Đúng như tôi dự đoán, Yêu Nguyệt chỉ đánh bất tỉnh các nhân viên trạm gác và tổ tuần tra bên ngoài mà thôi, cũng không làm bọn họ bị thương, từ đầu đến cuối tổn thất lớn nhất cũng chỉ là mấy chục cái camera và tấm kính thủy tinh của căn biệt thự mà thôi.
Sau đó rất nhiều cảnh sát đã chạy tới cửa khu biệt thự, nhưng đã bị một cú điện thoại của tôi trực tiếp đuổi trở về.
Đám người của Chim Sẻ sau khi tỉnh lại đã biết được ngọn nguồn của sự tình, tất nhiên là tức giận không thôi, nhưng khi đối mặt với Yêu Nguyệt cũng không dám lên tiếng, thứ nhất là bởi vì thực lực của Yêu Nguyệt quả thật rất khủng bố, lấy sức của một người mà nghiền nát tất cả bọn họ, quả thực là một sự tồn tại không giống con người
cho lắm.
Thứ hai cũng bởi vì sự xâm nhập chính diện lần này của cô ấy, mà các phương án phòng vệ của biệt thự đích thực có rất nhiều vấn đề và lồ hóng, Yêu Nguyệt coi như đang giúp bọn họ tìm ra nó và khắc phục nó.
Dù như thế nào đi nữa, Yêu Nguyệt cứ như vậy ở lại trong nhà, cũng đã trở thành cận vệ của tôi.
Theo như lời cô ấy nói, chỉ cần có cô ấy đi theo bên cạnh tôi, đã có thể tuyệt đối bảo đảm sự an toàn cho tôi.
Tôi đối với chuyện này cũng không hoài nghi, hơn nữa bên cạnh có một mỹ nữ vệ sĩ thực lực cao siêu như vậy, nhan sắc và dáng người còn quyến rũ như vậy, cảm giác dường như cũng không tệ.
Vấn đề duy nhất chính là Chu Thái Vi và Yêu Nguyệt giống như là một đôi thiên địch của nhau, nhìn nhau không vừa mắt, chỉ cần gặp mặt, nói chưa được hai câu đã lao vào cấu xé nhau, mỗi lần tôi đều phải ở giữa điều đình mới có thể miễn cưỡng can ngăn bọn họ được.
Thời gian vài ngày thoáng một cái đã qua, thương thế trên cánh tay tôi đã hoàn toàn khỏi hắn, ngoại trừ còn có một vết sẹo nhợt nhạt ra đã không còn ảnh hưởng gì nữa. Mà chỉ trong vòng mấy ngày này, buổi công bố sản phẩm mới của công ty khoa học kỹ thuật Phần Hoa cũng đã được tổ chức đúng hạn.
Bởi vì bị thương, nên tôi cũng không chủ trì buổi họp
báo lần này, mà để cho Ngô Siêu, người sáng lập ra công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa toàn quyền phụ trách.
Đúng như dự đoán của tôi, Phồn Hoa đời thứ ba là sản phẩm VR toàn diện vượt qua tất cả các sản phẩm cùng loại trên thị trường một bậc, ngay trong ngày họp báo đã gây chấn động vang dội. Sau khi sản phẩm mới được tung ra thị trường đã xuất hiện tình trạng tranh nhau mua, sau đó ba trăm ngàn chiếc dự trữ đã được chuẩn bị sẵn cũng chỉ trong vòng nửa giờ ngắn ngủi đã bị tranh mua hết sạch.
Chỉ một đợt sóng này, công ty khoa học kỹ thuật Phần Hoa đã lãi đến phát điên rồi.
Dù sao nửa đầu năm nay tổng lượng xuất hàng thiết bị VR trong nước chỉ có ba trăm tám mươi ngàn chiếc, chỉ riêng Phồn Hoa đời thứ ba đã chiếm đến 80% mức tiêu thụ. Lợi nhuận của đợt hàng này đã khiến công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa chỉ trong một ngày ngắn ngủi thu về được mấy trăm triệu tiền mặt.
Cho dù vậy, quy mô thị trường cách mức độ bão hòa vẫn còn rất xa.
Mấy ngày sau buổi họp báo, trên mạng xuất hiện rất nhiều bài đánh giá chuyên nghiệp và cảm nhận sử dụng của Phồn Hoa đời thứ ba, 99% trở lên đều là khen ngợi và thán phục. Dưới sự trợ giúp của đội ngũ tiếp thị của công ty Uy Lam, những bài viết khen ngợi này ùn ùn kéo đến
quét sạch toàn bộ cộng đồng mạng.
Vô số cư dân mạng nhao nhao thúc giục Phồn Hoa đời thứ ba mau chóng sản xuất thêm, vô số đại lý và nhà phân phối vung tiền mặt cứ thế nhắm mắt đặt hàng.
Nhà máy của công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa phải mở hết công suất, tăng ca tiến hành sản xuất, nhưng dù vậy, đơn đặt hàng trong tay cũng đã được sắp xếp đến nửa năm sau.
Một câu để hình dung đơn giản, Phồn Hoa đời thứ ba đã hoàn toàn nổi tiếng, trở thành sản phẩm VR cấp hiện tượng, công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa cũng trở thành con ngựa ô chói mắt nhất trong thương giới năm nay.
Thể hiện rõ ràng nhất chính là định giá của công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa.
Trong thời gian hai tuần ngắn ngủi, không biết có bao nhiêu công ty, cá nhân và tổ chức ào ào đổ dồn vào Lôi Trạch, vung chi phiếu trong tay, cố gắng đầu tư vào công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa.
Giá trị của công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa từ 120 triệu ban đầu đến 150 triệu, rồi đến 200 triệu, 300 triệu, 380 triệu, giống như ngồi tên lửa bay vút lên bầu trời. Các nhà đầu tư cũng từ lúc bắt đầu yêu cầu chiếm ít nhất 40% cổ phần mà từ từ giảm xuống, cuối cùng biến thành 40 triệu cho 10% cổ phần, cũng chính là đem giá trị của Phồn Hoa đánh lên đến mức 400 triệu.
Mấy ngày nay, Ngô Siêu gần như sắp cười đến nứt cả miệng, gần như mỗi ngày đều gọi điện thoại cho tôi, báo cáo tin tức tốt lành của công ty khoa học kỹ thuật Phần Hoa.
Mấy ngày nay, Úy Lam cũng bận đến sứt đầu mẻ trán, dù sao tôi cũng đem 90% cổ phần của công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa đặt dưới danh nghĩa của Uy Lam, cho nên theo trình tự mà nói, Úy Lam mới là cổ đông lớn nhất của
công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa.
Cho nên theo sau sự phát triển của công ty công nghệ Phồn Hoa, công ty đầu tư mới thành lập này cũng đã bộc lộ tài năng trong giới kinh doanh, cũng đã hoàn toàn đứng vững gót chân.
Phòng họp của công ty Úy Lam.
Đây là cuộc họp toàn thể các quản lý cấp cao đầu
tiên, kể từ sau buổi họp báo của công ty công nghệ Phồn
Hoa.
"Trần tổng, công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa trước mắt đã định giá chính thức lên mức bốn trăm triệu, công ty tư bản Hồng Đồ đến từ kinh thành muốn dùng bốn mươi triệu tệ để mua 8% cổ phần của Phồn Hoa, cũng hứa hẹn sẽ cung cấp cho công ty khoa học kĩ thuật Phồn Hoa tất cả những tài nguyên cần thiết. Ngoài ra, còn có chín tổ chức và công ty đầu tư khác đưa ra lời đề nghị cũng không tệ, tôi sẽ tổng hợp lại thành một bản báo cáo, mời ngài xem qua một chút.
Ngô Siêu mặt tràn đầy nụ cười hớn hở, cung kính đem một bản báo cáo đưa tới.
Bên cạnh bàn hội nghị ngoại trừ Ngô Siêu ra, còn có Chu Thái Vi, ba phó tổng giám đốc là Cao Huy, Hoàng Lâm và Lâm Nhạc Hưng, cùng với thư ký riêng Cố Oanh Tư của tôi đang tiến hành ghi chép biên bản hội nghị.
Tôi tiếp nhận văn kiện do Ngô Siêu đưa tới, cúi đầu nhìn lướt qua vài lần, sau đó cười nói: "Điều kiện xác thực cũng không tệ, mọi người cũng đều xem qua một chút, nói một chút về đề nghị và ý tưởng của mình."
Hoàng Lâm lật xem văn kiện, cười tủm tỉm nói:
"Những lời đề nghị của các tổ chức này, cho đến thời điểm hiện tại đã đạt mức giá trần. Nhưng tôi cảm thấy... công ty Phồn Hoa có cần thiết gọi thêm vốn ngay bây giờ hay không, vẫn còn phải thảo luận sâu thêm nữa."
“Đúng, tôi cũng đang suy nghĩ vấn đề này." Tôi gật đầu một cái, sau đó nói với Ngô Siêu: "Ngô tổng, nói một chút suy nghĩ của anh đi.”
“Vâng.” Ngô Siêu trầm ngâm một lát, sau đó nói: "Trần tổng, trước mắt công ty công nghệ Phồn Hoa có nguồn vốn rất dồi dào, sau khi bán hết ba trăm ngàn sản phẩm đầu tiên, đã thu hồi được hai trăm bốn mươi triệu vốn, trong đó tám mươi triệu dùng để hoàn lại tiền mua nguyên vật liệu chưa thanh toán trước đó, còn lại một trăm sáu mươi triệu dùng để tiến hành bước sản xuất tiếp theo, bước nghiên cứu phát triển, cũng như mở rộng nhà máy và các hoạt động tuyên truyền tiếp thị, vậy mà vẫn dư dả. Cho nên từ vấn đề tài chính mà nói, công ty Phồn Hoa chúng ta không thiếu tiền, cũng không cần phải vội vã phải kêu gọi thêm vốn.
“Nhưng xét về chiến lược phát triển của công ty thời gian sắp tới, công ty Phồn Hoa muốn duy trì tốc độ phát triển cao như hiện này, ngoài trừ việc phải không ngừng cập nhật và tối ưu sản phẩm ra, các phương diện khác như thương mại điện tử, mạng xã hội, báo chí, nguồn cung ứng nguyên vật liệu cũng phải có được sự hỗ trợ toàn diện, công ty Ủy Lam đối với các lĩnh vực này không có kinh nghiệm, nên không thể hỗ trợ cho công ty Phồn Hoa được.
“Vì vậy tôi cho rằng, có thể phóng thích một số cổ phần nhất định để kêu gọi đầu tư, để những công ty mạnh
về các lĩnh vực trên tham gia vào, như vậy mới giúp cho công ty Phồn Hoa chuẩn bị các bước phát triển chiến lược tiếp theo được."
Ánh mắt của tôi hướng về phía mấy người còn lại: "Các cậu cảm thấy thế nào?"
có địa vị đứng đầu trong nước, ngoài ra còn có công ty chế tạo thiết bị VR của chính mình, chiếm khoảng 20% thị
trường VR. Nếu như tiếp nhận tài chính của Hồng Đồ tương đương với việc đã liên minh với một người khổng lồ, tốc độ phát triển của công ty khoa học kỹ thuật Phồn Hoa sẽ tăng lên trên diện rộng trong thời gian ngắn.”
Lâm Nhạc Hưng và Hoàng Lâm hai người có ý kiến bất đồng với nhau, bắt đầu tranh luận, lý do của mỗi người đều vô cùng hợp lý.
Nhưng đúng lúc này, ở vị trí cuối bàn, Cao Huy từ đầu đến cuối không nói một lời nào đột nhiên phát ra một tiếng cười châm chọc.
Hai người bọn họ đồng thời nhíu mày, ánh mắt của mọi người cũng đồng loạt hướng về phía Cao Huy.
“Phó tổng giám đốc Cao, xem ra anh có ý kiến khác?" Tôi cười híp mắt và mở miệng hỏi.