Mục lục
Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cây búa kia gần như là sượt qua bả vai của tôi, nếu tôi không né tránh kịp thời, giờ phút này chắc chắn đã để lại một vết chém thật sâu trên đầu của tôi. 

Tôi hơi nghiêng đầu và nhìn lưỡi búa đang phát ra thứ ánh sáng chết chóc kia, bị dọa đến nỗi toàn thân toát mồ hội lạnh. 

Tôi nhìn vào cánh tay đang cầm búa, rồi nhìn lên trên, 

 

đập vào mắt là một người thanh niên có thân hình cao lớn và cường tráng. 

Thanh niên này tướng mạo bình thường, không có bất kỳ đặc điểm nào, nếu quăng hắn ta vào trong một đám đông thì chắc chắn sẽ nhìn không thấy hắn, nhưng vẻ mặt lại vô cùng hung ác, hiện ra sát khí nồng đậm đến mức không coi mạng người ra gì. 

“Không tệ, không ngờ kỹ năng của ngươi cũng tốt lắm. 

Hắn ta dường như có chút kinh ngạc vì tôi đã tránh thoát được chiêu đánh lén của hắn ta, sau đó ánh mắt dừng lại trên người tôi, hơi hơi nhíu mày, cao ngạo nói: "Nếu tránh thoát được đòn tấn công vừa rồi, tôi đây liền cho ngươi một cơ hội để lại lời nhắn cho người thân." 

Tôi đứng dậy, theo bản năng mà lui về phía sau một bước, nhìn chằm chằm hắn ta và trầm giọng hỏi: "Ngươi là ai?" 

“Có thể hỏi câu nào hữu ích chút được không?" 

Người thanh niên nhe răng cười, bỗng nhiên nhấc chiếc búa lên và quơ quơ hai cái, sau đó chống ở trên vai, "Rất rõ ràng mà, tôi là người tới giết ngươi." 

Tôi nhíu nhíu mày, lần nữa theo bản năng lại lui về phía sau một bước, cố hết sức giữ khoảng cách đủ xa với hăn. 

Tên này, làm cho tôi cảm thấy nguy hiểm. 

Khoan hãy đánh giá những yếu tố khác, chỉ cần nhìn cái búa dài hơn một mét, vô cùng nặng nề mà hắn ta chỉ cầm bằng một tay, lại còn tỏ ra nhẹ như không có gì, không tốn chút sức lực nào cả, điều này chứng tỏ sức lực cánh tay của người này tuyệt đối vượt xa những người bình thường khác. 

Nếu như thật sự phải đối đầu chính diện với hắn, tôi 

cũng không có lòng tin có thể đánh bại hắn. 

Ánh mắt của tôi hết sức cảnh giác, lẳng lặng nhìn về 

chiếc xe đang đậu cách đó không xa, lại quay đầu nhìn gốc cây bị chặt đứt kia, hỏi: "Ngươi biết tôi sẽ đi ngang qua đây, cho nên cố ý chặt đứt cái cây này?" 

“Thông minh.” Thanh niên gật đầu thừa nhận. 

Sắc mặt của tôi lập tức trầm xuống. 

Nửa đường chặn đường giết người như vậy, chứng tỏ hắn ta không phải nhất thời nảy lòng tham, hơn nữa còn nắm rõ hành tung của tôi nữa. 

Chỉ trong chớp mắt, trong đầu tôi suy nghĩ rất nhiều thứ, suy đoán người này do ai sai khiến đến giết tôi, nhưng manh mối của tôi quá ít, không cách nào suy luận ra một kết quả hợp lý được. Hơn nữa giờ phút này rõ ràng cũng không phải thời điểm để suy nghĩ những thứ này. 

Tôi chậm rãi mở miệng, trầm giọng nói: "Nếu như bây giờ ngươi rút đi, tôi mặc kệ người thuê ngươi đã trả bao nhiêu tiền, tôi sẽ trả gấp đôi. Nếu như người đồng ý nói ra tên của người đứng sau sai khiến, tôi sẽ trả gấp ba, như vậy được không, hay suy nghĩ một chút?" 

Thanh niên nghe vậy lập tức ngẩn người, sau đó lắc đầu bật cười, nói: "Đây là di ngôn cuối cùng của người sao? Nếu đúng như vậy, tôi chỉ có thể nói... ngươi đã lãng phí cơ hội mà tôi đưa cho người rồi." 

וו 

Tôi mấp máy khóe miệng, nói: "Tôi khuyên ngươi tốt 

невие 

nhất vẫn nên chấp nhận ý tốt của tôi đi, ngươi không nhất định có thể giết được tôi đâu." 

“Haha haha.” Thanh niên bỗng phá lên cười ha hả, trêu tức nhìn tôi nói: "Ngươi còn bình tĩnh như vậy, là vì mấy tên vệ sĩ kia của người đúng không?" 

Trong lòng tôi lộp bộp một tiếng, cũng không nói gì. 

Trong giọng nói của hắn ta mang theo sự trào phúng nồng đậm, cùng với sự cao ngạo như một con mèo đang vờn chuột: "Tôi thừa nhận mấy tên bảo tiêu kia của người đích thực rất lợi hại, nhưng mà... chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng tôi sẽ không suy nghĩ đến điểm này, mà đường đột đến đây giết ngươi chứ? Từ lúc ngươi dừng xe đến giờ, vệ sĩ của ngươi còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy kỳ lạ sao?" 

giác. 

Tôi chau mày, trong lòng nổi lên mười hai phần cảnh 

Đích thực, trong một tình huống như vậy, theo lý mà nói thì đám người của Lý Hổ hẳn đã phải sớm xuất hiện rồi, nếu không, vậy chứng tỏ bọn họ nhất định đang bị ngăn chặn ở đâu đó, và tạm thời không cách nào thoát thân. Cho nên, thanh niên này nhất định còn có đồng 

bon! 

Tôi híp mắt, lại một lần nữa lẳng lặng nhìn về phía sau, lui về phía sau nửa bước. 

Thanh niên thấy thế, trên mặt liền nhe răng cười, trêu tức nói: "Sao vậy, muốn chạy trốn à? Haha haha, tôi đã dám đứng nói chuyện ngươi lâu như vậy, ngươi cảm thấy ngươi có thể chạy thoát sao?” 

Lời còn chưa dứt, mũi chân của tôi đạp mạnh xuống đất và bắn lên, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai mà lao ra ngoài.  

Mà thanh niên kia lại giống như đã sớm đoán được 

 

hành động của tôi, không một chút do dự và chậm trễ, trong chớp mắt đã nhấc chân đuổi theo tôi. 

Cây búa lớn trong tay hắn ta đột nhiên vung lên, ở giữa không trung mang theo một sức công phá mãnh liệt, nhắm thẳng vào đầu tôi mà chém xuống. 

Nhanh quá! 

Trong lòng tôi đột nhiên kinh hãi, dường như trong chớp mắt cơ thể bộc phát ra toàn bộ sức lực, thân hình 

chợt lao về phía trước, lúc này khó khăn lắm mới tránh thoát được. 

Xoẹt! 

Lưỡi búa sắc bén dưới ánh đèn đường lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lướt qua bên người tôi, dù không thật sự chém trúng tôi, nhưng kình phong lạnh lẽo kia dường như cũng có lực công kích, khiến tôi nổi lên một tầng da gà thật nhỏ. 

Nhưng tàn ảnh hiện lên trong mắt tôi, cây búa lớn được người thanh niên kia ném lên không trung, vẫn chưa hoàn toàn rơi trên mặt đất, một bóng đêm liền từ bên cạnh tôi xẹt qua, cây búa đã bị người thanh niên kia trực tiếp ngăn chặn và rớt thẳng xuống, từ giữa không trung lóe lên một nhát chém phân nửa vòng tròn. 

Cây búa nặng như thế, lại chỉ cần một tay là có thể vung vẩy giống như một món đồ chơi, đây con mẹ nó là sức lực mà một con người có thể có được sao?! 

Trong lòng tôi bắt đầu căng thẳng, sức lực của hai chân không ngừng bộc phát, không dám có chút chậm trễ và chần chờ, thừa dịp người thanh niên kia vừa tung đòn thất bại, liền nhanh chóng kéo xa khoảng cách với hắn 

ta. 

Nhưng thanh niên kia không chỉ có sức lực kinh người, thậm chí ngay cả tốc độ di chuyển cũng mơ hồ nhanh hơn tôi một bậc, khoảng cách một mét ngắn ngủi, hắn ta chỉ 

шевне 

cần bước hai bước đã có thể trực tiếp áp sát tôi. 

Chiêu thứ hai đánh xuống, kình phong của nó cũng đủ làm người ta phải cảm thấy run sợ ngay sau đầu. 

Tôi căn bản không kịp quay đầu lại, phía sau đầu cảm nhận được sát khí lạnh như băng đang áp sát, cơ bắp của đôi chân lần nữa bạo phát, cả người như một cái lò xo mà nhảy dựng lên, thẳng hướng bên cạnh bổ nhào ra ngoài. “Gầm!” 

Một búa này nặng nề chém trên mặt đất, mặt đất xi măng cứng rắn không ngờ đã bị chém ra một vết rách rất nhỏ, lưỡi búa trực tiếp khảm như mặt đất. 

Lúc này tôi đang ở giữa không trung, trong chớp mắt liền nhìn thấy một thân cây càng ngày càng gần khuôn mặt của mình, thậm chí chỉ còn một giây sẽ đụng vào nó, tôi liền lấy hai tay chống đã thân cây, ngăn lại thế tiến lên của mình, sau đó hai chân bình yên rơi xuống đất. 

Ngay sau đó tôi không chút do dự, lấy thân cây làm điểm tựa để nhấc chân lên, lực từ mặt đất nổi lên, một nửa thân hình của tôi lập tức chuyển động, liền sau đó thì đùi phải quất ra như một cây roi, đá về phía sau đầu của người thanh niên kia. 

Tất cả những điều này kể thì chậm, nhưng thực ra đang diễn ra rất nhanh. 

Từ lúc người thanh niên đó đánh ra phát thứ hai, cho đến lúc tôi phi thân tránh thoát, lấy cây cối ngăn lại thế 

tiến lên của mình, rồi tôi thuận thế phản kích, chỉ vỏn vẹn vài giây ngắn ngủi mà thôi. 

Trong quá trình được Lý Hồ huấn luyện, tố chất cơ thể và sức mạnh của tôi đã sớm không kém gì một quân nhân chuyên nghiệp, một cước này được đá ra, khoan hãy tính đến chuyện bia đá cũng phải võ, nhưng hoàn toàn không nằm trong phạm vi chịu đựng được của con người. 

Hơn nữa tôi liều mạng dùng toàn bộ sức lực để tung ra một cước này, chỉ cần có thể đá trúng gáy của hắn, hắn ta liền lập tức không thể đứng dậy nổi! 

Lúc này người thanh niên kia vừa mới hạ búa xuống, còn chưa kịp nhấc nó lên một lần nữa, thân thể vốn đang quay lưng về phía tôi. 

Mà một cước này của tôi lại nhanh vô cùng, trong chớp mắt đã đến ngay sau đầu hắn, thanh niên này căn bản không kịp phản ứng, vẫn đứng yên tại chỗ không có chút động tác né tránh nào. 

Trong mắt tôi không khỏi hiện lên vẻ vui mừng. Nhưng vào lúc này, lại thấy trên mặt thanh niên kia bỗng nhiên lộ ra một nụ cười khinh thường. 

Trong lòng tôi nhất thời lộp bộp một tiếng. 

Quả nhiên, ngay khi chân của tôi sắp chạm vào đầu hắn, thanh niên ngay cả đầu cũng không thèm quay lại, chỉ giơ bàn tay lên, giống như một con mãng xà đang chui khỏi hang và trực tiếp bắt lấy cổ chân của tôi. 

шевне 

Nguy rồi! 

Trong lòng tôi hết sức căng thẳng, trong chớp mắt đã chảy ra một lớp mồ hôi lạnh trên trán. 

Nếu như bị hắn ta bắt được cổ chân, với sức lực khủng bố của hắn, tôi tuyệt đối không còn cách nào để tránh thoát. Đến lúc đó tôi sẽ hoàn toàn trở thành miếng thịt cá trên thớt, không còn đường nào để phản kháng nữa. 

Trong lòng tôi vô cùng lo lắng, hung hăng cắn răng, 

 

cơ thể dường như trong chớp mắt đã bộc phát toàn bộ sức lực ra ngoài. 

Chân của tôi lúc này đã đi theo quỹ đạo sẵn có, nhưng bị tôi cố hết sức thay đổi quỹ đạo, hơi hơi chệch xuống một chút. 

“Gầm!" 

Ý đồ bắt lấy cổ chân tôi đã thất bại, ngược lại còn bị tôi một cước đá trúng cổ tay của hắn ta. 

Một tiếng va chạm mạnh mẽ vang lên, sức lực cường đại làm cánh tay của hắn bị đá văng ra, nửa thân trên hoàn toàn bại lộ. 

Vẻ mặt của người thanh niên tỏ ra kinh ngạc, dường như không nghĩ tới tôi lại có thể mạnh mẽ biến chiêu như vậy, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc, mà tôi còn được thế lấn tới, thừa dịp hắn ta còn chưa định thần lại, sau khi cước đầu tiên hạ xuống thì cước tiếp theo đã bay ra, như một quả pháo thắng tắp bắn ra ngoài, đạp vào ngực của hắn ta. 

Sức lực cường đại của tôi trong chớp mắt đã phát tiết ra hết. 

“Um..." 

Thanh niên cứng rắn kia ăn hết một cước với toàn bộ sức lực của tôi, trong cổ họng phát ra tiếng kêu rên đau đớn, cú đá kia bất ngờ đến mức hắn ta không kịp phòng bị, thậm chí ngay cả tay phải đang nắm cán búa cũng bị buộc phải buông ra, liên tiếp lui về phía sau vài bước. 

Cây búa cán dài đứng trơ trọi trên mặt đất. 

Sau khi tôi thu chân lại, cũng không dám có chút do dự, một chân đạp đất vọt tới trước, một tay nắm chặt chuỗi búa, dự định vung lên để tiếp tục công kích. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK