“Đương gia còn có thể tạo ra sét?” Đôi mắt Nhuận Nương đột nhiên mở to, cô lẩm bẩm: “Khó trách mọi người đều nói đương gia là Thiên Lôi!”
Khi Kim Phi nghĩ ra lựu đạn và bom chớp sáng, nhiều người đã cho rằng Kim Phi là Thiên Lôi hạ phàm, về sau những tiên sinh kể chuyện đã nói Kim Phi là Thiên Lôi chuyển thế, để thu hút khán giả hơn.
Có một lần Nhuận Nương đi đến huyện phủ, tình cờ đi ngang qua một quán trà, vừa vặn nghe được tiên sinh kể chuyện đang nói liền nghe một lúc, thấy khá thú vị, sau đó mỗi lần đi huyện phủ đều phải đến nghe một chút.
Con người sẽ không ngừng trưởng thành theo tuổi tác và kinh nghiệm, sau khi Quan Hạ Nhi và Kim Phi thành thân, họ phải lo lắng cho cả gia đình và phần lớn thời gian đều phải nghiêm túc.
Mà Nhuận Nương chỉ chuyên tâm nấu nướng, không cần phải nghĩ đến chuyện khác, vẫn giữ thái độ giản dị, mềm yếu, cộng biểu cảm hai mắt trố ra, Cửu công chúa chợt hiểu tại sao Kim Phi lại thích Nhuận Nương.
Cô không khỏi xoa đầu Nhuận Nương, cười nói đùa: “Ngày nào muội cũng ở cạnh phu quân, muội còn không biết y có phải là Thiên Lôi hay không à?”
"Hoàng đế là chân mệnh thiên tử, nếu đương gia không phải là Thiên Lôi chuyển thế, làm sao y có thể xứng đáng với tỷ?" Nhuận Nương nghiêm túc nói: "Hơn nữa, nếu đương gia không phải là Thiên Lôi, làm sao y có thể tạo ra tia sét?”
"Sao lại lụy đến ta rồi?" Cửu công chúa bất đắc dĩ cười nói: "Về phần y làm sao có thể tạo ra tia sét, chúng ta đi xem thử sẽ biết!"
Nói xong, hai người cùng nhau bước vào phòng thí nghiệm.
Vừa bước vào cửa, họ đã nhìn thấy Kim Phi, Tả Chi Uyên, Vạn Hạc Minh và những người khác đội nón sắt, trên người còn mặc khôi giáp, trông có vẻ được trang bị đầy đủ.
Nhuận Nương quay đầu nhìn Cửu công chúa: “Tỷ còn nói bọn họ không phải chế tạo bom chớp sáng ư?”
Nhìn đám người Kim Phi toàn thân vũ trang, Cửu công chúa cũng hơi ngây người.
May mà Vạn Vũ Hồng trốn một bên đi đến giải vây: “Bệ hạ, Nhuận Nương phu nhân, hai người đến gọi tiên sinh ăn cơm sao?”
“Họ làm gì vậy?” Cửu công chúa chỉ vào Kim Phi hỏi.
“Tiên sinh nói đang thí nghiệm đèn điện,” Vạn Vũ Hồng giải thích.
“Thí nghiệm đèn điện mà mặc áo giáp làm gì?” Cửu công chúa tò mò hỏi.
Áo giáp mà đám người Kim Phi mặc khác với nhân viên hộ tống, đặc biệt là mũ sắt, phía trước mặt được kính che hoàn toàn, tay còn đeo gang tay.
“Hồi sáng tiến hành thí nghiệm, đèn điện bỗng phát nổ, mặt và tay của Tả đại nhân đều bị thủy tinh cứa vào nên tiên sinh bảo Hạc Minh với Tả đại nhân đội mũ sắt và đeo gang tay vào.” Vạn Vũ Hồng nói.
Cửu công chúa nghe vậy thì không khỏi nhíu mày.
Kim Phi là nền móng chính quyền Xuyên Thục, Cửu công chúa từng bảo Kim Phi không được làm những việc nguy hiểm không biết bao nhiêu lần.
Trước kia thí nghiệm thuốc nổ, Kim Phi muốn tự mình thực hiện thì bị Cửu công chúa cản lại bằng được, cuối cùng tìm một tên phạm nhân tử hình thực hiện.
Kim Phi cúi đầu cầm cái kìm cũng nhìn Cửu công chúa nà Nhuận Nương: “Hai người quay về đi, tối nay không cần đợi ta ăn cơm, thí nghiệm của chúng ta đến giai đoạn quan trọng rồi, làm xong sẽ ăn!”
Cửu công chúa lại không đi mà tiến lên hỏi: “Phu quân, không phải ta nói với chàng rồi sao, chàng không thể làm những thí nghiệm nguy hiểm...”
“Chỉ là làm đèn điện mà thôi, không phải thí nghiệm nguy hiểm!” Kim Phi chỉ lên bàn: “Cái đèn điện bé như thế này nổ cũng không sao.”
“Không nguy hiểm mà các chàng mặc như thế này?” Cửu công chúa chỉ mũ sắt trên đầu Kim Phi rồi nhìn ra bàn.
Trên bàn đặt một quả cầu thủy tinh trong suốt hình quả lê to bằng nắm tay, bên trong có một sợi màu đen, sợi màu đen nối liền với bùn nhão, bên ngoài bùn nhão là hai sợi dây đồng.
Chậu gỗ dưới bàn có rất nhiều cặn thủy tinh, chắc là do thí nghiệm thất bại.
“Bây giờ tính năng của đèn điện chưa ổn định nên có thể phát nổ,” Kim Phi giải thích: “Nhưng đèn điện phát nổ gây nguy hiểm rất nhỏ, giống pháo vậy, cùng lắm là bị mảnh thủy tinh bay ra cứa vào, không tin nàng nhìn Lão Tả, anh ta bị đèn điện phát nổ ở cự li gần cũng có chuyện gì lớn đâu?”
Cửu công chúa quay đầu nhìn Tả Chi Uyên, quả nhiên thấy mặt trái của Tả Chi Uyên có một vết thương nhưng vết thương rất nông, đến băng gạc cũng không dán.