Chương 957
Kim Thiên Lân khinh thường cười lạnh: “Công ty này có thể lớn mạnh cho tới hôm nay nay, không thể không nói đến công sức của tôi.”
“Để nhân viên công ty pha cho tôi một ly cà phê thì làm sao chứ?”
“Không vừa mắt tôi? Có gan đánh tôi không?”
Haiz.
Diệp Huyền Tân thở dài: “Đúng vậy, anh là cấp cao kỳ cựu của công ty, yêu cầu này tự tôi sẽ làm hài lòng anh.”
Chát
Diệp Huyền Tần ra tay không hề bảo trước, cho Kim Thiên Lân một cái tát.
Cái tát này cực mạnh, mạnh tới mức khiến Kim Thiên Lân rơi mất một cái răng cửa, há mồm phun ra máu.
Dương Mai cảm động,
Lựa chọn Diệp Huyền Tần làm ông chủ, đúng là chọn đúng người rồi.
Kim Thiên Lân bị đánh tới phát ngốc, ôm mặt khó có thể tin nhìn Diệp Huyền Trân: “Cậu…Cậu dám đánh tôi?”
“Con mẹ nó, cậu dám đánh tôi?”
Diệp Huyền Tân: “Không phải anh cho tôi đánh anh sao? Anh là cấp cao kỳ cựu của công ty, sao tôi có thể nhẫn tâm từ chối được?”
Chết tiệt!
Kim Thiên Lân nghiến răng nghiến lợi: “Được, cậu điên rồi, tôi muốn xem xem cậu có thể điên tới khi nào.”
“Diệp Huyền Tần, tôi sẽ không quanh co lòng vòng nữa, trực tiếp nói trắng ra nhé. “Bây giờ cái danh tiếng xấu của công ty truyền thông Huỳnh Thư rất rõ ràng, danh tiếng sụp đổ, dưới tay cũng không có nghệ sĩ nào, việc phá sản chỉ là sớm hay muộn thôi.”
“Đến lúc đó, các cậu không những không lấy được một xu, thậm chí còn sẽ nợ nần một đống nợ. “Nhưng mà, bây giờ tôi có thể cho cậu một cơ hội, cho các cậu cơ hội để giảm bớt tổn thất.”
“Thật đê tiện.” Diệp Huyền Tân lạnh nhạt nói: “Tôi đánh anh, anh còn muốn suy nghĩ cho tôi sao, đồ đê tiện nhất thiên hạ.
Con mẹ nó.
Kim Thiên Lân tức đến điên rồi.
Nếu không phải anh ta còn có nhiệm vụ, thì đã giận đến bỏ đi từ lâu rồi. Vì hoàn thành nhiệm vụ, Kim Thiên Lân chỉ có thể cố nén nhục nhã ở lại. “Họ Diệp kia, tôi khuyên cậu nhân lúc công ty còn chưa phá sản, nhanh chóng xử lý đi.”
“Tôi có thể giật dây bắc cầu cho cậu, giới thiệu một ông chủ cho cậu làm quen. “Bây giờ công ty truyền thông Huỳnh Thư chính là củ khoai lang phỏng tay, ai nhận người đó bồi thường tiền. Bây giờ còn có người chịu bỏ tiền mua lại, là tổ tiên phù hộ cho các cậu”
Diệp Huyền Tần ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Kim Thiên Lân: “Ồ, anh nói cho tôi nghe xem, là ai muốn mua công ty truyền thông Huỳnh Thư?”
Trong lòng Kim Thiên Lân kinh ngạc. Xem ra Diệp Huyền Tần đã lung lay rồi. Anh ta quét mắt nhìn ra ngoài cửa, nói: “Có lẽ là sắp tới rồi.”
Từ Lam Khiết suy sụp thở dài, quay về văn phòng.
Diệp Huyền Tần đã quyết định bản công ty, xem ra thật sự không giữ nổi công ty nữa rôi.
Nhanh chóng dọn dẹp một chút, quay về tỉnh Hà Sơn thôi.
Không bao lâu sau, một cô gái thời thượng mặc bộ quần áo màu trắng, chân đi giày cao gót màu đỏ đi đến.
Đúng là Liễu Yên Nhi nhà họ Liễu.
Liễu Yên Nhi lạnh lùng đi vào, sau khi vào trong cũng không thèm nhìn Diệp Huyền Trân một cái, trực tiếp ngồi xuống.
Kim Thiên Lân vội vàng tiếp đón: “Cô Nhi, cô tới rồi.”
Liễu Yên Nhi gật đầu: “Ừm, chuyện sao rồi?”
Kim Thiên Lân: “Đã thoả thuận xong với Diệp Huyền Tần rồi, cậu ta vì cứu vãn tổn thất nên quyết định bán công ty truyền thông Huỳnh Thư. “Diệp Huyền Tần, đây là bà chủ muốn thu mua công ty truyền thông Huỳnh Thư mà tôi nói với cậu.”
Diệp Huyền Tần nhìn Liễu Yên Nhi, nói một câu đầy thâm thúy: “Cho nên, tất cả những việc này đều là cô sắp xếp?”
“Mục đích thật sự của cô, là muốn thu mua công ty truyền thông Huỳnh Thư, hay là muốn đuổi tôi ra khỏi thủ đô?”
Liễu Yên Nhi lạnh như băng nói: “Tôi không hiểu anh đang nói cái gì.”
“Nhanh chóng ký hợp đồng đi, thời gian tôi rất ít, không có thời gian ở chỗ này lâu đâu.”
Cô ta ném hợp đồng vào trong tay cho Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tân cũng không thèm nhìn hợp đồng, mở miệng hỏi: “Không biết cô trả giả như thế nào.”
Liễu Yên Nhi: “Bảy mươi tỷ.
Diệp Huyền Tần cười ha ha: “Một công ty mười nghìn tỷ, cô chỉ dùng bảy mươi tỷ mà muốn mua nó?”
“Cô không cảm thấy tướng ăn của mình rất khó coi sao?”