếu gia nhập vào đó, muốn đạt lấy ánh sáng vinh quang, muốn làm rạng danh tổ tông sẽ là vô cùng khó khăn, mà y chẳng phải cũng muốn có được chút vinh dự sao? Dù sao thân phận con trai của một tên dân đen đã mang đến cho y quá nhiều khuất nhục.
- Ta biết băn khoăn của Đại đương gia, đơn giản là không thể làm rạng danh tổ tông. Chuyện này đâu có khó gì? Ta nghe nói Đại đương gia dưới trướng có con trai, sao không lệnh cho y đến Liêu Tây? Đến lúc đó ta sẽ nghĩ cách giúp lệnh lang gia nhập Nam Sơn thư viện, rồi sau đó dần dần thay đổi thân phận. Đợi lệnh tôn sau khi trưởng thành, thân phận này cũng đâu giống trước đây, chẳng phải là càng thêm ổn thỏa sao?
Lê Đại Ẩn trong lòng cả kinh, ngẩng đầu nhìn về phía Tư Mã Ý.
Trong lòng của y không khỏi có chút hoảng sợ, Tư Mã Ý này không ngờ có thể nhìn thấu tâm tư của y? Nhưng y nhất định phải thừa nhận, Tư Mã Ý vì y mà trải ra con đường này, đã là một lựa chọn tốt nhất. So về xuất thân, so về danh vọng, y đều không có ưu thế. So với việc vật lộn trong tiếng cười chê của mọi người mưu cầu công danh sự nghiệp, chẳng bằng yên yên ổn ổn, thay đổi từng thế hệ một. Ít nhất sau nay khi tới Liêu tây có thể thay đổi thân phận. Đợi đến khi cháu y lớn lên, ai còn sẽ nhớ rõ y từng có một ông nội là con trai dân đen?
- Tư Mã công tử, muốn ta làm cái gì?- Ta muốn các thuyền biển trong tay ngươi đều đưa về Hoàng Các, chờ đợi sai phái. Ta có thể cho ngươi một thân phận thuộc Hoàng Các, những thuyền biển này vẫn như trước đều do ngươi nắm giữ. Nếu như vậy thì thực lực của ngươi không hề giảm sút, cũng không bị ai đố kị. Đợi sau này hoàng thúc trở về Trung Nguyên, làm chủ chiều đình, thân phận của ngươi liền có thể còn được nâng cao hơn nữa… Đến khi lí lịch của ngươi vững vàng rồi, đến khi ấy ai còn nhớ quá khứ của ngươi nữa? cũng có thể làm một chỗ dựa vững chắc cho con cháu.
Đại đương gia, ta hôm nay nói với ngươi những lời này, chính là những lời tâm huyết của ta. Ta lần này mạo hiểm đến đây, cũng mang theo thành ý rất lớn… Một ngày kia Hoàng các có chỗ đứng vững mạnh trong triều đình, đó là ngày ngươi sẽ thăng tiến như diều gặp gió.
Nói đến thế thôi, kính xin Đại đương gia suy nghĩ kỹ.
Lê Đại Ẩn, lần này là thật sự động tâm! Không nói cái gì khác, chỉ mấy chữ có chỗ đứng vững mạnh trong triều đình đã khiến y bắt đầu mộng tưởng.
- Tư Mã công tử, ta nguyện ý gia nhập Hoàng Các, chờ đợi sai khiến.
Sau khi suy nghĩ thật lâu, Lê Đại Ẩn cắn răng một cái, rốt cục hạ quyết định: - Không biết Tư Mã công tử hiện tại, có chuyện gì cần ta góp sức?
Tư Mã Ý gật gật đầu, đứng dậy.
- Thủy Hồ Ly quả nhiên là người thông minh, ta đây không ngại nói rõ ra thế này. Ta muốn ngươi lập tức khởi sự, tuyên bố quy hàng hoàng thúc. Rồi sau đó dẫn toàn bộ thuyền biển dưới tay tiến vào đảo Quảng Lộc chờ sai phái… Việc này đối với Đại đương gia mà nói cũng không phải việc khó.
Lê Đại Ẩn lập tức đứng dậy, khom người nói: - Đại Ẩn nguyện tuân theo sự sai khiến của Tư Mã công tử.
- Đại đương gia, Đại đương gia!
Ngay lúc Tư Mã Ý chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo kế hoạch, một gã quản sự vội vàng chạy tới: - Sứ giả của Công Tôn công tử đang ở ngoài cầu kiến.
Ánh mắt Tư Mã Ý chợt lóe, chăm chú nhìn Lê Đại Ẩn.
Đã thấy trên mặt Lê Đại Ẩn lộ ra một nét tàn ác, chắp tay nói: - Xin công tử chờ thêm một lát, Đại Ẩn đi rồi sẽ quay lại ngay.
Vừa nói y vừa sải bước đi ra khỏi phòng khách.
Tư Mã Ý lại ngồi xuống, chỉ trong chốc lát đã thấy Lê Đại Ẩn đằng đằng hùng hổ đi tới, trong tay còn xách một cái đầu người đầm đìa máu tươi.
- Công Tôn Khang không biết thời thế, dám chống lại hoàng thúc, hôm nay Lê Đại Ẩn dùng đầu người này làm lễ vật, nguyện quy thuận hoàng thúc!