• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Hạo nhìn Đoàn Lan Khuê ánh mắt loé sáng, nàng quá đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, sống mũi cao, mắt tròn đen láy trong sáng ngây thơ vô cùng, môi nhỏ chúm chím đỏ mọng, dáng người mảnh mai yểu điệu, vòng eo nhỏ nhắn...

"Ngươi là ai?"

Liên quý nhân nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện đã châm chọc mình, mày nhíu lại, sắc giọng lạnh lùng.

Lương Hạo phe phẩy cái quạt trong tay, hộ vệ hầu hạ bên cạnh hắn tiến lên một bước dõng dạc báo danh.

"Chủ tử nhà ta là nhị điện hạ của Yến Quốc..."

Liên quý nhân sắc mặt hơi biến.

"Thì ra là nhị điện hạ của Yến Quốc, là bản cung thất lễ rồi."

Đối với Lương Hạo, Liên quý nhân cũng không dám lên mặt, nói gì thì người ta cũng là hoàng tử của một quốc gia lớn, đến Minh Quốc làm khách quý, nếu nàng ta chọc hắn không vui, chắc chắn sẽ không có quả ngọt để ăn.

Liên quý nhân hơi khom người phúc lễ mà bồi tội. Nhưng vẫn cố chấp nắm lấy Đoàn Lan Khuê không buông.

"Nữ nhân này không biết phép tắc, dám ở nơi này của ngự hoa viên tự tiện bắt cá quý, tội không thể tha, còn mong nhị điện hạ đừng tham gia bao che cho nàng."

"Haha... Cũng chỉ là hai con cá mà thôi, sao phải khó dễ như vậy, nếu cần, một lát nữa gặp hoàng đế của các người, ta liền thỉnh hắn lấy hai con cá này tặng cho vị tiểu thư xinh đẹp đây làm quà là được rồi."

Lương Hạo tùy ý không coi trọng lời nói của Liên quý nhân là mấy.

Hắn đã nói sẽ hỏi hoàng đế rồi, cũng chỉ là hai con cá lẽ nào hoàng đế lại sẽ tiếc với hắn sao, Liên quý nhân cũng biết Lương Hạo nhất quyết muốn bảo vệ Đoàn Lan Khuê, nên có hắn ở đây nàng ta chẳng thể làm gì nàng cả, chỉ có thể cười trừ một cái.

"Nếu điện hạ đã nói như vậy thì ta cũng chỉ có thể nghe theo. Ta có việc xin phép đi trước vậy."

Nàng ta nói rồi lập tức xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên liếc xéo Đoàn Lan Khuê một cái sắc lẹm, hận không thể rạch mấy đường trên khuôn mặt xinh đẹp kia của nàng.

Liên quý nhân đi rồi, Lương Hạo nhìn Đoàn Lan Khuê cười.

"Tiểu thư, vừa rồi ta đã giúp nàng đuổi người xấu rồi, không biết nàng có thể cho ta biết quý tính đại danh của mình hay không?"



Đoàn Lan Khuê nhìn hắn.

"Tuy rằng ta cũng không cần điện hạ giúp, nhưng điện hạ cũng đã có lòng giúp đỡ, ta bớt đi một việc, xin đa tạ.

Nhưng đại danh của khuê nữ không thể tùy tiện mà báo ra, xin điện hạ thứ lỗi."

Nàng thẳng thắn từ chối hắn, Lương Hạo có chút bất ngờ, không phải hắn là anh hùng cứu mỹ nhân rất rốt đẹp hay sao, sao nàng lại từ chối hắn như vậy.

Đoàn Lan Khuê thì thấy canh giờ không còn sớm nữa, nàng còn phải chuẩn bị một chút, liền nói.

"Ta còn có việc phải đi trước, xin thất lễ..."

Nói rồi xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên dặn dò thái giám cầm cá.

"Nhớ mang đến phủ cho ta đấy, đừng để nó chết."

Nhìn theo bóng dáng mảnh mai của nàng khuất sau mấy bụi hoa, Lương Hạo cảm thấy lòng mình có chút nhộn nhạo.

Yến tiệc bắt đầu, Đoàn Lan Khuê nhàn nhả thưởng trà ngắm ca múa, bên dãy bàn rượu của Yến Quốc, Lương Hạo cùng người bên cạnh nói chuyện nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía nàng.

"Hoàng Thượng đến..."

"Hoàng thượng vạn tuế... Vạn vạn tuế..."

"Các ái khanh bình thân."

Theo cái phất tay của hắn mọi người yên vị.

"Úi..."

Một cung nữ bất cẩn làm đổ bình rượu lên Trương Bình và Đoàn Lan Khuê.

"Nô tỳ đáng chết..."

Sắc mặt nàng ta xám ngoét, lắp bắp kinh hãi.

Đoàn Lan Khuê nhìn vị trí của người ngồi phía sau nàng và Trương Bình, chính là Trương Hoài, lập tức hiểu là có chuyện gì đang xảy ra.

Trương Hoài nhìn bọn họ cười, ánh mắt không che dấu sự phấn khích.

"Hai người xui xẻo quá, bệ hạ đã đến, sẽ lập tức khai tiệc, hai người phải làm thế nào đây...'

Trương Bình có chút luống cuống.

"Phải làm sao đây?"

Đoàn Lan Khuê ném cho nàng một ánh mắt yên tâm, sau đó đứng dậy rời đi.



Nàng mang Trương Bình đến Phượng Tú cung thay đồ. Cũng may dáng người của nàng và Trương Hoài tương đồng nên nàng ấy mặc dồ của nàng cũng rất ổn.

"Trương Hoài kia thật quá đáng mà..."

Trương Bình vốn là người hiền lành, nhưng hôm nay bị Trương Hoài công khai khiêu khích bắt nạt như vậy, nhất thời cũng muốn bùng nổ.

Đoàn Lan Khuê sửa sang tốt y phục, nói.

"Tỷ tức giận làm gì, làm việc khuất tất ắt sẽ bị quả báo thôi.". ngôn tình hài

Đoàn Lan Khuê cười lạnh, trong lòng âm thầm tính toán, Trương Hoài này hết lần này đến lần khác khiêu khích nàng, ả ta thực sự nghĩ nàng không trừng trị nổi ả ta hay sao.

Đoàn Lan Khuê cùng Trương Bình trở lại, vị trí cung nữ phục vụ kia đã bị thay thế bởi Thu Đào.

Thấy nàng trở lại Thu Đào đã lập tức bẩm báo.

"Tiểu thư, bệ hạ nói để nô tỳ vào hầu hạ người."

Lê Trường Quân vẫn luôn chú ý đến bên này, khi Đoàn Lan Khuê bị cung nữ kia đổ rượu lên người hắn đều nhìn rõ, đã lập tức phá bỏ quy định để cho Thu Đào đến hầu hạ nàng.

Đoàn Lan Khuê và Trương Bình ngồi xuống, bên kia phu nhân nhà thừa tướng đã lên tiếng.

"Hai vị tiểu thư, bệ hạ vừa đến vì sao hai vị lại tự ý ra ngoài như thế, đây không phải là coi thường thánh uy hay sao?"

Đoàn Lan Khuê nhìn bà ta, biết bà ta là phu nhân thừa tướng, trong nhà có một nữ nhi vốn muốn gả vào cung làm nữ nhân hậu cung của tân đế, nhằm ổn định vị trí.

Gần đây Lê Trường Quân đang tăng cường thanh kiểm tra các quan viên triều đình, thừa tướng này chuyện khuất tất làm cũng không ít nên càng sốt sắng hơn, nhưng chuyện tốt đều bị sự tồn tại của Đoàn Lan Khuê nàng cản trở, bà ta rất ghét nàng.

Bà ta thật sự khó khăn lắm mới bắt được nhược điểm của nàng, đây chính là tội bất kính.

Đoàn Lan Khuê nhìn bà ta, chậm rãi đáp lời.

"Như phu nhân thấy đấy, ta bị đổ rượu lên người nên phải đi thay đồ thôi."

"Cho dù là thế thì tiểu thư cũng nên chờ cho bệ hạ khai tiệc đã mới được, có biết chúng ta vì tiểu thư mà phải chờ đợi hay không?"

Phu nhân thừa tướng tỏ vẻ tức giận mà chất vấn.

Đoàn Lan Khuê nhìn bà ta cười.

"Bệ hạ nguyện ý chờ ta, phu nhân lại không thích có phải là có ý kiến với việc làm của bệ hạ hay không?"

Một câu này thực sự trí mạng, phu nhân thừa tướng cứng họng, cho dù bà ta thực sự có ý kiến với việc làm của hoàng đế, nhưng cũng không thể nói như thế được.

"Ngươi..."

Nữ nhi của bà ta, Đỗ Thiếu Thương vội vàng kéo tay mẫu thân mình nhắc nhở.



"Mẫu thân, bệ hạ đang nhìn người đấy. Người còn gây chuyện nữa có thể chúng ta thực sự sẽ có chuyện."

Đỗ Thiếu Thương khó chịu trong lòng, sự sủng ái của bệ hạ đối với Đoàn Lan Khuê có thể nói là vô pháp vô thiên.

Mẫu thân của nàng ta lại ngu ngốc đến độ, ở đây trước mặt bao người khiêu khích nàng như vậy, chính là đang chọc tức bệ hạ.

Phu nhân thừa tướng nghe nữ nhi nhắc nhở, lập tức cảm thấy sống lưng lạnh toát, trong lòng run rẩy, cũng là bà ta nóng vội hồ đồ.

Lê Trường Quân nâng ly khai tiệc.

"Sứ thần Yến Quốc đến Minh Quốc cầu hôn, đưa lễ vật đón dâu, hôm nay trẫm thiết tiệc này trước là để chào đón sứ thần Yến Quốc, sau cũng xem như là làm tiệc cưới cho Thập thất công chúa và Bạch Trinh quận chúa.

Mời..."

"Hoàng thượng vạn tuế..."

Tất cả bên dưới quần thần đồng loạt nâng ly.

Tiếp theo Lương Hạo cũng đứng lên kính rượu với hoàng đế.


"Ta xin kính hoàng đế Minh Quốc một ly, chúc Minh Quốc ngày càng thịnh vượng, cùng Yến Quốc kết thông gia hoà hảo dài lâu..."


Lê Trường Quân gật đầu nâng ly lên.


"Chúc cho mối thông gia hoà hảo hai quốc chúng ta.


Cạn..."


(còn tiếp)


(Bão 5 chương nho nhỏ nhé cả nhà. Mọi người tích cực like, vote, để lại bình luận tiếp sức cho mình chạy bão cuối tháng nào.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK