Mục lục
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đội trấn áp thổ phỉ cũng đang chờ cô ấy quay lại làm chủ, Khánh Mộ Lam không có thời gian để đi đến đỉnh Song Đà tìm Kim Phi.

Sau khi để lại lời nhắn, Khánh Mộ Lam cũng dẫn theo A Mai rời khỏi làng Tây Hà.

Khi đi tới cổng làng, họ phát hiện một đám người đang tụ tập ở Đả Cốc Trường.

“A Mai, bọn họ đang làm gì vậy?” Khánh Mộ Lam hỏi.



Hôm nay người dân làng Tây Hà đều rất bận rộn, những cuộc tụ tập như vậy rất hiếm khi xuất hiện.

“Là đội đưa dâu tới”, A Mai nói: “Bây giờ, cuộc sống ở làng Tây Hà đã tốt hơn rất nhiều, đàn ông ở đây đều lấy thêm thê thiếp, huyện lệnh đã phái nha dịch đưa những cô nương không ai thèm lấy từ nơi khác tới”.

“Trương huyện lệnh hóa ra còn biết tìm biện pháp”.



Khánh Mộ Lam mỉm cười, dẫn đội thân vệ của mình phóng ngựa rời đi.

Thật ra Kim Phi cũng không quá để ý đội đưa dâu, dù sao chuyện này đều là hai bên ta nguyện, y cũng không can thiệp được.

Nhưng mấy ngày kế tiếp, đội đưa dâu tới càng ngày càng thường xuyên hơn, các cô nương được đưa tới càng ngày càng đông.

Không chỉ vậy, các cô nương ở một vài nơi còn không đợi đội đưa dâu tới đã nóng lòng tự mình tìm đến.

Bây giờ rất nhiều đàn ông trong làng đều lấy năm sáu tiểu thiếp, ở nhà cũng không ngủ được.

Đường Tiểu Bắc thấy nếu chuyện này tiếp diễn, tất cả các cô nương đến tuổi gả chồng trong huyện đều sẽ chạy tới làng Tây Hà, cuối cùng cô không thể tiếp tục ngồi yên.

Kim Phi không có ở đây, Đường Tiểu Bắc đã thảo luận với trưởng làng và đám người Trương Lương, yêu cầu những người đàn ông ở làng Tây Hà ngừng lấy thê thiếp để ngăn chuyện này lại.

Đội đưa dâu cũng ngừng đưa người đến.

Nhưng những cô nương tự tới không biết chuyện, cứ tiếp tục tụ tập đi đến làng Tây Hà.

Hoàn cảnh của rất nhiều cô nương đều giống với Quan Hạ Nhi khi trước, quả thực là không thể sống nổi nữa nên mới đến làng Tây Hà.

Kết quả khi họ đến làng Tây Hà lại được thông báo rằng làng Tây Hà năm nay sẽ không lấy thêm thê thiếp nữa, nhiều cô nương đều rất tuyệt vọng.

Một cô nương không chịu nổi cú đả kích, đã treo cổ tự tử ở cổng làng, may mắn được các cựu binh tuần tra phát hiện và cứu mạng.

Đường Tiểu Bắc biết được chuyện này, chỉ có thể trấn an các cô nương này, sau đó phái Đường Phi cưỡi ngựa đến đỉnh Song Đà tìm Kim Phi để thương lượng cách giải quyết.

Có người sẽ cảm thấy khó khăn, nhưng có người thì không.

Đối với Kim Phi, biến muối khoáng thành muối tinh không quá khó.

Ở đỉnh Song Đà, có nhà trọ và phòng ăn do thổ phỉ để lại, còn có một số nhà kho lớn dùng để chứa ngũ cốc, một số ít có thể dọn dẹp và sửa sang lại để làm xưởng làm muối.

Chỉ là điều kiện cơ sở của Đại Khang quá lạc hậu, không thể thực hiện sản xuất tự động được, muốn sản xuất muối quy mô lớn chỉ có thể sử dụng nhiều người.

Hôm nay Quan Trụ Tử đã dẫn người lái thuyền đến đỉnh Song Đà để vận chuyển muối khoáng, dụng cụ cần thiết chất đầy kho, hắn còn mang theo một đám học trò nữ đã học việc xong, chỉ cần tuyển được công nhân, là có thể bắt đầu làm việc.

Kim Phi đang cân nhắc xem nên quay lại làng Tây Hà để tuyển công nhân, hay tuyển người ở địa phương thì Đường Phi tới.

Biết được tình hình bây giờ của làng Tây Hà, Kim Phi cũng dở khóc dở cười.

Tuy nhiên điều này cũng giải quyết vấn đề lao động của xưởng làm muối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK