Sáng hôm sau ăn sáng xong anh chở cô đi khắp nơi mưa sắp, quần áo, giày, túi xách đều là những thứ hàng hiệu đắt tiền..cô không muốn nhận vì cô sợ anh nghĩ cô đến với anh là vì tiền nhưng có nói thế nào thì anh cũng bác bỏ..
– Anh sẽ tập dần cho em cách sống ở đây…
Tập dần?
– Đúng rồi! Vì tương lai em không phải ở Nước M
Cô hiểu ý anh mà, cứ đưa cô say mê trong hạnh phúc…tự nhiên cô nghĩ đến Tuyết Liên…..tại sao lại vô tình đẩy anh, xua đuổi anh ác đến vậy…ngồi xe về…cô cứ suy nghĩ
mãi…
– Anh và Tuyết Liên..tại sao lại đến với nhau?
..(anh im lặng)
– Em biết anh không nói đâu, nhưng em tò mò là tò mò về anh…
– Tuyết Liên đến với anh là do sắp xếp của ba mẹ 2 bên…cuộc hôn nhân này biết nói sao nhỉ? (anh nhìn thẳng về phía trước)
– Vậy anh có yêu Tuyết Liên không?
– Em muốn biết sự thật?
– Tất nhiên!
Anh quay sang nhìn cô, hỏi câu đó mà buồn thê thảm…
– Quan trọng bây giờ anh yêu Vy Vy…
Vậy Tuyết Liên là ai?
– Tuyết Liên…?
Vừa nói xong,anh càng xiết chặt bàn tay cô mắt nhìn chăm chăm về phía trước bỗng anh thắng gấp xe lại cô chúi mạnh về phía trước…
Phía trước chiếc xe màu trắng đang chắn đường xe anh…cánh cửa xe mở ra…đôi chân dần bước xuống…là người phụ nữ đội nón đen, mang kiến đen, quần da đen, áo khoác đen…tất cả 1 màu đen dần dần tiến lại trước xe 2 người..cô nhìn anh cô dần đoán được là ai,cô run sợ cô trốn chạy sang đây làm sao thoát khỏi, thời hạn 2 ngày đã hết…hạnh phúc của cô ngắn ngủi vậy sao?
– Tuyết Liên là con của mafia….(anh nói)
Mafia???cô dần dần quay sang nhìn mặt anh,
ánh mắt anh nhìn chăm chăm vào bóng dáng
ấy…thân hình người phụ nữ cứ bước chậm rãi từng bước 1, dáng vóc, thần thái… không chê vào đâu được…lẽ nào nhanh đến vậy???
– Mafia? Xã hội đen? (cô nhìn anh)
– Nó còn ghê ghớm hơn nữa…
Nếu như dân xã hội nó còn hăm doạ, còn cho
đường sống, còn có sự nhân từ, còn có tình
nghĩa…còn Mafia 1 khi giết ai là không vết tích, mọi việc đều giải quyết bằng tiền và máu, nói 1 là 1, 2 là 2 nó là tổ chức bạo lực, tiền nhiều đến mức họ lao vào ” Rửa Tiền” rửa tiền ở đây là đầu tư liên tiếp vào các dự án, kinh doanh tất cả các loại hình miễn sao họ bung tiền bớt ra vì tài sản lên quá nhiều mà
không minh chứng được nguồn tiền với pháp luật…thì họ sẽ bị bắt!cô nghe tất cả như 1 giấc mơ, đây như 1 trò đùa…cô dần nhận ra người phụ nữ đó là ai…phía sau 4 người đàn ông cao to đeo mắt kiếng đen bước ra…cô ngờ ngợ…Vậy Khải Minh là gì?
– Minh ơi, là Tuyết Liên…! (cô lay lay cánh tay anh)
Vì cô sợ…đã hứa hẹn 2 hôm rời xa nhưng cô lại vì cái chữ Tình…cô thất hứa, trái tim cô nó lấn ác lí trí, cảm giác yêu đương ân ái nó làm lu mờ hết lí trí cô mà cô không còn nhận ra mình phải làm gì….chữ Yêu nó quyến rũ người ta không lối thoát…lúc này cô mới hiểu được rằng đối với những người như Tuyết Liên nói 1 là 1, 2 là 2…mafia nào nói chơi?
– Vy Vy…ngồi yên trong xe, nghe lời anh em không được bước ra…(anh gỡ tay cô)
– Khải Minh,không được…cô ta giết anh mất….anh đừng xuống…(cô ôm anh)
– Vy Vy…! (anh thở mạnh)
– Anh ơi mình chạy trốn tiếp đi…mình lái xe thoát khỏi họ đi, anh à…vẫn còn kịp…nhanh lên anh….
Cô cứ ôm anh, đầu óc cô cứ phát điên lên, cô không nghĩ được gì chỉ biết nếu cô ta bắt được cô mãi mãi cô không gặp lại anh được, trước kia cô không sợ nhưng nghe mafia cô sợ…làm sao cô và anh chống chọi được…cô thấy hạnh phúc của cô nó mong manh đến vô thường…cô khóc trong xe…cô làm tim anh tan nát!
– Anh sợ nước mắt của em, nếu muốn bên anh thì phải mạnh mẽ, không có chỗ em yếu đuối! (anh dứt khoát gỡ tay cô ra)
– Cô ta sẽ giết anh mất,cô ấy là con gái của mafia mà…(cô gào khóc cố nắm với lấy tay người ấy)
– Chạy trốn? Liệu có trốn được cả đời không Vy Vy?Em phải biết đối đầu với sóng gió, anh là đàn ông mà em..
Dứt khoát đẩy cô ra…anh nhanh mở cửa tay bấm chốt khoá..anh và cô ta bước lại gần nhau, đối diện nhau…trong cái nắng gắt như đổ lửa…4 người đàn ông đứng sau lưng cô ta cúi đầu xuống khi anh lại gần…
– A…..(cô giật mình vì cô ta tát anh)
– Á….
Cái tát thứ 2 anh nắm tay Tuyết Liên cô ta cố gắng vùng vẫy nhưng sao thoát khỏi đc? 4 người chắp tay ở trước đứng yên nhìn anh và Tuyết Liên…cả 2 thi nhau tranh cãi,cô ta hét to…anh hét to hơn…Bỗng anh ghé
xát vào tai nói nhỏ điều gì đó với cô ta…
Cô không thể ngồi yên trong xe được nữa rồi…tay cô cố đẩy cửa ra cô nhớ lúc đóng cửa tay anh nhanh bấm cái gì đó bên ghế ngồi, cô lao vào bẩm tất cả các nút…vừa bấm cố đẩy cánh cửa ra…cửa mở…cô tung chạy khỏi xe…cô chạy nhanh về phía anh… không cần biết phía trước là đau khổ hay chết chóc,anh nói đúng: ” em cứ sống thật theo cảm giác em đang có, nếu em lừa dối bản thân, thì em đối xử quá ác với chính mình”
– Khải Minh…em sợ mất anh…không biết đúng hay sai, em cứ nghĩ đây là cái ôm cuối miễn ngay lúc này…lúc mà em muốn sống thật nhất khi bên anh…! (cô vừa chạy, nước mắt nhoè hết cả đi,cô lẩm bẩm)
Cô ôm chầm lấy anh từ phía sau…ôm anh cảm giác như ôm cả thế giới vào lòng…
Anh kéo tay cô ôm cô vào lòng,cô không dám nhìn thẳng vào mắt Tuyết Liên, vì nhìn vào cô sẽ day dứt đến chết!
– Anh nói gì??? Anh để dưới gầm giường? Anh thấy khi nào? Đó không phải là của em,không phải? (cô ta gào thét lên)
– Muộn rồi!
Khải Minh ôm cô quay mặt đi… Trình Tuyết Liên tiếp tục la lên..
– Đó không phải của em…lần cuối làm hồ sơ thụ tinh,anh còn nhớ cách đây bao lâu không Khải Minh? (Anh đứng lại)
– Bao lâu???
– ..(Cô ta bỗng cười lớn lên y như thoả được ước nguyện)
– Tại sao ngày hôm đó cô lại bắt tôi quan hệ với Vy Vy trong khi tôi đã lấy **** *****? Cô đã làm gì với nó?
– Haha…ok anh cứ đi đi, đi theo con tim của
anh…rồi cũng đến lúc anh sẽ tự tìm đường mà quay lại bên tôi…đi đi…