• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi tôi nói xong, tôi và Vương Viễn Thắng vội vã chạy vào trong đại sảnh.

Lúc nãy vẫn còn hơn chục người, bây giờ tất cả đều chạy hết rồi, chỉ còn lại tôi và Vương Viễn Thắng.

Cái tên này cũng không có cách nào khác, dù sao đây cũng là nhà anh ta, nếu như anh ta chạy mất, chuyện này nhất định sẽ không xong, hơn nữa vợ con anh ta vẫn còn ở trong nhà này.

“Vô Kị, cái này, đại sảnh này thật sự có tác dụng sao?”

Vương Viễn Thắng ở bên cạnh kéo lấy hai cánh tay tôi, cả người run lên bần bật, có lúc tôi thật sự nghi ngờ, Vương Viễn Thắng này thật giống một phụ nữ, sao lại sợ thành cái bộ dạng như thế này chứ?

“Không biết!”

Tôi không khách khí trả lời Vương Viễn Thắng.

Có điều tôi cũng không biết thật, trước mắt trong đầu tôi cũng chỉ có thể nghĩ ra cách này, cũng chỉ có cách này, bậc của của những ngôi nhà cổ tương đối cao, trong đó bậc cửa của đại sảnh là cao nhất, cao gần bằng đầu gối của một người trưởng thành.

Có người nói bậc cửa này là để ngăn chặn một số thứ dơ bẩn.

Bởi vì thứ dơ bẩn trôi nổi, đạo hạnh mà không đủ thì căn bản không có cách nào bay lên được, chỉ có thể kiễng chân bước đi, gặp chỗ cao đều phải đi đường vòng, huống chi là loại bậc cửa phòng chính như này.

Còn nữa, nghe nói trước đây người chết thảm, trá thi (*) không ít, bởi vì người chết không cam tâm, trong lòng phẫn nộ liền hóa thành trá thi, thứ trá thi này vừa nhảy vừa đi.

(*) Xác chết vùng dậy.

Những thứ trước khi chưa thành hình, sẽ không nhảy được quá cao, bậc cửa có thể ngăn cản không cho nó nhảy vào.

Đây là một số phương pháp ông nội nói với tôi, tôi không biết có tác dụng hay không, nhưng giờ chuyện cấp bách thế này tôi cũng chỉ có thể nghĩ đến có bấy nhiêu thôi.

Bang!

Âm thanh trầm thấp trong quan tài trở nên gấp gáp hơn, như thể khoảnh khắc tiếp theo thứ đồ trong đó sẽ đẩy nắp quan tài mở ra hoàn toàn.

Vù vù...

Một tiếng khóc thút thít của người phụ nữ truyền đến, một lúc sau, một lực lớn trực tiếp đẩy nắp quan tài ra, lật trên không trung vài vòng rồi rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng ầm lớn.

A...

Cả người Vương Viễn Thắng bị một màn này dọa sợ trực tiếp nằm xuống đất, bây giờ tôi không có thời gian để ý đến cái tên này, trái tim tôi cũng đang đập thình thịch, cổ họng khô khan, bởi vì bản thân tôi cũng sợ.

Chỉ có điều không giống như Vương Viễn Thắng, ánh mắt tôi dán chặt vào quan tài, đột nhiên bóng người mặc váy trắng bước ra từ trong quan tài quay lưng lại với tôi.

Từ quần áo nhìn ra được là một người phụ nữ, hơn nữa tuổi cũng không lớn. Tôi thầm nghĩ vợ bé của Vương Viễn Thắng trẻ như vậy đã chết rồi sao? Oán hận lớn như vậy, thật sự là cái chết bình thường sao?

Lúc này, tôi còn có thể nhìn thấy một đôi tay, da tay nhợt nhạt không thể tin được, hơn nữa trên năm ngón tay đó là những móng tay dài màu đen, khiến toàn thân ớn lạnh.

Vù vù...

Trong miệng của người phụ nữ không ngừng phát ra những âm thanh ghê rợn, lúc này, ánh mắt tôi đột nhiên mở to, bởi vì tôi nhìn thấy cô ta từ trong quan tài đang từ từ quay lại.

Khoảnh khắc tiếp theo, cổ họng tôi như bị thứ gì đó chặn lại, nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn đó, tôi phát hiện ra hô hấp của bản thân mình đều trở nên không thông nữa rồi.

Có thể nói khuôn mặt của cô ta đã biến dạng đến không thể nhìn được nữa, ngay cả ngũ quan cũng đều biến dạng, hai mắt lồi ra, có thể tưởng tượng được trước lúc cô ta chết nhất định rất thê thảm, thậm chí trong hốc mắt còn có huyết lệ chảy ra.

Khoảnh khắc quay người lại, tôi nhìn thấy ánh mắt của người phụ nữ dường như đang dán chặt vào trong đại sảnh, thậm chí tôi còn có một loại áo giác dường như cô ta đang nhìn tôi chằm chằm.

Mặc dù đi theo ông nội lâu như vậy, nhưng tôi chưa bao giờ gặp phải cảnh tượng như thế này, lúc này tôi chỉ cảm thấy hai chân dường như không còn chịu sự khống chế của bản thân mình nữa, không cử động được.

Grừ grừ...

Một tiếng thét chói tai bỗng nhiên từ trong miệng của ma nữ phát ra, cả người cô ta trực tiếp từ trong quan tài nhảy ra ngoài, mạnh mẽ bổ nhào về phía đại sảnh, tim tôi như sắp bay đến cổ họng luôn rồi.

Mắt thấy ma nữ sắp tới gần, nhưng sau đó cơ thể của ma nữ lại nhanh chóng rơi xuống.

Bùm!

Chính vào lúc ma nữ đến trước cửa đại sảnh, đôi chân đi giày trắng trực tiếp đá vào bậc cửa phòng, cơ thể cô ta cũng vì lực đạo này mà phản tác dụng, trực tiếp ngã xuống đất, không nhảy vào được.

Nhìn cảnh này, cả người tôi thở phào một hơi, khoảnh khắc vừa rồi, trán của tôi bất giác lấm tấm mồ hôi, nhưng cái tên khốn nạn Vương Viễn Thăng này từ đầu đến cuối đều không ngẩng đầu lên nhìn.

Bỗng nhiên hai mắt tôi co rụt lại, tôi nhìn thấy ma nữ kia vậy mà không từ bỏ, lại một lần nữa hướng về phía bậc cửa của đại sảnh nhảy đến, dường như cô ta có vẻ rất muốn vào trong đại sảnh.

Từ nét mặt hung dữ trên khuôn mặt có thể thấy được lửa hận trong lòng cô ta đang không ngừng dâng lên, tôi không hiểu được bên trong đại sảnh này rốt cuộc có thứ gì khiến cô ta phải căm phẫn đến như vậy.

Nếu như lấy thứ này ra, cô ta khẳng định sẽ không đuổi theo chúng tôi nữa, nhưng vấn đề ở đây là, tôi cũng không biết đó là cái gì.

Tôi nhìn trái nhìn phải, xung quanh ngay cả vũ khí cầm tay cũng không có.

Nhưng âm thanh u u từ trong miệng của ma nữ này vẫn cứ phát ra, như cũ vẫn không ngừng nhảy nhót, muốn xông vào đại sảnh.

Bùm! Bùm! Bùm!

Mỗi lần hai chân va đập trên bậc cửa, cơ thể của cô ta đều bị đẩy lùi ra sau, nhưng cô ta vẫn cứ lặp lại động tác giống nhau như thế, ngay sau đó hô hấp cả người tôi như ngừng thở, bởi vì tôi phát hiện, mỗi lần cô ta nhảy cơ thể lại hướng vào đại sảnh, hơn nữa mức độ còn đang không ngừng tăng lên.

“Chết tiệt!”

Ý thức được tình hình lúc này tôi không nhịn được bật ra một câu chửi thề, nếu tiếp tục như vậy, cô ta sẽ trực tiếp ngã vào đại sảnh do quán tính.

“Vương Viễn Thắng, không muốn chết thì mau đứng dậy.”

Tôi đá vào cơ thể của Vương Viễn Thắng, cái tên này nằm trên mặt đất run rẩy, anh ta tưởng rằng như vậy thì sẽ không chết sao?

Nghe thấy lời tôi nói, Vương Viễn Thắng sợ hãi kêu lên một tiếng, chân tay lúng túng nhanh chóng bò dậy, trốn sau lưng tôi.

Khi thấy Vương Viễn Thắng đứng dậy, cả khuôn mặt của ma nữ kia càng tỏ ra ghê rợn hơn, huyết lệ trong hốc mắt bắt đầu không ngừng rơi xuống, động tác nhảy của cô ta càng lúc càng nhanh, hai tay cào về phía trước.

Lòng tôi chấn động, oán hận của cô ta ở trên người Vương Viễn Thắng?

Tôi quay đầu trừng mắt nhìn Vương Viễn Thắng, phát hiện cái tên này đang vùi đầu vào trong, căn bản không dám nhìn về phía trước mặt.

Trong lòng bùng lên lửa giận , lúc này cơ hồ đoán ra được cái tên khốn kiếp Vương Viễn Thắng này, nhất định là giấu tôi với ông nội chuyện gì đó, chân tướng chắc chắn không phải như những gì anh ta nói.

Có thể nói, oán hận của ma nữ này đối anh ta đã ăn sâu vào tận xương tủy.

Bùm!

Lại một tiếng va đập truyền đến, đột nhiên tôi nhìn thấy bậc cửa kia bị ma nữ trực tiếp đá thành từng mảnh.

Trong lòng tôi đập thịch một tiếng.

“Hỏng rồi!”

Bậc cửa này vỡ rồi, nhất định là không ngăn cản được vật này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK