Chương 1103
Diệp Huyền Tần lên tiếng hỏi ngược lại: “Anh cho là tôi đã thắng gia tộc Thượng Quan và tiêu diệt tổ chức sát thủ Thiên Sát bằng cách nào?”
Sao cơ?
Biểu cảm của Thiên Sát dần trở nên nghiêm trọng.
Nghe ý của Diệp Huyền Tần thì có nghĩa anh chính là thần đẹp trai đấy sao?
Chuyện này… Chuyện này… Tuyệt đối không thể nào!
Diệp Huyền Tần hỏi lại: “Không tin sao? Thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ nhỉ!”
Diệp Huyền Tân tiện tay móc ra một tấm lệnh bài, sau đó vứt xuống chân của Thiên Sát.
Khi nhìn thấy tấm lệnh bài này, đầu óc Thiên Sát vang lên một tiếng nổ.
Lệnh bài Tử Kim Kỳ Lân!
Đây chính là lệnh bài dành riêng cho thần đẹp trai.
Tấm lệnh bài này có thể được dùng để điều động ba quân, có hiệu lệnh trên khắp thiên hạ!
Dân gian cũng có câu: “Lệnh bài Kỳ Lân ra tay, trên khắp thiên hạ không có người nào dám cãi lại!”
Anh… Anh thật sự là thần đẹp trai chân chính!
Cuối cùng cũng có ngày anh ta phải đối đầu với thần đẹp trai!
Đây là đang tự tìm đến cái chết!
Thế nhưng thần đẹp trai vẫn là thần tượng của anh ta, mục tiêu của anh ta hôm nay chính là có thể nhìn thấy mặt mũi của thần đẹp trai, vì thế có chết cũng không hối tiếc!
Diệp Huyền Tân lạnh lùng lên tiếng: “Bây giờ anh có thể nói với tôi về thân thế của Từ Lam Khiết được chưa?”
Thiên Sát hơi do dự một chút, cuối cùng cũng gật đầu một cái.
Trước kia anh ta không chịu nói cho Diệp Huyền Tần biết việc này cũng là vì sợ Diệp Huyền Tần sẽ không bảo vệ được Từ Lam Khiết.
Thế nhưng bây giờ Thiên Sát đã biết được thân phận của Diệp Huyền Tần chính là thần đẹp trai thì việc bảo vệ Từ Lam Khiết là hết sức dễ dàng.
Thiên Sát nói: “Thật ra thì Từ Lam Khiết sinh ra trong một gia tộc lánh đời, nhà họ Thiên.”
“Bố của cô ấy chính là người đứng đầu của nhà họ Thiên, chiến thần Côn Luân!”
Xet!
Diệp Huyền Tần không nhịn được hít một luồng khí lạnh.
Cho dù thế nào thì anh cũng chưa từng nghĩ tới việc Từ Lam Khiết lại có lai lịch lớn như thế.
Nhà họ Thiện là một hoàng tộc thật sự, gia tộc Thượng Quan ở trước mặt một hoàng tộc chân chính thì cũng chỉ là một con kiến hội mà thôi.
Hơn nữa vị chiến thần Côn Luân này đã từng là người mạnh nhất bên trong Đại Hạ.
Sau khi anh trọng sinh thì mới có thể miễn cưỡng áp chế được vị chiến thần này. Ông ta có thể được xem là một nhân vật ngang hàng với anh. Sau khi Diệp Huyền Tần suy nghĩ xong thì lại nói: “Nói tiếp đi.”
Thiên Sát lại tiếp tục nói: “Thế nhưng mẹ ruột của Từ Lam Khiết lại có xuất thân thấp hèn, bà ấy từng là người ở trong nhà họ Thiên.”
“Sau một lần mây mưa thì bà ấy đã mang thai máu mủ của chiến thần Côn Luân. Vì thế chiến thần Côn Luân không thể không cưới bà ấy về làm vợ. “Hai người lấy nhau là vì đứa con đó.”
“Sau đó, khi cô Từ mới sinh ra thì chiến thần Côn Luân đã ra ngoài cưới một người phụ nữ khác về “
“Người vợ bé đó cũng có xuất thân hoàng tộc. Vì thế sao bà ta có thể cam lòng để một người hầu làm vợ cả còn mình lại làm vợ bé được chứ?”
“Bà ta đã luôn nhắm vào mẹ của cô Từ để có thể cướp lại chức vợ cả, thậm chí bà ta cũng không ngán việc phải ra tay giết người.”
“Sau đó. chiến thần Côn Luân có chuyện phải rời khỏi nhà họ Thiên, người vợ bé đó liền phải người đến ám sát hai mẹ con của cô Từ.”
“Cũng may là mẹ của cô Từ đã sớm đoán được việc này thế nên bà ấy đã nhanh chóng ôm cô Từ chạy khỏi đó.”
“Khi ấy tôi là một hộ vệ của nhà họ Thiên, phụ trách việc bảo vệ hai mẹ con cô Từ, thế nên lần đó tôi cũng đã theo hai mẹ con cô ấy rời khỏi nhà họ Thiên.”
“Thế nhưng người vợ bé kia vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn tiếp tục cho người đuổi giết chúng tôi.”
“Trong giây phút nguy kịch, mẹ của cô Từ vì để bảo vệ cho cô Từ mà dụ kẻ địch ra khỏi đó, cuối cùng đã nhảy xuống vách núi và qua đời.”
“Tuy rằng tôi đã ôm cô Từ thoát ra được khỏi đó thế nhưng lại bị trọng thương, suýt nữa đã không giữ được mạng sống. Cuối cùng tôi được gia đình của một ông lão cứu chữa, vì thế tôi giao cô Từ lại nhờ bọn họ nuôi giúp.”
“Hai người đó cũng chính là bố mẹ của cô Từ bây giờ.”
“Bây giờ đã bắt đầu có người nghi ngờ thân phận của cô Từ. Nếu lỡ thân phận của cô Từ bị lộ ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến cô ấy gặp tai họa.”
“Cho nên, tôi đã quyết định sẽ dọn dẹp sạch sẽ dấu vết của những chuyện lúc đó.” Diệp Huyền Tần nghe xong thì cuối cùng cũng hiểu được.
Anh đi tới bên cửa sổ, ngửa đầu lên nhìn trời, không rõ tâm trạng trong lòng anh lúc này.
Năm đó, sau khi chiến thần Côn Luân thua anh thì cũng dẫn theo nhà họ Thiên mai ẩn giang hồ.
Thế nhưng Diệp Huyền Tần biết, ông ta chắc chắn không chết mà còn đang dự tính sẽ quay lại để lật đổ anh.