Từ đại nhân không nói gì, lấy thanh hắc đao ở trên tường xuống, dùng một đao đâm thẳng vào tim của người trẻ tuổi kia, sau đó còn hung ác xoay chuôi đao một vòng.
Khoé miệng người trẻ tuổi tràn ra vệt máu, hoàn toàn mất đi sinh mạng.
“Hắn tên là Hắc Tử, là một tiểu đội trưởng của cửa tiệm đường phía Tây thuộc thương hội Kim Xuyên. Ngày mai các vị có thể đi xác minh lại.”
Đinh Bằng Trình chỉ vào thi thể của người trẻ tuổi, nói: “Bây giờ mọi người có thể tin tưởng Từ đại nhân rồi chứ?”
Các vị quyền quý đều gật đầu.
Đối với bọn họ mà nói, việc xác minh thân phận của một người là một chuyện quá đỗi đơn giản.
“Đinh đại nhân chẳng lẽ ngài triệu tập bọn ta đến chỉ để chứng kiến lễ gia nhập của Từ đại nhân thôi sao?" Một vị quyền qúy hỏi.
"Chào mừng Từ đại nhân gia nhập chỉ là một chuyện, quan trọng hơn là ta vừa mới nhận được tin báo Kim Phi đã chết!"
Đinh Bẵng Trình nói từng chữ, từng chữ một. "Cái gì? Kim Phi chết rồi hả?” Một nửa số người có mặt đều giật mình sửng sốt.
“Đinh đại nhân, tin này có chính xác không vậy?” Một vị quyền quý khác hỏi với giọng điệu run rẩy.
"Chuyện như vậy sao ta dám nói bừa chứ?" Đinh Băng Trình nói: "Chäc hẳn mọi người đều phái người tới Đông Hải nhỉ? Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì chỉ mấy ngày nữa thôi sẽ có thể nhận được tin tức ấy."
Kim Phi đã bị các vị quyền quý dùng mưu kế lừa tới Đông Hải, nên ở đây có không ít thám tử do bọn họ chuẩn bị sẵn để theo dõi đội thuyền và thủy quân.
Nếu tin Kim Phi bị tập kích truyền tới đất liền thì chắc chắn sẽ được lan đi rất nhanh.
Cuối cùng đám người quyền quý kia cũng hiểu được vì sao Định Bằng Trình dám mở buổi tiệc rượu mời mọi người tới.
Từ khi Kim Phi đến kinh thành, trừ mấy người Khánh Quốc công và Chung Vô Cực ủng hộ Kim Phi ra thì gần như toàn bộ quyền quý đều vô cùng căm hận y.
"Cuối cùng tên loạn tặc này cũng đã chết!"
Một vị quyền quý tóc hoa râm võ tay, vừa khóc vừa cười.
Con rể ông ta là quan viên tứ phẩm của triều đình, sau khi bị Cửu công chúa tịch thu tài sản, gần như toàn bộ đàn ông trong nhà đều bị giết sạch.
Mấy đứa cháu ngoại ông ta yêu thương nhất đều không thoát được.
Từ đó trở đi ông ta vẫn luôn trông chờ Kim Phi chết, thế nhưng thế lực của y và Cửu công chúa giống như mặt trời giữa trưa, làm ông ta chẳng dám biểu hiện ra suy nghĩ ấy.
Để bảo đảm an toàn cho bản thân, ông ta còn phải vạch rõ giới hạn với nhà con rể, đến mức con gái đã thành quả phụ muốn quay về nhà mẹ đẻ mà ông ta cũng không đồng ý.
Sau đó Đinh Bằng Trình tìm đến ông ta, nói phải cùng nhau đối phó với Kim Phi, sau khi thành công sẽ giúp ông ta thăng một cấp quan, còn có thể chia sẻ cách chế tạo xà phòng thơm của Kim Phi.
Hận thù cộng với sự cám dỗ của lợi ích biến ông ta trở thành con chó tay sai đầu tiên của Đinh Bằng Trình.
Những quyền quý có mặt ở đây có không ít người có hoàn cảnh tương tự như ông ta.
Đương nhiên có càng nhiều người nhìn ra được ý đồ muốn làm suy yếu bè phái quyền quý của Kim Phi, sợ bản thân cũng bị xử lí nên không thể không ra mặt cùng chung hoạn nạn.
"Các vị đại nhân đừng tưởng rằng Kim Phi đã chết thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp."
Có một quyền quý nhắc nhở: "Mặc dù y đã chết nhưng tiêu cục Trấn Viễn và quân Trấn Viễn đều đã nổi danh, chúng ta vẫn không thể xem thường được!"
"Hàn đại nhân nói có lí lắm. Hôm nay bổn quan mời các vị tới đây cũng là vì chuyện này!"
Đinh Bằng Trình nói: "Thực sự chẳng dám giấu giếm, ta và Lỗ Quốc công, Thái Quốc công, Triệu Quốc công cùng với vài vị đại nhân khác và đông đảo mưu sĩ cùng nhau lập ra một kế hoạch, cần nhờ các vị cùng nhau hành động mới được!"
Nghe ông ta nói vậy, không ít quyền quý đều lộ rõ vẻ chần chờ.
Bọn họ hận Kim Phi thật đấy, nhưng cũng không muốn trở thành vũ khí mặc cho Đinh Bằng Trình sử dụng.
Định Băng Trình liếc nhìn mọi người, thấp giọng nói: "Các vị đừng quên, dưới trướng của Kim Phi có không ít thứ đáng giá, sau khi xong việc, ta và mấy vị Quốc công sẽ dựa theo. công sức bỏ ra nhiều hay ít của mỗi người để phân chia, nếu các vị cảm thấy không có hứng thú vậy thì thôi."
Nghe ông ta nói vậy, nhịp thở của các vị quyền quý lập tức rối loạn, tranh nhau hô hào:
"Đinh đại nhân, chắc chăn ta sẽ phối hợp hết sức mình, chỉ mong sau khi việc này thành công đại nhân có thể giao cách làm muối của Kim Phi cho nhà họ Trần bọn ta!"
"Đinh đại nhân, nhà họ Thôi cũng sẽ ủng hộ đại nhân hết mình. Nhà bọn ta muốn cách chế tạo cung nỏ hạng nặng!"
"Đinh đại nhân, nhà họ Phùng bọn ta muốn cách điều chế thuốc nổi"
"Nhà họ Ngụy bọn ta muốn khinh khí cầu..."
Khoé miệng người trẻ tuổi tràn ra vệt máu, hoàn toàn mất đi sinh mạng.
“Hắn tên là Hắc Tử, là một tiểu đội trưởng của cửa tiệm đường phía Tây thuộc thương hội Kim Xuyên. Ngày mai các vị có thể đi xác minh lại.”
Đinh Bằng Trình chỉ vào thi thể của người trẻ tuổi, nói: “Bây giờ mọi người có thể tin tưởng Từ đại nhân rồi chứ?”
Các vị quyền quý đều gật đầu.
Đối với bọn họ mà nói, việc xác minh thân phận của một người là một chuyện quá đỗi đơn giản.
“Đinh đại nhân chẳng lẽ ngài triệu tập bọn ta đến chỉ để chứng kiến lễ gia nhập của Từ đại nhân thôi sao?" Một vị quyền qúy hỏi.
"Chào mừng Từ đại nhân gia nhập chỉ là một chuyện, quan trọng hơn là ta vừa mới nhận được tin báo Kim Phi đã chết!"
Đinh Bẵng Trình nói từng chữ, từng chữ một. "Cái gì? Kim Phi chết rồi hả?” Một nửa số người có mặt đều giật mình sửng sốt.
“Đinh đại nhân, tin này có chính xác không vậy?” Một vị quyền quý khác hỏi với giọng điệu run rẩy.
"Chuyện như vậy sao ta dám nói bừa chứ?" Đinh Băng Trình nói: "Chäc hẳn mọi người đều phái người tới Đông Hải nhỉ? Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì chỉ mấy ngày nữa thôi sẽ có thể nhận được tin tức ấy."
Kim Phi đã bị các vị quyền quý dùng mưu kế lừa tới Đông Hải, nên ở đây có không ít thám tử do bọn họ chuẩn bị sẵn để theo dõi đội thuyền và thủy quân.
Nếu tin Kim Phi bị tập kích truyền tới đất liền thì chắc chắn sẽ được lan đi rất nhanh.
Cuối cùng đám người quyền quý kia cũng hiểu được vì sao Định Bằng Trình dám mở buổi tiệc rượu mời mọi người tới.
Từ khi Kim Phi đến kinh thành, trừ mấy người Khánh Quốc công và Chung Vô Cực ủng hộ Kim Phi ra thì gần như toàn bộ quyền quý đều vô cùng căm hận y.
"Cuối cùng tên loạn tặc này cũng đã chết!"
Một vị quyền quý tóc hoa râm võ tay, vừa khóc vừa cười.
Con rể ông ta là quan viên tứ phẩm của triều đình, sau khi bị Cửu công chúa tịch thu tài sản, gần như toàn bộ đàn ông trong nhà đều bị giết sạch.
Mấy đứa cháu ngoại ông ta yêu thương nhất đều không thoát được.
Từ đó trở đi ông ta vẫn luôn trông chờ Kim Phi chết, thế nhưng thế lực của y và Cửu công chúa giống như mặt trời giữa trưa, làm ông ta chẳng dám biểu hiện ra suy nghĩ ấy.
Để bảo đảm an toàn cho bản thân, ông ta còn phải vạch rõ giới hạn với nhà con rể, đến mức con gái đã thành quả phụ muốn quay về nhà mẹ đẻ mà ông ta cũng không đồng ý.
Sau đó Đinh Bằng Trình tìm đến ông ta, nói phải cùng nhau đối phó với Kim Phi, sau khi thành công sẽ giúp ông ta thăng một cấp quan, còn có thể chia sẻ cách chế tạo xà phòng thơm của Kim Phi.
Hận thù cộng với sự cám dỗ của lợi ích biến ông ta trở thành con chó tay sai đầu tiên của Đinh Bằng Trình.
Những quyền quý có mặt ở đây có không ít người có hoàn cảnh tương tự như ông ta.
Đương nhiên có càng nhiều người nhìn ra được ý đồ muốn làm suy yếu bè phái quyền quý của Kim Phi, sợ bản thân cũng bị xử lí nên không thể không ra mặt cùng chung hoạn nạn.
"Các vị đại nhân đừng tưởng rằng Kim Phi đã chết thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp."
Có một quyền quý nhắc nhở: "Mặc dù y đã chết nhưng tiêu cục Trấn Viễn và quân Trấn Viễn đều đã nổi danh, chúng ta vẫn không thể xem thường được!"
"Hàn đại nhân nói có lí lắm. Hôm nay bổn quan mời các vị tới đây cũng là vì chuyện này!"
Đinh Bằng Trình nói: "Thực sự chẳng dám giấu giếm, ta và Lỗ Quốc công, Thái Quốc công, Triệu Quốc công cùng với vài vị đại nhân khác và đông đảo mưu sĩ cùng nhau lập ra một kế hoạch, cần nhờ các vị cùng nhau hành động mới được!"
Nghe ông ta nói vậy, không ít quyền quý đều lộ rõ vẻ chần chờ.
Bọn họ hận Kim Phi thật đấy, nhưng cũng không muốn trở thành vũ khí mặc cho Đinh Bằng Trình sử dụng.
Định Băng Trình liếc nhìn mọi người, thấp giọng nói: "Các vị đừng quên, dưới trướng của Kim Phi có không ít thứ đáng giá, sau khi xong việc, ta và mấy vị Quốc công sẽ dựa theo. công sức bỏ ra nhiều hay ít của mỗi người để phân chia, nếu các vị cảm thấy không có hứng thú vậy thì thôi."
Nghe ông ta nói vậy, nhịp thở của các vị quyền quý lập tức rối loạn, tranh nhau hô hào:
"Đinh đại nhân, chắc chăn ta sẽ phối hợp hết sức mình, chỉ mong sau khi việc này thành công đại nhân có thể giao cách làm muối của Kim Phi cho nhà họ Trần bọn ta!"
"Đinh đại nhân, nhà họ Thôi cũng sẽ ủng hộ đại nhân hết mình. Nhà bọn ta muốn cách chế tạo cung nỏ hạng nặng!"
"Đinh đại nhân, nhà họ Phùng bọn ta muốn cách điều chế thuốc nổi"
"Nhà họ Ngụy bọn ta muốn khinh khí cầu..."