Chương 907: Vợ chưa cưới của Diệp Huyền Tần Đào tận gốc…
Vì để giữ lại gia tộc mà bốn gia chủ chỉ có thể hi sinh thân mình.
Bọn họ cầm cây đao chuyên dụng của vỡ sĩ lên, cúi đầu, nhảm thẳng vào bụng.
Máu nhuộm màn đêm, bỉ tráng mà thê lương.
“Nhập quan!”
“Người anh em, an nghỉ nhé!”
“Mong tướng quân an nghỉ!”
Nhà họ Triệu ở thủ đô, phủ đệ của Lão Phật gia.
Lão Phật gia biết người mà ông ta cử đi “tiếp ứng” cho bốn gia tộc lớn, cả một đêm chưa đợi được bốn gia chủ thì có chút hoảng loạn.
Ông ta vội gọi Trùng Gia đến, hỏi thăm tình hình Trùng Gia nói thật: “Chủ nhân, tôi cũng vừa nhận được tin tức, tối qua Diệp Huyền Tân đã vội vã rời mộ chôn cất Ngô Nhất Trí rồi”
“Bốn gia chủ bị ép tự sát trước mộ để tạ tội.
Lão Phật gia thở dài: “Không ngờ tên đó lại ra tay trước chúng ta một bước”
“Phải rồi, bốn gia chủ có khai ta ra không?
Trùng Gia lắc đầu: Sắc mặt Lão Phật gia đầy băn kho: “Ôi, nếu vậy thì ta càng không thể trực tiếp ra tay với Diệp Huyền Tân rồi”
“Lỡ như bốn gia chủ không khai ra ta mà ta lại ra tay với Diệp Huyền Tân, đây chính là giấu đầu lòi đuôi, khiến cậu ta nghỉ ngờ ta”
“Nhưng, Diệp Huyền Tần tuyệt đối không thể có chỗ đứng ở thủ đô được. Cậu ta là một mối nguy lớn, nếu giữ cậu ta ở bên thì ta ăn không ngon ngủ không yên”
“Phải rồi, nghe nói Diệp Huyền Tân có quan hệ với nhà họ Diệp ở thủ đô, ngươi đã điều tra rố ràng chưa?”
Trùng Gia vội gật đầu: “Vâng, điều tra rõ rồi. Quả thực Diệp Huyền Tân là trong ba nhà quyền thế hàng đầu ở thủ đô, con rơi của nhà họ Diệp”
“Năm đó cậu ta có một cô vợ chưa cưới được hứa hôn từ nhỏ là Liễu Yên Nhi. Liễu Yên Nhi cũng ở trong gia đình quyền thế hàng đầu của thủ đô, con cháu chính thống của nhà họ Liễu.”
Lão Phật gia trầm tư suy nghĩ rồi nói: “Không hổ là xuất thân từ gia tộc lớn, gen rất tốt. Mặc dù không có gia tộc hỗ trợ cũng có thể phát triển được đến trình độ này”
“Nhưng mà, chút bản lĩnh này của cậu ta cũng chỉ là hạng tôm tép gặp rồng khi đứng trước ba nhà quyền thế hàng đầu ở thủ đô thôi”
“Ngươi nói xem nếu để nhà họ Liễu biết Diệp Huyền Tân là con rơi của nhà họ Diệp, công khai hủy bỏ hôn ước, nói người nhà họ.
Liễu không xứng với cậu ta. Vậy thì nhà họ Liễu có ra tay với cậu ta không, đá cậu ta ra khỏi thủ đô hay gì đớ?”
Trùng Gia lập tức gật đầu: “Chủ nhân, tôi biết nên làm thế nào rồi.”
Lão Phật gia gật đầu: “Ừm, đi đi. Mau đá cậu ta ra khỏi thủ đô đi”
“Tôi cũng sẽ đánh tiếng với nhà họ Diệp ở thủ đô, bảo họ không giúp cậu ta nữa”
Trùng Gia rời đi với nụ cười nham hiểm.
Nhà họ Liễu là một trong ba nhà quyền thế hàng đầu ở thủ đô.
Thực lực cũng chỉ đứng sau Lão Phật gia.
Bốn gia tộc lớn làm hết cỡ thì cũng chỉ là “gia tộc lớn”, nhưng đứng trước nhà quyền thế hàng đầu thì đến mẩu vụn cũng chẳng bằng.
Diệp Huyền Tân có thể tiêu diệt “gia tộc lớn”, nhưng có thể là đối thủ của “nhà quyền thế hàng đầu” hiểu rõ nội tình bên trong hay sao?
Nực cười.
Đêm đó, Trùng Gia nhanh chóng đưa ra tin tức.
“Diệp Huyền Tần, con rơi của nhà họ Diệp ở thủ đô ngang nhiên từ hôn với Liễu Yên Nhi của nhà họ Liễu”
“Gọi nhà họ Liễu là địa vị thấp kém, không xứng với anh ta của hiện tại.”
Tin tức vừa nổ ra thì cả thành phố náo động Chẳng hiểu làm sao mà hiện tại Diệp Huyền Tần lại bành trướng như vậy.
Thật sự cho rằng tiêu diệt bốn gia tộc lớn thì sẽ vô địch thiên hạ à?
Không biết là núi này cao thì có núi khác cao hơn à.
Đứng trước gia tộc họ Liễu quyền thế hàng đầu thì bốn gia tộc lớn cũng chỉ là con muỗi mà thôi.
Khoan nói đến khối tài sản của nhà họ.
Liễu, chỉ nói đến dòng chính của nhà họ Liễu có người đứng vào hàng ngũ cấp tướng thì Diệp Huyền Tân đã không thể động đến được rồi.
Huống hồ, Liễu Yên Nhi là hoa sen mới nở, là một trong bốn người đẹp nổi tiếng của thủ đô.
Thế mà Diệp Huyền Tân lại còn chủ động từ hôn, đây chính là chuyện nực cười.
Đúng là làm trò cười cho thiên hạ.
Nhà quyền thế hàng đầu, nhà họ Liễu.
Người nhà họ Liễu đang đoàn tụ ăn cơm trưa.
Sau khi Liễu Yên Nhi nghe được tin này thì phổi như muốn nổ tung, đập chén và đũa trong tay xuống bàn rồi đứng dậy.
“Bố, tên con rơi kia chính là thứ rác rưởi, cặn bã, không xứng để xách dép cho con”
“Anh ta lại chủ động từ hôn, hiếp người quá đáng”
“Con… Con muốn giết chết anh ta, giải tỏa nỗi hận trong lòng”