Chương 1467: Mạnh miệng lắm
Sắc mặt Từ Lam Khiết tái nhợt.
“Huyền Tần, em đột nhiên nhớ ra ông chủ Đại đúng là quản lý của thương hội Thủ Đô”
“Thương hội Thủ Đô là thương hội lớn nhất Thủ Đô, thậm chí là lớn nhất Đại Hạ. Gần đây, tập đoàn Diệp Linh cũng đang xin gia nhập.”
“Nếu làm như vậy, chúng ta sẽ không có chỗ đứng yên ổn ở thương hội Thủ Đô”
Diệp Huyền Tân vẫn vững như núi: “Thương hội Thủ Đô này lớn như vậy, sau này tập đoàn Diệp Linh sẽ là chủ tịch của thương hội Thủ Đô”.
Phụt!
Triệu Mẫn và Đại Cường cùng cười phì.
“Đúng là trẻ con không hiểu chuyện, phát ngôn ngông cuồng.”
“Chủ tịch của Thương hội Thủ Đô, đó là bộ trưởng Bộ Kinh tế Đại Hạ”
“Tôi biết anh đã từng là một người dẫn đầu ưu tú, nhưng bây giờ căn cơ trước đây đã không còn, cũng đã đánh mất quyền thế trước đây từ lâu.
“Còn muốn giành lấy cái ghế hội trưởng thương hội Thủ Đô từ tay bộ trưởng, ham muốn được ngồi ở vị trí đó đến mức phát điên rồi đúng không?”
Diệp Huyền Tân: “Nói không chừng bên kia sẽ chủ động đưa hai tay dâng vị trí hội trưởng đó thì sao?”
Đại Cường cười đến chảy cả nước mắt: “Không ổn rồi, không ổn rồi, tôi sắp cười chết mất.”
“Triệu Mẫn, đi cùng tôi, rồi cùng xem tôi làm như thế nào cho tập hiến Thần Phong Vân! tương 1467: Mạnh miệng lẫn đoàn Diệp Linh từ từ rơi xuống vực.”
Đại Cường năm lấy tay Triệu Mẫn, chuẩn bị rời đi.
Kết quả là, vừa mới bước đến cửa, Lại có một người khác mặc bộ đồ tây, đi đôi giày da bước vào một cách vội vã.
Nhìn thấy người này tới, ánh mắt của mọi người ở đây đều sáng lên.
Vị này chẳng phải là ông chủ của một trong năm trăm công ty hàng đầu thế giới, tổng giám đốc Tôn của tập đoàn Hải Nhi sao, năm nào cũng đứng trong tốp mười người giàu nhất Đại Hạ.
Tập đoàn Hải Nhi cũng là một trong năm đại diện điều hành của thương hội Thủ Đô.
Ông ta đang làm gì ở đây.
Tổng giám đốc Tôn chợt giật mình khi nhìn thấy đống hỗn độn trước mặt.
Nhưng ông ta nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng và bước đến chỗ Từ Lam Khiết.
“Xin lỗi, cô có phải là người phụ trách tập đoàn Diệp Linh, cô Từ Lam Khiết?”
Từ Lam Khiết ngạc nhiên gật đầu: “À vâng, xin chào, tôi là Từ Lam Khiết.”
Cô không quen biết tổng giám đốc Tôn, thậm chí còn chưa từng gặp mặt qua.
Sao tự nhiên ông ta lại tự tìm đến tận đây như vậy? Tổng giám đốc Tôn tiếp tục nói: “Xin chào, tổng giám đốc Từ, tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Hải Nhi.”
“Tôi rất quan tâm về triển vọng phát triển của tập đoàn Diệp Linh trong tương lai, vì vậy lần này tôi đến là để đề xuất việc muốn hợp tác với tập đoàn Diệp Linh.”
“Tôi cũng hy vọng Tổng giám đốc Từ có thể xem xét cho tôi một cơ hội cùng nhau hợp tác và phát triển”
Từ Lam Khiết rất vui mừng.
Quy mô và sức mạnh của tập đoàn Hải Nhi mạnh hơn đối tác lớn nhất của tập đoàn Diệp Linh là Đại Cường ít nhất ba phần.
Có thể cùng hợp tác với tập đoàn Hải Nhi, đối với tập đoàn Diệp Linh thật sự là vô cùng vinh dự.
Chỉ là, tổng giám đốc Tôn vì lý do gì mà lại phải cầu xin được hợp tác với tập đoàn Diệp Linh như thế này? “Tổng giám đốc Từ? Tổng giám đốc Từ?” Tổng giám đốc Tôn dè dặt, thận trọng từng li từng tí nói với Từ Lam Khiết, sợ cô từ chối.
Từ Lam Khiết định thần lại, nhanh chóng nói: “Thật vinh dự cho tôi, tập đoàn Diệp Linh mong được hợp tác với tổng giám đốc Tôn”
“Tổng giám đốc Tôn, bây giờ dã là buổi trưa, tôi xin được mời ngài cùng chúng tôi dùng bữa trưa nhân tiện bàn bạc về hợp đồng hợp tác giữa hai bên: Tổng giám đốc Tôn vội vàng nói: “Không, không, không, tổng giám đốc Từ, tôi mời cô, tôi mời cô dùng cơm.”
Đại Cường vừa tức giận vừa phiền muộn.
Đây là tình huống đặc biệt gì vậy? Tập đoàn Diệp Linh với tổng giám đốc Tôn của tập đoàn Hải Nhi căn bản không cùng đẳng cấp.
Tổng giám đốc Tôn vì sao lại chủ động tìm kiếm sự thỉnh cầu sự hợp tác với tập đoàn Diệp Linh như vậy chứ? Biểu cảm của Tổng giám đốc Tôn trước mặt Từ Lam Khiết dường như đến cháu nội cũng không ngoan ngoãn bằng.
Hơn nữa tổng giám đốc Tôn cũng là một trong những người quản lý của thương hội Thủ Đô, Anh ta vừa rồi còn vênh váo nói thương hội Thủ Đô sẽ không hợp tác với tập đoàn Diệp Linh, Trong một giây tiếp theo, tổng giám đốc Tôn lại chủ động đề nghị hợp tác, đây không phải là đang tự đưa tay tát vào mặt mình hay sao? Đại Cường lạnh giọng nói lớn: “Tổng giám đốc Tôn, thật là trùng hợp.
“Không ngờ lại gặp ngài ở đây.”
Tổng giám đốc Tôn liếc nhìn Đại Cường, nhưng cũng có vẻ ngạc nhiên: “A, ông chủ Đại cũng ở đây sao.”
“Anh cũng đến bàn chuyện hợp tác làm việc với tập đoàn Diệp Linh à”