Vừa rồi phi thuyền đang bay ở độ cao thấp, quá thấp so với mặt đất, cung tên có thể uy hiếp phi thuyền và người ngồi trên đó. Vì lý do an toàn, Lão Ưng không bao giờ đến gần đường chính mà tiến về phía trước nơi hoang dã cách xa đường chính.
Bây giờ đã tụ họp với Cửu công chúa, phi thuyền có thể bay bình thường, Lão Ưng điều khiển phi thuyền tiến vào vị trí giữa của đội bay.
Vị trí này năm ngay phía trên đường chính, từ trên phi thuyền nhìn xuống, có thể thấy khắp nơi ở đường chính đều là những người tj nạn đang đi về hướng Đông.
Một số đi theo nhóm ba đến năm người, một số đi theo nhóm mấy chục đến hàng trăm người.
Những người trong nhóm từ ba đến năm người thường là một gia đình hoặc họ hàng, những người đi theo nhóm có
hàng chục đến hàng trăm người có thể là cả một làng.
Nhưng cho dù là nhóm ba đến năm người hay hàng trăm người thì mọi người đều đi rất chậm.
Thanh niên trai tráng dìu trẻ em và người già, thi thoảng phải dừng lại nghỉ ngơi.
Cho dù là thế, vẫn có người đi một lúc lại ngã bên đường. Những người đi cùng bình thản cởi quần áo của người đã chết ra, khiêng người đó đến một rãnh cỏ ven đường rồi tiếp. tục lên đường.
Từ trên cao nhìn xuống, có một hai thi thể cách nhau không xa trong các rãnh cỏ dọc đường chính.
Có thi thể còn hoàn chỉnh, có một vài thi thể đã thối rữa. Từ khi đến thế giới này Kim Phi đã nhìn thấy cảnh tượng này rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy y vẫn cảm thấy khó chịu. Đọc 𝘵ru𝙮ệ𝗇 chuẩ𝗇 khô𝗇g quả𝗇g cáo 𝘵 r u m 𝘵 r u 𝙮 𝖾 𝗇﹒𝑉𝗇
Cửu công chúa cũng như thế.
Lúc đầu cô ấy phê duyệt tấu chương cho Trần Cát cũng từng thầm xem thường Trần Cát vài lần, cũng từng tưởng tượng rằng nếu được phong làm Hoàng đế, cô ấy nhất định sẽ có thể thống trị thiên hạ.
Nhưng khi cô ấy làm Hoàng đế thật, người dân vẫn sống lang thang, đói chết khắp nơi.
Thậm chí tình hình còn tệ hại hơn lúc Trần Cát trị vì.
Mặc dù Cửu công chúa hiểu nguyên nhân là do Tứ hoàng tử cướp ngôi và chư hầu tự xưng vương gây ra, hơn nữa thời gian cô ấy lên ngôi chưa lâu, không có đủ thời gian để cai quản, nhưng Cửu công chúa vẫn cảm thấy thất bại.
Tâm trạng của Kim Phi và Cửu công chúa không được tốt, cũng không nói lời nào.
Lão Ưng điều khiển phi thuyền, thi thoảng liếc nhìn Châu Nhi và Tân Minh, ánh mắt đầy vẻ tức giận.
Vừa rồi hai người này một người thì hai xô anh ta xuống đất, một người thì kê dao vào cổ khiến anh ta bị Kim Phi đá mấy cái.
Lão Ưng thầm thề, lúc nào về tìm cơ hội chỉnh đốn hai người họ.
Nhất là Tân Minh, thật đáng ghét.
Châu Nhi và Tân Minh cũng tự biết đuối lý, đều không nhìn Lão Ưng mà nhìn ra bên ngoài.
Ở một bên khác, Thiết Chùy tò mò cầm kính viễn vọng lên, nhìn giỏ khí cầu của phi thuyền mà Cửu công chúa ngồi trước đó.
Nói đúng hơn là nhìn một nhân viên hộ tống nữ trên giỏ khí cầu đó.
Không phải anh ta thích nhân viên hộ tống nữ này, mà là nhân viên hộ tống nữ này có chiều cao và dáng vẻ gần giống với Kim Phi, cô ta mặc quần áo của Kim Phi, còn trang điểm nữa, nếu không phải ngực của nhân viên hộ tống nữ này hơi phồng lên, hơn nữa sau khi nhìn thấy Kim Phi thì đeo hắc đao. và nỏ cầm tay tiêu chuẩn của nhân viên hộ tống lên, thì ngay cả cận vệ như Thiết Chùy cũng suýt nữa nhận lầm.
“Lão Tân, Bệ hạ tìm được người như vậy từ đâu thế, giống hệt tiên sinh ấy chứ”.
Thiết Chùy đụng vào vai Tân Minh, nhỏ giọng hỏi: “Nếu không phải tiên sinh đang ở cạnh ta, ta suýt nữa nhận lầm người rồi”.
“Không nên hỏi thì đừng hỏi”, Tân Minh mất kiên nhẫn dịch người sang bên cạnh.
Cấm quân chịu trách nhiệm bao vây hoàng cung, có rất nhiều quy tắc, mà mỗi quy tắc đều cực kỳ nghiêm ngặt, Tân Minh xuất thân từ gia đình của cấm quân, cũng xem như lớn lên trong cung đình, mưa dầm thấm đất cũng phát triển tính cách cứng rằn và nghiêm túc.
Bây giờ đã tụ họp với Cửu công chúa, phi thuyền có thể bay bình thường, Lão Ưng điều khiển phi thuyền tiến vào vị trí giữa của đội bay.
Vị trí này năm ngay phía trên đường chính, từ trên phi thuyền nhìn xuống, có thể thấy khắp nơi ở đường chính đều là những người tj nạn đang đi về hướng Đông.
Một số đi theo nhóm ba đến năm người, một số đi theo nhóm mấy chục đến hàng trăm người.
Những người trong nhóm từ ba đến năm người thường là một gia đình hoặc họ hàng, những người đi theo nhóm có
hàng chục đến hàng trăm người có thể là cả một làng.
Nhưng cho dù là nhóm ba đến năm người hay hàng trăm người thì mọi người đều đi rất chậm.
Thanh niên trai tráng dìu trẻ em và người già, thi thoảng phải dừng lại nghỉ ngơi.
Cho dù là thế, vẫn có người đi một lúc lại ngã bên đường. Những người đi cùng bình thản cởi quần áo của người đã chết ra, khiêng người đó đến một rãnh cỏ ven đường rồi tiếp. tục lên đường.
Từ trên cao nhìn xuống, có một hai thi thể cách nhau không xa trong các rãnh cỏ dọc đường chính.
Có thi thể còn hoàn chỉnh, có một vài thi thể đã thối rữa. Từ khi đến thế giới này Kim Phi đã nhìn thấy cảnh tượng này rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy y vẫn cảm thấy khó chịu. Đọc 𝘵ru𝙮ệ𝗇 chuẩ𝗇 khô𝗇g quả𝗇g cáo 𝘵 r u m 𝘵 r u 𝙮 𝖾 𝗇﹒𝑉𝗇
Cửu công chúa cũng như thế.
Lúc đầu cô ấy phê duyệt tấu chương cho Trần Cát cũng từng thầm xem thường Trần Cát vài lần, cũng từng tưởng tượng rằng nếu được phong làm Hoàng đế, cô ấy nhất định sẽ có thể thống trị thiên hạ.
Nhưng khi cô ấy làm Hoàng đế thật, người dân vẫn sống lang thang, đói chết khắp nơi.
Thậm chí tình hình còn tệ hại hơn lúc Trần Cát trị vì.
Mặc dù Cửu công chúa hiểu nguyên nhân là do Tứ hoàng tử cướp ngôi và chư hầu tự xưng vương gây ra, hơn nữa thời gian cô ấy lên ngôi chưa lâu, không có đủ thời gian để cai quản, nhưng Cửu công chúa vẫn cảm thấy thất bại.
Tâm trạng của Kim Phi và Cửu công chúa không được tốt, cũng không nói lời nào.
Lão Ưng điều khiển phi thuyền, thi thoảng liếc nhìn Châu Nhi và Tân Minh, ánh mắt đầy vẻ tức giận.
Vừa rồi hai người này một người thì hai xô anh ta xuống đất, một người thì kê dao vào cổ khiến anh ta bị Kim Phi đá mấy cái.
Lão Ưng thầm thề, lúc nào về tìm cơ hội chỉnh đốn hai người họ.
Nhất là Tân Minh, thật đáng ghét.
Châu Nhi và Tân Minh cũng tự biết đuối lý, đều không nhìn Lão Ưng mà nhìn ra bên ngoài.
Ở một bên khác, Thiết Chùy tò mò cầm kính viễn vọng lên, nhìn giỏ khí cầu của phi thuyền mà Cửu công chúa ngồi trước đó.
Nói đúng hơn là nhìn một nhân viên hộ tống nữ trên giỏ khí cầu đó.
Không phải anh ta thích nhân viên hộ tống nữ này, mà là nhân viên hộ tống nữ này có chiều cao và dáng vẻ gần giống với Kim Phi, cô ta mặc quần áo của Kim Phi, còn trang điểm nữa, nếu không phải ngực của nhân viên hộ tống nữ này hơi phồng lên, hơn nữa sau khi nhìn thấy Kim Phi thì đeo hắc đao. và nỏ cầm tay tiêu chuẩn của nhân viên hộ tống lên, thì ngay cả cận vệ như Thiết Chùy cũng suýt nữa nhận lầm.
“Lão Tân, Bệ hạ tìm được người như vậy từ đâu thế, giống hệt tiên sinh ấy chứ”.
Thiết Chùy đụng vào vai Tân Minh, nhỏ giọng hỏi: “Nếu không phải tiên sinh đang ở cạnh ta, ta suýt nữa nhận lầm người rồi”.
“Không nên hỏi thì đừng hỏi”, Tân Minh mất kiên nhẫn dịch người sang bên cạnh.
Cấm quân chịu trách nhiệm bao vây hoàng cung, có rất nhiều quy tắc, mà mỗi quy tắc đều cực kỳ nghiêm ngặt, Tân Minh xuất thân từ gia đình của cấm quân, cũng xem như lớn lên trong cung đình, mưa dầm thấm đất cũng phát triển tính cách cứng rằn và nghiêm túc.