Chương 1246
Bọn họ kiên quyết đập nát điện thoại di động, vì muốn hai ông bà liên lạc với người nhà sao?
Họ nhằm vào hai vợ chồng già chúng ta ư?
Từ Huy Hoàng ngập ngừng hỏi: “Chúng tôi đâu thể mang theo 17,5 tỷ ra ngoài được. “Hay là các anh theo chúng tôi về nhà, tôi sẽ lấy tiền cho các anh.”
Tam Thần: “Đi về nhà với ông? Lỡ giữa đường ông chuồn mất thì sao? “Đừng nói nhảm nữa, lấy ngay 17,5 tỷ ra đây, thiếu một đồng cũng đừng hòng đi được.”
Từ Huy Hoàng: “Thế thì anh cho chúng ta mượn điện thoại, để tôi gọi cho người nhà mang tiền đến
Tam thần: “Bọn tôi không có điện thoại.” Tâm trạng của Từ Huy Hoàng dẫn chim xuống đáy.
Lúc này ông đã chắc chắn rằng hai người này cố tình nhằm vào hai vợ chồng.
Nhưng hai ông bà đã gây hấn với ai cơ chứ… Khoan đã, Quân Quân
Họ nhằm vào Quân Quân.
Rõ ràng là họ cố ý ngăn cản không cho hai ông bà đi đón Quân Quân
Quân Quân đang gặp nguy hiểm.
Nhà trẻ Trí Tuệ là một trường nổi tiếng dành cho giới nhà giàu ở thủ đô.
Những người được đi học ở đây đều có giá giá ít nhất là 350 tỷ.
Chưa đến giờ tan học, những chiếc xe sang trọng tập trung nườm nượp trước cổng trường.
Nào là Rolls Royce, Lamborghini,… và còn nhiều nữa Hầu hết những người đến đón các bé đều là quản gia và vệ sĩ.
Bố mẹ ruột của bọn trẻ không có thời gian để đưa đi đón về.
Chuông reo vang!
Cuối cùng cũng đến giờ tan học.
Các em nhỏ đã đi ra ngoài theo hàng theo lối.
Yamano Ichiro nhìn chằm chằm vào đám trẻ vì sợ để lỡ mất bóng dáng của Diệp Niệm Quân.
Sau bao nhiêu háo hức chờ đợi, cuối cùng Diệp Niệm Quân cũng bước ra ngoài.
Yamano Ichiro vội vàng chào: “Quân Quân, đi với chú nào.
Diệp Niệm Quân cảnh giác nhìn Yamano Ichiro: “Chú là ai? Cháu không biết chú Cô giáo mầm non cũng nhìn Yamano Ichiro với vẻ mặt cảnh giác.
Yamano Ichiro nói, “Chú là bạn của bố cháu.”
“Bố cháu có việc bận không có thời gian đến đón cháu được. Nên đã nhờ chủ đón cháu.”
Nói dől!
Quân Quân lập tức nói: “Bố chưa bao giờ đến đón cháu cả, hôm nào cũng là ông bà ngoại đón.”
“Chú bịp bợm.
Từ nhỏ, Quân Quân đã thấm nhuần ý thức an toàn phòng chống lừa đảo do Từ Lam Khiết truyền dạy.
Lúc này đây cuối cùng cũng có ích.
Cô giáo mầm non kéo Diệp Niệm Quân trở lại trường và nói: “Thưa anh, mời anh đi cho.”
“Nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát.
Mę kiếp!
Yamano Ichiro bực bội.
Con nhỏ này mới hơn hai tuổi, mà đầu óc đã như đứa trẻ năm tuổi.
Khó lừa thật.
Yamano Ichiro đành phải áp dụng kế hoạch dự bị. Hắn ta lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng và len lén đưa cho giáo viên. “Cô giáo ạ, nói thật với cô vậy. Bố cô bé này vừa mất vì tai nạn xe. “Bây giờ tôi đón con bé đi gặp bố nó lần cuối. Mong cô giúp cho.”
Nhìn thấy chiếc thẻ ngân hàng, cô giáo càng chắc chắn rằng người này có ý đồ xấu. Cô nghiêm khắc khiển trách: “Anh còn chưa chịu đi là tôi sẽ gọi cảnh sát thật đấy.”
Nói xong, cô ấy lấy điện thoại di động ra định gọi cảnh
Đậu mát sát.
Yamano Ichiro mắng nhiếc: “Rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt.
Hắn ta nhìn về phía Đại thần và Nhị thần trong số Tử Thần Ninja: “Nào, dâng rượu phạt.
Đại thần và Nhị thần xông tới không chút do dự giật lấy Diệp Kiến Quân khỏi tay cô giáo.
Cô giáo sửng sốt hét lên giận dữ: “Cứu với, mau cứu tôi với!
“Có người bắt cóc trẻ con!”
Tiếng hét lập tức thu hút vô số ánh nhìn.
Thấy Yamano Ichiro định chạy thoát, cô giáo ngã ngay xuống đất, ôm chặt chân hắn ta.
Ngu ngốc!
Trong lúc nóng nảy, Yamano Ichiro đã văng một câu chửi và tát cô giáo.
Há?
Thắng cha này là người Nhật Bản.
Đám đông thậm chí còn trở nên tức giận hơn, và vây thành một vòng tròn tự phát, bao quanh nhóm người Yamano Ichiro, và bắt đầu đánh dẹp.