• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Tuấn phùng mang trợn mắt nhìn mấy người.

"Các người ăn nói hàm hồ, tỷ tỷ xinh đẹp lại giỏi giang như vậy, sao lại không ai muốn chứ..."

Đoàn Lan Khuê được Trương Tuấn khen ngợi mà có chút ngại ngùng.

"Đệ đừng bận tâm, kệ bọn họ đi..."

"Không thể kệ được, tỷ không thể gả cho tên cặn bã kia được...Hay..."

Trương Tuấn ngẩng đầu nhìn nàng, đôi mắt trong veo, cẩn thận nói.

"Hay là tỷ gả cho ca ca của đệ đi..."

"Khục... Khụ khụ..."

Đoàn Lan Khuê bị bất ngờ đến sặc cả nước bọt của chính mình, nàng ho liên tục một lúc, đỏ hết cả mặt mũi, trào cả nước mắt ra ngoài.

Bên này Trương Đài nhận được tin tức đệ đệ đang hỏi vợ cho mình, cũng suýt chút nữa sặc rượu.

Nhưng khi biết được người đệ đệ hỏi là Đoàn Lan Khuê hắn cũng cảm thấy không có gì, nếu nàng đồng ý hắn liền đến cửa đề thân...

Trương Đài cảm thấy ổn, Lê Trường Quân ở bên cạnh lại cảm thấy vô cùng không ổn.

"Đi, chúng ta đi qua đó xem..."

"Này! Cửu gia! Là hỏi cho ta, ta không nóng ruột thì huynh sốt sắng cái gì.

Với lại tuổi của ta cũng đã lớn, ta cảm thấy Lan Khuê quận chúa khá tốt, nếu đệ đệ của ta thích nàng như vậy, ta lấy nàng cũng tốt..."



Lê Trường Quân tức giận nhìn hắn.

"Hạnh phúc một đời của cô nương nhà người ta, mà sao ngươi có thể nói tùy ý như thế hả? Còn là vì đệ đệ của ngươi mà cưới nàng..."

Mấy người bên cạnh nghe hắn nói mà nhất thời đơ cả người. Cửu Vương Gia từ trước đến nay không màng nữ sắc, cũng chẳng quan tâm đến nữ nhân xung quanh, tại sao hôm nay lại nổi nóng như vậy.

Trương Đài vô tội.

"Cái này thì có gì, chúng ta thành thân đều là nghe theo sắp xếp của phụ mẫu, lời của mai mối, ta cũng cảm thấy nàng ấy không tệ thì tiến tới, huynh sao phải nổi nóng như thế?"

Lê Trường Quân phất tay áo, lười nói cùng hắn mà đi thẳng đến bên nữ quyến bên kia.

Bên này Trương Tuấn đang đặc biệt gả bán ca ca của mình.

"Nếu tỷ đồng ý thành thân với ca ca của ta, nhà chúng ta trên không có trưởng bối ép xuống, tỷ về thì tỷ chính là đương gia chủ mẫu...

Ca ca ta muốn sắc liền có sắc, muốn tài liền có tài, so sánh với Đổng Kỳ kia thì cái gì cũng hơn xa...

Ca ca ta là chính nhân quân tử, trong nhà thông phòng thiếp thất đều không có, gia quy của nhà chúng ta từng lập ra, sẽ chỉ cho thú duy nhất một thê tử, vậy nên tỷ hoàn toàn yên tâm không có đấu đá nội bộ, tuyệt đối không có chuyện sủng thiếp diệt thê...

Còn có, ta thân là đệ đệ, vô cùng yêu quý tỷ, sẽ bảo vệ tỷ..."

Đoàn Lan Khuê nghe hắn nói tâm tình có chút động, nghĩ đến điều kiện này ở cổ đại rất khó tìm...

Mã Giao âm thầm nắm chặt nắm tay.

"Tiểu thiếu gia, ngươi nói thì hay lắm, nhưng ngươi có hỏi qua ca ca của ngươi, liệu hắn có nguyện ý lấy nàng hay không?"

Trương Tuấn bị hỏi nhất thời lâm vào lúng túng, đúng là hắn chưa có hỏi ca ca của mình, nhưng hắn vẫn ngẩng cao đầu, dõng dạc mà nói.

"Tỷ tỷ xinh đẹp, tốt bụng, ca ca ta chắc chắn sẽ đồng ý..."

Hắn nói đến đây hai mắt liền phát sáng, buông tay Đoàn Lan Khuê ra chạy đến phía trước kéo Trương Đài đang đi phía sau Lê Trường Quân bên này qua.

"Ca ca... Mau, mau lên, ca mau qua bên này nói cưới Lan Khuê tỷ về đi, nhanh lên nếu không tỷ ấy sẽ bị người khác cướp mất đấy..."

Trương Đài lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Đệ bình tĩnh nào..."

"Bình tĩnh cái gì, Đổng gia muốn cưới tỷ ấy cho Đổng Kỳ trăng hoa ngu xuẩn kia kìa..."

Lê Trường Quân đi ở phía trước sắc mặt đặc biệt đen kịt.

Hắn tiến đến tất cả nữ quyến đều tự giác mà hướng hắn hành lễ. Lê Trường Quân tùy ý phất tay với bọn họ một cái.



"Mọi người không cần đa lễ."

....

"Haha... Hoàng thúc tổ... Ta còn tưởng là nhìn lầm, hoá ra thật sự là người..."

Lê Hoàng Bách từ xa đã cười nói đi tới.

Lê Trường Quân nhướng mày nhìn hắn.

"Ngươi có ý kiến..."

"Nào có, ta nào dám có ý kiến gì với hoàng thúc tổ được. Chỉ là khi nãy ở bên kia, ta nghe có người nói bên này có người muốn đề thân cùng Quận chúa Lan Khuê nên ta đến..."

Lời này của Lê Hoàng Bách khiến Đoàn Lan Khuê cảm thấy vô cùng khó chịu, từ lần trước tên này ở ngự hoa viên lôi kéo nàng, khi đó là Mộng Điệp Y Tử nói mấy lời kia, còn muốn động tay động chân với nàng, sau đó bị nàng dạy dỗ, tưởng đã ngoan ngoãn lại, không nghĩ đến vẫn có sức chạy nhông nhông như thế này đấy, bộ dáng vẫn khiến người ta ngứa mắt như cũ.

Lê Hoàng Bách tiến gần đến chỗ của nàng, nghiêng người mỉm cười.

"Nàng ấy thực sự rất xinh đẹp, lần trước ở đài kêu oan ta đã phải lòng rồi, còn muốn đến Đoàn gia đề thân, thú nàng làm trắc phi, không nghĩ đến lại bị đổ bệnh nên chậm trễ...

Haizzz..."

Hắn thở dài tiếc nuối.

"Nhưng hôm nay gặp mặt ở đây, nghe nói cũng có người lôi kéo làm thân, ta sợ mất mỹ nhân nên cũng phải nhanh chân chạy đến..."

Đoàn Lan Khuê che mũi nghiêng người sang một bên, mày khẽ nhăn lại, nhỏ giọng nhắc nhở.

"Đại hoàng tử, người có thể đừng lại gần tiểu nữ như vậy hay không..."

Thực sự là nàng sắp chết ngạt rồi, mồm của tên này sao lại thối như ống cống vậy chứ. Lần trước nàng chỉ cho hắn dùng một chút dược ngứa thôi mà nhỉ...Không lẽ hạ nhầm rồi, không thể nào đâu...

Lê Hoàng Bách cũng tự biết mình bị thối miệng, nên chỉ cười xoà một tiếng thẳng người đứng lên.

Sự xuất hiện của Trương Tuấn giúp Trương Đài cầu thân, còn có Lê Hoàng Bách muốn cưới nàng làm trắc phi thật sự như một cú tát vang dội, đánh vào mặt mấy kẻ nhà họ Đổng và Đoàn Như Lan bên kia.

Đoàn Lan Khuê từ đầu đến cuối vẫn luôn là bộ dáng hờ hững không liên quan lúc này mới mở lời.

"Đa tạ sự yêu mến của mọi người, nhưng chuyện chung thân đại sự không thể qua loa mà quyết định, ta là một người có chủ ý riêng, ta cũng thẳng thắn tại nơi này nói rõ ràng luôn.

Ta không cầu một phu quân tài giỏi hay giàu có, cũng không phân phú quý hay bần hàn, ta chỉ cầu người đó đồng ý, một đời một kiếp một đôi với ta, không nạp thông phòng, thiếp thất, sạch tâm sạch thân..."

Nàng mỉm cười, nụ cười đặc biệt tươi tắn rực rỡ.



"Ta thà xuất gia làm ni cô, cũng tuyệt đối không gả đi làm thiếp cho người, cũng không nguyện chung phu quân với bất kỳ một nữ nhân nào..."

Một kích này hoàn toàn thẳng mặt mà từ chối Lê Hoàng Bách và Đổng gia.

Trương Tuấn bên này vô cùng kích động giục huynh trưởng của mình.

"Ca... Những điều kiện đó chính là nói huynh rồi!"

Lê Trường Quân nhìn Đoàn Lan Khuê, nội tâm điên cuồng nhảy lên. Nàng là thích Trương Đài hay sao?

Bất quá Đoàn Lan Khuê lại nói thêm.

"Chưa hết, người mà ta muốn gả điều quan trọng nhất chính là phải làm ta yêu thích trước đã... Ta không thể chung sống cả đời với người mình không có tình cảm được..."

Nàng tự tin ngẩng cao đầu.


"Tiếc rằng người đáp ứng đủ những mong muốn của ta, lại khiến ta quý mến lại chưa xuất hiện..."


"Cái này! Ca ca, huynh là người có cơ hội lớn nhất, nhưng vẫn cần phải cố gắng."


Trương Tuấn không vì bị từ chối mà nản lòng, hắn quay sang động viên ca ca của mình.


Trương Đài lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.


"Đệ muốn nàng làm tẩu tẩu như vậy?"


"Đúng, rất thích..."


(còn tiếp)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK