• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ tôi có chút luống cuống, rõ ràng nhìn thấy nữ thi làm ông nội bị thương, nhưng lại không làm được gì.

Trên trán ông nội lấm tấm mồ hôi, nhìn thấy dáng vẻ đang phải cắn chặt răng của ông, tôi biết lúc này ông đang phải kìm nén cơn đau dữ dội ở ngực.

Tay của ông đập vào cánh tay của nữ thi, sau đó nắm thật chặt lấy cánh tay của cô ta.

"Yêu ca, ra tay đi."

Bỗng ông nhìn về phía sau rồi gầm nhẹ một tiếng, tôi nhìn thấy cơ thể có chút gầy gò của Yêu Công bước ra từ phía sau mảnh vải màu vàng, hất tung những thanh tre trong về phía trần nhà. Mảnh vải được vẽ hình âm dương bát quái đó được treo không cố định trên trần nhà, nay lại bị những thanh tre đó tác động vào, liền trực tiếp rơi xuống, chùm lên người ông nội và nữ thi đó.

Sau đó tôi nghe thấy tiếng gầm thét đau đớn của nữ thi, thậm chí còn có thể nhìn thấy sự giằng co trong mảnh vài màu vàng đó. Bỗng nhiên, có một bóng người lăn ra từ phía dưới mảnh vải màu vàng, sau đó nhanh chóng thu gọn mảnh vải màu vàng đó lại.

Là ông nội. Lúc này ở trước ngực của ông nội bị máu thấm đỏ cả một mảng, hơn nữa sắc mặt của ông cũng trở nên tái nhợt, nhưng động tác của ông nội vẫn nhanh nhẹn như cũ, như thể ông sợ giữa đường sẽ xảy ra sai sót vậy.

Lúc này, Yêu Công ở bên cạnh cởi những lá bùa đang bị buộc lại ra, rồi nhanh chóng quấn lên người của nữ thi.

Tôi cảm thấy tiếng hét đau đớn càng lúc càng trở nên gấp gáp, nhưng khi nữ thi đó bị tấm vải màu vàng vẽ bùa chú bọc kín lại thì tiếng hét hình như dần trở nên nhỏ hơn, thậm chí đến động tác vùng vẫy cũng không còn nữa.

Cho đến giây phút cuối cùng, tôi nhìn thấy bên trong tấm vải màu vàng bị cuộn lại không còn một chút động tĩnh nào cả, cũng không còn những tiếng hét trước đó, động tác của Yêu Công dừng lại, rồi vội vàng đi tới đỡ ông nội đang quỳ trên mặt đất đứng dậy.

"Cách của ông rất hữu dụng, cuối cùng bây giờ cũng yên tĩnh lại rồi."

Yêu Công nhìn nữ thi đang bị quấn trong tấm vải màu vàng rồi nhẹ giọng nói với ông nội.

Khụ khụ..

Ông nội ho khan hai tiếng, trong miệng ông có máu chảy ra, ông không nói gì nhiều, chỉ kêu tôi tới, giúp đưa thi thể vào quan tài.

Tôi vội vàng đi tới, hỏi ông nội bây giờ thấy thế nào? Lúc nãy tôi tận mắt nhìn thấy hai tay của nữ thi đâm vào ngực ông nội, bây giờ tới gần tôi mới nhìn rõ trên ngực ông có mấy lỗ do bị ngón tay cắm vào.

Ông nội lắc đầu, bảo tôi mau chóng đưa thi thể vào quan tài.

Tôi và Yêu Công cùng nhau nâng cái xác được bọc trong lớp vải màu vàng vào quan tài, vẫn là chiếc quan tài màu đỏ đó, sau khi cho xác vào trong quan tài rồi đóng nắp lại, ông nội mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn thấy sắc mặt ông nội ngày càng trở nên tái nhợt, trong lòng tôi liền cảm thấy lo lắng, vội vàng muốn đưa ông nội lên bệnh viện ở thị trấn, dù sao thì ông nội cũng lớn tuổi rồi, nếu không nhanh chóng xử lí vết thương thì rất dễ bị nhiễm trùng.

"Cậu nhóc, cháu mau đi lên gọi người trên tầng xuống, sau đó đi đến từng nhà trong làng xin gạo nếp, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, rồi mang hết về đây để ông nội con dùng."

Yêu Công kéo lấy tay tôi rồi dặn dò, tôi sững người một lúc tự hỏi, ông nội lại cần nhiều gạo nếp như vậy để làm gì?

Trong lúc tôi đang ngơ ngác, thì ông nội bảo tôi cứ làm theo những gì Yêu Công bảo.

Tôi đành phải vội vàng chạy lên tầng, rồi gọi hết tất cả những người ở trên tầng xuống, chúng tôi chia nhau ra, sang những nhà khác để xin gạo nếp.

Mặc dù gạo nếp ăn rất ngon, nhưng ở thôn trồng rất ít, bởi vì khi nấu gạo cũng không nở nhiều, chỉ dùng để làm bánh trôi, bánh chưng trong các dịp lễ tết thôi.

Vì vậy đi khắp cả ngôi làng, cũng chỉ xin được chưa đến 50kg gạo nếp, tất cả đều được mang đến nhà của Vương Viễn Thắng. Lúc về đến nhà Vương Viễn Thắng, tôi nhìn thấy anh ta đang đun nước ở trong bếp.

Yêu Công lấy một ít gạo nếp, rồi bảo chúng tôi đổ hết tất cả gạo nếp vào trong nồi. Sau khi cho gạo vào nồi nước lớn, nước ở trong nồi liền chuyển thành một màu trắng đục.

Sau vài phút, Yêu Công dặn dò tôi đổ hết nước gạo nếp vào trong bồn tắm. Còn ông nội bây giờ đang cởi trần ngồi trong bồn tắm, nhìn ông có vẻ rất yếu.

Mà lúc này tôi mới phát hiện ra vết thương trên ngực của ông nội đã kết vảy rồi, chỉ là vết thương đen sẫm lại, vùng da xung quanh cũng bắt đầu trở nên tái xanh, điều này khiến lòng tôi cảm thấy rất bất an.

Nhìn thấy chúng tôi bắt đầu đổ nước gạo nếp vào bồn, ông nội cắn chặt răng hít một hơi thật sâu, sau đó tôi nhìn thấy vết thương trên ngực ông được ngâm trong nước gạo nếp chảy ra một dòng máu đen.

Lúc này, mắt tôi bỗng sáng lên, bởi vì cảnh này khiến tôi nhớ lại một cảnh mà tôi đã xem được trên ti vi, gạo nếp hình như chính là khắc tinh của độc thi?

Bộ phim vị Lâm tiên sinh đó đóng nổi một thời, bộ phim đó liên quan rất nhiều đến kiến thức âm dương, lúc đó tôi cũng không nghĩ tới, hóa ra những điều đó đều là sự thật.

Ông nội ngâm trong nước gạo cả một đêm, thật ra tôi cũng không ngủ được vì lo lắng cho ông nội, vì vậy luôn ngồi canh bên cạnh ông. Tôi nhìn chằm chằm nước gạo ở trong bồn tắm đều đã biến thành màu đen. Điều kỳ lạ là khuôn mặt tái nhợt của ông nội đã trở nên hồng hào hơn vì được ngâm trong nước gạo nếp.

Khi gà gáy, ông nội mở mắt rồi đứng dậy khỏi bồn tắm, tôi thấy vết thương trên ngực của ông vẫn còn nhưng đã trở thành màu sắc bình thường không còn đen sẫm như tối hôm qua nữa.

Lúc trước tôi nhìn thấy Yêu Công chuẩn bị một ít lá thuốc, vừa hay bây giờ có thể đắp lên vết thương cho ông nội. Đồng thời Yêu Công cũng trộn một ít gạo nếp vào thuốc đắp lên vết thương, sau khi băng bó xong ông nội mới mặc quần áo vào.

"Vô Kị, cháu đi thông báo cho tất cả đàn ông đứng tuổi có sức khỏe trong làng, chuẩn bị lên núi chôn cất."

Ông nội nhìn tôi nói, thấy ông nội đã hồi phục, tôi mới thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, liền vội vàng chạy đi thông báo cho mọi người trong làng, chẳng mấy chốc những người đàn ông đứng tuổi có sức khỏe trong làng đều chạy tới, dù sao thì hôm nay cũng có hai quan tài cần chôn cất.

Vương Thủ Nghĩa cũng cần phải mang lên núi chôn cất, trên đường đi tôi nhìn thấy ông nội tìm đinh sắt rồi đóng lên chiếc quan tài màu đỏ đó, bởi vì đứng gần ông, nên tôi nghe thấy ông nội nhỏ tiếng lẩm bẩm.

"Bụi về với bụi, đất về với đất, mặc dù cô có oán thù, nhưng không thể tiếp tục đi hại người được, nếu không đến lúc cô trở thành hung thần, tôi không thu phục cô nổi nữa, cả cái làng này sẽ gặp họa, cô tạm thời cố chịu oan ức một chút."

Ông nội vừa đóng đinh vừa lặp đi lặp những lời đó.

Khi ông nội đóng quan tài xong, liền bảo mọi người bắt đầu buộc đòn gánh vào quan tài, thì tôi thấy Yêu Công thần thần bí bí kéo ông nội sang một bên.

"Lão Tam, cái thứ này tuy rằng đã tạm thời bị trấn áp, nhưng để thời gian dài khó tránh khỏi sẽ xảy ra chuyện, ông định táng như thế nào?"

Nghe Yêu Công nói xong, tôi nhận thấy vẻ mặt của ông nội đột nên trên nên nghiêm trọng và trầm xuống.

Lâu sau đó, ông nội mới nhẹ giọng lên tiếng: "Tôi chuẩn bị huyền quan nhập thổ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK