Có ai hiểu cảm giác cô lúc này không?con tim cô thắt lại đau đớn vì sao lại thế?cô tự hỏi bản thân mình cô…cô dần hiểu ra lý do nhưng cô không dám chấp nhận sự thật rằng cô đã yêu Phương Khải Minh cô đau thế cơ mà mắt nhìn nhau..bỗng..
– Minh đừng chia tay em,em không chấp nhận chia tay(cô ta ôm chặt sau lưng anh).
Cô chợt cười nhạt cô khóc vì cô biết cô đã yêu anh chứ không phải vì bất cứ lý do gì,khi cô mạnh miệng nói rằng cô không yêu cô không thích ân ái cùng anh nhưng giờ cô như điên lên,cô hất cánh tay anh ra cô đứng dậy..
– Minh,em biết anh vì nhất thời mà tình cảm anh thay đổi,e biết anh say nắng thôi nên đã bỏ rơi em 1 tuần qua không sao em sẽ giúp anh vượt qua thời gian này..
– Bỏ anh ra!!
– Anh nge em nói gì k.. chỉ cần anh ôm em mình làm lại từ đầu…
– Đừng làm khó anh..
Chưa bao giờ cô bình tĩnh như lúc này…anh đứng giữa 2 người phụ nữ bỏ ai cũng không đành…
– ôm người ta đi,lau nước mắt cho người ta đi anh thấy người ta khóc anh không đau lòng à??
– Em đừng nói những lời như v…Vy Vy… tôi..(anh định đưa tay nắm lấy tay cô)
– Minh (cô ta càng xiết chặt anh vào lòng)
Anh nhìn cô rồi từ từ xoay lại ôm cô ta vào lòng,cô không thể tin được những gì cô thấy..anh nói với cô ta…
– Được rồi…được rồi, không chia tay..
Anh bế cô ta đi vào phòng còn cô đứng đó bất động. cô chẳng còn khóc nữa cánh cửa đóng lại làm cô giật mình.. rồi 2 người họ sẽ làm tình với nhau cái cách anh đã làm với cô..cô lấy tay đập vào ngực vì cảm thấy khó thở…
– Sao khóc (giọng ai đó vang lên,cô ngước mặt lên)
– Sao anh lại ở đây..??
– Tôi vẫn ở đây mà..?
– Anh là Hoàng Nhật Nam??
– uhm,hứm…đúng rồi..
– ….
Cô đi về phòng,cô lấy đồ nhét lại vào vali.cô không biết mình sẽ đi về đâu nhưng cô không muốn ở lại đây chút nào nữa..cô sợ.. sợ lại nghe tiếng rên rỉ của họ,cô sợ cô sẽ không thể chịu được..
– Em sẽ đi đâu? làm gì? rồi dọn đồ đi khỏi nhà đi khỏi nhà trong đêm dúng không?
– Kệ em đi..
Nhật Nam đứng ở cửa khoanh tay…
– Thay vì làm những việc vô ích đó thì em ăn gì đi..
– Không muốn ăn..
– Không ăn làm sao có sức đánh ghen..
– Đánh ghen??
– Anh là bạn thân của Khải Minh em có muốn đi ăn với anh không??
– Em không muốn đi ăn em muốn đi uống rượu được không?
– Uống rượu…haha em đùa hả??
– Không..em nói thật! nếu anh chịu thì đi không thì ở nhà..
– Haha,em thú vị đó Nhã Vy..anh biết vì sao Khải Minh điên đảo như vậy rồi..
– Điên đảo???
– Thôi được rồi nhưng em cũng phải ăn chút gì đó..
– Được…
Vào quán anh ta kêu vài món..
– Em muốn uống rượu gì?
– Anh uống gì em uống đó…
– Haha em dễ chiều vậy?
– Dễ chiều trong khoảng ăn uống thôi…
– Rồi… rồi…
Nhật Nam kêu chai whisky… uống sang ly thứ 2 lúc đầu Nhật Nam cứ nhìn cô rồi suy nghĩ gì đó, đột nhiên hỏi cô..
– Trong mắt em chắc thằng bạn anh là 1 người đào hoa gái gú, ăn chơi??
– Cục súc và nóng tính nữa…
– Haha…(anh ta cười lắc đầu..)
– Sao anh cười??
– Anh biết em là người thứ 13 mà vợ cậu ta tìm để mang thai… nhưng em nên biết rằng em là người đầu tiên được cậu ta đưa về đây…
Đang cầm ly rượu uống được 1 ngụm thì cô sặc vì câu nói của Nhật Nam..
– Đầu tiên thì sao anh.. liên quan gì vậy còn cô gái kia.??
– Đầu tiên cậu ta chịu làm tình…khoan thắc mắc vì sao anh biết…
– Trả lời em đi.. còn cô gái kia??
– Để thời gian trả lời chứ anh không nói…
– Đàn ông các anh,bênh vực bao che… nhưng anh bao che cho 1 người có vợ có bạn gái ai tin anh?? nực cười..
– Anh hỏi nghiêm túc em 1 điều nhé em có thể nói anh nhiều chuyện hay sao cũng được, nhưng anh biết em là cô gái tốt,anh cũng không có thời gian mà uống rượu với em đâu,anh không rảnh rỗi đến thế?
Không rảnh vậy cô ai mượn đi với cô làm gì.. nhưng dù sao cũng cám ơn anh ta vì ở đã an ủi cô trong lúc này..
– Anh Nhật Nam bay giờ Khải Minh và cô ta đang bên nhau,đang ân ái với nhau như cách đã làm với em..anh đừng bao che nữa em biết em không là gì trong mối quan hệ này cả..em không muốn nghe đâu(cô cầm ly rượu uống 1 hơi cạn sạch)
– Khi với em cậu ta có dùng bảo vệ không??
– Là cái gì??
– Bao..cao..su..ok?
– Anh..(mặt cô đỏ ửng)
– Em đừng nói với anh em không biết nhé..
– Em…
– ….
– Không…
– Đàn ông tụi anh rất kỹ tính..em đừng nghĩ người như Khải Minh thì đào hoa,đào hoa cũng có nhiều nghĩa…đào hoa khi ngủ với nhiều người,đào hoa khi được nhiều cô gái vây quanh.. nếu chỉ để giải quyết nhu cầu thì không bao giờ Khải Minh không dùng bảo vệ khi với em..
– Nhưng em..em không là gì hết…em là người thứ 3 em là người đẻ thuê thôi anh hiểu không?
– Vậy em có nghĩ vì sao 12 cô gái kia không được nhưng em lại được..
– Được gì?
– Được ân ái với cậu ta..em nghĩ cậu ta đã ngủ hết 12 cô gái kia à..?
– ….cô gật đầu…
– Haha.. uống đi em… câu cuối anh nói ra tất cả đều có lý do.. Nếu Khải Minh là người khốn nạn thì sẽ không tới lượt em hưởng…
– Vậy Trình Tuyết Liên???
– Trình Tuyết Liên.. người phụ nữ độc ác..em nghĩ đi em biết Khải Minh là ai không?xung quanh có biết bao cô gái muốn bên cậu ta mà chả được.. buồn cười…
– Là ai?? Làm gì?
– Nếu anh nói thì còn gì hấp dẫn??
Càng hỏi cô càng biết thêm về anh.. càng tò mò cô say mê nghe Nhật Nam nói về anh… Nhật Nam đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại,linh cảm như có điều gì đó không lành,, đi vào Nhật Nam nhìn cô…
– Về thôi…anh có việc rồi..
– Về..em?
– Em sao?
Cô không muốn về, về phải đối diện với anh cô không muốn, nghĩ đến cảnh anh và cô ta ngủ bên nhau sao cô chịu nổi chứ… vậy là phải đi về..cô uống cũng được 5 6ly rồi cũng hơi choáng nhưng không đến nỗi say lắm… về tới cổng cô không muốn vào mở cửa xe cho cô Nhật Nam nói:
– Em vào đi anh đi đón bạn gái anh…
– ….
– Vào đi… trời đã sắp đặt em biết đến tụi anh là có lý do hết đó… vào đi em gái…
Người ta đi đón bạn gái cô bắt đầu thấy ngưỡng mộ anh ta rồi cô bước lai cổng nhìn vào nhà..
– Làm sao đây họ ở trong đó với nhau..sao mình có thể chịu đựng được..
– Bỗng cánh cửa mở ra vì đang gục mặt vào cửa nên mất điểm tựa cô xém té nhào về trước..
– Họ nào cô ta về rồi con vào đi..(là cô giúp việc)
– Cô gái đó… về rồi ạ?
– Uhm..cô khóc à..
– Dạ không…
– Vào đi giờ này đứng trước cổng người ta bắt cóc cô luôn đó…!!(Cô giúp việc cười cười..)