Tầm 4h chiều khi cô định đi về, lúc đứng chờ xe bus thấy người ta để bảng tìm người phụ quán ăn cô nhanh chóng lấy điện thoại bấm gọi vào số máy ghi trên đó…
– Có phải bên anh đang tuyển nhân viên phục vục không ạ??
– Đúng rồi!!Bên anh đang cần gấp,cao 1m65 da trắng, mặt dễ nhìn nếu em đủ yêu cầu thì đến địa chỉ…. này gặp anh?
Cô nghĩ là cô đủ tiêu chuẩn, lập tức cô đón xe qua bên ấy.Đến nơi cô gọi lại vào số khi nãy và được đưa vào phỏng vấn gấp…
– Đây là đồ của em,mai em có thể đi làm luôn lương cứng 3tr..
– 3tr ạ??
– Lương chính chỉ là có cho chơi thôi còn lương phụ thì phải tùy thuộc vào khả năng của em…
Sao này cô mới biết lương phụ mà họ nói là tiền bo của khách.. vậy là cô gật đầu đồng ý!! 3tr cũng rất được mà!!
6h cô rời khỏi quán ra về sau khi anh ta hướng dẫn cơ bản 1 số thứ.cô đang đi ngang qua mấy bàn khách thì cô thấy có bóng dáng ai quen thuộc lắm,nên vì vội cô cũng chẳng để ý nhiều làm gì..
Về nhà cô nhận được điện thoại của Trình Tuyết Liên:
– Có thật là đã ngủ với nhau rồi không?? chị muốn em khẳng định điều đó?
– Dạ,đúng ạ..
– Tốt, chị sẽ đợi, dù sao cũng cảm ơn em, chị mới chuyển cho em 30tr nữa nếu ngủ thêm được với chồng chị thì em cứ ngủ cho chắc..
– Dạ..em..
– Đừng ngại,ai cũng có lợi, vậy nhé!!
Cô phụ giúp việc làm cơm, hôm nay tâm trạng cô vui vì sắp được đi làm..
– Chị em mình ăn cơm lun đi
– Ăn luôn ạ?
– Uh..
– Không đợi Phương Khải Minh à chị?
– Thiếu gia chưa về đâu tin chị đi..
Vừa nói dứt lời thì cô thấy ánh đèn xe chạy vào… là anh ta về..
Anh ta đi thẳng vào nhà và đi một mạch lên phòng.
– Thiếu gia mời cậu dùng cơm..
– Tôi không ăn..
Không ăn thì đói cho chết đi,cô chẳng hiểu tại sao lúc nào cũng thái độ vậy, cứ lạnh lùng thể hiện cho ai xem đây..
– Cái mặt anh ta đáng ghét thật..
– Tính thiếu gia đó giờ đã vậy… nói nhỏ thôi..
– Mặt lúc nào cũng lạnh lùng nói chuyện cộc lốc như ai chọc giận anh ta vậy..
– Từ từ cô cũng quen thôi
15phut sau thấy anh ta đi xuống ăn mặc bảnh ba chắc lại chơi bời nữa rồi.thấy anh ta đi qua cô định lên tiếng nói gì đó nhưng giống như có thứ gì đó chặn họng vậy, mà cô cũng chẳng biết nói gì cho phải tâm trạng cô buồn buồn..
– Tối nay tôi không về(anh ta quay lại nói)
– Dạ.. vâng tôi biết rồi thưa thiếu gia..
Cô cứ nghĩ hôm nay cô và anh ta sẽ làm lần 2.cô biết anh ta cũng là 1 tên ăn chơi gái gú biết vậy nhưng sao cô thấy hụt hẫng, chết tiệt cô sao vậy chứ??Cô đứng dậy hơi chần chừ rồi quyết định gọi anh ta..
– Anh Khải Minh.(cô chạy ra phía trước)
Anh ta đứng lại nhìn cô làm cô bối rối.
– Em muốn nói không về em khóa cửa nhé?
– Đây là nhà của tôi..
– Ý em là tối vì sợ nhà k có nhiều người…
– Tôi có chìa khóa (anh ta liếc em)
Tối đó cô trằn trọc mãi không ngủ được, cảm giác thiếu cái gì đó hụt hẫng lắm,cô chán nản cứ lăn qua lăn lại rồi ngủ lúc nào không hay.
8h sáng cô lên quán ăn,hôm nay là ngày đầu đi làm cô cũng cố gắn trang điểm xíu với người ta, nhìn cô khác hẳn ra cô đứng trước gương ngắm mãi cũng tự khen mình đẹp..
– Em đứng ở bàn này đi hôm nay khách đặt tiệc đó..
– Vâng ạ..
– Nhớ phải nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ, để khách còn thưởng thêm tiền cho nha..
– Dạ..
– Uhm..
Cô nghe loáng thoáng 11h sẽ có khách đặt tiệc, hình như là những ông chủ lớn bàn chuyện công ty làm ăn.gần đến giờ cô hơi lo sợ không biết mình có làm tốt được hay không..
Khách bước vào là 6 người đàn ông cô nhìn khách cố cười tươi nhưng nụ cười ấy chợt tắt hẳn khi cô nhìn thấy..thấy Phương Khải Minh..anh hôm nay trong bộ âu phục sang trọng.. cả đêm không về sáng vẫn có sức đi làm nhìn ngon trai thật..
– Nhã Vy kéo ghế cho khách em??
Phương Khải Mình cũng đứng hình khi nhìn thấy cô ở đây. Trời ạ cô đứng ngay chỗ anh ta đúng là ý trời…cô đứng phục vụ anh ta toàn nói chuyện làm ăn, lúc gần tàn tiệc Khải Minh bất ngờ đứng dậy nắm tay cô kéo thẳng đến 1 góc khuất của quán..
– Ai cho cô đi làm cái này??( Anh tức giận)
– Đó là quyền của em không liên quan đến anh..
– Cô có biết 1 lát nữa 5 cô phục vụ ở kia sẽ đi khách với 5 người đàn ông kia không??
– Em..em.. không biết.
– Không biết tại sao dám đi làm??
– Nhưng đó là lựa chọn của em,anh và em có là gì của nhau đâu mà anh tức giận với em??
– Cô…
Cô bỏ đi vào vì sợ có người nhìn thấy nhưng vừa bước đi anh ta lại kéo mạnh tay em về..
– Nếu cô muốn tiếp tục làm ở đây thì cô nên uống thuốc tránh thai đi.
Cô và anh nhìn nhau không chớp mắt, cái gì? thuốc tránh thai?? nực cười thật.. rõ ràng chỉ vì cái hợp đồng lỡ kí mà làm theo chứ có là gì của nhau đâu mà kiểm soát cô như vậy, lúc đầu cô có chút lưu luyến khi ân ái cùng anh ta.. nhưng bây giờ cô cảm thấy chán ghét con người này rồi..
– Anh tưởng làm 1cai là sẽ có thai sao??
– Cô rành vậy à? vậy máu dính trên giường tôi là do cô bày ra à?
– Uhm,anh muốn nghĩ sao thì cứ nghĩ em mệt mỏi rồi cũng không muốn quan tâm đến nữa.
Vừa nói xong anh quản lý chạy ra liên tục cuối đầu..
– Phương thiếu Nhã Vy còn nhỏ dại mới vào làm ngày đầu có gì mong Phương thiếu thông cảm..
– Đuổi việc cô ta..
– Dạ.. đuổi việc (anh quản lý liếc nhìn cô)
– Tôi không muốn thấy mặt cô ta nữa..
– Dạ…
Anh ta liếc nhìn cô rồi bỏ đi,cô biết chuyện gì sắp đến rồi..anh quản lý quay qua nhìn cô.. ái ngại..
– Em có làm gì sai không?(anh ta hỏi cô)
– Tất nhiên là không..em mới làm ngày đầu có biết gì đâu anh..
– Sao khách lại phàn nàn..?
– Em thề là không làm gì sai..
Đúng như lời anh ta nói 5 người đàn ông còn lại đứng dậy đi thì 5 cô gái phục vụ cùng cô ban nãy cũng đã thay đồ từ lúc nào và cũng đi theo sau..Nhưng còn Khải Minh thì sao?cô chưa kịp thắc mắc thì cô thấy cô gái kia bước ra khoác tay anh ta thân mật..cô cười khinh bỉ…