Cô đến chỗ làm đến chiều tối về đến nhà cô chạy lên phòng cánh cửa phòng mở ra cô thấy anh đứng chờ sẵn ôm cô lại…
– Anh sẽ đón em về lại bên đó, tới lúc chúng ta phải sống thật với tình cảm của mình rồi.
– Là sao hả anh?
– Anh muốn có được em, nhưng anh sợ sắp tới em sẽ không thể chịu đựng nổi Vy Vy…
– Có điều gì tồi tệ lắm à?
– Em có đủ kiên cường mạnh mẽ để bên anh không Vy Vy?
– Nếu anh bao bọc em, là chỗ dựa vững chắc cho em chỉ cần có anh bên cạnh thì em hứa sẽ không buông tay! Nhưng mà….
– Nhưng mà thế nào??
– Hãy… hãy cho em biết 1 điều…
– …..
– Ngày hôm nay em bước vào cuộc đời anh em có phải là người thứ 3 không? trả lời em biết đi Khải Minh??
– Không giữa anh và Trình Tuyết Liên không đơn giản là 2 chữ vợ chồng! chuyện này nói ra rất dài bây giờ chưa đến lúc em phải biết.. việc cần nhất bây giờ là anh muốn em có con với anh!
Cô ôm anh vào lòng,cô cảm nhận được từng lời anh nói ẩn chứa điều gì đó cô không thể ép anh nói ra hết chỉ cần anh nắm lấy đôi tay cô diều cô đi thì chắc chắn cô sẽ không buông tay anh!cô không tham của cải không ham mê giàu sang..Đến lúc này cô chỉ cần biết người đàn ông tên Phương Khải Minh cô muốn chiếm lấy trái tim lẫn thể xác của anh thôi.. về đến nơi Trình Tuyết Liên ngồi đợi sẵn thấy anh đi vào liền tiến tới nắm tay anh..
– Em muốn nói chuyện với anh.
– Có chuyện gì,em cứ nói..
Cô ta nhìn sang cô ý bảo không muốn để cô nghe,cô biết nên đi vào phòng đóng cửa lại, cô nhận ra rằng kể từ hôm nay sẽ là những ngày đau khổ với cô đây rồi…
– Anh đi đâu với cô ta những ngày qua??
– Từ bao giờ em quan tâm đến cuộc sống của anh đến vậy?
– Em muốn anh trả lời..
– Đi kiếm con, chẳng phải em muốn như vậy?
– Em muốn con… nhưng không muốn anh co tình cảm với cô ta.
– Em điên rồi Tuyết Liên,anh muốn đi ngủ!
– Tối nay em muốn ngủ cùng anh!
Cô nghe đến đây mặt nóng bừng bừng lên, họ là vợ chồng mà ngủ với nhau là điều bình thường tại sao tim cô lại đau đến vậy?
– Em điên thật rồi!2 năm rồi chúng ta không ngủ cùng nhau,ai cũng có cuộc sống riêng em đừng như vậy?
– Em nói nghiêm túc..!!
– Em nghiêm túc????
– Đúng vậy!
– Haha… nhưng…anh đã không còn cảm giác nữa thì sao?
– Anh….
– Bỏ tay anh ra, tất cả là do em ép anh, là sự lựa chọn của em!Đừng làm anh khó xử!
Trình Tuyết Liên đứng đó gào thét khóc lóc, Khải Minh đóng mạnh cửa phòng cô nghe còn giật cả mình cô thật sự không thể hiểu nổi cô ta lúc thì cố đẩy chồng mình vào đường cùng cố tìm biết bao nhiêu người để chồng mình ngủ cùng vì anh không làm gì với bất kỳ ai nên mới đến lượt cô bây giờ thì dằn vặt níu kéo… nhưng nếu họ quay lại với nhau thì sao cô ngồi thất thần bất động chuỗi ngày đau khổ của cô bắt đầu rồi sao??
– Đừng khóc Vy Vy,em phải mạnh mẽ! Lúc này anh chỉ muốn ôm thật chặt em vào lòng thôi!Anh rất nhớ em!(Nhận được tin nhắn của anh, buồn bực đau khổ phút chốc được anh xoa dịu,cô biết tình cảm anh dành cho cô là thật nhưng cô sợ 1 ngày họ quay về bên nhau thì cô phải làm sao?
– Em không khóc,em chỉ buồn chút thôi!em biết chấp nhận yêu anh là sẽ đau lắm mà..
Cô nằm mà nước mắt cứ chảy mãi tới cũng không được mà buông cũng không xong, chị giúp việc mở cửa bước vào thấy cô khóc chị lên tiếng…
– Nếu như thiếu gia yêu cô thì cô may mắn rồi!
– Tại sao lại may mắn???
– Cô đừng dằn vặt bản thân mình cô và thiếu gia không ai có lỗi cả! tôi chỉ nhắc nhở cô vậy thôi…
– Chị biết chuyện gì mà phải không chị nói em biết đi được không??
– Không được…
– Chị….
– Giữ bí mật là trách nhiệm của tôi, rồi 1 ngày nào đó thiếu gia sẽ nói cho cô biết thôi..
Cô biết là chị ta sẽ không bao giờ nói cô nằm trằn trọc đau khổ! Nghĩ đi nghĩ lại khó xử nhất vẫn là anh…